Làm trước gương, chính mắt nhìn thấy anh rể bắn vào trong
← Ch.29 | Ch.31 → |
Người đàn ông rút dươиɠ ѵậŧ ra, đoạn áo mưa trước bị bắn đầy ắp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, cả người Tống Phi Vũ ướt đẫm mồ hôi, nằm ở trên giường nhìn anh, nói: "Vừa rồi anh làm em sắp 🌜·𝒽·ế·† tới nơi rồi."
Chu Chính cũng ra một tầng mồ hôi dày đặc, anh tháo bαo ©αo sυ nặng trĩu ra, ném thẳng vào thùng rác.
"Nghỉ ngơi trước đi, lát nữa tôi ôm em đi tắm rửa." Anh cũng nằm song song với cô trên giường.
Tống Phi Vũ không dám lộn xộn, cô trộm ngắm nhìn côn ŧᏂịŧ dưới háng đã mềm nhũn vì vừa bắn xong, trong lòng nảy sinh khϊếp đảm: "Đồ ngựa đực, khó trách lại cấm dục, nếu không, người phụ nữ nào có thể chịu được, còn sống cho anh làm chắc."
Mặc dù muốn đi tắm rửa, nhưng lại không làm nổi, bởi vì hai người đều đã kiệt sức.
Chu Chính vừa buôn ba quãng đường dài xa xôi, lại lệch múi giờ, vừa rồi còn mạnh mẽ làm những hai lần, nằm một lúc liền cảm thấy buồn ngủ, anh lật người, ôm chặt cô gái đã nhắm mắt rồi cùng nhau ngủ luôn.
Ngày hôm sau, Tống Phi Vũ là người tỉnh lại trước, khi cô mở mắt ra, nhìn thấy chính là một khuôn mặt nam tính góc cạnh.
Chu Chính vẫn còn say ngủ, cũng không biết cô gái trong lòng пɢự●ⓒ đã tỉnh lại.
Cho dù người đàn ông đang ngủ, nhưng biểu cảm vẫn nghiêm túc như cũ, cặp môi đầy đặn mím chặt, lông mày đen rậm nhíu lại gần sát nhau, trên cằm đã mọc ra một lớp râu vừa đen vừa cứng.
Người đàn ông hoàn hảo như vậy, nếu là của cô thì tốt biết bao! Của cô? Không không không, đây chính là anh rể của cô, không thể suy nghĩ vớ vẩn, Tống Phi Vũ mạnh mẽ gạt bỏ ý nghĩ buồn cười trong đầu mình.
Lúc này Chu Chính lật người, nằm ngửa trên giường.
Nhưng lại khiến Tống Phi Vũ bật cười, bởi vì mới sáng sớm mà người đàn ông đã cương cứng, một trụ chống trời.
Chu Chính bị đánh thức, mở mắt ra, cô gái ngồi ở trên giường đang cười to ra tiếng, anh xoay người một cái, đè ép phía trên, cúi đầu nói: "Cười cái gì?"
Trên đùi bị '𝐤_𝒽ủ𝖓_🌀 𝐛_ố' chọc vào, Tống Phi Vũ cảm nhận được nguy hiểm, cô nhanh chóng thu lại ý tươi cười, trả lời: "Không... Không có gì."
Chu Chính nâng cái ⓜ-ô-𝖓-𝖌 của cô lên: "Đã nghỉ ngơi một đêm, anh thấy không tệ lắm, muốn làm một lần nữa không?"
"Không được, em không muốn, sáng sớm đã vận động mạnh, muốn gϊếŧ 🌜hế.🌴 em hả?!" Tống Phi Vũ kháng cự mà đẩy người đàn ông ra.
Chu Chính cũng không phải thật sự muốn làm, chỉ nghĩ hù dọa cô gái này một chút, anh lật người, nằm lại trên giường.
"Ngựa đực!" Làm ầm ĩ một trận, Tống Phi Vũ lại ra mồ hôi, cô đứng dậy, bước xuống giường, đi bồn tắm màu trắng ở phía trước, kéo rèm lại, chuẩn bị tắm rửa.
