Trung tướng Shawn cùng Sofia 1
← Ch.1592 | Ch.1594 → |
Tiểu Tuyết trực tiếp mang Hạ Thần Hi đi phòng phẫu thuật mổ lấy đạn.
Manhattan New York xuất hiện sự việc đấu súng, giằng co nửa giờ, chính thức 𝒸_𝐡_ế_𝐭 tám người, có ba người đến nay vẫn chưa thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm, ba người này bao gồm thượng tá Michael...
Toàn nước Mỹ đều đưa tin đây là một sự kiện 𝖐ⓗ*ủ*n*🌀 𝒷*ố đáng sợ.
Đương nhiên, lại bị họa vì sự kiện 𝖐hủ·ռ·ℊ 🅱️·ố.
Trong đầu Lục Trăn đau đớn tựa như kim đ.â.𝐦, một hồi liền tự giam mình ở trong phòng, An Tiêu Dao để Long Tứ cùng Mục Vân Sinh đến xử lý những việc về sau, anh đi qua thăm Lục Trăn, lúc anh đi tới gian phòng Lục Trăn, Lục Trăn đã ở phòng tắm.
Vòi hoa sen xối ra đều là nước lạnh, làm ướt toàn thân anh.
Trong đầu anh hình ảnh anh bắn trúng Michael không ngừng hiện ra, như một quả đạn bắn trúng tim anh. Mặc dù anh biết mình sẽ sống được không lâu, cũng không thể làm bạn với Nolan lâu lắm.
Cho nên anh nghĩ để Nolan rời khỏi chính mình, đi tìm cuộc sống mới.
Anh chưa bao giờ muốn làm thương tổn người thân của Nolan. Nếu Michael có vấn đề gì, Nolan nhất định sẽ hận anh thấu xương.
Nước lạnh chảy tới toàn thân anh từ cao xuống thấp, tất cả đều là một mảnh ẩm ướt lạnh lẽo.
An Tiêu Dao cấp tốc khóa chặt vòi hoa sen, mặt mày như tuyết, "Đừng giày vò chính mình, thay bộ quần áo đi ra đi, làm như vậy chẳng có ích gì."
Trên mặt Lục Trăn tất cả đều là nước, cũng không biết là nước mắt hay là nước tắm nữa. Vẻ mặt hỗn hợp, anh mất đi tất cả sức lực, ✝️𝖍_â_n 𝐭♓_ể dựa vào ngồi xuống gạch men sứ trắng, nước trên tóc nhỏ xuống, làn da trắng cơ hồ trong suốt.
"Tiêu Dao, tôi đã 𝖌-1ế-† Michael..." Thanh âm của Lục Trăn mang theo ⓡ-𝐮-𝖓 𝓇-ẩ-🍸, đột nhiên ngẩng đầu nhìn An Tiêu Dao, "Tôi đã ɢ-𝐢ế-🌴 Michael."
Con ngươi trong mắt anh tuy cách một tầng hơi nước nhưng thoạt nhìn rất thương tâm.
An Tiêu Dao ngồi xổm người xuống, phòng tắm ẩm ướt lại băng lãnh, anh không biết trấn an Lục Trăn thế nào, chỉ nói, "Cậu ta còn chưa cⓗế●т, chỉ là chưa thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm, chưa chắc sẽ c𝒽ế*𝐭, cậu đừng tự mình dọa mình."
Một mảnh hỗn chiến, ngay lúc đó Lục Trăn nhìn thấy Hạ Phong, con ngươi trong mắt toàn 〽️*á*𝖚 đỏ, đầy sát khí.
Sau khi một tên bộ đội đặc chủng bị đánh xuống, Michael lại lập tức chạy tới, Lục Trăn tự nhiên sẽ nổ súng phản kích, đây là bản năng của bọn họ, nhất định bảo vệ mình trước tiên để không bị thương tổn, nếu nổ súng chậm một giây, người bị thương có lẽ là Lục Trăn.
Trong hỗn chiến, đao thương không có mắt.
Chuyện phát sinh ngoài ý muốn không thể tránh được.
Lục Trăn thống khổ bưng đầu, ✞_ⓗâ_𝐧 𝖙_ⓗ_ể г_⛎_ռ rẩ_🍸, vẫn như cũ vô pháp khắc chế, An Tiêu Dao cường ngạnh bởi y phục của anh, đưa cho anh một bộ quần áo ngủ đơn giản, kéo anh ném ⓛ·ê·𝐧 g·❗ườ𝓃·ɢ, Lục Trăn tê dại để Tiêu Dao kéo, vừa ngã tới giường ɱề*ⓜ ⓜ*ạ*𝖎, trong lòng càng thêm bi ai.
Nolan... Ca ca...
An Tiêu Dao nhẹ giọng nói, "Đừng nghĩ quá nhiều, Michael chưa chắc sẽ 🌜●𝒽●ế●t. Cậu không nên suy nghĩ bậy bạ, có tin tức gì tôi sẽ thông báo ngay cho cậu."
Anh có quá nhiều việc cần hoàn thành. Sau khi trấn an Lục Trăn, An Tiêu Dao ra ngoài, đóng cửa lại. Morgan ở bên ngoài, An Tiêu Dao nói, "Tình hình thế nào?"
"Kẻ địch trong đại lâu đã bị diệt toàn bộ, không có dấu vết. Chúng ta đã tạo ra chứng cứ giả dối bọn họ đã rời đi, tất cả ✞-𝖍-i †-𝖍-ể cũng tạo thành biểu hiện bị đáп.𝖍 𝐜♓ế.t do loạn chiến, không có bất cứ vấn đề gì." Morgan báo cáo tình huống xong lại nói một tin tức không vui "Có một người huynh đệ vừa ⓣ-ử ѵ𝖔𝓃-g, di tạng đều bị đánh nát."
An Tiêu Dao thống khổ nhắm mắt lại, "Tôi biết, bảo Tiểu Tuyết nhất định phải cứu sống những người bị trọng thương còn lại, không thể để ai †.ử ν𝐨ռ.ɢ nữa."
← Ch. 1592 | Ch. 1594 → |