Bắt lấy bức màn để cho anh chơi - Năng lực của anh rể
← Ch.32 | Ch.34 → |
Edit: Khánh Nhi
Beta: Heulwen
Sau khi Chu Chính bắn xong cũng không г-ú-🌴 r-🔼, dư-ơռ-🌀 ☑️-ậ-t trong cơ thể vẫn thô cứng như cũ, anh ôm cô gái vào trong ⓝ.𝖌ự.ⓒ, bước tới trước bức màn.
Bởi vì chỗ này là phòng tập thể hình tư nhân riêng biệt, xung quanh đều là cửa kính lớn, anh kéo bức màn ra, bên ngoài tấm kính trong suốt, người đi bộ trên đường ngước lên là có thể nhìn thấy rõ ràng.
"Anh... Ưm... Từ bỏ... Anh làm gì... A..." Tống Phi Vũ lo lắng đánh vào phía sau lưng của người đàn ông, Ⓜ️ô𝓃-🌀 của cô sẽ bị người khác thấy được.
"Sợ cái gì! Không ai nhìn tới được." Chu Chính đẩy mạnh, 𝐝ư.ơ.п.🌀 νậ.✝️ lớn từng chút từng chút đâ*𝐦 sâu vào, 𝖙·𝒾n·♓ d·ị·𝖈·𝐡 mới bắn vào chảy ra ngoài, dính trên sàn nhà.
"Anh rể... Không được... Sẽ bị nhìn thấy." Toàn thân Tống Phi Vũ trần như nhộng, cho dù không ai nhìn thấy, cô cũng vẫn lo lắng nên giơ hai tay ôm chặt п𝐠*ự*𝒸 mình.
Cô gái treo vắt vẻo trên người anh, Chu Chính vểnh ɱô-п-🌀 va chạm chạm, phần lưng của cô gái dán lên tấm kính, chỗ kết hợp lầy lội quang minh chính đại bại lộ ra ngoài.
"Khốn khiếp, đồ tồi tệ." Tống Phi Vũ dùng sức bắt lấy người đàn ông phía sau lưng, móng tay cô không dài, nhưng vẫn là cào ra không ít dấu vết đỏ.
"Ha! Đau quá!." Phần eo của Chu Chính dùng sức xỏ xuyên qua, 𝖉*ư*ơ*n*𝖌 ѵậ*𝐭 thô lớn dán sát huyệt nhỏ, tiểu huyệt bị căng đến khó chịu, anh mạnh mẽ thọc vào г●ú●† 𝐫●ⓐ, môi â_ɱ ♓_ộ mềm xốp không kẹp lại được, †𝒾п●𝒽 𝒹ị●c●♓ bên trong hầu như đều chảy ra toàn bộ.
"Vậy anh cũng phải chịu, ai kêu anh làm vậy với em." Tống Phi Vũ lại cắn lên bả vai của người đàn ông, mạnh mẽ cắn xuống, cắn ra một loạt dấu răng.
Chu Chính cảm thấy đau, nhưng anh cũng không cản cô gái lại, để tùy cô cắn, chỉ là tần suất ra vào nhanh hơn, gồng eo lên, nặng nề va vào bờ 〽️_ô_ռ_ⓖ của cô, cự vật thô dài trướng lớn một vòng, đâ*Ⓜ️ đến mức huyệt nhỏ tê dại.
Tống Phi Vũ buông bả vai anh ra, đồng thời đôi tay ôm cổ của người đàn ông, cái miệng nhỏ c_ọ 𝖝_á_t cổ anh nói: "Anh nói em cắn xuống, chị của em thấy được sẽ như thế nào?"
Chu Chính đánh một cái lên ⓜôռ-ɢ cô, nói: "Tôi sẽ nói là bị 'đồ 𝒹·â·Ⓜ️ đã𝓃·𝐠 cắn'."
"A..." Quy đầu chọc tới điểm mẫn cảm, Tống Phi Vũ bị đ.â.𝖒 đến mức mềm nhũn, â.Ⓜ️ đạ.0 ướt đẫm chảy ra thật nhiều bọt trắng, cô dựa vào trước ⓝ.🌀.ự.ⓒ của người đàn ông, cơ п𝖌_ự_𝖈 rắn chắc vì tập thể hình, hình dáng rõ ràng, cô tìm được chỗ ngô lên trước 𝓃ⓖự*↪️ anh, quyết đoán ngậm lấy.
Đầu vú của Chu Chính cũng không quá mẫn cảm, nhưng khi bị cô gái ngậm lấy, lại cực kỳ ngứa, toàn thân nổi da gà, anh mạnh mẽ vạch hai hoa môi ra, dùng sức mà thọc vào, quy đầu luôn chọc vào mẫn cảm, ◗â-Ⓜ️ dịch dính nhớp phun ra từ chỗ kết hợp.
Tống Phi Vũ 𝖑·𝐢·ế·𝐦 láp đầu vú trong miệng, phản ứng của người đàn ông rất lớn, tốc độ đ_â_ⓜ chọc bỗng nhiên nhanh hơn, c●ả●〽️ g●❗●á●𝖈 ✞●ê 𝒹●ạ●❗ từ â-ⓜ đ-ạ-0 lan tràn đến toàn thân.
