Đồ chơi của anh trai զ𝖚_ỷ súc bốn (trung)
← Ch.35 | Ch.37 → |
Dưới tình huống chính mình cảm thấy không hề κ𝒽οá-ℹ️ ↪️-ả-𝐦, bị anh trai dùng dương v*t đẩy vào hoa tâm, có thể cảm giác được tử cung bị xâm phạm làm cho Cố Minh Nguyệt khó chịu tới mức nhíu mày hết mức, đóa hoa của cô bị côn th*t 𝐫ú_† г_🔼 𝐜_ắ_ɱ v_à_o ×â-𝐦 ռ-hậ-🅿️ âm huyệt, sau đó lại bị xé rách ra, toàn bộ hoa huy*t đều đã đau tới mức không còn cảm giác nữa.
✞.ⓗ.ẩ.〽️ 🅓.𝖚ng hạ mí mắt, tầm mắt nhìn tiểu huyệt của cô gái nhóp nhép tràn ngập 🌴❗.п.ⓗ 𝒹.ị.🌜.ⓗ đang bị chính mình tùy tiện ra vào, nhìn lên trên rãnh ng●ự●ⓒ dưới xương quai xanh, sau cùng ngừng trên khuôn mặt yêu kiều duyên dáng đang ẩn nhẫn kia, cặp mắt của thiếu nữ như ngọc trai đen trong đôi mắt phản xạ ánh sáng của ngọn đèn bàn, ở bên trong còn chiều ra hình ảnh hư ảo của bóng dáng mình đang lắc lư, ánh mắt của cô như có năng lực 𝐥.ộ.t 🅓.🔼 xuyên cốt, dò xét tới bản chất l.ı.𝐧.h 𝖍.ồ.n con người.
Đột nhiên hắn cảm thấy bị một đôi mắt như vậy nhìn vào thật vô cùng chướng mắt.
Người đàn ông ⓒắ*Ⓜ️ ⓥà*𝖔 hạ thể của thiếu nữ, xoay tròn 180 đổi tử thế nằm ngửa của cô thành hai chân khép lại chạm xuống đất, nửa người trên với tư thế nằm sấp trên giường, tay hắn nâng kiều đồn 𝖒·ề·ɱ 〽️ạ·1 trơn nhẵn lại đàn hồi lên, tiếp theo lấy tư thế phá đường hầm mà tùy ý rú_✝️ 𝓇_🔼 c●ắ●ɱ 𝐯à●0 tiếp.
Chiều cao của Cố Minh Nguyệt thấp hơn ✞𝖍_ẩ_〽️ ԁ_ⓤng 25cm, hai chân của cô còn hoàn toàn không chạm tới mặt đất, buống xuống ở giữa không trung theo động tác của 𝐓*𝖍*ẩ*ⓜ Ⓓ*ung mà bỗng chốc căng cứng bỗng chốc lại thả lỏng, miệng nhỏ đỏ tươi phun ra những từ tán vụn ừ a a r.ê.𝖓 r.ỉ, những tiếng 𝐫ê-ռ 𝓇-ỉ này rất mỏng manh được nói ra khỏi miệng rồi lại trong nháy mắt phiêu tán bên trong không khí, hai tay cô gắt gao nắm chặt khăn trải giường, bởi vì dùng quá sức mà đầu ngón tay cũng nổi lên màu xanh trắng, nụ hoa lại càng vì т𝖍.â.𝓃 𝖙.♓.ể đong đưa mà bị mài đến sưng đỏ, cứng rắn vùi lấp giữa khăn trải giường và phần thịt vú.
Thả lỏng, thả lỏng, cô tự nói với mình, nếu thả lngr thì sẽ cảm giác được cực kỳ thoải mái. Động tác của 𝐓_ⓗẩ_Ⓜ️ ◗_𝖚ng càng thô bạo, Cố Minh Nguyệt càng muốn thả lỏng người, dương v*t thô dài kia lại càng tiến sâu nào, hoa tâm bị đâ_𝐦 thủng làm toàn bộ quy đầu đều vào trong tử cung, tiểu huyệt cũng vì quá đau đớn mà kẹp càng chặt, cố gắng đè ép muốn tống đầu sỏ làm nó khó chịu ra ngoài, vì thể T.ⓗ.ẩ.ɱ 𝒟.цng nhúc nhích bên trong mị nhục, tinh quan rất không nghe lời, rất nhanh đã bắn ra.
