← Ch.070 | Ch.072 → |
Tuần Tu nhìn Liễu Y ngây người, ánh mắt ôn nhu, không nén nỗi tình cảm đưa tay, nhéo nhéo hai má gần trong gang tấc, sau đó rất nhanh thu hồi tay, đã từng bị thua thiệt Tuần Tu đương nhiên biết, chỉ có thể lúc Liễu Y thất thần mới chiếm tiện nghi được, phải tốc chiến tốc thắng, nếu không, vũ lực của Liễu Y làm cho người ta ăn không tiêu.
Liễu Y căn bản không biết mình bị chiếm tiện nghi, hiện tại trong đầu loạn một đoàn, ánh mắt từ từ trừng lớn, trừng mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mặt, nhận thấy được ý cười trên gương mặt kia thế nào cũng không che dấu được cưng chiều và sủng nịch, tâm run lên.
Liễu Y hơi hồi hộp, không thể nào, nói chuyện cũng cà lăm "Anh ...... anh nghiêm túc, thật sự, không phải nói đùa."
Tuần Tu thấy Liễu Y rốt cục cũng hiểu được, thở ra một hơi, không dễ dàng, khóe miệng cong lên, gật đầu "Liễu Y, cho tới bây giờ anh cũng không nói đùa, đối với em, anh thực sự rất nghiêm túc."
Trong lúc nhất thời Liễu Y cảm thấy có chút mơ hồ, đưa tay vuốt mi tâm, ánh mắt rối rắm nhìn Tuần Tu trước mặt, từ trên xuống dưới, tỉ mỉ quan sát.
Dung nhan Tuấn Tu ốm yếu, mang theo một chút âm trầm, nhưng vẫn là một mỹ nam, hai chân nhìn vô lực, kỳ thật không tổn hao gì, tuy rằng không biết vì sao anh ta không đứng lên, nhưng có được hay không tự mình biết, nội tình thế gia lâu đời, mà tài sản, hiện tại những thứ Liễu Y biết, đã là một con số khổng lồ, còn có những thứ không biết, sao lại coi trọng mình, chuyện này không hợp lý.
Mà mình, nói cho cùng chính là một hồn phách từ mạt thế chiếm được thân thể, không có nhà, không có năng lực, trừ có thể sống được, muốn cái gì, không có, rất không hợp lý.
"Hiểu rõ rồi chứ, hả " Tuần Tu cười, dựa người về sau.
Liễu Y cũng dựa người về sau, thở dài một tiếng, "Nói như vậy, chuyện hai ngày này, anh cũng biết, chính là không ngăn cản mà thôi."
"Đúng vậy, bằng không, công ty em đã áp chế xuống, dù sao em vừa quay phim xong, sắp phát sóng, loại chuyện này, dù sao cũng có ảnh hưởng " Tuần Tu nói nửa giả nửa thật.
"Vậy anh thật không biết là ai báo tin" Liễu Y không tin hỏi, mắt hoài nghi nhìn, có người nào mà Tuần Tu tìm không thấy, tâm cơ người này, Liễu Y cũng có chút hiểu.
Tuần Tu lắc đầu, khóe miệng nhếch lên "Nếu biết là ai, tôi muốn gặp mặt cảm ơn một chút, bởi vì tin tức này không quá đáng, sau đó tôi cũng không cho người tiếp tục điều tra, bất quá, nếu em muốn biết, tôi không ngại cho người điều tra lại."
Liễu Y trừng mắt, cảm ơn cái gì thật làm cho người nén giận, không biết cũng thôi, biết trong đó không thể thiếu nguyên nhân người này, cả người Liễu Y không được tự nhiên, cũng bởi vì mình một lúc khinh thường, bây giờ là không trên không dưới.
"Em không phát hiện, trong khoảng thời gian này người ủng hộ em nhiều hơn, hả" Ánh mắt Tuần Tu u tĩnh, nói ra một câu làm cho Liễu Y buồn bực.
Liễu Y đương nhiên đã phát hiện, hai ngày này, Tiền Văn Phương oán giận bát quái đồng thời vui mừng có người ủng hộ, lời hay nhiều hơn, dư luận nhiều, tuy rằng đa số mọi người đang đoán tin tức thiệt giả và rốt cuộc là ai, nhưng mục đích mọi người ủng hộ, chỉ là bởi vì một minh tinh cư nhiên có bạn trai tàn tật.
