Vay nóng Tinvay

Truyện:Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời - Chương 018

Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời
Trọn bộ 170 chương
Chương 018
Anh rốt cuộc là ai?!
0.00
(0 votes)


Chương (1-170)

Siêu sale Shopee


Người đàn ông nhìn vẻ mặt của cô gái, trong nháy mắt liền chợt hiểu, vẻ quật cường của cô ấy, vừa vặn trùng với một gương mặt khác.

Chờ anh phản ứng kịp, anh không nhanh không chậm bước đi tới cửa, thay nàng mở cửa, cười nói, Cái này cũng không quan trọng.

Ninh Uyển lại bịcự tuyệt một lần nữa, ngây ngẩn nhìn hướng cửa, cắn răng, vừa định nói gì đó, liền nghe được điện thoại người đàn ông vừa đặt trên quầy bar vang lên một tiếng.

Hẳn là có tin nhắn đi.

Hình như người đàn ông này rất để ý đến tin nhắn, ba bước hai bước đi tới.

'Lục Duật Kiêu' không ngờtrễ như thế vẫn nhận được tin nhắn của cô ấy, trên đó viết: tôi nghĩ nghĩ, vẫn cảm thấy anh phục vụ tương đối ấm lòng, cho nên tôi suy đi nghĩ lại, quyết định để cho anh tiếp tục làm chú rể giả của tôi.

Ở phần cuối của tin nhắn, cô ấy còn để một ký hiệu nháy mắt dí dỏm nữa.

Chợt nhìn đến tin nhắn, anh giống như là gặp phải chuyện phiền não lắc đầu một cái, còn chau mày lại, chờ đặt xuống điện thoại di động, khóe môi anh lại cong lên, trên mặt chỉ còn lại nụ cười không thể làm gì.

Ninh Uyển đem tất cả điều này đều để ở trong mắt, côngẫm nghĩ trong lòng, hỏi, Anh có cô gái yêu thích rồi?

Hả? Người đàn ông nhíu mày.

Cô chỉ chỉ về phía điện thoại di động của anh, Cô gái gửi tin nhắn cho anh, sức ảnh hưởng của cô ấy cũng không nhỏ.

Người đàn ông đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó bật cười ra tiếng, Sự sáng suốt của ảnh hậu cũng không phải quá tốt, tôi muốn cho cô thêm điểm, chỉ là, cô mới chỉ đoán đúng một phần nhỏ. Anh dừng một chút, nói tiếp, Giới tính của cô ấy.

Thật sao? Ninh Uyển tỏ vẻ hoài nghi.

Người đàn ông cười nói, Đã muộn rồi, nếu bây giờ đi về nghỉ ngơi, ngày mai dung nhan của ảnh hậu sẽ càng thêm xinh đẹp. Anh ta nhắc nhở cô trở về đi ngủ giữ sắc đẹp.

Anh thật quan tâm.  Ninh Uyển khoa trương kêu lên, Nhưng mà tôi lại nghĩ, mỹ phẩm đắt tiền giúp tôi giữ gìn tuổi thanh xuân xinh đẹp dễ dàng hơn nhiều.  Nếu tìm được một phiếu cơm dài hạn, lo gì một khoản mỹ phẩm nhãn hiệu lớn, khuôn mặt làm sao cô đơn cau có chứ.

Người đàn ông bất đắc dĩ buông tay, Đáng tiếc chỗ này của tôi không có bất kỳ mỹ phẩm nào.

Ninh Uyển lại gặp phải cự tuyệt một lần nữa, cô bước ra cửa, rồi lại đột nhiên quay người, Tôi nghĩ tới một cái vấn đề nữa.

Hả? 
Anh có phải Lục Duật Kiêu trong truyền thuyết hay không? 

Người đàn ông nhún vai một cái, Cô ôm cây đợi thỏ ở nơi này lâu như vậy, sẽ phải nghe được người giúp việc gọi tên của tôi chứ.

Họ gọi anh là Minh Tuyên thiếu gia, nhưng......  Nhưng là, tại sao người giúp việc ở đây có thể gọi thẳng tên của chủ nhân, huống chi......

Người đàn ông bật cười, Không có gì nhưng là, cô nghe được hoàn toàn chính xác.

Ninh Uyển dở khóc dở cười, lông mày nhíu lên, Anh thật đúng là một điều bí ẩn, đồng thời cũng là một người đàn ông cổ quái.

Người đàn ông lắc đầu cười một cái, cũng không tiếp tục để ý tới cô, quay đầu lại đi vào phòng, bấm chuông phân phó quản gia mười phút sau đi vào tổng vệ sinh, sau đó lại dặn dò một câu, về sau nghiêm cấm bất kỳ cô gái nào vào phòng ngủ của anh.

Sau đó, anh trở lại trước quầy ba, nhìn chằm chằm điện thoại di động mấy giây, vừa nhìn về phía cửa, đã không còn ai đứng đó nữa.

............. .

Cố Tử Mạt tựa cằm lên gối đầu, vẫn nhìn chằm chằm điện thoại di động, vậy mà trên màn hình vẫn không thấy một chút tin tức nào, cô nhất thời cảm thấy hơi suy sụp.

Rõ ràng cô cho kẻ giả mạo một ân điển cực kỳ lớn, nhưng bây giờ lại biến thành cô lo lắng cùng đợi kẻ giả mạo trả lời lại.

Thật là choáng nặng, cái người không biết cảm ơn này, thậm chí ngay cả tin nhắn cũng không trả lời.