Cố Minh Nguyệt thở sâu một hơi, chiều dài vật kia của T·𝒽ẩ·𝐦 🅓·𝐮ng đồ sộ, độ thô lại vừa đúng, hình dạng cây gậy hơi hơi nhếch lên, như hình thuyền, theo lý thuyết thì đây là ν_ũ 🎋_♓_í sắc bén để chơi đùa phụ nữ, nhưng đáng tiếc tishc chất thật không thể chỉ nhìn qua tướng mạo, không tới nửa giờ hắn đã bắn hai lần, cũng coi như thành một ngọn cờ riêng nổi bật trong số những nam chính thịt văn mà cô đã trải qua.
Lần này 𝐓𝖍-ẩ-𝖒 ԁ-⛎ng đã triệt để trầm mặc, hắn lẳng lặng chờ đợi năm căn đang chôn trong tiểu huyệt trọng chấn hùng phong. Cái này cũng không trách được hắn, đều do â_m ♓_ộ lẳng lơ của con đĩ nhỏ này quá giỏi, hoàn toàn giống yêu quái trong tiểu thuyết miêu tả là cái loại đi hút tinh thủy của đàn ông mà, giống cái loại ԁ-â-𝐦 huyệt thải âm bổ dương, hắn đ*â*ⓜ nát nó, người phụ nữ này mới không cong 〽️.ô.ⓝ.𝐠 đi gieohọa cho người khác.
Đúng, đ·â·ɱ nát nó! Để cho nó không có năng lực lại đi hấp dẫn đục khoét người ta, côn th*t của †*𝐡ẩ*𝐦 𝐃*⛎ng lại một lần nữa sung huyết trướng lên, hai mắt đỏ lên ấn Cố Minh Nguyệt bắt đầu cuộc chinh đoạt chiếm cứ dài lâu...
Đêm tối quá dài, đối với Cố Minh Nguyệt mà nói thì thật sự là một loại tàn nhẫn, cô không biết tới cùng 𝒯♓*ẩ*𝐦 D*ⓤng bắn bao nhiêu lần, chỉ biết chính mình đã tới sát bờ vực tan nát ra, khi đó người đàn ông này mới 𝖗ú*т 𝓇*𝒶 т*𝒽â*n 𝖙*𝒽*ể của hắn, dưới chân cô đã tích tụ cả một bãi chất lỏng màu trắng đặc hỗn độn tơ 〽️á-⛎, giữa hai chân không thể khép lại tinh thủy chảy ra từng đợt đứt quãng nhỏ xuống dưới.
Cô đã không còn khí lực để 𝐩·𝐡·á·ⓣ г·🔼 â·ⓜ ⓣ𝖍ⓐ𝐧·♓ gì, sau đó vẫn duy trì trạng thái mơ màng, hình như lúc đó ✝️_𝐡_ẩ_〽️ 𝒟_ung có đi ra ngoài một lần, cũng không biết qua bao lâu mới trở về, sau đó bón một viên thuốc và chút nước vào trong miệng cô.
Cố Minh Nguyệt cũng không nghĩ đi quản rốt cuộc mình ăn cái gì, dù sao tám chín phần là thuốc tránh thai, sau khi uống thuốc xong thì mệt tới mức đầu óc không còn tỉnh táo liền ngủ đi.
Tối hôm đó thật sự nghĩ lại mà kinh, Cố Minh Nguyệt đã hạ định nghĩa cho đêm đầu của chính mình trong nhiệm vụ ở thế giới này.
Cô không biết, nếu như so sánh với tương lai không dám nhớ lại kia, đêm đầu tiên này xem như ấm áp ngọt ngào rồi...
Từ nay về sau, ngày †.♓ẩ.ɱ 🅓.𝖚ng về nhà vào cuối tuần liền trở nên như một cơn ác mộng vậy.
Trong phòng tối mờ mịt, Cố Minh Nguyệt c_ắ_𝓃 m_ô_𝖎, chịu đựng người đàn ông ở trên người vẫn trước sau như một thô lỗ đùa bỡn. Hai tay của cô bị dây nịt trói lại ở sau người, cái vú ngửa ra đều tràn đầy dấu tay xanh xanh tím tím, thịt mềm bị đ*â*Ⓜ️ kéo lật chuyển ra ngoài. Bên gò má của cô là một cái trứng dính đầy ԁ·â·〽️ dịch khiêu khích, đây là vật hôm này †♓-ẩ-Ⓜ️ 🅓-цng mang về nhà cố ý đưa cho cô.
Nói là đưa, còn không phải là muốn cô bị thứ đồ chơi này chơi đùa tới nỗi lộ ra vẻ mặt được đưa lên tận cao trào sao.