"Bọn họ ủng hộ là nữ minh tinh vì bạn trai tàn tật không xa không rời, không phải tôi, trước đừng nói chuyện này, Tuần Tu, hiện tại anh nói cho tôi biết, có phải việc này tới đây là xong hay không " Liễu Y hỏi ra việc mình để ý, nếu Tuần Tu chỉ muốn cho mình hiểu được, chuyện tiếp theo cũng không cần thiết phải xuất hiện, ai, nếu Tiền Văn Phương biết bởi vì nguyên nhân này làm cho chị ấy không ngủ được, mình vẫn là không cần nói cho chị ấy biết cho thỏa đáng.
Tuần Tu không để ý, nói một câu, "Chỉ cần không quá phận, anh sẽ làm như không thấy, dù sao cũng là suy nghĩ của anh, giải quyết như thế nào, chì cần em nói một câu."
Liễu Y vừa nghe, chỉ biết người này có chủ ý gì đó, thuận thế làm, để cho người khác cho là mình và anh ta có quan hệ, Đô Thành này lớn như vậy, hiện tại đoán không ra, chỉ cần cho gợi ý, dựa vào chỉ có một mình Tuần Tu ngồi xe lăn, sớm muộn gì cũng bị người khác biết, đến lúc đó mình hết đường chối cãi, quả nhiên là ý kiến hay.
Nói đến cùng, chuyện này không liên quan tới Tuần Tu, nếu anh ta lại âm hiểm cho gợi ý, thêm một ít động tác, hiện tại mình đã bị gắng lên thân phận bạn gái của Tuần Tu.
Liễu Y biết Tuần Tu đang đợi mình mở miệng, hai lần điện thoại cho mình, chính là hỏi mình muốn anh ta giải quyết giúp không, nhưng Liễu Y lại không giống như dự đoán, nhờ người khác, Liễu Y chưa từng nghĩ tới, hiện tại nếu như mình nhờ Tuần tu ngăn lại, vậy là mắc nợ nhân tình của người này, không nói hiện tại những thứ mập mờ Tuần Tu nói, chính là không có loại quan hệ này, Liễu Y cũng không muốn để cho người khác ra tay.
Khóe miệng Liễu Y cứng ngắc, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Tuần Tu " Rốt cuộc anh muốn gì."
"Muốn em " Tuần Tu gọn gàng dứt khoát, mục tiêu chính xác.
Cả người Liễu Y run lên, biết là một chuyện, nhưng giáp mặt nói ra, lại là một chuyện khác, bất quá, Liễu Y cũng không phải là dễ uy hiếp như vậy "Kỳ thật tôi không sao cả, báo muốn viết gì thỉ viết, cùng lắm thì không làm nghề này."
Khóe miệng Tuần Tu nhếch lên, ghé đầu tới gần, hai người bốn mắt nhìn nhau, Tuần Tu nhẹ giọng nói, "Anh cũng không sao cả, chỉ là, chờ người khác cũng biết nữ minh tinh tình thâm nghĩa trọng kia là ai."
Ánh mắt Liễu Y lóe lóe, cừ thật, coi như mình không đóng kịch, vẫn là không thoát khỏi hình tượng cao lớn bị tạo nên, Liễu Y khóc không ra nước mắt, về sau mình không thừa nhận có quan hệ với người này, khẳng định người khác nói mình bội tình bạc nghĩa, đây không phải là vấn đề tiểu tam, đây là vấn đề đạo đức càng thêm nghiêm trọng.
Liễu Y hừ một tiếng, mình không sợ tiểu tam, còn sợ bị người nói này đó, ngẩng đầu nhìn mắt Tuần Tu "Tôi không sao cả, cùng lắm thì tôi đi làm ruộng ở nông thôn."
Tuần Tu chớp mắt hai cái, quả nhiên là không đi đường bình thường, bất quá, nhỏ giọng cười "Liễu Y, em chướng mắt anh như vậy."
Liễu Y lắc đầu, "Tôi cảm thấy không xứng với anh, thật sự."
