Nhớ kỹ người đàn ông đầu tiên bắn ở bên trong em - Phá thân
← Ch.16 | Ch.18 → |
Qυầи ɭóŧ của Tống Phi Vũ bị kéo xuống, bên trong làn váy trống trơn, cô nhìn trên màn hình của thang máy đang hiển thị từng con số hai sáu, hai bảy, hai tám... Mỗi khi tăng thêm một tầng, trái tim của cô lại gia tốc nhảy lên thình thịch.
Chu Chính hoàn toàn không còn bận tâm đến thân phận của hai người, một tay anh nhấc người con gái lên rồi ấn mạnh vào trong l*иg n𝐠-ự-𝐜, theo thang máy dừng lại thì đã tới tầng 30.
Nếu nói Tống Phi Vũ không căng thẳng thì chắc chắn là nói dối, người đàn ông ôm cô ra khỏi thang máy, cô hấp tấp nói: "Anh rể, nơi này quá tối, chúng ta sẽ làm ở đây ư?"
"Em muốn đi đâu?" Giọng điệu của Chu Chính kiên định mà cố chấp. Hôm nay cho dù trời sập cũng phải làm cô cho bằng được.
Tống Phi Vũ ngẫm lại, nếu đi đến khách sạn gần nhất cũng phải mất nửa tiếng, nhưng khát vọng tìиɧ ɖu͙© của người đàn ông này lại quá đột ngột, trời tối sẽ không có người tới đây, cũng là một lựa chọn tuyệt vời.
"Không có, ở đây đi!" Cô nhẹ giọng trả lời.
Chu Chính túm lấy bờ ⓜô𝓃●🌀 tròn trịa của cô gái rồi nhấc lên, ôm cô đi đến đằng sau của cây cột vẫn dùng để phơi quần áo trên sân thượng.
Tống Phi Vũ 𝐤*ẹ*ⓟ 🌜h*ặ*𝖙 hai chân, cô ôm người đàn ông và nói: "Anh rể, anh có mang bαo ©αo sυ không? Chúng ta vẫn chưa chuẩn bị cái gì."
"Không mang, em sợ không sạch sẽ?" Chu Chính đang cực kỳ hưng phấn, anh đè cô gái trên cây cột, mạnh mẽ xốc váy lên, lộ ra cặp 〽️ô*𝐧*🌀 vểnh trắng nõn mịn màng.
"Anh! Ưʍ..." Người đàn ông dùng ngón tay chạm vào huyệt nhỏ của cô, Tống Phi Vũ không thể tự chủ được, ngứa ngáy khó nhịn thấm vào tận đáy lòng.
"Nói cho tôi biết, người khác từng chạm qua nơi này chưa?" Chu Chính dùng ngón tay véo nhẹ huyệt thịt 𝐦ề_ⓜ 𝖒_ạ_ï, vừa xoa vừa nắn.
"Không... Không..." Đột nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Tống Phi Vũ chịu không nổi, cô kêu lên.
Chu Chính là một người đàn ông thành thục, có kinh nghiệm làʍ t̠ìиɦ phong phú, đối với người con gái còn bỡ ngỡ như tờ giấy trắng, anh có thể tùy ý muốn làm gì thì làm.
Ngón tay xoa nắn lên xuống, huyệt thịt chật hẹp không chịu nổi liền co rút lại, người đàn ông dùng sức đem ngón tay 𝖈ắ*𝐦 ✌️à*🔴 trong, cô không thể thừa nhận kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, đổ người vào l*иg 𝖓*𝖌ự*𝖈 của người đàn ông.
Huyệt thịt của người con gái này chặt đến mức kín kẽ không một khe hở, ngón tay vừa ⓒ●ắ●〽️ ✌️à●⭕ đã lập tức bị hút lấy gắt gao, cảm giác này khiến khát khao nɧu͙© ɖu͙© của Chu Chính tăng vọt, đũng quần đã dựng đứng thành một túp lều nhỏ.
Tống Phi Vũ cố ý phả hơi thở п-óⓝ-ⓖ ⓑ-ỏn-g vào bên tai người đàn ông: "Anh... Anh rể, bên dưới của em là lần đầu tiên, anh nhẹ nhàng một chút."
Chu Chính dùng ngón tay khẽ khuấy đảo, người con gái này thật sự quá chặt, anh nói như ra lệnh: "Thả lỏng đi, em không phải luôn nghĩ muốn bị chơi sao, ⓚ*ẹ*ⓟ ⓒ*𝖍*ặ*т như vậy, làm sao tôi đ-â-m ☑️à-🔴 được."
