Mất khống chế tại bờ sông
← Ch.055 | Ch.057 → |
làm sao bây giờ? Người mẹ mà cô tôn kính sẽ ra sao khi nghe tin con mình chết? Đậu Mật Đường thật sự không dám tưởng tượng, cảm giác của người đầu bạc tiễn người đầu xanh. Bởi vì cô biết, mẹ sẽ không chịu nổi đả kích này.
Nếu không thể cùng anh đồng quy vu tận, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo anh. Cô cũng muốn xem một chút, người đàn ông này muốn làm cái gì! Mới vừa rồi còn cùng người đàn bà kia anh anh em em. Xoay mặt lại có ý với cô. Hừ hừ, cô cũng muốn xem một chút, anh giải thích sao?
Xe dừng lại gần bờ sông
Anh quay mặt lại, nhìn thẳng cô. Trong mắt kia có thống khổ cùng ưu thương. Trong mắt kia, cũng có một loại ánh lửa nguy hiểm. mùi rượu phả vào người cô.
Tim của Đậu Mật Đường không nhịn được nhảy loạn lên. Cái nhìn soi mói khiến cô cảm thấy mình không mặc quần áo vậy, xấu hổ mà không chỗ nào che dấu.
Trời ạ! Người đàn ông này chẳng lẽ muốn hôn cô? Đang lúc Đậu Mật Đường suy nghĩ lung tung, cô đã bị người đàn ông này ôm vào trong ngực. Cô muốn giãy giụa, nhưng không thoát sự kiềm chế của anh. Thay vì nói chạy không thoát, không bằng nói là cô căn bản không dũng khí và quyết tâm để chạy trốn.
Từ khi nào môi của anh đã chạm lên cánh hoa vậy? Cô cư nhiên không biết! Cô chỉ biết, môi của anh rất mềm mại. Mang theo một ít mùi rượu, mang theo một ít sự nam tính. Cô chợt mềm nhẹ trong vòng tay anh.
Không có lực để giãy giụa, cũng không muốn giãy giụa.
"Đậu Mật Đường, không phải là mày muốn trả thù Tiêu Tử Phượng sao? Không phải là mày muốn đoạt vị hôn phu của cô ta, để cho cô ta hối hận vì để mày ở lại sao? Đây là một cơ hội tốt đến vậy! Chẳng những có thể lấy thưởng thức được nụ hôn nóng bỏng đã lâu, hơn nữa mãy cũng không cần gánh chịu tội danh dụ dỗ người khác! Hôn thì hôn đi, coi như là một giấc mơ đẹp! không phải mày rất tổng khát vọng sao, trong mộng nằm mơ cũng thấy một màn đẹp tươi này?"
Cô ôm chặt anh, bắt đầu hôn lại Đường Long. Lưỡi cùng lưỡi tiếp cận, tâm cùng tâm đụng nhau. Một cỗ nhiệt lượng nóng rang nhanh chóng truyền khắp cơ thể Đậu Mật Đường.
Nụ hôn mãnh liệt này, mang theo một loại nóng bỏng. tiếng hít thở Đường Long càng ngày càng nặng nề. Trong mắt ánh lửa, cơ hồ có thể đem Đậu Mật Đường đốt cháy. Bàn tay to lớn đã đặt trên bộ ngực cô. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve.
Không biết từ lúc nào, váy của cô đã bị anh hất ngược lên. Chân ngọc trắng noãn phơi bày trước mắt anh. Khi anh đưa tay chuẩn bị cởi quần lót cô thì cô bỗng lấy lại thần trí.
Cô đang làm gì? Đây là đang làm gì? Chẳng lẽ cô điên rồi? Cho dù cô cùng anh từng có quan hệ da thịt, cho dù cô đã sinh cho anh hai đứa bé, cô cũng không thể lại quan hệ thêm với anh lần nữa!
Lần đầu tiên là có nguyên nhân. Mặc dù biết loại giao dịch kia có chút kì, nhưng cô không còn cách nào khác để kiếm đủ tiền để mẹ phẫu thuật!
Nếu lần này lại quan hệ, danh dự của cô sẽ mất hoàn toàn! Trong mắt anh, cô cũng chỉ là một con điếm mà thôi.
Cô không phải con điếm! Cô khong muốn làm một người đàn bà như vậy!
"Lưu manh." Đậu Mật Đường không biết có lực ở đâu, giơ tay cho Đường Long một bạt tai. Lập tức đẩy anh ra, mở cửa xe chạy ra ngoài.
← Ch. 055 | Ch. 057 → |