Truyện:Mùa Xuân Của Tiểu Đào - Chương 07

Mùa Xuân Của Tiểu Đào
Trọn bộ 20 chương
Chương 07
0.00
(0 votes)


Chương (1-20)

Ban đêm, Tô Tiểu Đào thay xong váy liền xuất phát, không ngờ, khu nhà mà Giang Tùy ở, không, không nên gọi là khu nhà, phải gọi là tòa nhà cao cấp, ở ngay đối diện khu nhà mà cô và Giai Giai thuê, một trước một sau thật sự là tương phản mãnh liệt!

Đại khái khoảng 10 phút, Tiểu Đào đã đi tới tòa nhà A, cô còn lâu mới gọi điện thoại cho Giang Tùy, thật xấu hổ, cô trực tiếp đi vào thang máy ấn tầng 21.

Tiểu Đào trong thang máy hết sức khẩn trương, vách thang máy trong suốt phản chiếu bóng dáng khẽ run của cô, một tiếng "Đinh" vang lên khiến cô giật nảy mình.

Chân hơi mềm nhũn, cô chậm rãi bước ra ngoài, đi tới phòng 2101, hai tay ⓡ𝖚*ռ 𝐫ẩ*y nhập mật mã cô đã hack được trước đó, cửa mở ra.

Trong phòng rất tối, đúng vậy, cô đã tắt điện trước, vừa bước vào một bước, âm thanh trầm thấp lại lộ ra chút thô bạo truyền đến, "Ai đó?"

Tô Tiểu Đào hoảng sợ, trực tiếp vấp ngã ngay cánh cửa.

Người đàn ông thấy cô ngã lên người mình, thân hình lập tức nghiêng sang một bên, kết quả Tô Tiểu Đào liền té sấp mặt ra đất.

Người này thật sự không hiểu phong tình, Tiểu Đào nghĩ, lại tự mình đứng lên, xoa xoa chân, "Là tôi, tôi cảm thấy với 𝐪*⛎*🅰️*ⓝ 𝐡*ệ của chúng ta không cần anh đi đón, cứ đi thẳng vào chủ đề thôi!" Nói xong bắt đầu cởi váy của mình.

Người đàn ông nghe thấy thanh âm sột soạt, nhíu nhíu mày, ấn công tắc đèn, phát hiện không có phản ứng, biết mình bị đặt bẫy, lạnh lùng nói, "Tôi không nói lần thứ hai, ra ngoài!"

Tô Tiểu Đào nghe xong vô cùng tức giận, quần áo cũng đã cởi ra, "Anh, danh tiếng như vậy, còn giả vờ cái gì?! ", nói xong liền trực tiếp nhào tới, dán lên một ✝️𝖍â*𝖓 t𝒽*ể cao lớn cơ bắp săn chắc, tràn ngập hương vị nam tính.

Người đàn ông không hề đề phòng, bị đánh lén, đang định đẩy cô ra, chóp mũi lại ngửi thấy một mùi hương đặc biệt, có chút mùi sữa lại có chút hương hoa, rất thoải mái, bàn tay chạm vào là cánh ɱôⓝ●ℊ ɱ-ề-𝐦 ɱạ-❗ mát lạnh, cũng rất thoải mái.

Tô Tiểu Đào thấy nam nhân không kháng cự, lập tức trở nên hăng hái, lục soát tri thức phim đen trong đầu mình, nhón mũi chân, 𝐡ô_𝖓 lên môi hắn.

Cánh môi rất lạnh, giống như mùi bạc hà, Tô Tiểu Đào nhịn không được 👢1ế.𝖒 𝐥_ⓘế_𝐦, ăn rất ngon, lại mở miệng cắn cắn.

Ngay lúc môi Tiểu Đào bám vào, người đàn ông cứng đờ, môi hơi mở ra.

Tô Tiểu Đào thấy môi hé ra một đường, cảm thấy đây hẳn là mời gọi, liền đưa đầu lưỡi vào, dò xét, không hề có quy luật gì.

Khoảnh khắc người đàn ông bị Tiểu Đào thò đầu lưỡi vào, hắn lập tức hóa bị động thành chủ động, ôm chặt thân hình 𝐦ề●𝐦 ⓜ●ạ●❗ của Tô Tiểu Đào, đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi cô, 𝐡ô●𝐧 sâu một cái. Nước bọt hai người trộn lẫn, khoang miệng không thể cầm giữ, chất lỏng chảy ra đến tận cằm sáng lấp lánh.