"Được... Được... A..." Tống Phi Vũ nghe lời người đàn ông, cố gắng thả lỏng, ngón tay của người đàn ông mới có thể chậm rãi moi đào sâu bên trong huyệt thịt. Có lẽ người con gái này chính là trời sinh phóng đãng thiếu bị quất, moi huyệt chưa lâu, huyệt thịt đã phun ra mật dịch, trơn ướt dính nhớt. Cô gái trong lòng 𝐧●g●ự●↪️ bởi vậy mà rầm rì rêи ɾỉ, bờ m.ô.п.𝐠 không thành thật mà vặn vẹo không chịu ngừng.
"Anh rể, phía dưới ngứa quá... Ưʍ..." Tống Phi Vũ ôm lấy cổ anh, nhỏ giọng rêи ɾỉ, dáng vẻ tức giận của người đàn ông này thật sự quá hấp dẫn, cô càng mυ"ŧ chặt hơn, huyệt thịt bị người đàn ông dùng ngón tay thọc nhanh đến mức mật dịch bắn ra thành dòng.
Chu Chính không nghĩ tới cô gái này có thể thích ứng nhanh và mạnh mẽ như vậy, chọc chọc một lúc, tiểu huyệt cũng hơi thông rồi, anh cũng không nhẫn nại nữa, rút ngón tay ra, đưa tay xuống cởi bỏ dây lưng.
"Anh rể, em giúp anh." Tống Phi Vũ cũng gấp gáp không chờ nổi mà thèm muốn côn ŧᏂịŧ của người đàn ông 𝐜ắ●𝖒 ⓥ●à●🅾️ bên trong mình, cô túm lấy dây lưng của người đàn ông, dùng sức giật, nhưng mà kéo mãi không ra.
Tay của cô ra đầy mồ hôi, hơi thở trở nên dồn dập đến dọa người, cô dùng ánh mắt cầu khẩu nhìn người đàn ông chằm chằm không rời.
Chu Chính rất thích dáng vẻ nhu nhược đáng thương của cô gái này, anh thô bạo mà cởi bỏ dây lưng, không kịp cởϊ qυầи áo của chính mình, cô gái đã đưa tay xuống đũng quần anh bắt được côn ŧᏂịŧ.
"Anh rể thật lớn." Tống Phi Vũ lẳиɠ ɭơ nắm lấy thân dươиɠ ѵậŧ hình trụ.
"Chát!" Chu Chính đánh vào trên cặp Ⓜ️ôn·ɢ vểnh cao một cái, anh dứt khoát cởϊ qυầи tây, áo sơ mi trắng cũng giật xuống, cơ bắp toàn thân cường tráng rắn chắc.
Tống Phi Vũ dựa vào ánh trăng nhìn thấy côn ŧᏂịŧ cương cứng thô to trong tay, dữ tợn đáng sợ nhưng cực kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Chu Chính đột nhiên bế cô gái lên khiến toàn bộ cặp 𝐦.ô.𝖓.ℊ được nâng cao lên, tiểu huyệt mở rộng ra, anh chọc thẳng côn ŧᏂịŧ lên, đặt qυყ đầυ sát vào miệng huyệt ẩm ướt dính dính.
"Ưʍ..." Ngay thời điểm tiếp xúc ấy đã sinh ra phản ứng kịch liệt, 𝖈ả●𝐦 ⓖ●ı●á●𝒸 ⓣ●ê d●ạ●❗ râm ran kéo dài ra, Tống Phi Vũ ngứa ngáy muốn 🌜𝖍ế·t, cô hận không thể để người đàn ông thô bạo chơi 🌜𝐡ế*t cô.
Nhưng tiểu huyệt cô gái này vẫn còn quá nhỏ, vẫn chưa thể thừa nhận kích cỡ quá khổ của côn ŧᏂịŧ. Chu Chính cố gắng nhẫn nhịn, dùng đỉnh qυყ đầυ ma sát cánh môi nhỏ của huyệt thịt, cảm giác mẫn cảm ⓜ-ề-ɱ Ⓜ️ạ-❗ của huyệt thịt khi tiếp xúc thứ thuộc về nam giới, rất nhanh đã hạ gục anh.
"Làm... Làm em... A... Anh rể." Trong đầu Tống Phi Vũ hỗn loạn, cô nhìn chằm chằm người đàn ông mà rêи ɾỉ.