Đáy mắt Tuần Tu trầm xuống, khóe miệng nhạt nhẽo, dựa người về sau, thở dài một tiếng "Không thì em nói đi, rốt cuộc thế nào, em mới đồng ý kết giao với anh."
Liễu Y ai oán nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mặt, nếu đang ở thế giới trước nói với mình những lời này, ngay lúc đó mình tuyệt đối cảm động rơi nước mắt, khoát tay "Tôi chỉ cảm thấy độc thân rất tốt, không phải nguyên nhân của anh."
Đại khái Tuần Tu có chút hiểu lòng Liễu Y, nhớ tới gia đình Liễu Y, nhớ tới sở thích của Liễu Y, nhớ tới tính cách của Liễu Y, một lúc sau, triển khai tư thế thương lượng.
Chính Tuần Tu cũng không ngờ, dùng âm mưu hay dương mưu đối phó với Liễu Y đều không được, kết quả là, vẫn là thực tế, thấp giọng thở dài, mê hoặc nói "Liễu Y, nếu đã nói tới đây, anh cũng nói thẳng, chỉ cần chúng ta kết giao, của anh chính là của em, của em vẫn là của em, em muốn cuộc sống như thế nào, anh sẽ không can thiệp, trừ nhiều người quan tâm em hơn, kỳ thật em vẫn giống như trước đây."
Liễu Y không thích nghe đạo lý lớn, nhưng nghe Tuần Tu nói những lời này, rất tốt, hai mắt sáng lên, ngay sau đó tắt đi, cúi đầu lôi kéo ngón tay, ngẩng đầu ngắm mắt "Ý của anh là."
"Anh nghiêm túc, Liễu Y, có lẽ hiện tại em đối với anh không có cảm tình, nhưng sau khi kết giao, cảm tình có thể bồi dưỡng " Tuần Tu hạ thấp tư thái, chỉ cần làm cho Liễu Y gật đầu, toàn bộ thi triển ra.
Liễu Y thản nhiên thoáng nhìn, "Nếu sau này tôi cũng không có cảm giác với anh thì sao."
"Đến lúc đó thả em rời đi, tài sản của anh, em có thể mang đi một nửa " Tuần Tu mặt không nhăn, bình tĩnh như thường, như vậy còn không được nữa, trực tiếp đóng gói người mang về nhà.
Liễu Y vùi đầu tính toán, trước kia đều là mình chia cho người khác một nữa, hiện tại tới người khác chia cho một nửa, Liễu Y than thầm, giựt tiền cũng không nhanh như vậy, cho tới bây giờ Liễu Y cũng không nghĩ đến việc kết hôn, đó là bởi vì thói quen lấy mình làm trung tâm, nhìn Tuần Tu đối diện, nhìn thế nào, sao cũng cảm thấy anh ta chịu thiệt.
Hơn nữa bộ dáng ốm yếu của Tuần Tu, Liễu Y thật không có để vào mắt, chỉ cần mình không đồng ý, người này tuyệt đối là bị mình đánh cho nằm sấp luôn.
Một lúc sau, Liễu Y ngẩng đầu nghiêm túc nói, " Để tôi suy nghĩ một chút."
Tim Tuần Tu ngừng một lát, không nghĩ tới Liễu Y sẽ nói ra những lời này, che giấu kinh ngạc nơi đáy mắt, ý vị thâm trường nhìn, gật đầu " Được, bất quá đừng quá lâu, em cũng biết, cũng không biết ngày mai lại có tin tức gì của chúng ta xuất hiện nữa, nếu đáp ứng, chúng ta cũng chỉ bắt đầu từ người yêu, em yên tâm, anh nói được thì làm được."
Nghe uy hiếp và dụ dỗ, Liễu Y im lặng thở dài, theo như người này tính kế, mình không đáp ứng, kỳ thật ở bên ngoài đã đị dán nhãn lên rồi, cho nên có đáp ứng hay không cũng thế mà thôi.
" Tôi biết, hiện tại anh về đi, tôi cũng không muốn bởi vì anh tới đây, ngày mai lại xuất hiện bạn trai bí mật qua đêm ở nhà gì đó " Liễu Y nói.
