Truyện:Mây Khói Ngang Mi - Chương 43

Mây Khói Ngang Mi
Hiện có 69 chương (chưa hoàn)
Chương 43
Quyết định
0.00
(0 votes)


Chương (1-69 )

-"Trận chiến này, ta quyết định ngự giá thân chinh "

-"Tại sao "

-"Nàng không lo lắng cho phụ thân của mình sao? "

Mạc Tịnh Huyên ngẩng người ... hắn biết sự lo lắng trong lòng nàng? Nếu chiến tranh xảy ra, phụ thân nàng thân là đại tướng quân, chắc chắn sẽ đứng ở đầu trận tuyến ...mà trên chiến trường thì làm sao biết được có gì bất trắc, đao kiếm vốn vô tình mà.

Mạc Tịnh Huyên đưa tay vuốt nhẹ lên gương mặt mà nàng dường như quá quen thuộc. Người nam nhân này luôn để ý đến cảm nhận của nàng, luôn tin tưởng che chở cho nàng, là người duy nhất làm trái tim sống gần 30 năm của nàng lần đầu biết rung động. Nghe chỉ một câu hỏi bỏ ngõ của hắn, làm lòng nàng chùn xuống rất nhiều

Mạc Tịnh Huyên không muốn Mạc Vĩnh Khang xảy ra chuyện gì càng không muốn Cổ Thần Phong gặp thương tổn. Nhưng nam nhân chí tại bốn phương, nhìn sự kiên quyết trong đôi mắt người đàn ông mình yêu, Tịnh Huyên chỉ biết cười trừ:

-"Hãy cẩn thận, ta chỉ cần chàng bình an trở về "

Cổ Thần Phong không nói gì, chỉ h*ô*п vào lòng bàn tay của nàng. Mạc Tịnh Huyên bắt đầu ửng đỏ dần, thấy thế Cổ Thần Phong quơ tay một cái, tấm khăn lụa được mắc trên giá đã bao phủ lấy hai người ... hắn ôm nàng, phi thân nhẹ nhàng về phòng ngủ trong Cảnh Dương Cung.

Cổ Thần Phong nhẹ nhàng đặt nàng 👢ê_𝖓 🌀❗_ườ_n_🌀 〽️-ề-𝖒 ɱ-ạ-ℹ️, một tay hạ sa màn xuống che khuất cảnh xuân. Cổ Thần Phong vừa ♓_ô_𝐧 lên vành tai nàng, lưỡi ẩm ướt 👢❗ế●〽️ một đường quanh nó, không ngừng thủ thỉ gọi tên nàng

-"Huyên nhi ... huyên nhi của ta "

Mạc Tịnh Huyên lúc này ánh mắt ɱ_ê m𝖆_𝖓g, dục tình từng chút một lấn chiếm tâm trí nàng, hơi thở nồng ấm của hắn cứ phả bên tai, trên gáy nàng, càng làm cảm xúc nồng cháy trong người cứ ngày một dâng lên. Cổ Thần Phong di chuyển môi một đường chiếm lấy bờ môi căng mộng của nàng. Hắn lại dùng lưỡi không ngừng 🦵●ı●ế●Ⓜ️ 𝖒·ú·† đôi môi đó, làm nó sưng lên trông càng gợi tình.

Bàn tay khác của hắn cũng không rảnh rỗi, nó đang không ngừng thay phiên xoa nắn hai chú thỏ trắng muốt của nàng. Thỉnh thoảng lại dùng ngón tay se se hai hạt anh đào làm chúng ngày một cứng hơn ...Tiếng гê.ռ 𝖗.ỉ của Mạc Tịnh Huyên theo hành động khiêu khích của Cổ Thần Phong lên xuống liên hồi.

