Truyện:Mị Nhục Sinh Hương - Chương 42

Mị Nhục Sinh Hương
Hiện có 57 chương (chưa hoàn)
Chương 42
Đồ chơi của anh trai 🍳.⛎.ỷ súc (7 - H) (tt)
0.00
(0 votes)


Chương (1-57 )

Gậy thịt rời đi đột ngột khiến tiểu huyệt của Cố Minh Nguyệt cảm thấy vô cùng trống rỗng, cô liếc mắt nhìn cái giường được trải ra một cái, kích thước không khác với cái giường trong phòng ngủ của cô lắm, đúng là loại một người nằm thì dư mà hai người nằm lại có chút chật chội, cô do dự đem tầm mắt hướng về phía khuôn mặt của T𝐡*ẩ*ⓜ 𝐃*⛎ng, không xác định nói: "Anh hai, cái giường này chắc chắn không?"

"Nhất định chắc chắn hơn so với tưởng tượng của cô." 𝒯𝐡●ẩ●〽️ ԁ●⛎ng cười lạnh, "Không lên thì chẳng lẽ cô còn muốn bị đám đàn ông sắp về vây xem vở kịch anh em 🦵⭕.ạ.𝖓 ⅼ𝐮â.𝖓 sao?"

Trái lại vào giờ phút này hắn mới nhớ tới sẽ bị người khác thấy, bây giờ hắn mới biết đây là 𝐥🅾️ạ.ⓝ 👢.uâ.n, Cố Minh Nguyệt bất bình phản kích ở trong lòng, nhưng ⓣⓗ*â*п †ⓗ*ể hay tứ chi cũng đồng thời chuẩn bị leo lên.

🌴-h-ẩ-Ⓜ️ ◗-ⓤng nhìn thiếu nữ trước mặt quay lưng đi, 〽️.ôп.ɢ lớn cong lên lộ ra â·𝖒 𝐡·ộ đang chảy xuống mấy sợi chỉ bạc cùng cúc hoa nhỏ hồng hồng ở giữa hai ⓜô*ռ*ℊ, khóe mắt liếc thấy cái trứng rung trên bàn, không hề nghĩ ngợi mà liều mạng nhét cái trứng rung dính đầy 𝖉.â.Ⓜ️ dịch ẩm ướt kia vào trong đóa hoa nhỏ.

"A***~?" Cố Minh Nguyệt không phòng bị bất ngờ bị người ta bạo cúc, vì đau mà thấp giọng hét lên, trứng rung đột ngột bị nhét thẳng vào trong ruột rung động liên tục, 🎋*𝖍ο*á*i ↪️ả*ⓜ mới lạ xuất hiện đúng lúc ở nhục động lấp tức khiến cho tay chân cô như nhũn cả ra, vất vả lắm mới nắm được tay vịn cầu thang, cắn chặt răng leo 👢_ê_ⓝ ⓖï_ườn_ℊ.

Ⓣⓗ.ẩ.𝐦 𝒟.υng bước hai bước ⅼê*п 𝖌ℹ️*ườп*g theo, hắn kéo tấm rèm dày treo xung quanh giường xuống rồi dùng kẹp kẹp kín không để lại chút kẽ hở, lấy cái kẹp còn dư ra chia nhau kẹp ở núm vú và trên hạch thịt của cô, sau đó bày cô thành tư thế 𝐠_ℹ️_@_🔴 h_ợ_ⓟ của chó, vừa lôi sợi lụa đỏ trên cổ ra liền đưa toàn bộ gậy th*t vào, dốc sức ưỡn người mà làm.

đầu v* Cố Minh Nguyệt đau đớn, nhục hạch cứng rắn cũng bị kẹp làm đau, trong cúc huyệt cách một lớp thịt mỏng mhắn rung động thật mạnh truyền tới nhắc nhở phần ԁ_â_〽️ thịt đang hỗn loạn trong nhục động, khiến cho nơi đó càng 𝖘*ℹ️*ế*† ↪️*ⓗặ*✞ lại càng mất hồn hơn, gậy th*t bị thịt mềm không ngừng ngọ nguậy phục vụ sảng khoái đến ngất trời, nhưng 𝒸ả.〽️ 𝖌.ⓘ.á.𝐜 ✞.ê ◗ạ.❗ to lớn nơi lỗ nhỏ trên đầu nấm lại bị người đàn ông cố gắng đè nén xuống.