"Làm 𝖈♓ế.† em!" Chu Chính càng thêm mạnh mẽ đâ·m thọc, côn thịt hình như càng trướng lớn hơn, 𝖗ú*🌴 r*@ một chút liền lập tức ⓒ●ắ●〽️ và●🔴, cô gái hoàn toàn chống đỡ không được.
"Không được... A... Không cần làm như vậy... Hỏng mất... A..." Tống Phi Vũ buông đầu vú ra, cả người dán trên tấm kính bị người đàn ông ôm rồi mãnh liệt đ*â*m.
◗●â●𝖒 thủy dần dần kìm không được, phun ra từng đợt lớn, Chu Chính dùng sức đâ*〽️ sâu vào, cô gái sợ hãi mà giữ chặt bức màn, không giữ tốt, ⓣ𝖍â*𝓃 ✝️*𝖍*ể cô rơi xuống, cũng may mà anh giữ chặt, cô không bị ngã trên mặt đất.
Nhưng †.ⓗ.â.𝐧 †.♓.ể của Tống Phi Vũ đã treo trên không, trước mặt là tấm kính, người đàn ông nửa ngồi xổm, mạnh mẽ nắm lấy eo nhỏ của cô, cô bắt lấy bức màn.
Chu Chính nhìn thấy bï●ể●⛎ 𝖙●ì●п●𝐡 hoảng loạn của cô, anh dùng tư thế có độ khó cao thọc vào гú●🌴 г●@, cái ⓜô*n*ℊ cường tráng trên dưới va chạm, cô gái như đang kề cận với nỗi tuyệt vọng, đôi tay gắt gao giữ chặt bức màn, đầu vú trước ռ🌀ự_c bị làm cho nhảy lên nhảy xuống, núm vú phấn nộn đều dựng đứng lên.
"A... Anh rể... Quá nhanh... Nhẹ chút... A..." Tống Phi Vũ bị treo trên không, chấn động đặc biệt kịch liệt, người đàn ông thọc vào 𝖗ú.✝️ 𝓇.𝐚 được một chút, cô đong đưa 𝐭●hâ●п ✞♓●ể, cự vật trong cơ thể chọc mạnh đến mức khó mà chịu nổi, cô lớn tiếng 𝒹â-Ⓜ️ kêu, muốn người đàn ông chậm lại một chút.
Chu Chính hết sức thô bạo, cự vật đ-â-〽️ 𝖛à-🅾️ càng sâu, cô gái co rút kịch liệt, quy đầu cực lớn ↪️ắ_ɱ ⓥà_⭕ cái miệng nhỏ, không mấy cái tiểu huyệt đã ướt đẫm nước.
"A... Quá mạnh... Anh rể... Em chịu không nổi." Dùng tư thế như vậy Tống Phi Vũ kiên trì không nổi nữa, k-𝒽-𝖔-á-ℹ️ ⓒ-ả-〽️ từng đợt từng đợt dâng lên, cơ thể mềm nhũn.
Hình dáng cơ n·ℊ·ự·𝐜 của Chu Chính càng rõ ràng, anh chống lên nửa người dưới của cô gái, cự vật dưới hạ thể như được đóng mô tơ mà mãnh liệt đâ●m thọc, túi trứng cực lớn va chạm vào 〽️ô-ռ-𝐠 cô.
"A... Tha cho em... Anh rể." Tống Phi Vũ thân mình г·⛎·n ⓡ·ẩ·🍸, hoa huyệt muốn khép lại, nhưng lại bị người đàn ông hai lần ba thần chơi tới mở ra, cô muốn vặn Ⓜ️ô*п*ℊ tránh né thọc vào 𝖗ú·ⓣ r·@, nhưng người đàn ông lại giữ chặt hai chân cô kịch liệt xỏ xuyên qua một trân.
Vòng eo của Chu Chính càng đẩy nhanh, cô cảm nhận được 𝒹ư●ơ●𝖓●ɢ ѵ●ậ●✞ trong cơ thể đang sưng lớn hơn nữa, xem ra anh muốn bắn.
"A... Anh rể muốn bắn... Bắn sao?" Tống Phi Vũ bắt lấy bức màn tay, cô chống đỡ không được.
"Không có." Chu Chính cắn răng mạnh mẽ chịu đựng đưa cô lên cao trào trước, 𝖉â-Ⓜ️ thủy trong cơ thể phun ra một lượng lớn, phần hông đều bị tưới ướt, vùng lông của cô và anh đều đã ướt đẫm rồi.
"Anh còn không... Không bắn... A... C♓ế*† em." Tống Phi Vũ cô đã xem nhẹ năng lực của người đàn ông này rồi, quá cường đại.
"Bắn! AAA..." Chu Chính gầm nhẹ, mạnh mẽ cắm thêm một hồi, anh bẻ mô𝐧-𝖌 thịt của cô ra, quy đầu đâ-〽️ ☑️-à-𝖔 â-ɱ đ-ạ-0, 'Phụt phụt' bắn ra 𝖙ı𝖓-♓ d-ị𝐜-𝖍 đặc sệt vào trong.
Tống Phi Vũ hoàn toàn mất sức, cô buông bức màn ra, ⓣ-♓-â-n ✞♓-ể rơi xuống, lần này anh không phản ứng lại kịp, cô ngã xuống mặt đất, đầu đập xuống đất sưng u một cục.
← Ch. 32 | Ch. 34 → |