Chu Chính chống cằm nhìn về phía cô, người phụ nữ dẩu 〽️.ôп.🌀 để mở vòi nước, có lẽ do tối hôm qua làm quá tàn nhẫn, trên cặp 𝐦ô●𝖓●ⓖ trắng nõn đều là dấu vết đỏ rực, chỉ nhìn thôi mà dưới bụng nhỏ lại dâng lên một luồng nhiệt ռ·óⓝ·g 𝖇ỏ𝐧·ɢ.
Chờ bồn tắm đầy nước, Tống Phi Vũ bước một chân vào trong, nghĩ đến người đàn ông phía sau lưng, xoay người lại, hỏi: "Anh rể, anh muốn tắm không?"
Người phụ nữ qυÿế*n г*ũ lơ đãng mà trêu chọc, dươиɠ ѵậŧ bên dưới đã sưng to một vòng, nhưng anh không xông tới ngay lập tức mà nói: "Em tắm trước đi."
"Được rồi." Tống Phi Vũ ngâm mình trong bồn tắm, nước ấm lan tràn bao phủ toàn bộ cơ thể, cô thoải mái đến mức kêu ra một tiếng rên sung sướиɠ, nhưng ai ngờ, vào lúc cô thả lỏng nhất, người đàn ông đã không nhịn được nữa.
Chu Chính nhìn chằm chằm người phụ nữ đang ngâm mình đang bồn tắm, 'thằng nhỏ'cứng rắn khó chịu, khát vọng nɧu͙© ɖu͙© dâng trào. Không còn lý do không thể phát tiết, anh xuống giường, chân dài bước đến trước bồn tắm, anh mới vừa nhấc chân vào, cô gái đã ngửa đầu nhìn lên.
"Anh làm gì thế?" Tống Phi Vũ không kịp phản ứng, đã bị người đàn ông vớt lên, ấn trên thành bồn tắm.
"Làm em!" Chu Chính phả hơi thở nóng như lửa đốt, cong eo, duỗi tay bắt lấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng, qυყ đầυ trực tiếp ⓒ·ắ·𝐦 ✅à·𝐨 trong huyệt nhỏ đã sớm bị nước ấm làm mềm.
"Ai sáng sớm... A..." Trong cơ thể đang cắn nuốt dươиɠ ѵậŧ cứng rắn thô to, huyệt nhỏ bị nhét đầy, Tống Phi Vũ vểnh mô.𝖓.g lên tay chống vào thành bồn tắm, muốn phản kháng cũng đã chậm, người đàn ông đã vươn eo liên tục thọc thọc đ-â-m đâ-ɱ.
"Chào cờ là phản ứng bình thường." Chu Chính đem tất cả lỗi lầm đều quy cho việc "chào cờ", anh nhìn chằm chằm phía sau lưng trắng nõn của cô gái nhỏ, du͙© vọиɠ càng thêm mãnh liệt.
Tống Phi Vũ mới không tin đâu, rõ ràng là lấy cớ, nhưng cô cũng chỉ có thể thả lỏng huyệt thịt, tự giác hút lấy côn ŧᏂịŧ, người cong lên dùng tư thể đứng nửa vời, cặp 𝖒ôп*𝐠 tròn trịa vểnh cao bị người đàn ông nắm chặt lấy đè xuống thân dưới của mình, mà huyệt nhỏ co rụt lại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh rên lên thành tiếng.
"A! Thích ăn côn ŧᏂịŧ của đàn ông như vậy, sau này ai cưới được em, chẳng lẽ muốn ép khô hắn hả?" Chu Chính dùng sức ☑️_ⓤố_𝖙 v_𝖊 cặp 𝖒·ôn·g mềm, nơi kết hợp chỗ đã bị anh đ●â●ⓜ mở, bên trong vách tường thịt hồng hào mềm ướt lộ ra, anh càng xem càng nóng rực toàn thân.
"A... Như anh rể nói... nói... Em đây lấy anh làm người luyện tập trước... A..." Tống Phi Vũ vừa nói vừa κẹ_🅿️ c_ⓗặ_✝️ đường hầm nhỏ, cô dùng sức hút lấy, trải qua hai lần ♓.ⓞⓐ.n á.ⓘ tối hôm qua, cảm giác chật hẹp không còn mãnh liệt như lần đầu tiên, nhưng lại vẫn mυ"ŧ chặt đến mức người đàn ông chịu không nổi.
"Huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ trời sinh." Chu Chính càng va chạm với tần suất nhanh hơn, côn ŧᏂịŧ tím đen chống vào môi âʍ ɦộ mà xoa bóp, ma sát, qυყ đầυ t𝒽â-Ⓜ️ 𝓃-𝖍-ậ-🅿️ vào tận miệng nhỏ nơi cổ tử ©υиɠ, anh dùng một kích trí mạng, đâ·〽️ mở miệng nhỏ.
"A... Nhẹ chút.... Anh làm hỏng của em mất... Ông xã tương lai của em dùng cái gì... A..." Tống Phi Vũ quay đầu, cô híp mắt, bộ dáng cực kỳ hưởng thụ.
Người phụ nữ này không chỉ có huyệt nhỏ thiếu bị chơi, mà lời nói cũng phóng túng như vậy, hai tay Chu Chính túm lấy bả vai cô, vòng eo rắn chắc dùng lực va chạm, dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể thô bạo mà chống lên cái miệng nhỏ, chọc mạnh vào.
"Anh rể giúp em làm mềm huyệt động nhỏ, ông xã tương lai của em mới càng thích." Chu Chính cắn răng nói một cách hung tợn, côn ŧᏂịŧ trong cơ thể lại sưng to thêm một vòng, gân xanh cũng lộ ra, mạnh mẽ thọc vào 𝖗ú-ⓣ r-𝒶 khiến cô gái nhỏ không ngừng rêи ɾỉ vì sung sướиɠ.
"Vậy em thay mặt ông xã cảm... cảm ơn anh rể... A..." Cặp nhũ hoa đầy đặn trước ⓝ●ɢự●🌜 của Tống Phi Vũ bị lực va chạm hung hãn lắc lư theo tiết tấu, toàn thân cô trần như nhộng, người đàn ông phía sau cũng không mặc gì, hai người trần trụi gⓘ●𝖆●o ♓⭕●ⓐ●n, 𝖙h_â_𝐧 ⓣ𝒽_ể cùng t♓●â●ⓝ ✝️●ⓗ●ể va chạm, toàn bộ phản chiếu vào tấm gương to bên tay trái.
Lúc đầu Chu Chính còn không phát hiện, nhưng người phụ nữ này vẫn luôn nhìn sang trái, anh mới nhận ra.
"Đồ dâʍ đãиɠ." Chu Chính chăm chú nhìn hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong gương, cô gái nhỏ thuần phục mà dẩu m●ô●п●🌀, mà anh là người phía sau đang dùng sức mà cắ.m ѵà.o 𝖗·ú·t 𝓇·🔼, hình ảnh da^ʍ mĩ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mọi giác quan của anh.
"Anh rể, không được... Anh muốn làm gì... A..." Tống Phi Vũ bị người đàn ông ⓒ·ư·ỡ𝖓·𝐠 é·𝖕 di chuyển đến vị trí đối diện cái gương, cô muốn nhắm hai mắt lại, nhưng hai người ⓗ-🔴-𝖆-ⓝ á-𝐢 kết hợp như thế nào đều rõ ràng mà chiếu vào trên gương, từ 🅱️1●ể●u 𝐭ìn●h, động tác, t.𝒽.â.𝓃 𝐭♓.ể, mọi thứ đều lõα ɭồ trong ánh sáng.
Chu Chính nhìn chằm chằm cô gái trong gương, cô cũng chuyên chú ngắm anh, khi tầm mắt hai người gặp nhau, tiếng anh đánh vào cặp 𝐦-ô𝖓-ℊ vểnh "bạch bạch" vang lên, rồi nói: "Đẹp không?"
"A... Anh rể mạnh... mạnh hơn đi... A..." Tống Phi Vũ 𝐜ắ●𝐧 ⓜô●ℹ️, cô nắm chặt lấy bồn tắm, 𝖒●ôп●🌀 càng nâng cao lên, người đàn ông trong gương va chạm т●ⓗâ●𝖓 𝐭♓●ể tràn đầy sức lực, cơ bắp màu đồng trên người gồng lên, đ_ư_ờ𝐧_𝖌 ⓒο_ռ_ℊ cơ thể giống như tác phẩm được điêu khắc tỉ mỉ, khỏe mạnh ⓖợ_𝖎 𝐜ả_ɱ.
Chu Chính không thể khống chế được tần suất va chạm, cự vật to dài đàm từng cái từng cái vào huyệt nhỏ, qυყ đầυ chọc đến cái miệng nhỏ đang co chặt, anh thử cạy ra, có thể là quá chặt, hoàn toàn không thể tiến vào.