Bàn tay mang theo lửa của hắn cứ thế một đường đi xuống hạ thân của nàng, lượn lờ vài vòng bên ngoài khu rừng, hắn nhìn nàng mắt nhắm chặt, răng trắng không ngừng cắn bờ môi nhằm kiếm chế dụ_ⓒ ✔️_ọⓝ_𝐠 để không 𝓅♓.á.ⓣ 𝖗.@ â.〽️ tⓗ.🅰️.n.𝖍 mà theo nàng nói nó rất là .... Nghĩ đến lại làm Cổ Thần Phong nhêch môi cười, hắn cuối xuống dùng lưỡi muốn tách ra hàm răng trắng đều như bắp đang không ngừng hành hạ bờ môi ngọt ngào kia

Thấy nàng không chịu mở miệng, bàn tay phía dưới mới nhẹ nhàng len lõi vào khu rừng ẩm ướt, hai ngón tay nhẹ nhàng vừa miết vừa tách hai cánh hoa, rồi đột nhiên

-"Áh...hộc.. haz..." Mạc Tịnh Huyên hét lên

Chưa kịp phải ứng gì, Cổ Thần Phong đã thần tốc tấn công đến. Lưỡi hắn quấn lấy cái lưỡi nhỏ nhắn đỏ au của nàng, cứ thế đưa đẩy, trêu chọc. Mạc Tịnh Huyên xấu hổ nhìn hắn, phía dưới, những ngon tay mới vừa ngắt nhẹ hạt đậu ở giữa hai cánh hoa của nàng vẫn đang tiếp tục vân vê, khiêu khích ... xuân triểu cứ thế tuôn ra.

Thấy nàng ưỡn 𝓃·🌀·ự·𝖈, mô*ⓝ*g cong lên không ngừng vặn vẹo, Cổ Thần Phong bắt đầu dời môi xuống bầu ռɢ.ự.𝒸 đang không ngừng 𝖗.⛎.ռ 𝐫.ẩ.y của Mạc Tịnh Huyên, hắn há miệng một ngụm, lⓘế-ɱ 𝐦-ú-🌴 liên hoàn, dùng đầu lưỡi nhấn tới nhấn lui hai hạt anh đào, chốc chốc lại dùng răng nhay nhay nhẹ ...

-"Hah ...hahhh ...hmmm.. a.. aa.. a" _ Mạc Tịnh Huyên ngửa cổ, tay şı_ế_🌴 𝒸_♓_ặ_✞ nệm giường ⓣ𝒽·ở 🅓ố·𝒸

Liếc nhìn phía dưới một chút, Cổ Thần Phong từ từ để ngon tay lượn quanh cửa động rồi mới từ từ tiến vào. Lúc đầu chầm chậm rồi mới bắt đầu tăng tốc. Ngón tay hắn như có ma thuật, không biết đẩy bao nhiêu lửa tình vào trong nàng, Mạc Tịnh Huyên chỉ biết mình càng ngày càng cảm thấy trong người rạo rực khó kiềm chế ...Cổ Thần Phong lại đưa thêm một ngón tay nữa vào trong hoa huy*t của nàng, tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh, theo đó ⓝɢ_ự_🌜 nàng ưỡn lên mỗi lúc một cao ... b

Biết nàng sắp đạt đến cao trào, Cổ Thần Phong rút tay lại, quỳ lên, dùng hai tay kéo hai chân nàng lại, tay hắn cầm cự long lúc này đã ngỏng cao đầu chờ đợi nhấp nhấp ở cửa động, rồi ...

"Á ...Hah.. aaa ...hmmmm "_Nàng hét lên

Cổ Thần Phong đẩy thẳng cự long vào hoa huy*t của nàng. Mặc dù dạo đầu hắn đã 𝐤.í𝒸.𝒽 ⓣ♓í.ⓒ.ⓗ nàng như thế, để làm lối vào ẩm ướt trơn trượt, nhưng của nàng thật sự vẫn cứ nhỏ như vậy dù bọn họ cùng nhau 𝒽_o_𝖆_ⓝ á_i không biết bao nhiêu lần ...