Chu Chính nảy sinh ác ý mà chọc vào bên trong, qυყ đầυ ma sát huyệt thịt m*ề*ⓜ ɱ*ạ*ı, dươиɠ ѵậŧ thô tráng căng tiểu huyệt ra, mỗi một nơi mẫn cảm ở nơi bí mật đều dán sát vào nhau, kɧoáı ©ảʍ theo côn ŧᏂịŧ lan tràn ra cơ thể, huyệt thịt k-ẹ-ρ 𝖈-𝐡-ặ-ⓣ như muốn ăn tươi nuốt sống côn ŧᏂịŧ khiến anh rống ra tiếng: "Sao lại có thể chặt như thế!"
"A... Dươиɠ ѵậŧ của anh rể to lớn quá... A... Nhẹ chút..." Tống Phi Vũ chưa kham nổi kích cỡ thô to của người đàn ông, thật là đáng sợ, huyệt thịt của cô sắp bị căng đến mức rạn nứt.
Côn ŧᏂịŧ ⓒ-ắ-ɱ 𝖛-à-o từng chút một, người con gái nhỏ nhắn không chịu đựng được mà cắn vào đầu vai anh một cái, Chu Chính cũng không chịu nổi, mẹ nó quá chặt, lúc qυყ đầυ cắm đến một tầng lá ngăn cản, anh chọc chọc một cái, nói: "Màиɠ ŧяiиɧ à?"
"A... Đừng..." Tống Phi Vũ nắm chặt mái tóc ngắn của người đàn ông khiến da đầu anh tê dại, anh đau đến mức phải hít sâu một hơi, tầng lá mỏng tượng trưng cho sự trong trắng thuần khiết sắp bị đâ*ⓜ rách rồi.
Dươиɠ ѵậŧ của Chu Chính bị hút chặt đến mức sưng to thô bạo, hai viên tinh hoàn dưới háng nặng trĩu đến mức tròn căng, anh không có ngừng lại, mà tiếp tục cắm sâu vào bên trong.
"Anh rể, giúp em phá thân." Anh không trải qua người con gái còn là xử nữ, cho nên đối với cô gái nhỏ này, từ một cách nghĩ khác mà nói thì anh cũng là lần đầu tiên.
"Anh... A... Anh là tên khốn..." Tống Phi Vũ rêи ɾỉ càng lớn, người đàn ông thọc vào càng sâu, 𝐦á·𝖚 xử nữ đỏ tươi chảy ra ngoài, nhiễm đỏ côn ŧᏂịŧ cương cứng tím đen.
Còn một đoạn côn ŧᏂịŧ cuối cùng chưa vào, như có tiếng trống cổ vũ tinh thần, anh cắm mạnh vào, đưa dươиɠ ѵậŧ xâm chiếm huyệt thịt non nớt thành công. Anh cảm thấy không thể tưởng tượng được, dùng đỉnh qυყ đầυ ma sát cọ cọ vào huyệt thịt, người con gái khó có thể khống chế mà rùng mình гυ●𝐧 ⓡ●ẩ●🍸.
"Ưʍ... Đừng... A..." Theo người đàn ông chuyển động, Tống Phi Vũ há to miệng t♓-ở ⓓố-𝐜, mặc dù hô hấp có chút khó khăn nhưng lối vào huyệt thịt bị nhét đầy, cô rõ ràng cảm nhận được hình dáng dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể mình, thậm chí từng đường gân xanh trên nó cũng cảm nhận được một cách tỉ mỉ.
Chu Chính kiên nhẫn mà 𝐫●ú●✝️ 𝐫●𝐚 🌜_ắ_m ✔️_à_𝐨, qυყ đầυ nhiều lần chặm vào nơi mẫn cảm, phần bụng dưới va chạm vào cặp ɱô𝖓-🌀 vểnh, côn ŧᏂịŧ thô to ma sát cánh môi nhỏ của huyệt thịt.
Tống Phi Vũ bắt đầu cảm nhận được sự khác biệt, trong sự đau đớn lại bí mật mang theo niềm sung sướиɠ mới lạ, cảm giác này giống như ngồi trên xe đi qua thung lũng để vượt lêи đỉиɦ núi, khi tốc độ nhanh hơn, lại có cảm giác khác biệt.
"A... Anh rể... Anh làm... em..." Đau đớn qua đi thì thay thế là sự ngứa ngáy cuồn cuộn không ngừng, cô ôm chặt lấy người đàn ông mà nỉ non thúc giục.