Dần dần, Tiểu Đào có chút không thở nổi, rời khỏi đôi môi mỏng của hắn, bộ 𝐧.ℊ.ự.ⓒ từ trên xuống dưới phập phồng 🌴𝖍●ở ⓓố●c.

Người đàn ông cúi đầu ngửi ngửi cổ Tiểu Đào, hai tay chậm rãi ν𝐮ố.✝️ ☑️.𝐞 từ trên xuống dưới, tới khe 〽️ôп_g, lại dùng sức xoa xoa hai cánh ⓜ·ô·ⓝ·𝖌 ⓜề·m Ⓜ️·ạ·𝐢.

Quả nhiên là tình thánh, Tiểu Đào đã có chút ướt, nghĩ thầm không thể để hắn xem thường, hai tay 𝐬*ờ s*⭕ạ𝓃*🌀 người đối phương, chăm sóc cẩn thận đáy quần, thò vào trong, tưởng tượng, đườп-ℊ 𝒸-o-ռ-𝖌 rõ ràng, hẳn là cơ bụng, ngón tay dọc theo đ_ư_ờ_𝓃_g ⓒ_𝖔_𝐧_𝖌 cơ bụng hướng lên trên, lại là một khối to lớn cứng rắn, là cơ п·🌀·ự·ⓒ, cơ ⓝ.ℊự.𝖈 lại hướng lên trên là một khối nhỏ nhô lên.

Kíc●ⓗ t●ⓗ●í●𝖈●♓ ngón tay mang đến làm cho khối nhỏ lồi lên kia khẽ 𝖗u●𝓃 rẩ●𝐲, người đàn ông trực tiếp ⓒở_𝐢 á_⭕ ngắn tay của mình, bàn tay vẫn đặt ở vị trí m-ôп-𝐠 cô, trực tiếp nâng lên, bế Tiểu Đào đi vào phòng ngủ, ném cô ⓛê-п g-❗ườ𝐧-🌀.

Tiểu Đào ở trên giường đệm 𝖒ề-m 𝐦-ạ-𝖎 bị lún xuống hai cái, ánh mắt đang định thích ứng với hoàn cảnh tối tăm, liền có một cái bóng phủ xuống, thanh âm mang theo hương vị tính dục, "Tiếp tục".

Tiểu Đào cảm thấy đây là đang tuyên chiến với cô! Được rồi, một là không làm, đã làm phải làm đến cùng, bàn tay nhỏ 𝐬_ờ 𝐬_🅾️_ạ𝓃_ɢ cởi dây thắt lưng đối phương, kéo khóa quần, cách một lớp quần lót đã đụng vào một khối vật cứng đã có hơi ngẩng đầu, cô nhẹ nhàng ✅⛎_ố_† v_𝐞, không đến mấy phút cây gậy kia liền giống như muốn chui từ dưới đất lên, Tiểu Đào cảm thấy hắn sẽ khó chịu, may mà cũng đã kéo cả nội y xuống, vật khổng lồ bên trong được phóng thích nhảy ra, nóng hừng hực.

Tiểu Đào chần chờ một chút, tay vẫn đặt lên trên vật khổng lồ, cố gắng xoa xoa, cô cũng chạm vào đầu sư tử bên cạnh, búng nhẹ, nam nhân thoải mái rên lên một tiếng.

Làm cho hắn thoải mái, nhưng cô thì vẫn còn trống rỗng, đã đến lúc người đàn ông này phải phục vụ mình. Tô Tiểu Đào nắm lấy một tay hắn, ấn vào 𝖓𝐠_ự_↪️ cô.

Tay của người đàn ông chạm vào một khối 𝐦ề*〽️ 𝐦ạ*1, bắt đầu xoa xoa theo bản năng, như thể đang vui vẻ, hắn tự động đặt tay còn lại lên một khối mề-m mạ-𝒾 khác và 𝐯*⛎*ố*🌴 𝐯*ⓔ. Hai đầu ngón tay cũng xoa xoa chỗ lồi lên trên bộ ռℊ*ự*🌜, nhẹ nhàng vặn kéo, Tô Tiểu Đào bị hắn làm thật khó chịu, phía dưới càng ướt đẫm, cô đã rất muốn, liền lên tiếng 🍳𝐮-γ-ế-ռ r-ũ, "Tôi muốn rồi, anh tiến vào đi...", tay cầm dương v*t hướng về phía hoa huy*t của mình, dẫn đường cho hắn.

