Vay nóng Tinvay

Truyện:Long Vệ Siêu Đẳng - Chương 071

Long Vệ Siêu Đẳng
Trọn bộ 173 chương
Chương 071
Phi đao màu đen
0.00
(0 votes)


Chương (1-173)

Siêu sale Shopee


Ba ngày trôi qua, linh tinh trước mặt La Thuần đã tiêu hao hoàn toàn, linh thạch cũng đã trở thành ngọc thạch bình thường, toàn bộ vật phẩm chứa linh khí khác đều bị hấp thụ.

Mà vòng khí ở vị trí đan điền của anh cũng từ trạng thái khí ngưng tụ sang trạng thái sương, trong đó có chứa năng lượng chân khí, càng lớn hơn so với trước đó, thực lực nâng cao không chỉ là một bậc.

Cảnh giới ngưng khí là ngưng khí thành sương, làm cho chân khí của bản thân càng ngưng tụ hơn, thực lực càng mạnh mẽ hơn.

Mà người tu luyện mãi cho đến khi đi vào cảnh giới tiếp theo ngưng đan mới xem như có chút thành quả, khi đó chân khí hùng hậu, dường như vô tận, uy lực phóng ra cũng lớn kinh ngạc.

Sau khi cảnh giới hoàn toàn ổn định, La Thuần chầm chậm mở mắt, cảm thấy chân khí đang rần rần trong cơ thể, khí huyết dồi dào, tiện tay vẫy nhẹ, mặt nền làm từ xi măng đặc biệt bị chia năm xẻ bảy, trêи mặt đất lún xuống một dấu tay.

"Thực lực tăng lên không ít so với trước đây!"

La Thuần cảm thán trong lòng, bây giờ đụng phải Diệp Chấn Giang, chỉ tiện tay thôi anh cũng có thể nghiền chết lão ta, con đường tu luyện thật sự thần kỳ.

"Chỉ còn thiếu một binh khí thuận tay!"

Anh liếc nhìn, thấy phần sót lại của căn phòng đều là một và thứ đồng nát sắt vụn không dùng có tác dụng, chiếc búa khổng lồ đó quá nặng, dùng lại không quen lắm.

Trong hồ lô Tử Kim đúng là có một số linh khí nhưng đều không phải là sở trường của La Thuần, sở trường của anh là phi đao, có thể lấy đầu người ta ở khoảng cách hơn mười dặm.

Lật đi lật lại hồ lô Tử Kim, đúng là phát hiện một thanh phi đao toàn thân sơn màu đen, đây là sản vật của thư viện Đại Diễn, nhưng chỉ là pháp khí bình thường, nếu nó là linh khí, La Thuần hoàn toàn có thể dùng ý thức khống chế nó, như một tên lửa theo dõi bắn bất kỳ mục tiêu nào.

Trêи phi đao được khắc ba phù trận bình thường, chân khí vừa động, trêи phi đao đã lóe lên hoa văn màu vàng nhưng chỉ là mấy nét vẽ đơn giản.

Kỹ thuật luyện khí uyên bác tinh thông, trọng tâm là ở "phù", đầu tiên phải có được thiên phú về cảm nhận phù lực.

Nhà tri thức thượng cổ vô tình phát hiện trêи một số linh vật tự nhiên toàn thân có khắc nét vẽ thần bí, có thể tăng thêm uy lực cực lớn được sinh ra từ vật này, liền dốc lòng nghiên cứu, sáng tạo ra kỹ thuật phù, kỹ thuật phù như thề truyền về sau, hơn nữa ứng dụng trêи cả binh khí.

Sau đó là luyện vũ khí cần phải khắc khổ luyện tập, có thể dẫn dắt phù lực giữa trời đất khắc phù trận lên trêи binh khí, nhiều người đều bị chặn ở ngưỡng cảm nhận phù lực này, vì vậy dù cho dân số Thiên Kình Cổ Tinh hàng tỷ tỷ người, phù sư lại ít đến mức đáng thương, luyện khí sư lại cực kỳ ít ỏi.

