← Ch.05 | Ch.07 → |
Edit: quảng hằng
Beta: lạc lạc
Công ty Thần Điền thuộc thành phố Trung Quốc A
"Này, chị có nghe nói gì chưa, nhà thiết kế mới của công ty chúng ta là tình nhân của phó Tổng đó."
Giờ nghỉ trưa, mấy cô gái viên chức chen chúc tại phòng giải khát xì xào bàn tán.
"Thiệt hay giả, chị nghe ai nói?"
Phó tổng tài là người đàn ông độc thân hoàng kim mà mọi người tha thiết ước mơ a, nếu thực sự đã có tình nhân, thực sự là làm tổn thương biết bao trái tim của mọi người.
"thật sự, ngày hôm qua, tiểu Trần ở phòng kế hoạch thấy phó tổng cùng một cô gái tuổi còn trẻ cùng nhau ăn cơm, nhìn thấy vài lần, và báo sáng nay đã đưa tin, đó chính là nhà thiết kế mới của công ty đó."
Ai, mình là không hy vọng, phó tổng bình thường đã nghiêm túc dọa người, hiện tại có bạn gái, mọi người lại không dám tiếp cận.
"Cùng nhau ăn cơm đã cho là bạn gái?"
Có khi chỉ là người quen biết, cũng có thể cùng nhau ăn cơm chung! Trong lòng lại dâng lên một chút hi vọng.
"Người khác cùng nhau ăn cơm có thể không tính, nhưng phó tổng của chúng ta có khi nào chịu ăn cơm chung với ai không? Đừng nói đó là một cô gái?"
"Thế thì cũng đúng, ai, một lát tôi làm như có việc đi đến phòng thiết kế, thuận tiện nhìn xem dáng vẻ của cô gái ấy ra sao?"
Lúc này nhà thiết kế trẻ tuổi trong miệng mọi người đàm luận đang an ổn ngồi ở trên ghế phó tổng...... Chơi game! Nửa nằm dài trên bàn làm việc, cô gái mặc áo khoác Âu phục màu trắng tinh khiết, kiểu dáng mốt nhất hiện nay.
Bên trong là chiếc áo lông cổ cao màu hồng phấn, hòa hợp với chiếc quần tây bó sát người màu lam nhạt, làm tôn thêm nét đẹp của đôi chân thon dài. trên gương mặt tản mát ra vẻ mị hoặc quyến rũ mê người, nhưng đôi mắt trong suốt ngây thơ to tròn tinh nghịch như trẻ con, hàng lông mi dài cong vút làm tô điểm thêm nét đẹp ngây thơ của đôi mắt cô. Mái tóc đen dài xõa tung như thác nước trên đôi vai gầy, được cô cuốn lại thành một bím đẩy sang một bên, lộ ra cái trán trơn bóng.
Khi chơi đến chỗ cao hứng, hai phiến môi hồng mỏng mảnh đang cười, ánh mắt to tròn đang cười, trên đôi má phấn có hai lúm đồng tiền lúm vào sâu hun hút cũng đang cười, cô là sự kết hợp hoàn mỹ của thiên sứ cùng ma quỷ.
Cửa ban công "Ầm" mở một chút, người thanh niên bước vào làm cho hai mắt người ta tỏa sáng, toàn thân vận bộ y phục màu đen cũng không thể che hết tư thế oai hùng hơn người của anh, trời sinh khí thế vương giả quân lâm thiên hạ.
"Hi, Darling, anh đã đến rồi!"
Thấy người thanh niên tiến vào, cô gái vẫn đang lười biếng ngồi ở trên vị trí, không có một chút ý tứ rời đi.
Gắt gao cau mày lại, "Loan Tiêu Tiêu, dáng vẻ của em như thế là sao?"
"Thần Thần đáng yêu, xin gọi em là Angelia"
"Đừng làm như thế với anh, quay về phòng làm việc của em đi." Nới lỏng chiếc caravat, đem cô gái từ trên ghế kéo xuống.
"Ghế của anh dựa vào thật thoải mái nha, ghế dựa em mua từ nước Pháp dự định vào buổi trưa nay mới đưa đến đây"
Tiện tay sắp sắp lại mấy phần văn kiện trên bàn làm việc một cách vô thức.
"Triển lãm tranh của em làm thế nào?"
Có rất ít người biết một thân phận khác của Angelia ngoài là nhà thiết kế sản phẩm quốc nội IT ngàn vàng khó cầu, vẫn là hoạ sĩ —AG thần bí mà giới truyền thông mấy năm gần đây luôn tìm kiếm.
← Ch. 05 | Ch. 07 → |