Ca ca, tôi yêu anh 7
← Ch.1659 | Ch.1661 → |
Đại công ty này vẫn luôn rất thần bí, thượng tướng Haller cùng phó tổng thống cũng không biết là ai, hợp tác quan hệ như vậy có thể có hai mươi mấy năm đã là kỳ tích, gần đây bởi vì chuyện khủng bố tập kích náo bất hòa.
Thượng tướng Haller là biết bọn họ ở sau lưng động thủ.
Nhưng bọn họ dù sao cũng là người Mỹ, không muốn quốc gia của mình có chiến hỏa chi loạn, thế là song phương náo loạn mâu thuẫn.
Đại cố chủ cảm thấy không an toàn, phái người của Hồng Sư ăn cắp con chíp, lấy làm uy hiếp.
Ma sui quỷ khiến thế nào mà có tin tức con chip lại rơi vào tay Lục Trăn.
Lục Trăn vì bảo mệnh, nói ra con chíp ở trên người mình, tiếp theo bị nghiêm hình bức cung, Hạ Phong vì bức cung, ở trên người anh dùng dược phẩm mới nghiên cứu, tâm tư lại cảm thấy, Lục Trăn là điều kiện tốt nhất vật thí nghiệm, lại thêm vào gì đó.
Lục Trăn vui mừng, bọn họ mục tiêu chủ yếu là bức cung, bằng không, bây giờ anh cũng cùng đàn bộ đội đặc chủng này như nhau, nằm băng lãnh ở trong phòng thí nghiệm này.
Anh viền mắt đột nhiên có chút nóng.
Lục Trăn chưa từng có cái tư tưởng ái quốc gì, anh thậm chí không yêu quốc gia này, mặc dù anh là xuất thân tướng, vì quốc gia này để lại cho anh vết thương quá lớn, bây giờ, nhìn đàn bộ đội đặc chủng này không biết sống chết nằm ở đây.
Anh cảm thấy rất đồng tình cùng bi ai, trong mình có một luồng nhiệt huyết thuộc về quân nhân dũng động.
Năm đó, thời gian bọn họ tòng quân, hẳn là đầy cõi lòng hi vọng, hẳn là đều muốn đền đáp quốc gia, bọn họ nhất định đặc biệt ưu tú, bởi vì người chưa đủ ưu tú, cũng không có tư cách làm vật thí nghiệm của bọn họ.
Kết quả, bọn họ bị người mang tới nơi này, một nhóm một nhóm chết đi.
Đây là, một nhóm đại binh ưu tú nhất quốc gia này.
Mười mấy năm qua, một nhóm một nhóm chết đi.
Thực sự không đáng.
"Daddy, này sẽ là tâm nguyện của người, người mở mắt ra nhìn, con thế nào đem bọn họ tất cả đều tiêu diệt hết."
"Cậu cảm thấy cậu có bản lĩnh, sẽ tiêu diệt toàn bộ chúng tôi?" Trong phòng thí nghiệm, tiếng vọng thanh âm Hạ Phong, "Dù cho anh có thể lật đổ chúng tôi, thì có ích lợi gì, món lãi kếch sù nghiên cứu khổng lồ như vậy, sớm muộn sẽ có người tới làm."
"Mượn cớ." Lục Trăn cười lạnh, cẩn thận phân biệt thanh âm từ đâu truyền đến, đột nhiên phát hiện cửa phòng thí nghiệm đột nhiên đóng cửa, tất cả đều là cửa kính chống đạn, Lục Trăn cũng không thèm để ý, ai biết, Hạ Phong lạnh lùng cười, đột nhiên từ trong bóng tối đi ra.
Súng lục Lục Trăn hướng ông, "Cậu trái lại thông minh, biết chạy không khỏi, cũng là đi tìm cái chết."
Hạ Phong một tay chống ở trong túi quần, bộ dáng thoạt nhìn vô cùng tiêu sái, cũng không một điểm nhếch nhác, Lục Trăn xưa nay không phải sẽ cho địch nhân một đường sinh cơ, sau đó đem chính mình tàn sát trí mạng người, anh đột nhiên nã đạn, bắn trúng đùi Hạ Phong.
Hạ Phong kêu thảm một tiếng té trên mặt đất, nhưng vẫn đang không thấy nhếch nhác, Lục Trăn cười lạnh, "Hạ Phong, hôm nay sẽ là ngày chết của ông."
"Là ngày chết của chúng ta." Hạ Phong mỉm cười.
"Lục Trăn, cậu sẽ không nghĩ tới, tôi tại sao muốn đóng cửa sao? Cậu một lòng đuổi theo tôi xuống, cậu cảm thấy tôi biết rõ sẽ chết, vì sao trái lại hướng góc chết đi."
Bốn phía tất cả đều là thủy tinh trong suốt, có thể nhìn đi ra bên ngoài thông đạo, Lục Trăn tính toán mở cửa, nhưng không có thể mở, anh trái lại không sao cả, giết Hạ Phong, nhất định sẽ có biện pháp.
"Cậu xem bọn họ, nhiều mỹ a." Hạ Phong cảm khái, trong ánh mắt tất cả đều là điên cuồng.
"Biến thái!" Lục Trăn hừ lạnh, anh nhìn không ra mỹ ở đâu, bọn họ đều là sinh mệnh sống, là nhất binh tốt quốc gia này, lại như chuột bạch, bị loại khoa học Hạ Phong nghiên cứu quái nhân.
← Ch. 1659 | Ch. 1661 → |