Trong ký ức của Hải Lão Thanh có liên quan đến quá trình luyện khí, nhưng từ đầu đến cuối không cảm nhận được phù lực, tóm lại là một người không có thiên phú.

"Làm thế nào cảm nhận phù lực......"

La Thuần tìm kiếm ký ức Hải Lão Thanh, một hình vẽ hoa văn màu vàng phức tạp đột nhiên xuất hiện trong tâm trí, những đường hoa văn màu vàng này bám chặt với nhau, không đầu không đuôi, hơn nữa kéo dài vô hạn, dường như những nét vẽ chi chít không hề có điểm cuối.

Nhưng La Thuần có thể từ trong đó cảm nhận được các loại năng lượng phức tạp như đất, nước, lửa, gió, sét, mộc......Tổ hợp nét vẽ không giống nhau thì có thể sinh ra năng lượng không giống nhau, đây thực sự là một phù trận siêu cấp bao trùm vũ trụ, dường như vô hạn.

Trong lòng La Thuần chấn động, anh chưa từng cảm nhận đến năng lượng cuồn cuộn như vậy, đột nhiên đầu ngón tay hơi nóng, xuất hiện nhiều ánh sáng vàng nhạt, đây không phải là phù lực sao!

Anh vui mừng quá đỗi, vội vàng đưa tay vẽ mấy nét vẽ đơn giản trêи chiếc phi đao màu đen đó, đây là một phù trận hệ gió đơn giản, có thể làm cho phi đao gia tăng tốc độ.

Dòng năng lượng màu vàng này rất nhanh biến mất, nhưng đủ để La Thuần kϊƈɦ động mất ăn mất ngủ, có thể cảm nhận được phù lực, có nghĩa là có hi vọng trở thành phù sư, nỗ lực một chút thì có thể trở thành luyện khí sư, người như vậy trong một trăm triệu người mới có một người.

Rất may mắn, La Thuần lại là một người trong số một trăm triệu người đó, hoặc là chưa biết chừng có liên quan đến đôi mắt của Thiên Đế cũng không nên.

Sau đó anh dành hai ngày thời gian, lại khắc mấy cái phù trận lên trêи phi đao, biến nó thành một vũ khí cấp cao, nhưng tiếc là anh vẫn chưa thành thạo khống chế phù lực, hay là anh lại tìm thêm một linh khí, nói không chừng có thể luyện nó thành linh khí.

Anh vội vàng thử uy lực của phi đao, chuẩn bị rời nơi này đi tìm hai lão già kia tính sổ.

Đây là căn cứ bí mật của quốc gia, La Thuần có giấy tờ trong tay, có thể tự do ra vào, đáp thang máy lên đến mặt đất, phát hiện giờ là buổi trưa. Đi qua hẻm nhỏ chật hẹp, trước mặt là một con đường rộng thênh thang, bỗng nhiên trở nên ồn ào.

Nhìn xung quanh, chuẩn bị tìm nhà hàng cao cấp ăn cơm, bỗng nhiên có một chiếc xe BMW dừng bên cạnh, cửa xe mở ra, một giọng nói lạnh lùng phát ra từ bên trong: "Tiểu Tinh đang bị giày vò ở nhà họ Đường, anh lại ở đây ung dung tự tại."

La Thuần quay đầu lại nhìn, người phụ nữ này là bạn thân gặp ở hôm bữa tiệc sinh nhật Lộ Tinh, hình như được gọi là Lý Hương Châu, anh nhíu nhíu mày nói: "Cô ấy vẫn gả cho nhà họ Đường à?"

Lý Hương Châu cười lạnh: "Anh cho rằng mình là ai? Trong hôn lễ gây náo loạn lớn thì có thể ngăn cản hai nhà đó kết thông gia ư? Anh không những không giúp được Tiểu Tinh, ngược lại còn hại cô ấy, làm ơn làm việc có đầu óc chút được không?"

La Thuần trực tiếp lên xe nói: "Đi đến nhà họ Đường."