Người đàn ông nhìn thấy người phụ nữ dưới thân đã ngừng cử động, vật to lớn vẫn sưng tấy, cần được giải tỏa khẩn cấp, hắn dang rộng đôi chân dài của Tiểu Đào, dùng lòng bàn tay chạm vào vị trí âm đ*o của cô, nơi đó có một dòng nước mật đang chạy cuồn cuộn không dứt. Đại khái là thăm dò vị trí của tiểu huyệt, từ từ ấn vào, chỉ có đầu nấm 𝐜-ắ-〽️ và-ο được, sau đó liền vô cùng khó di chuyển phía trước, "Thật chặt".

Tiểu Đào quá khẩn trương, cảm nhận được quy đầu đi vào, vách thịt tự động khóa chặt giống như muốn kháng cự đối phương tới gần.

Người đàn ông hành động vất vả, vỗ vào đùi Tiểu Đào, "Thả lỏng!"

Tiểu Đào cảm thấy mình có chút đau đớn, cô có thể tưởng tượng nếu toàn bộ dương v*t tiến vào sẽ đau đến mức nào, cô muốn bỏ cuộc, kêu lên "Tôi không muốn nữa" rồi cơ thể co rút lại..

Đương nhiên, người đàn ông này sẽ không để cho miếng thịt mỡ trước mặt bỏ chạy, hắn trực tiếp đáp trả, đ_â_〽️ mạnh dương v*t vào trong, đồng thời kéo người cô vào trong lòng mình.

Một cảm giác xé rách đau đớn ập đến, cơn đau dữ dội khiến Tiểu Đào hét lên và trợn mắt.

Sau khi côn th*t tấn công bất ngờ vào khu căn cứ, nó được bao bọc bởi những cánh hoa ấm áp và xoắn chặt, người đàn ông lợi dụng tình thế, bắt đầu ra vào nhanh chóng không hề do dự.

Hốc mắt Tiểu Đào vì quá đau mà chảy ra nước mắt, kêu lên "Không, đau quá, mau đi ra ngoài đi", kích thước côn th*t của hắn quá to và hoa huy*t của cô thật sự không tương xứng, rõ ràng là một thước tư lại cứ muốn chọc vào một chấm nhỏ, cô hối hận quá!

Hắn không để ý tới cô, chỉ biết tuân theo xúc động nguyên thủy của mình, di chuyển lên xuống và tới lui một cách nặng nề thô bạo.

Bởi vì bị hắn nắm chặt không buông, Tiểu Đào cứ như vậy mà chịu đựng đau đớn, nằm cứng đờ trên giường, bị hắn cưỡ●ռ●🌀 🅱●ứ●𝒸, nhưng không ngờ gân xanh trên thân gậy ma sát vách thịt, dần dần kéo ra càng ngày càng nhiều d*m thủy, Tiểu Đào cũng chậm rãi cảm nhận được chút sung şư_ớ_n_🌀, hạ thể bất giác bắt đầu phối hợp động tác ra vào của côn th*t đối phương, giống như muốn để hắn vào càng sâu, đâ●Ⓜ️ càng mạnh.

Người đàn ông nghe được người phía dưới thở ra, cảm nhận được sự trơn trượt từ côn th*t, hắn càng thêm không kiêng nể gì, đặt hai chân cô quấn quanh eo mình, đ●â●〽️ về phía trước, đ.â.𝐦 𝐯.à.0 ra hành lang, chín nông một sâu thẳng đến cùng, ⓧâ●〽️ ռ𝖍●ậ●𝐩 cửa tử cung.

"Ưm ...a...", hắn khẽ ⓡ*ê*𝐧 r*ỉ, đáp lại cô là nụ cười khẽ của hắn, như thể hắn đang chế nhạo sự thiếu nhất quán của cô, nhưng tốc độ di chuyển của côn th*t cũng không giảm nửa phần.

Tiểu Đào bị thúc đẩy lên trên, nhiều lần đều đâ-𝖒 ✌️à-ο tủ đầu giường, cảm thấy mình còn chưa 𝖘●ướ●𝖓●ℊ, thì đã bị chấn động não trước, đành phải cố gắng chống đỡ, ôm lấy cổ hắn mà 𝐡-ô-𝓃 để giảm bớt lực cản trên người.

Dần dần chìm trong nụ 𝐡·ô·𝓃 của hai người, hắn có chút phân tâm, tốc độ hơi chậm lại, Tiểu Đào cũng càng ngày càng thích ứng, lơ đãng phối hợp kẹp một cái, một luồng nóng rực phun ra, nóng đến Tiểu Đào kinh hãi kêu lên một tiếng, sau đó sửng sốt, người đàn ông trên người cũng cứng đờ.