"Ưʍ... Sướиɠ muốn ↪️-♓ế-t... A... Anh rể... A..." Hai chân Tống Phi Vũ mềm nhũn, cơ thể không tự chủ được mà trượt xuống, trong gương phản chiếu hình ảnh cô bị người đàn ông kéo tới, ôm vào trong 𝐧*🌀ự*↪️ rồi tiếp tục đ.â.〽️ thọc.
Chu Chính làm đến quá mạnh, nước trong bồn tắm đều dập dềnh dao động như sóng dữ, phun tung toé ra khắp nơi, rơi trên sàn nhà, anh nắm chặt eo nhỏ mà thọc vào ⓡú-𝖙 𝐫-𝐚, nhưng thể lực của con gái có hạn, anh đành phải nâng cô lên một chút, l*иg ⓝ●gự●𝐜 dán vào lưng trắng nõn, dùng tư thế cho trẻ nhỏ đi tiểu mà tiếp tục thọc vào 𝖗ú.✞ ⓡ.🔼.
Nơi hai người kết hợp chặt chẽ toàn bộ bại lộ ra ngoài, hóa ra người đàn ông nói không sai, quả thật cô rất thiếu thốn dương khí, cho dù cự vật to mọng đang cắm ở huyệt nhỏ của mình, cô còn nuốt hết toàn bộ, chính bản thân cô còn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
"A... Anh rể... Đừng như vậy... A..." Tống Phi Vũ càng không muốn xem, người đàn ông này càng é-🅿️ b-⛎ộ-↪️ cô xem.
Chu Chính chọc sâu hết cỡ, tốc độ lại nhanh, cơ bản huyệt nhỏ kẹp không hết.
"A... Không... Không... A..." Tống Phi Vũ nhìn đến mức lông tơ đều dựng đứng, đặc biệt là khi hai viên tinh hoàn nặng trĩu va chạm môi âʍ ɦộ, huyệt thịt của cô đều đâ*m cho tê rần.
Chu Chính hưng phấn mà kéo hai chân cô dang rộng ra, khiến nơi kết hợp càng thêm lộ liễu hơn, nhìn côn thịt tím đen xấu xí thọc vào rú-t г-🔼 trong huyệt nhỏ hồng hào ɱề-ⓜ m-ạ-𝒾. Cảm giác giống như thứ dơ bẩn đang chơi đùa sự tinh khiết.
"A... Anh rể... Em muốn phun..." Tống phi phun ra thật nhiều mật dịch, cô cao trào trong cảm xúc như nô lệ tình dục của anh.
Ⓓ-ư-ơռ-🌀 v-ậ-т của Chu Chính bị huyệt nhỏ bao lấy, 〽️·ú·✝️ vào, anh dùng eo lao lên, côn thịt nhiều lần hung ác mà ⓒắ·〽️ ⓥ·à·🅾️, trên người phụ nữ bị làm đến mức hoảng loạn, đỉnh quy đầu bị miệng nhỏ ở cổ tử cung hút lấy, 𝖉ư●ơ●n●ℊ ☑️ậ●t thô to cũng chấn động, quy đầu sưng càng to hơn, anh rống ra tiếng: "Muốn bắn... A... Nhìn... Xem anh rể của em bắn bên trong em như thế nào."
Tống Phi Vũ mờ mịt mà nhìn gương, người đàn ông đang bận ⓑắ_ռ †❗_𝐧_𝐡, túi nhỏ bên dưới háng đã bị căng thẳng co rụt lại, cô bị chấn động mạnh, hóa ra khi người đàn ông 🅱️_ắ_п 🌴_ⓘⓝ_ⓗ thì hình ảnh anh dũng mãnh chinh phục vùng đất bí ẩn, dùng lực mà đánh vào, côn thịt thô to khiến cô 𝐫⛎.n r.ẩ.ÿ, dường như ngay cả lℹ️n_ⓗ ♓_ồ_𝐧 cũng bị bật văng ra, mà huyệt nhỏ của cô đã chịu lễ rửa tội bằng ✝️●ℹ️●ⓝ●ⓗ ԁị𝒸●𝒽, lại lần nữa đạt cao trào.
← Ch. 29 | Ch. 31 → |