"Anh hai... Tuyệt quá... Thật là lợi hại... Cúc động và 🅓.â.Ⓜ️ huyệt của Tiểu Duyệt thật thoải mái... Anh hai ~ a a a a ***~ bị gậy th*t đâ-𝐦 ✔️-à-🔴 trong tử cung ***~ sắp... bị hư rồi a ***" d*m thủy giữa hai chân Cố Minh Nguyệt tuôn ra rất nhiều, hai chân của hai người cùng tấm đệm giường dưới thân đều ướt đẫm, mà cô còn đang phun nước không ngừng, tử cung bị gậy th*t làm đến suýt nữa thì mất đi thần trí.

Lúc này, cửa kí túc xá đột nhiên mở ra.

"Mệt 𝐜·ⓗ·ế·𝐭 đi được mệt 𝐜♓ế_т đi được!" Bạn cùng phòng của ✞●𝒽ẩ●m 𝒟●ung ôm một trái bóng rổ, mồ hôi đầy người đi vào, theo sát phía sau là người bạn thứ ba và thứ tư.

"Anh Thẩm? Anh Thẩm có ở đây không?" Nhóm bạn cùng phòng lần lượt hô hai tiếng như bình thường.

"Có. .. Có chút không thoải mái... Mấy người nhỏ giọng một chút." Bàn tay to của 𝒯𝐡·ẩ·𝖒 D·ung gắt gao che cái miệng nhỏ thơm mát của Cố Minh Nguyệt lại, dùng giọng nói mang theo giọng mũi mà trả lời, mà thân dưới của hắn lấy dương v*t làm trục giữa, 〽️ô●𝐧●𝐠 lại không tiếng động đâ.ⓜ ѵ.à.𝑜 hoa tâm của cô, cô gái lập tức khẩn trương toàn thân cũng theo đó mà căng thẳng, cũng không dám cử động lấy một cái, cả người như bị dán keo, bụng lại co rút từng cơn.

"Nhanh lên đi tắm rửa nhanh đi rồi tới căn tin ăn cơm! Lại chậm thì một chút xíu đồ ăn cũng không còn!" Mấy người khẽ than thở mở ngăn tủ của mình ra, bắt đầu 𝐜*ở*❗ 🍳⛎*ầ*п áo chuẩn bị thay phiên nhau đi tắm, giường ngủ của người thứ ba ở bên cạnh ✞𝖍ẩ*〽️ 𝒟*⛎ng, cậu ta lấy mũi dùng sức ngửi, nghi ngờ nói: "Mọi người có ngửi thấy mùi gì không?"

"Mùi gì?" Bạn cùng phòng thứ nhất và thứ hai đi đến, cũng ngửi khắp nơi, bạn cùng phòng thứ hai nhíu mày nói: "Khà khà, ta nói cái mùi này giống như là..." Nói còn chưa nói xong đã bị bạn thứ nhất cắt ngang: "Giống như là thì giống như là, nhưng mấy người cảm thấy có thể là anh Thẩm à? Đúng không?"

Sắc mặt mọi người tỏ vẻ đồng ý gật đầu, bạn cùng phòng thứ hai cười bỉ ổi, hướng giường phía trên nói: "Thật xin lỗi anh Thẩm *** ha ha."

"Khong sao, dọn dẹp xong thì mau biến đi ~ mấy người ở đây tôi không nghỉ ngơi được." Giọng điệu †h-ẩ-〽️ ԁ-ung không chút khách khí, lại có cảm giác vừa tức giận vừa buồn cười.

"Vâng vâng vâng, bọn tôi tắm giặt xong sẽ đi mà anh Thẩm!" 🍳●⛎🅰️●п 𝖍●ệ của mấy người bạn cùng phòng đều rất tốt, bọn họ nhanh chóng tranh nhau tắm rửa sạch sẽ, chỉ chốc lát sau đã mặc quần áo tử tế một lần nữa rồi rời khỏi.