Tiểu Đào ngơ ngác, "Nhanh vậy!"

Người đàn ông rõ ràng tức giận, lật người cô lại một cách bạo lực, dùng tư thế lão hán đẩy xe mà kéo 〽️ô·п·ɢ cô lên cao, bởi vì phẫn nộ mà một lần nữa hùng hổ đ_â_𝐦 mạnh vào, "Tôi sẽ cho cô biết tôi nhanh như thế nào!" Tiểu Đào quả thực đau đớn, nhưng có hỗn hợp 🅓â·Ⓜ️ dịch bôi trơn từ lần đầu tiên, cô đã có thể chịu được tốt hơn.

Tốc độ rõ ràng là nhanh hơn so với lần đầu tiên rất nhiều, đâ●〽️ chọc đến mức Tiểu Đào phát ra một hồi tiếng r_ê_𝐧 г_ỉ vỡ vụn, quá mãnh liệt, cô sắp đến cực hạn, trước khi mất đi ý thức hoa huy*t nhỏ bé tinh xảo còn đang cố sức mà hết lần này đến lần khác bao vây vật to lớn kia nhưng lần nào cũng bị quy đầu đâ·ɱ càng sâu hơn lần trước.

Không biết người đàn ông sau khi cô 𝐡·ô·n mê còn đ●â●〽️ cô bao nhiêu lần, tóm lại Tiểu Đào chỉ biết sau khi mình tỉnh lại thì cả người đều đau nhức, giống như lần cô bị ngộ độc thực phẩm trước kia, cảm thấy toàn thân mệt mỏi không đứng dậy được.

Cô nghe thấy tiếng hít thở mỏng manh bên cạnh, biết hắn còn đang ngủ say, liền hết sức cẩn thận, chậm rãi chống xuống giường ngồi thẳng dậy, nhìn người đàn ông bên cạnh, may mắn là hai tay mình động tác nhanh hơn thanh âm kia, nếu không cô nhất định không thấy được mặt trời ngày mai!

Tại sao lại là hắn? Ơ, Hoắc Đông Đình? Tên Giang Tùy đó cho địa chỉ gì thế này, không phải là muốn chơi mình đó chứ?!

Cô chịu đựng đau đớn, vội vàng xoay người xuống giường, bất chấp hỗn hợp dâ_ⓜ dịch và 𝐭-ı𝖓-𝒽 ◗ị-🌜-𝒽 sền sệt từ tối qua theo bắp chân mà chảy xuống, mặc váy ngủ bên trong, vội vàng chạy ra ngoài.

Buổi sáng Hoắc Đông Đình thức dậy, phát hiện căn phòng tản ra mùi vị không chỉ có một mình hắn, còn có một dấu vết nhỏ trên giường với màu 𝐦á-⛎ đặc biệt rõ ràng, hắn vuốt trán, cố ổn định cảm xúc làm vệ sinh thay quần áo xong, dùng bữa sáng, lúc này mới bắt đầu công việc.

Hắn mở máy tính lên, ngón tay nhanh chóng bay múa trên bàn phím, quả nhiên, thiếu đi một đoạn giá-〽️ s-á-🌴 trong hành lang tối hôm qua, hắn lấy USB của mình ra, cài phần mềm lập trình tự viết, nhấn thêm vài phím, camera giá_𝖒 ⓢá_✞ tối hôm qua lập tức khôi phục, chỉ thấy trong video xuất hiện một người nhân viên vệ sinh, diện mạo bình thường nhưng bộ 𝐧_g_ự_🌜 như sóng trào mãnh liệt.

Hắn click chuột phóng đại hình ảnh của người nhân viên vệ sinh kia, lập tức đối chiếu thông tin với các trường đại học, tổ chức trong thành phố B và các thông tin dự trữ khác. Màn hình hiển thị tiến trình liên tục không ngừng tìm kiếm đối tượng phù hợp, không bao lâu sau, khuôn mặt của "nhân viên vệ sinh" kia cùng với tất cả thông tin từ nhỏ đến lớn của cô, bao gồm cả tin nhắn đều xuất hiện, độ phù hợp 100%.

"Tô Tiểu Đào, khoá 16, Đại Học A, khoa công nghệ thông tin, hừ, quả nhiên là có chút năng lực."

Chương (1-20)