← Ch.485 | Ch.487 → |
Cả Vân Ca và Hải Hoàng đều biết đây sẽ là một trận chiến khốc liệt.
Người chơi và Cơ Bảo từng bước quay đầu lại, Vân Ca và Hải Hoàng ở lại tiếp tục đối phó với một con cua lớn như vậy hình như không ổn lắm?
Sau lưng nó có rất nhiều gạch cua, nhỡ Vân Ca và Hải Hoàng ăn không được thì phải làm sao!
Người chơi nghĩ mình phải chia sẻ nỗi lo với Vân Ca nên đã trốn cách Cơ Bảo không xa, tìm một nơi ẩn náu khá bắt mắt, không khác gì mấy tên trộm chuông.
Người chơi thực sự lo lắng cho Vân Ca, lo đến mức khóc không ngừng.
Dư quang của Vân Ca thoáng thấy vẻ mặt ch ảy nước mắt như thiểu năng của người chơi và Cơ Bảo, mọi gánh nặng trong lòng cô lập tức tan biến.
"Tiểu Tỏa Niệt."
Sau khi Vân Ca gọi một tiếng Tiểu Tỏa Niệt, lông ngỗng của nó lập tức phồng lên, đôi cánh lập tức dài ra gần 20 mét.
Người chơi nhìn thấy những chiếc lông vũ từ trên không trung rơi xuống, khi đôi cánh khép lại và được mở ra, một bộ quang giáp hình người lộng lẫy đứng ngay tại chỗ.
Tên cụt tay kinh ngạc: Quả nhiên bên cạnh ngươi có sinh vật thuộc bộ tộc sinh vật quang giáp đã biến mất.
Cầm cây đao quang giáp do Tiểu Tỏa Niệt biến hình, Vân Ca lao thẳng về phía tên cụt tay.
Hải Hoàng và Vân Ca cùng lúc hành động, nó quấn lấy con cua kia.
Con cua thối này có rất nhiều gạch, vỏ của nó rất cứng, nhưng đáng tiếc là nó phải đánh nhau với mấy tên này!
Đao quang giáp của Vân Ca chuẩn bị c. h. é. m xuống tên cụt tay...
Quang giáp của hắn là loại tự động điều chỉnh, ngay khi lưỡi đao của Vân Ca sắp đánh trúng hắn, hắn đã lập tức kịp nhảy lên quang giáp.
Tốc độ phản công rất nhanh, khi hai thanh đao quang giáp đụng độ, Vân Ca biết người trước mặt cô là một quang giáp sĩ thần cấp.
Thanh âm của người đàn ông cụt tay xuyên qua lớp quang giáp truyền đến, hắn thở dài: "Cô còn quá trẻ, cho dù có quang giáp sinh học trợ giúp, khoảng cách giữa đặc cấp và thần cấp cũng không dễ dàng lấp đầy như vậy." Vân Ca ngay lập tức lùi lại, đôi cánh của cô đập và những chiếc lông vũ bay xuống.
Ngay bên dưới cô, đòn tấn công của tên cụt tay kia khiến mặt đất nứt ra, nhìn xuống, đó là một vết nứt không thấy đáy.
Người chơi: "Mẹ kiếp! Tiểu Tỏa Niệt thật lợi hại! Nhưng cũng rụng lông hơi nhiều quá rồi!"
Bọn họ lấy những lá cờ trong ba lô ra vẫy.
Đám hải tặc ở phía sau tên cút tay cũng sửng sốt, trong tình cảnh nghiêm trọng và đáng sợ như vậy mà đối phương đang làm gì vậy!
Bọn họ không cảm thấy hai con quái vật t0 lớn kia cũng con ngỗng trắng có thể biến thành quang giáp là điều rất kỳ lạ sao?
Xuyên qua kẽ hở, đám hải tặc nhìn thấy những người chơi lén lút đặt nồi đun nước, an ủi một cô bé xinh xắn đang ch ảy nước miếng, "Bảo nhi ngoan, đừng lo, lát nữa chúng ta có thể ăn rồi."
Cô bé cắn ngón tay và gật đầu.
Đột nhiên, những người chơi chú ý tới ánh mắt của bọn hải tặc, bọn họ cau mày, chặn chiếc nồi lại.
Người chơi ác độc nói: "Các ngươi nhìn cái gì mà nhìn, đây là nồi lẩu của bọn tao, chờ bọn họ đánh xong sẽ dạy cho các ngươi một bài học!"
Bọn hải tặc: "..."
Không biết vì cái gì, hiện tại đặc biệt muốn đi ở bên cạnh đám người vô tâm vô phế này, đám người kia thật đáng sợ!
Người chơi nhìn cảnh tượng chiến đấu trên không trung, cảm thấy tình huống không ổn.
Nhãi con bất khả chiến bại của họ, hôm nay tâm trạng không tốt sao? Tại sao liên tục bị áp chế và chịu đòn như vậy?
Thiển Hạ lo lắng nói: "Kẻ thù của cô ấy rất mạnh, rất khó mà đối phó. Vừa rồi, đòn tấn công của đối thủ đã làm tổn thương vị trí buồng quang giáp. Bây giờ Tiểu Tỏa Niệt và cô ấy có lẽ đã bị thương."
Sau khi người chơi nghe thấy lời này, liền bực bội: "Sao nó dám chứ! Này! Mọi người hỗ trợ!"
Bọn họ lần lượt mặc quang giáp lên, chạy đến chiến trường của Vân Ca và tên cụt tay để gây rối.
Nhưng trận chiến giữa quang giáp sĩ đặc cấp và quang giáp sĩ thần cấp là chuyện họ có thể can thiệp vào sao, người chơi thậm chí còn không thể đến gần hai người.
← Ch. 485 | Ch. 487 → |