Bọn họ vừa khóa cửa một cái, ngay lập tức Ⓣⓗ●ẩ●〽️ 𝐃●𝖚ng bắt đầu đ●â●ɱ rút điên cuồng, trong không gian thu hẹp hai cơ thể va chạm 𝓅·♓á·† ⓡ·ⓐ â·𝖒 ⓣ·ⓗ·🔼·ⓝ·ⓗ bịch bịch bịch quả thật là chấn động điếc cả tai, cô gái bị che miệng, toàn bộ tiếng nức nở đều bị chặn lại trong bàn tay to lớn kia.

"Đồ đĩ nhỏ, nếu không phải tao lấy giầy và quần áo của mày bỏ vào tủ treo quần áo, mày nói xem, có phải là bọn họ sẽ phát hiện hay không, hử?" Giọng của 🌴h_ẩ_ⓜ 🅓_υng trầm thấp mà mang theo 𝐝·ụ·↪️ 𝖛·ọⓝ·𝖌 nồng đậm, hiển nhiên một màn vừa rồi đối với hắn mà nói cũng là một loại 𝖐*í*↪️*ⓗ ⓣ*ⓗí*𝖈*♓ khó có thể bỏ qua.

"Anh hai ~ a a *** Sâu quá Anh hai ***~ Tiểu Duyệt không được rồi ***~ Anh hai ***" Miệng của cô gái được người đàn ông buông ra, âm thanh mị hoặc nhỏ vụn đứt quãng, nhẹ nhàng lại du dương.

Hai tay Ⓣ𝐡ẩ·ⓜ 𝐃·𝐮ng véo bầu п*𝐠*ự*ⓒ đang đung đưa dữ dội kia, đến gần bên tai cô gái miêu tả cảnh nếu như đám bạn cùng phòng phát hiện ra cô thì sau đó sẽ đối xử với cô như thế nào, nói cho cô biết mấy người bạn cùng phòng này vẫn luôn có chút ý tứ với cô. Người đàn ông dùng lời nói cưỡng 𝖉â●𝖒 suy nghĩ của Cố Minh Nguyệt, hắn miêu tả ra bức tranh một cô gái bị mấy người đàn ông vây quanh rồi bắt đầu dùng dương v*t 𝐠❗a_ⓞ 𝒽_ợ_ⓟ làm nhục, từng cái lỗ nhỏ trên người đều bị gậy th*t nhét vào, 🌴●ℹ️●ռ●h ⓓ●ị●↪️●𝐡 nồng đậm từ nhiều người đàn ông khác nhau đi vào trong miệng cô, trong tử cung, cùng với trong trực tràng, sau đó đem cô gái 𝒹â.Ⓜ️ đã.ռ.ⓖ chảy đầy ⓣ1.𝖓.𝖍 𝐝.ị𝒸.𝐡 và 𝐝â_ⓜ dịch của đàn ông tới kí túc xá bên cạnh, bị người ta dòm ngó, bị người ta chạm vào, bị người ta tiếp tục dùng dương v*t đ*â*ⓜ ✅à*🅾️ trong, cuối cùng trong toàn bộ tử cung của cô là т.❗𝓃.h ԁ.ị.🌜.h của đám đàn ông ngoài kia, cả hai cái 𝒹-â-Ⓜ️ huyệt ở thân dưới đều bị làm tới mức không thể đóng lại được, trừ trong tiểu huyệt bị banh tròn chảy ra ngoài một bãi một thác т●ï●𝓃●ⓗ 𝒹ị𝒸●ⓗ của đủ loại người, trên người của cô cũng sẽ không che được mùi tanh tưởi, như người bước từ trong bồn tắm tràn đầy †*𝖎*ⓝ*𝖍 ԁị🌜*𝐡 ra, cả người bị chơi bị làm nhục liên tục không thể khống chế được, sau đó mang thai đứa con hoang không biết là của kẻ nào...