Cô thiếu kiên nhẫn, ở phương diện này cực kỳ không có tiền đồ, nhịn không bao lâu, liền trực tiếp bấm số của anh ta, vừa mới nghe thấy bên kia nhận điện thoại, cô liền đùng đùng nói, Nhanh lên một chút lên tiếng! Lên tiếng! Tôi ra lệnh cho anh, lên tiếng!

Chi.  Người đàn ông còn chưa ngủ, đùa dai'chi' một tiếng.

Cô bị cái âm thanh này của anh ta làm cho hắc tuyến đầy đầu, nhưng cũng lại thấy buồn cười, người đàn ông này, có lúc thích nói năng thận trọng, nhưng là luôn có thể trong lúc lơ đãng làm cô vui vẻ.

Cô không nhịn được trả lời, cố làm ra vẻ thâm trầm đùa giỡn nói, Không nhìn ra nha, anh cầm tinh con chuột hả?, vừa đúng để tôi tính cho anh xem, năm nay anh bao nhiêu tuổi.

Nói xong, nàng liền bẻ đầu ngón tay rồi đổi lên chân.

Tôi cầm tinh con chuột, có khả năng cô thuộc loài cú mèo.  Người đàn ông bất đắc dĩ nói, giọng nói trầm khàn truyền từ đầu bên kia qua ống nghe.

Liên tục xảy ra nhiều chuyện như vậy, cô có thể ngủ mới là lạ, cô quyết định bò dậy, lấy ra một bộ quần áo từ trong tủ quần áo, vừa kẹp điện thoại di động vừa vội vàng nói, Đúng! Tôi chính là cú mèo đó, kẻ giả mạo, nếu tôi đã quyết định để cho anh là chú rể giả rồi, vậy bây giờ chúng ta đi mua nhẫn cưới áo cưới ngay đi, nếu bụng của tôi lớn, mặc áo cưới nhìn sẽ không đẹp.

Cô không sao chứ? Hay là, cô thật sự có? Khóe miệng người đàn ông giật giật, chớp mi, không nhịn được nhạo báng hỏi.
Tôi sao có thể không có việc gì, tôi có việc đây, việc hai chúng ta đi mua nhẫn cưới áo cưới không coi là chính sự sao? Lợi dụng lúc tôi còn nguyện ý để cho anh làm chú rể giả, anh còn kiêm làm vú em miễn phí, còn không nhanh lên? Cô gái nhỏ không cho là đúng, lấy thân phận phụ nữ có thai của mình mà kiêu ngạo.

Sắc mặt người đàn ông từ lúc ban đầu bình thản đến lúc này lông mi nhíu lại, giây lát anh ta mới nói: Được, cô nói địa điểm đi.

Đầu kia nói ra một địa điểm, anh cúp điện thoại.

Sau đó, anh cởi áo ngủ trên người, kéo tủ quần áo ra, từ bên trong lựa ra một cái áo sơ mi màu ngà, sau khi mặc vào, soi gương, thay giày, cầm ví tiền cùng điện thoại di động lên, đi ra cửa.

......

Cố Tử Mạt cũng không phải đợi lâu, 'Lục Duật Kiêu' đã xuất hiện, bọn họ hẹn ở khu vực đường lớn gần sông, quanh đây có tất cả các loại cửa hàng.

Tin nhắn cô gửi khiến tôi có ý nghĩ kỳ quái, chẳng lẽ, cô còn có thí sinh dự bị cho chức chú rể giả này sao? Vừa gặp một chút, khuôn mặt người đàn ông sa sầm hỏi cô.

Anh ta hỏi như vậy, lại khiến Cố Tử Mạt thật sự không phản bác được, trước mắt mà nói, cô thực sự chỉ nhận được có một thí sinh.

Người đàn ông cũng không để ý đến thái độ của cô, ngược lại khí định thần nhàn móc một tờ giấy từ trong túi tiền, Chúng ta đã ký hợp đồng rồi.

Thấy anh ta lấy ra chứng cớ, cô không chút nghĩ ngợi liền cố gắng với tay giật lấy tờ giấy kia, cố gắng tiêu hủy chứng cớ của anh ta, nhưng anh ta tay dài chân dài, vừa nhấc cánh tay lên, thì cô đã hoàn toàn không có cách nào.

Cô cướp đoạt không thành công, ghen ghétđi về phía trước, không để ý tới cái kẻ giả mạo dựa vào 'thân thể' giành thắng lợi này nữa.

Cô đi ở phía trước, con ngươi lại liếc về phía sau, nhưng nhìn thế nào cũng không thấy bóng dáng cao lớn của người đàn ông, cô không khỏi quay đầu lại, chuẩn bị gọi anh đi theo, đã nhìn thấy gương mặt tuấn tú của anh ta phóng đại N lần ép tới gần xuất hiện trước mặt mình.

Ngay sau đó, cả người cũng bị anh ta kéo vào trong ngực, bàn tay to của hắn duỗi ra, liền siết chặt cô ở đó, đầu của cô trở nên trống rỗng, chỉ nhớ rõ anh ta nhẹ nhàng xoay tròn một cái, thân thể hai người mới ổn định lại.

Không biết là bóng đêm thật đẹp, vẫn là bởi vì loại cảm giác xoay tròn này quá mỹ diệu, cô đột nhiên có một ý tưởng kỳ quái - cùng nhảy với người đàn ông này, nhất định sẽ là một loại thể nghiệm hiếm có.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-170)