"A... Anh trai... Không được... Tiểu Duyệt muốn tới rồi... Ô a ~" Cố Minh Nguyệt lại run run nghênh đón một lần cao trào nữa, nhục hạch của cô bị kẹp khô cứng k*ẹ*𝐩 🌜♓*ặ*𝖙, đã hơi ứ màu phát tím rồi. Cũng giống như vậy, hai núm vú của cô cũng bị hai cái kẹp 🎋ẹ●p 𝐜𝐡●ặ●🌴, nhếch lên trên cao, lắc lư theo vú.
Vốn dĩ 🌴𝒽ẩ●ⓜ 🅓●𝐮ng định chỉ cần một đêm là tốt rồi, bản thân mình hai năm qua đã khát vọng 𝖙-ⓗ-â-𝐧 t-𝐡-ể Cố Minh Nguyệt như vậy, nếu như có thể được đền bù như ước nguyện thì hắn sẽ không hồn khiên mộng nhiễu* nữa. Một lần զ.ⓤ𝐚.𝖓 h.ệ đã có thể để cho hắn lấy զ·⛎🅰️·ⓝ ⓗ·ệ của hai người và bức thư trong tay để tiếp tục uy ♓*𝐢*ế*𝖕 cô, trói buộc hành vi của cô. Hiện giờ hắn đã làm được việc đó, đáng ra phải không ôm bất kì hứng thú và chờ mong gì đối với ✞·ⓗâ·𝖓 †·ⓗ·ể của cô nữa mới đúng, nhưng hắn đã đánh giá sai độ ngon miệng của ⓣ-hâ-ⓝ т-𝖍-ể Cố Minh Nguyệt, ✞-𝐡-â-𝐧 ✞𝖍-ể cô gái xinh đẹp như tác phẩm nghệ thuật và ngon miệng kia chẳng những đáng để nhìn, mà còn cực kỳ thực dụng.
*hồn khiên mộng nhiễu: việc làm cho người ta ngày đêm không yên.
Cố Minh Nguyệt đúng là sản phẩm danh khí không gì sánh được do hệ thống làm ra, cho dù nữ chủ trong thế giới nhiệm vụ này cũng có được danh khí như thế thì cũng không cách nào so sánh được. Đối với trình độ mất hồn của 𝖙♓â_ռ 🌴ⓗ_ể mình, Cố Minh Nguyệt vẫn cực kì tin tưởng, huống chi nữ chủ của nhiệm vụ này so với những người khác lại càng chặt chẽ hơn, tuy rằng được dính vào giới hạn của danh khí, nhưng nếu so sánh với mình thì lập tức phân được cao thấp, quả thật có thể sử dụng khác nhau một trời một vực để hình dung.
Đối với đàn ông mà nói thì 𝐭-ⓗ-â-𝖓 †♓-ể này chính là độc dược chỉ cần một lần là có thể gây nghiện, một khi hưởng qua tư vị suồng sã lại càng thực tủy tri vị*, rốt cuộc bỏ không được. 🌴𝐡·ẩ·Ⓜ️ ԁ·ⓤng vừa ở trên người Cố Minh Nguyệt lên lên xuống xuống, vừa oán hận ⓣ𝖍·â·п ✝️·𝒽·ể 𝒹●â●ⓜ đã𝐧●𝐠 của cô. Trong lòng nghĩ tới đều là do cô sai! Đều là lỗi của т♓·â·𝖓 t·h·ể d_â_Ⓜ️ đãn_🌀 của cô! Vì sao tiểu huyệt của cô lại có thể làm cho hắn cảm giác thoải mái như vậy, ấm áp giống như ngâm mình trong nước nóng, mà lại còn căng mịn tới mức làm người ta phát cuồng, cấu tạo bên trong lại càng vô cũng khéo léo, quanh co khúc khuỷu khe rãnh ngang dọc, lại còn có thêm những cục thịt nhỏ bé chi chít nổi lên sinh trưởng ở vách trong, có thể nói đây là lợi khí tuyệt vời để hút tinh hoa của đàn ông.
*thực tủy tri vị: "ăn" được một lần thì càng muốn ăn thêm nữa.
Hắn không muốn trầm luân, lại không có cách nào thoát khỏi cổ †.ⓗâ.n ✞.♓.ể làm cho hắn cảm giác giống như mộng ảo này.
Ⓓ*â*ⓜ đãռ*𝐠 như vậy, lại rất nhanh thích ứng với cử xử tàn khốc như thế, ⓣ𝐡â·п ⓣ·♓·ể liên tục lên cao trào, tại sao có thể không bị đùa bỡn tới hư hỏng triệt để kia chứ?
Tác giả nói:
Chương sau cũng là thịt giống như vậy***
← Ch. 35 | Ch. 37 → |