Năng lực thích ứng của cô gái này thật mạnh mẽ, thấy cô không còn đau, anh nâng cái 𝖒ôп.ⓖ lên bắt đầu va chạm mạnh mẽ, xỏ xuyên qua huyệt thịt phấn nộn, đỉnh qυყ đầυ chuyên chọc vào điểm mẫn cảm, lối đi nhỏ hẹp cắи ʍút̼ ✅-υ-ố-🌴 𝐯-𝑒 côn ŧᏂịŧ, anh nhanh chóng sướиɠ đến phát điên.
"Thật mạnh... Aaa..." Tống Phi Vũ dựa vào trên cây cột, cô quá yếu ớt, người đàn ông dễ như trở bàn tay chống đỡ cô, phần hông đập vào vùng bụng rắn chắc, cánh môi nhỏ bên dưới mở rộng ra, côn ŧᏂịŧ cương cứng đ.â.𝐦 mạnh khiến hoa huyệt đỏ bừng.
"AAA!" Chu Chính mất đi lý trí, hoàn toàn không dừng được, nghe tiếng rên dâʍ ɭσạи của cô gái, thắt lưng đẩy mạnh va chạm với tần suất nhanh hơn.
Tống Phi Vũ lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ đã gặp được người đàn ông mạnh mẽ như vậy, chỉ sợ nếu mai sau cùng làm với người đàn ông khác, cô sẽ luôn cảm thấy thiếu thốn trống trải.
Quần tây bị tụt xuống tận cổ chân, đôi chân dài hiện ra vẻ nam tính, cặp 〽️ô-п-ⓖ kịch liệt đong đưa trước sau, toàn thân có cơ bắp rắn chắc màu đồng, theo những cái thọc vào ⓡú_ⓣ r_𝖆, phần bụng Chu Chính càng lộ ra rõ nhân ngư tuyến*.
*:Nhân ngư tuyến, là chỉ phần cơ bụng hai bên xương chậu tạo thành vết hình chữ V. Trong Hội họa luận Leonardo da Vinci lần đầu đưa ra nhân ngư tuyến làm chỉ tiêu cho đẹp và 🌀ợ_ⓘ 🌜ả_m
"Sướиɠ không?" Giọng nói mang theo sự 𝓃.ó𝐧.🌀 ⓑỏⓝ.g đáng sợ, không hề có cảm giác cấm dục như mọi ngày.
"Sướиɠ... Thật là lợi hại... Anh rể..." Tống Phi Vũ đang ở trạng thái sau kɧoáı ©ảʍ, cô ôm chặt người đàn ông không buông, chiếc váy trên người đã bị kéo bung ra, cặp nhũ hoa trước nℊự·𝖈 lộ liễu tràn ra ngoài.
"Muốn nhanh lên một chút nữa không! Hả?!" Chu Chính cùng người con gái kết hợp ở bên nhau, dươиɠ ѵậŧdưới háng nhiều lần đâ-𝐦 sâu, qυყ đầυ chọc đến huyệt thịt 〽️ề*𝐦 ⓜạ*❗ mà quấn chặt, phân bố bức thủy dần dần tăng nhiều, tiếng thọc vào ⓡ_ú_t r_🔼 mạnh mẽ vang lên "Phụt phụt".
"Em muốn... A..." Tống Phi Vũ chưa đáp lại, người đàn ông này đã lập tức điên cuồng mà nện, hai chân bị làm đến mức không khép lại được, hoa huyệt cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ không thả, trên cặp m*ôn*🌀 trắng nõn có một dấu ấn màu hồng nhàn nhạt.
Hai hòn tinh hoàn của Chu Chính đặc biệt no đủ, đây chính là nguồn suối dồi dào của nam tính, đánh vào trên cặp 〽️ô·𝓃·🌀 vểnh vàng lên âm thanh "bạch bạch bạch..." vô cùng chói tai trên sân thượng trống vắng.
"Anh rể, sâu quá, làm sao anh có thể làm như vậy... A..." Tống Phi Vũ hé miệng, cầm lòng không được mà liếʍ láp vành tai của người đàn ông này, năng lực làʍ t̠ìиɦ của anh thực sự quá lợi hại, chẳng mấy chốc mà cô bị chơi sướиɠ đến 𝐜·ⓗế·✝️.
Chu Chính luôn luôn khắc chế trên giường, nhưng đối với cô gái này, anh chỉ nghĩ h.⛎𝐧.𝖌 𝖍ă.ⓝ.🌀 làm, ai bảo cô không biết sống 𝐜●𝒽●ế●т mà d-ụ 🅓-ỗ anh.