Theo lời nói của người đàn ông Cố Minh Nguyệt tưởng tượng ra một màn kia, kêu ê ê a a suýt chút nữa đã đạt tới giới hạn hô_n mê, hai mắt trở nên trắng dã, thân dưới phun ào ạt như suối, trong nhục động càng giống máy giặt vừa mở nguồn điện, sức lực vô cùng lớn mà đưa đẩy gậy th*t của người đàn ông.

"Đồ đĩ, tao thấy mày thèm muốn như vậy, không bằng lần sau làm như thế đi." Giọng nói của T-♓-ẩ-Ⓜ️ Ⓓ-⛎ng rất lạnh, hắn có chút không muốn nhìn dáng vẻ phóng túng của con đĩ nhỏ này, lại không nhịn được dùng lời nói sỉ nhục cô, nhìn thấy dáng vẻ khuất phục của cô nhưng không ngờ trong lòng lại không có chút vui ş.ướⓝ.ℊ nào, chỉ có thể đem cơn tức giận chất chứa đầy khoang 𝖓.ɢự.🌜 thành dùng sức phát tiết trên cơ thể xinh đẹp của cô gái.

🌴ⓗ●â●п 🌴h●ể này là chậu thịt ◗.â.〽️ 𝐝.ụ.↪️ dành riêng cho hắn, không có sự cho phép của hắn, ai cũng đừng nghĩ tới việc sử dụng.

Cố Minh Nguyệt bị làm tới mức hai chân như nhũn ra, gần như đứng không vững, trong bụng cô chứa đầy †*𝖎ռ*𝒽 𝖉ị*𝖈*ⓗ, trứng rung bị nhét trở về trong tiểu huyệt lần nữa, liên tục rung động.

†𝐡ẩ·𝖒 ԁ·υng nhìn cô gái hai tay ⓡ⛎.𝓃 𝖗ẩ.y mặc áo lông vào, thong thả sửa sang lại mình cho tốt, mỗi lần hành động mạnh cơ thể cô sẽ khẽ run lên một cái, rõ ràng là do thứ trong tiểu huyệt khiến cô rất khó chịu.

"Anh hai... Tiểu Duyệt đi đây..." Giọng Cố Minh Nguyệt cũng đã khàn khàn.

"Ngậm thứ trong âm đ*o cho chắc vào, nếu bị rơi ra thì dáng vẻ ԁâ-Ⓜ️ đ-ã𝐧-ⓖ của mày sẽ bị người ta phát hiện."

"Vâng... Anh hai..."

Tác giả nói:

Tôi cần phải nói cho mọi người biết thật ra Cố Minh Nguyệt còn chưa bắt đầu bị ngược tàn nhẫn một cách chân chính đâu... Mấy cái này chỉ là món khai vị thôi...

𝐓h.ẩ.m Ⓓ.υng sẽ bị ngược hết mức không? Đó là nhất định, ngoại trừ đại thiếu gia hắc đạo M bị ngược thân tàn nhẫn ra, 𝐓𝐡●ẩ●m ԁ●ⓤng sẽ bị ngược tâm thật độc ác, còn độc ác đến mức độ nào *** chính là không nói cho mọi người biết.

Ngày mai có thể chỉ có một chương, sẽ không up lên vào lúc 11 giờ, bởi vì có chuyện cần phải giải quyết, nên phải đợi!

Linxu: tui chỉ muốn nói, tác giả hù vậy thôi chứ không có vậy đâu. Phần ngược thân kia theo tui thì cũng chả nặng mấy, còn ngược tâm ông Thẩm này thì có thể nói là tui like chương ngược ổng, khá oke.

Nguyệt Dao: Thật ra mà nói mị không thích ed chương này tí nào. Dù mị thích thịt thật, nhưng kiểu của nam chính khiến mị chỉ muốn cầm dép 🅿️𝖍🅰️.п.𝐠 thẳng mặt =. = Tra một cách quá đáng, lại còn thích hành hạ nhau. Này thì hành hạ, mấy chương sau bị ngược lên bờ xuống ruộng cho đáng:((

Chương (1-57 )