Tuần Tu cười nhẹ, lần này lại đây cũng chỉ muốn gặp mặt, cái gì muốn nói cũng đã nói, chuyển biến tốt hãy thu, quá mức, Liễu Y làm ra chuyện gì, không phải mình có thể đoán được.
" Đúng, nên đi về " Tuần Tu gật đầu, thuận theo nói, ép buộc lần này rất vừa lòng, rất vừa lòng với đáp án của Liễu Y, hiện tại nhớ tới, quả nhiên là trực tiếp dụ dỗ tốt hơn.
Tuần Tu chuyển động xe lăn, ra bên ngoài, trên đường dừng lại, xoay người " Đừng để anh chờ lâu quá."
Liễu Y nhìn người biến mất ở nhà mình, nằm lên sô pha, ngẩng đầu nhìn chằm chằm trần nhà, có đáp ứng hay không, kỳ thật không phải là vấn đề, vấn đề lớn nhất, Liễu Y không muốn lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn, bởi vì đáp ứng rồi kết quả cũng khẳng định, không cần nghĩ, Liễu Y cũng biết mình không có khả năng nảy sinh tình cảm với Tuần Tu, cho anh ta một cơ hội, đến cuối cùng, mình đóng gói mang đi một nửa nhà họ Tuần, có thể hơi quá đáng không.
Liễu Y cảm thấy mình là một người có lương tâm, đây quả thực là lừa cưới, đồng ý hay là không, thật là khó lựa chọn.
Tuần Tu ngồi ở trong xe, đưa tay bấm số, thả tới bên tai.
" Xung quanh nhà kia đã được đứng tên anh, Tuần thiếu "Người bên kia nhỏ giọng nói.
" Ừ, lúc cô ấy dọn qua, theo giá tiền đó cho cô ấy, trong phòng sửa sang một lần nữa cho tôi " Tuần Tu phân phó nói.
" Được."
Vừa cúp điện thoại, di động Tuần Tu lại reo lên.
"Tuần thiếu, còn tiếp tục sao " Hạ Thành Lâm thực khổ, một bên là nghệ sĩ của công ty mình, một bên là ông chủ của mình, ray tay chế tạo xì căng đan chính là mình, chuyện này tuyệt đối là chuyện lạ thế giới.
"Tiếp tục, chỉ là, chờ vài ngày " Tuần Tu không muốn ép quá, nhưng cũng không chờ lâu được, chuyện xấu gì cũng có thể xảy ra.
"Được rồi, Tuần thiếu, đúng rồi, phỏng vấn tuần sau sắp xếp xong rồi, có muốn sửa lại những câu hỏi kia không" Hạ Thành Lâm rất khổ, nhớ tới những câu hỏi làm đau dạ dày kia, Hạ Thành Lâm bắt đầu đồng tình với Liễu Y.
"Không cần sửa lại, cứ như vậy đi, chọn người thông minh chút " Tuần Tu nhỏ giọng nói.
"Được " Hạ Thành Lâm gật đầu đáp ứng sau, cúp điện thoại, dựa người về sau, lau mồ hôi.
Ngày hôm sau, gió êm sóng lặng, rốt cục Tiền Văn Phương cũng khôn cần lo lắng đề phòng, nghĩ chắc công ty ra tay, gọi điện thoại cho Liễu Y, trấn an một phen.
Mà Liễu Y đối với điện thoại mặt tối như mực, biết người kia nói với mình, mau hiểu rõ ràng, thời gian không đợi người, Liễu Y đoán mấy ngày nữa, còn xuất hiện lại.
Hiện tại Liễu Y rất muốn bắt được người phía sau màn, nếu không bởi vì người đó, sao tới nỗi này, ngày hôm qua Liễu Y cũng hoài nghi Tuần Tu, chỉ là, suy nghĩ một chút, cũng không cần thiết như thế, nên ném ra sau ót.
Liễu Y thở dài một tiếng, có lẽ không được vài ngày, mình thực biến thành bạn gái Tuần Tu, xì căng đan tình nhân, xì căng đan vợ, chưa kết hôn rồi đã kết hôn lại đến ly hôn, không chừng còn có thể có con, cuối cùng Liễu Y cũng cảm nhận được sức mạnh của dư luận, đây là sức mạnh mà mình không thể bằng được.
← Ch. 070 | Ch. 072 → |