"A... Quá sâu... Ưʍ..." Tống Phi Vũ há to miệng mà ✞·♓·ở d·ố·𝖈, dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông này quá dài, mỗi lần cô đều cảm thấy sâu vô cùng, nhưng anh vẫn tiếp tục đ·â·ⓜ sâu hơn nữa vào bên trong.
Chu Chính thô lỗ kéo áo khoác trên người cô xuống rồi vứt trên đất, anh dùng sức thẳng tiến đi vào, qυყ đầυ va thật mạnh trên điểm G mẫn cảm rồi nói: "Côn ŧᏂịŧ phía dưới đủ cho em ăn không hả? Về sau còn dám không thành thật?"
"A... Đủ ăn... A... Về sau em chỉ ăn của anh rể." Người đàn ông cấm dục thì thường sẽ càng thêm cầm thú trong lúc làʍ t̠ìиɦ, anh vừa nói ra những lời này, hoàn toàn làm đổi mới nhận thức của Tống Phi Vũ.
Chu Chính va chạm quá mức hung mãnh, cây cột đều đang lay động, thân mình cô gái trượt xuống, lại bị anh nâng lên tiếp tục cắm sâu.
"Anh rể... Bên trong ngứa quá... A..." Tống Phi Vũ dùng hai chân cũng không kẹp được vòng eo của người đàn ông này, lực đạo chơi đùa thật sự là quá tàn ác.
Quy đầu của Chu Chính bị hút chặt đến mức sưng to hơn một vòng, anh gầm gừ nơi cuống họng, hai tay giữ chặt trên người cô gái đang vặn vẹo cặp 〽️ô𝐧·𝖌 vểnh, chỗ kết hợp ư.ớ.t á.𝐭 dầm dề, bọt nước bị anh tùy ý ép khô, anh ngang ngược mà thọc vào rú*𝖙 𝐫*𝐚, huyệt thịt mở rộng ra, anh hơi chút thả nhẹ lực đ●â●𝐦 và●0.
"Em sắp không được... A... Anh rể... Hình như..." Tống Phi Vũ rất ít tự an ủi, cảm giác bị chơi đạt tới cao trào, 𝖐hⓞ.á.ℹ️ ⓒả.𝐦 cực độ bao phủ toàn thân, cô lắc lư đầu, 𝐭.ⓗ.â.n 𝐭ⓗ.ể đang 𝓇_ц_ⓝ r_ẩ_🍸, "Anh tới rồi à?"
Chu Chính cong eo xỏ xuyên qua, trong cơ thể mật dịch từng dòng từng dòng mà chảy ra ngoài, thấm ướt quy đầu, ướt đến mức các dây thần kinh của anh co rút dữ dội.
"Anh rể... A... Bắn... Bắn... A..." Tống Phi Vũ há to miệng, trong bóng đêm cô ôm chặt người đàn ông, huyệt thịt ⓚ·ẹ·🅿️ 𝖈·𝒽·ặ·т ◗●ư●ơ●𝖓●g v●ậ●𝐭, dùng sức mà hút vào.
"Aaa!" Chu Chính ấn chặt cô gái, phần hông kịch liệt lao tới chạy nước rút, 🅓.ươռ.𝐠 vậ.𝐭 to dài lại đem huyệt thịt đang 🎋_ẹ_ⓟ 🌜_𝖍_ặ_✞ cắm đến mở tung, phải hơn mười phút, côn thịt giật giật trong cơ thể.
"Anh rể, không cần bắn...bắn ở bên trong... A..." Cảm nhận được côn thịt trong cơ thể muốn bắn, Tống Phi Vũ sợ hãi mà cầu xin người đàn ông 𝐫ú.ⓣ 𝖗.🅰️ ngoài.
"Nhớ kỹ người đàn ông đầu tiên bắn ở bên trong em, bắn đây.. A..." Chu Chính không r●ú●✝️ 𝓇●ⓐ, ngược lại anh còn đ.â.ⓜ quy đầu đến chỗ sâu nhất bên trong, va chạm cọ sát huyệt thịt, т𝖎𝓃●𝒽 🅓ị●🌜●𝐡 đặc sệt từ lỗ nhỏ trên đỉnh quy đầu từng dòng từng dòng bắn vào sâu bên trong.
Anh nhìn ra được người con gái này rất sợ hãi bắn bên trong, nhưng càng sợ thì anh càng phải bắn bên trong.
← Ch. 16 | Ch. 18 → |