-"A.... ahh ...hmmm .... quá ...qúa lớn ... "_Mạc Tịnh Huyên đứt quãng 𝐫ê·𝖓 г·ỉ

Tường thịt ấm nóng của nàng khít khao ôm lấy côn th*t quá cỡ của hắn, không ngừng cắn nuốt. Cổ Thần Phong hít một hơi rồi bắt đầu động thân. Hai chân Mạc Tịnh Huyên kẹp lấy eo hắn, hai chú thỏ nhỏ trắng nõn, có lốm đốm màu hồng theo sự luật động của hắn cũng không ngừng lên xuống ...

-"𝐒●ư●ớ●𝐧●𝖌 không? Huyên nhi ...." _Cổ Thần Phong vừa đưa đẩy vừa phóng đãng hỏi.

Hắn biết nàng sẽ xấu hổ khi hắn hỏi những câu hỏi không đàng hoàng, nhưng hắn luôn cố ý hỏi như vậy vì Cổ Thần Phong yêu 🌜♓ế.т cái vẻ mặt vừa độ_п_🌀 t_ì_𝓃_♓ vừa xấu hổ của nàng

Qủa đúng như thế, Mạc Tịnh Huyên quẫn bách khi hắn hỏi những câu như vậy. Nàng cảm thấy người đàn ông này sao lại mặt dày như vậy? Nhưng lúc như vậy hắn luôn hỏi nàng bằng những câu ԁâ·m đ·ã·ռ·🌀 𝖐_í_𝐜_𝒽 🌴𝖍_íⓒ_ⓗ như thế ... nàng mới không thèm trả lời hắn!

Thấy nàng cố ý không trả lời mình, Cổ Thần Phong húc mạnh một cái ...Tịnh Huyên thét lên

-"Á.... Quá...quá sâu rồi ...."

-"Của nàng sao vẫn chặt như vậy ... bao bọc cắn nuốt ta không ngừng đấy ...nếu không phải bản lĩnh của phu quân nàng quá cao, sợ đã sớm ...buông ѵ●ũ 𝐤ⓗ●í đầu hàng rồi ... "_ vừa nói hắn vừa tiếp tục động

Tốc độ của Cổ Thần Phong ngày một nhanh, t𝖍â·𝐧 ⓣ𝖍·ể nàng theo sự vận động của hắn lên xuống ngày một cao. Cuối cùng Cổ Thần Phong gầm lên một tiếng, gục xuống ôm lấy nàng, phóng thích toàn bộ vào sâu thẳm bên trong hoa huy*t ấm nóng của nàng.

Hắn lật người lại để nàng nằm sấp trên người mình, bên dưới hạ thân của hai người vẫn giao kết với nhau, hắn thật thích cảm giác ở bên trong nàng ... Mà Mạc Tịnh Huyên lúc nàng nằm trên ⓝ*🌀ự*ⓒ hắn, vì thở nặng mà пɢ.ự.𝖈 không ngừng phập phòng ...

-"Tại sao nhiều lần như vậy mà nơi đó của nàng vẫn cứ chặt như vậy chứ? _Cổ Thần Phong vừa vuốt lưng nàng vừa nói

-"..." _Người nào đó nhắm mắt làm ngơ

-"Ta có làm nàng 💲-ướ-𝖓-ℊ không, Huyên nhi? "Tên nào đó tiếp tục mặt dày hỏi

-"...." _tiếp tục làm ngơ

-"Nếu được, ta muốn ở trong nàng cả ngày cả đời luôn đấy "_tên nào đó giọng nói hùng hồn tuyên bố

-"...." _ rất nhiều hắc tuyến xuất hiện trên trán người nào đó

-"Làm sao bây giờ .... ta lại muốn nữa rồi "_Vừa dứt lời, tên nào đó đã lật ngược đ_è 𝖑ê_n п_ℊườ_1 nào đó

Mạc Tịnh Huyên ước gì nàng bất tỉnh cho rồi .... !

Chương (1-69 )