← Ch.029 | Ch.031 → |
Phát triển chương trình trí năng và chip chương trình trí năng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Khả năng tư duy độc lập và khả năng tự học của người trước có thể coi như con người, người sau là cái máy chỉ trả lời theo chương trình đã định sẵn.
"Có chắc là người bionic thế hệ đầu không?" Lương Đình trầm ngâm, "Lại gần xem thử."
Bào Hành Nhất ở phía trước tiến lên, còn ba người còn lại lưu lại tại chỗ chờ hắn ta báo cáo.
Hắn có thể nghe tiếng trò chuyện từ trong doanh trại, bên trong không chỉ có người bionic mà còn có người khác nữa ư?
"Tiểu Tỏa Niệt, em nói em oan ức phải không? Ai đã nhổ lông em?"
"Cạc! Cạc cạc! Cạc!"
"Mau ăn nhiều chút, mau bớt giận, ăn no rồi mới có sức lực mang chúng ta đi giúp em báo thù."
"Cạc!"
Nghe cuộc nói chuyện giữa người với ngỗng, Bào Hành Nhất xoay đầu nhìn ra ngoài.
Có thể nói chuyện tự nhiên như vậy một là nhân loại, hoặc là người bionic thế hệ hai trở lên.
Hắn ta đã bị phát hiện!
"Cạcccc!!!"
Là hắn ta, chính hắn ta!
Tiếng ngỗng thê lương xuyên thấu trời, hai cánh Tiểu Tỏa Niệt kích động vẫy lên, đầu hướng về phía trước một chút, mếu máo mà chuẩn xác bắt lấy kẻ rình coi.
Thiển Hạ nhìn thấy đằng sau vòm cây ngoài hàng rào lộ ra nửa khuôn mặt của một chàng trai trẻ đẹp trai.
Trên mặt hắn ta lộ ra vẻ ngạc nhiên, hiển nhiên là không nghĩ đến việc mình bị một con ngỗng phát hiện...
Thiển Hạ không biết đây là NPC gì, cô quyết định gọi người chơi khác lại đây.
Bào Hành Nhất nheo mắt lại, giơ s. ú. n. g trong tay lên, định giải quyết người bionic đơn độc này.
Khi Thiển Hạ nhìn thấy bên kia rút s. ú. n. g ra, cô lập tức hít một hơi thật sâu, vừa chạy vừa trốn vừa gào lên: "Kẻ địch tấn công!!! Kẻ địch tấn công!!!" Trong nháy mắt, người chơi từ trong phòng chạy ra, từ dưới đất chui lên, thậm chí còn có người chui ra từ đống con mồi, hơn 400 người lao về phía Bào Hành Nhất như zombie ngửi thấy hơi người.
Bào Hành Nhất: "?"
Bào Hành Nhất: Không nghĩ tới có nhiều người bionic như vậy? Chẳng lẽ mai phục sẵn? Vân gia đã biết thân phận của bọn họ, cố ý cài bẫy?
Không có khả năng, nếu là bẫy rập, sẽ không dùng người bionic chuyển động chậm như vậy.
"Bằng ——"
Tiếng s. ú. n. g vang lên cũng không ngăn được nhóm người bionic không sợ chết.
Bọn họ chẳng sợ bị s. ú. n. g b. ắ. n trúng, có trúng cũng không ảnh hưởng hoạt động của họ một chút nào.
Nếu bị b. ắ. n trúng, bọn họ chỉ dừng lại một chút, uống một loại thuốc màu đỏ trong ống nghiệm, rồi lập tức sinh long hoạt hổ tiếp tục đuổi tới, vết thương trên người sẽ tự động lành lại.
Trong lòng Bào Hành Nhất hoảng sợ ——
Đây tuyệt đối không phải người bionic bình thường!
Người bionic thế hệ đầu tiên cơ bản không có năng lực khôi phục đáng sợ như vậy.
Bọn họ nhất định đã trải qua cải tạo, không thấy chương trình của họ đều là chương trình người bionic sao...
Trên một cái tinh cầu cằn cỗi, lại có hơn 400 người bionic được cải tạo, đối tượng mà họ muốn săn lùng, Vân Ca, lại có được kỹ năng cải tạo và nguồn tài chính như vậy, cô hoàn toàn không phải là "một nữ sinh bình thường!" như Vân gia đã mô tả.
"Tôi phát hiện mấy người bionic này đều có thể chất đặc thù, có thể tự phục hồi, đây có thể là bẫy."
"Dẫn bọn họ lại đây."
Không cần Bào Hành Nhất nhắc nhở, nhóm người Lương Đình đã thấy một nhóm người bionic đang ráo riết đuổi theo sau hắn ta.
Bọn họ cũng không khẩn trương, lấy thực lực của bốn người bọn họ, dùng tinh thần lực giải quyết đám người bionic cực kỳ dễ dàng. Thể chất đặc biệt thì làm sao, trực tiếp phá hủy chương trình trung tâm là được.
Những người bionic này cầm vũ khí lạnh, trong quá trình đuổi theo cũng không sử dụng tinh thần lực với Bào Hành Nhất, hẳn là sẽ không dùng tinh thần lực để làm lá chắn phòng ngự.
Bào Hành Nhất tập hợp với nhóm người Lương Đình, mỗi người lấy ra một bộ cộng hưởng tinh thần lực.
Sau đó bốn người phân ra, từ bốn góc bọc đánh nhóm người bionic, quần thể tinh thần lực xung kích!
← Ch. 029 | Ch. 031 → |