Lý Hương Châu nói: "Làm cái gì? Anh lại muốn làm loạn tiếp à? Lần trước suýt bị người ta đánh chết, anh quên rồi sao? Tôi khuyên anh ngoan ngoãn rời xa thủ đô, đừng có tìm Tiểu Tinh nữa, ạnh thật sự không xứng đáng cho cô ấy yêu, ngay cả làm bạn cũng không xứng!"

"Lái xe!" La Thuần lạnh lùng hét lên, đằng đằng sát khí làm cho Lý Hương Châu run rẩy toàn thân.

Cô ấy nhanh chóng đạp chân ga, lẩm bẩm nói: "Đi cũng là tự tìm cái chết, tôi lại muốn xem xem anh có thể tạo ra sóng gió gì!"

Nhà họ Đường lúc này cực kỳ nghiêm túc, trong đại sảnh đông đúc người, mấy vị trưởng bối nhà họ Đường đều ngồi vị trí đầu, những người khác phân thành hai bên, Lộ Tinh bị ấn quỳ ở vị trí trống chính giữa, dường như đang tiếp nhận xét xử.

Đường Văn Cử mặt âm trầm nói: "Chúng tôi tốt bụng cưới cô vào nhà, lại không nghĩ rằng nuôi ong tay áo, cô không đi thăm Hoán Long đã đành, lại còn dám đánh bị thương Hoán Vân, trong mắt cô còn có nhà họ Đường chúng tôi nữa không!"

Lộ Tinh lớn tiếng nói: "Sao ông không hỏi xem tên súc sinh đó đã làm gì tôi? Hắn đã kéo theo mấy chục tên súc sinh lột quần áo của tôi trêи đường phố, tôi lại không thể đánh trả ư?"

Đường Văn Cử nói: "Vấn đề đều là ở hai phía, tại sao Hoán Vân lại phải bắt nạt cô? Cô nhất định đã làm việc có lỗi với nhà họ Đường chúng ta, nói không chừng Hoán Vân chịu không nổi người đàn bà lẳng lơ như cô, nên mới dạy cho cô bài học."

Một người khác phía trêи nói: "Ngay cả khi thật sự lột quần áo của cô, cô cũng không thể đánh trả, bây giờ cô đã người của nhà họ Đường chúng tôi, phải tuân theo các quy tắc của nhà họ Đường, làm tốt nghĩa vụ của con dâu nhà họ Đường, có biết không?"

Lộ Tinh cười lớn, ngẩng đầu lên, nhìn một đám thú đội lốt người với sự khinh bỉ, cô đã không có gì để nói nữa, những người này rõ ràng muốn nhằm vào mình, nói thêm cũng tốn công vô ích.

Nơi phía dưới có một người băng bó toàn thân nói: "Cô ta câu kết với gian phu làm hại em trai tôi, hại nhà họ Đường chúng ta, phải thực hiện gia pháp, nhất định không thể bỏ qua!" Giọng hắn ta đầy thù hận, nghe qua là giọng của Đường Hoán Vân, hai mắt hắn cứ nhìn chằm chằm vào Lộ Tinh, dường như muốn xe nát cô thành trăm mảnh.

"Dựa theo gia pháp, nên làm thế nào?" Đường Văn Cử liếc nhìn mọi người xung quanh.

Đường Hoán Vân cướp lời: "Cô ta không tuân thủ nữ tắc, phản bội Hoán Long, câu kết gian phu, ở thời xưa đều là thả trôi lồng heo, tôi xem vẫn là nhẹ một chút, lột quần áo trước mặt mọi người, đánh 20 gậy!"

Nhìn thấy ánh mắt tàn nhận mà hưng phấn của Đường Hoán Vân, sắc mặt Lộ Tinh trở nên trắng bệch.

Trước mặt nhiều người như vậy bị lột quần áo, cô ta thà rằng mình chết đi còn hơn.

Đường Văn Cử cau mày, thảo luận với những người bên: "Như vậy có làm ảnh hưởng đến thể diện của nhà họ Lộ không?"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-173)