Nhà ga
← Ch.09 | Ch.11 → |
Nhà ga......
"Công chúa, chỉ có thể đưa ngài đến nơi đây, trên đường cẩn thận!"
"Ba...... Đừng đùa nữa!"
Hốc mắt Hạ phụ có chút hồng nói, "Đến trường học, nhớ rõ gọi điện thoại cho ba mẹ, trăm ngàn đừng quên, Tiểu Uyển!"
"Ân, ba đi về trước đi, còn lại con có thể tự lo."
Hạ phụ lo lắng nói, "Muốn thật tốt chiếu cố bản thân!"
"Ba...... Ngài không cần lo lắng, sau khi đến học viện, con sẽ ngay lập tức gọi điện thoại cho ba mẹ." Hạ Uyển xấu hổ.
"Đúng, còn muốn chú ý đừng ngủ quá muộn."
"......"
"Tiểu Uyển, còn là đừng ngồi xe này, ba ba luyến tiếc con!" Khóe mắt Hạ phụphiếm ra lệ quang nói, "Này vẫn là lần đầu tiên con đi xa nhà, ba ba rất lo lắng con sẽ bị người lừa gạt. Làm thế nào mới tốt?"
Trong nhà Hạ Uyển vẫn đều là Hạ mẫu làm chủ gia đình!
Tính cách Hạ phụ tương đối đa sầu đa cảm, nói đơn giản, đó là thích khóc nhè.
Nhất là đối với sự tình liên quan Hạ Uyển, khi biết được Hạ Uyển vốn chưa từng bao giờ đi xa nhà, nay lại muốn một mình một người ngồi xe đi học viện, chỉnh chỉnh khóc một đêm!
Cuối cùng vẫn là Hạ mẫu phát uy để ông ấy nín khóc.
Nhưng ông cũng đưa ra yêu cầu, hôm nay nhất định phải do ông tới đưa!
Hạ Uyển an ủi nói, "Ba, đừng khóc nữa, đều là người lớn rồi."
"Tiểu Uyển......"
Hạ phụ sờ sờ khóe mắt ướt lệ.
Linh! linh!
[Xe chuẩn bị xuất phát, mời các vị hành khách mau chóng chuẩn bị sẵn sàng!]
"A...... Thời gian đến, con muốn lên xe!" Hạ Uyển hô, "Con nhất định sẽ gọi điện thoại trở về! nhất định sẽ!!Không cần lo lắng."
Hạ phụ hô lớn, "Khi đến nơi nhất định phải gọi điện thoại trở về, nhất định phải gọi --"
"Biết, ba!" Hạ Uyển hướng Hạ phụ mỉm cười, phất phất tay nói lời từ biệt.
Cô biết ngững lời Hạ phụ vừa nói là nghiêm túc.
Kiếp trước cũng là như vậy......
Bởi vì bản thân mềm lòng vẫn an ủi phụ thân, bỏ lỡ thời gian chuyến xe dự đinh ngồi.
Vì thế, Ôn Nhu phái riêng một chiếc xe qua tới tiếp Hạ Uyển.
Này chính là bắt đầu kiếp trước của Hạ Uyển.
Bị người một bên nhìn đến hiểu lầm bản thân là người nhà họ Ôn.
Mà cô lại ngu xuẩn hoàn toàn không biết bị hiểu lầm, còn tưởng rằng học sinh học viện này đặc biệt nhiệt tình!
Cao hứng thật lâu......
Lại không biết, những người đó là vì Ôn gia mà đến.
Mà Ôn Nhu, hoàn toàn biết rõ chuyện Hạ Uyển bị người hiểu lầm.
Lại không có hành động gì để giải thích, cũng không có nhắc tới với Hạ Uyển , giả vờ như cái gì cũng không biết, tiếp tục cùng Hạ Uyển ở chung.
"Hô......"
Hạ Uyểnsau khi ngồi ở vị trí của mình, vỗ nhẹ ngực.
"Thiếu chút nữa lại giống như kiếp trước, ba vẫn cảm tính như thế, vừa rồi thiếu chút nữa chống đỡ không được, thật sự là nguy hiểm."
Các vị hành khách, mọi người khỏe không! Xe lửa rời đi trạm Việt Hải trong tiếng âm nhạc vui thích, tuyệt đẹp, đồng thời bắt đầu chuyến hành trình của các ngài và công tác phục vụ của chúng tôi. Ở trong này, toàn thể nhân viên phục vụ chào hỏi mọi người, cũng mong mọi người sẽ có chuyến lữ hành vui vẻ, lên đường bình an --
Theo thanh âm xe lửa chậm rãi khởi động......
Trong mắt Hạ Uyển chợt lóe một tia nghiền ngẫm ý cười.
Theo xe lửa di động, cảnh vật chung quanh cũng bắt đầu biến hóa.
"Xin chào. Tuy nói đột nhiên nói chuyện với người không quen biết có điểm đường đột, bất quá, vị tiểu thư này, vị trí cô ngồi giống như là vị trí trên vé xe của tôi? Có phải hay không?"
Một giọng nam đột nhiên xuất hiện, đánh vỡ Hạ Uyển trầm tư.
"A......"
Hạ Uyển đang suy nghĩ chuyện khác, bị giọng nam đột nhiên xuất hiện sợ tới mức la hoảng lên......
← Ch. 09 | Ch. 11 → |