Truyện:Lệ Chi Nhân - Chương 18

Lệ Chi Nhân
Trọn bộ 33 chương
Chương 18
0.00
(0 votes)


Chương (1-33)

Edit: Khả ăn mặn.

Cửa phòng vừa mới bị đóng lại, Lục Thừa một tay ôm chiếc eo nhỏ của Ngụy Vân La, một tay giữ lấy gáy, mạnh bạo ngậm lấy cái miệng nhỏ đỏ thắm của nàng.

Hắn 𝒽𝖚𝓃·🌀 ♓·ă·n·🌀 ⓛⓘế·𝖒 𝐦ú_✝️ cánh môi, cạy mở hàm răng, càn quét hết khoang miệng, chà đạp chiếc lưỡi nàng. Hắn vừa ♓-ô-n vừa đẩy người về phía giường, cuối cùng hai người ngã lăn trên giường.

Ngụy Vân La ngửa đầu đón nhận, nàng còn to gan đưa tay cởi đai lưng và cúc áo của hắn, miệng phát ra tiếng ⓡê*п 𝓇*ỉ, ưỡn bộ 𝓃ɢ*ự*↪️ đã từ lâu không có ai an ủi.

Lục thừa hiểu ý nàng, hắn không khách khí kéo vạt áo nàng ra, xoa xoa bầu vú qua cái yếm lụa, cảm giác căng mọng mịn màng 🍳-ц🍸-ế-n 𝓇-ũ, khiến hắn ngứa ngáy chịu không nổi, hắn xấu xa nắm véo hai núm vú nằm bên dưới áo yếm đang dần thức tỉnh.

"A...ưm. mmm....."

Ngụy Vân La đang bị Lục thừa 𝐡ôⓝ●, nàng rê-n 𝓇-ỉ từ cổ họng, hai chân khẽ ⓚẹ·🅿️ 🌜·𝒽ặ·t, chà sát với nhau để giảm bớt cơn ngứa ngáy ở dưới huyệt.

"Ư..." Cuối cùng Lục Thừa cũng buông miệng nàng ra, hắn ngồi trên người nàng ⓣ♓-ở ⓗ-ổ-𝖓 ♓-ể-𝓃, hai người cởi y phục của nhau ra rồi ném dưới giường, hai t●ⓗ●â●𝓃 t●h●ể κ𝒽●ỏ●𝖆 †●𝐡●â●n đối mặt nhau: "Tiểu 🅓.â.Ⓜ️ đ.ãⓝ.ⓖ, chạy một đường xa như vậy đến đây để cho ta "ăn" sao?"

Ngụy Vân La trông thấy côn th*t to lớn khiến nàng mất ăn mất ngủ bao lâu nay đã thẳng đứng, nàng vốn bị Lục Thừa ♓ô-n đến mức mụ mị, giờ đây càng thèm khát, nàng đưa tay nắm lấy dương v*t hắn ☑️𝖚ố●✝️ ✔️●ⓔ lên xuống, trong mắt tràn đầy si mê: "Ừm, đúng vậy, ta đến tìm ngươi để ăn!"

Lục Thừa nghe những lời này, trong lòng vừa ngứa vừa tức, hắn rút dương v*t ra, bước xuống người nàng, yết hầu lăn lộn: "Ngồi dậy, đưa 〽️ô.п.🌀 cho ta!"

Ngụy Vân La sửng sốt, khó hiểu nhìn hắn.

Lục Thừa nói: "Không phải nàng luôn muốn cưỡi lão tử sao? Hôm nay ta cho nàng cưỡi, lên đi!"

Trong đáy mắt Ngụy Vân La hiện lên tia vui 💰*ướ*n*🌀, nàng lập tức mở hai chân, đưa tiểu huyệt đang rỉ nước đến gương mặt tuấn tú của Lục Thừa, còn mình thì dùng núm vú cọ lên cơ bụng trắng nõn của hắn, rất nhanh hai đầu núm kia đã sưng to.

*thế 69 tui sợ tui tả mọi người khum hiểu.

Lục Thừa nhìn cảnh đẹp trước mắt, â-m ♓-ộ nàng trắng mịn múp máp, giờ đây phủ một lớp dịch trong suốt, dường như có thể thấy được cánh hoa huy*t màu hồng phấn, hắn cũng thấy được cúc huyệt màu đỏ nằm giữa hai cánh 𝐦●ô●𝓃●ɢ.

Hắn đưa tay tách hai cánh hoa ra, phải dùng chút sức mới có thể giữ được hai cánh hoa không trượt ra khỏi tay, 𝐝â.𝐦 dịch bên trong hoa huy*t lập tức chảy ra, đùi Ngụy Vân La giật giật vài cái.

Lục Thừa khẽ cười, hơi thở ấm áp phả lên â.ɱ ⓗ.ộ đang mở của nàng, khiến tiểu huyệt co rút theo bản năng, nhưng nàng không muốn bị nam nhân chơi đùa.

Tay Lục Thừa sờ toàn bộ â·ⓜ ⓗ·ộ của nàng: "Sao hôm nay lại nhiệt tình vậy?"

Ngụy Vân La lắc lắc chiếc 〽️ô.𝐧.ⓖ 𝖒·ề·〽️ 〽️ạ·𝖎 của mình, tạo ra sóng thịt: "Có ăn hay không?"

"Ăn!" Lục Thừa tát lên hoa huy*t và cả âm đế, sau đó nắm lấy đôi m·ô·𝓃·ɢ to lớn của nàng: "Đừng lười nữa, đưa tiểu huyệt đây cho ta ⓛ𝐢ế·ɱ, còn nàng ngậm lấy dương v*t cho ta!"

Nói xong, Lục Thừa nắm lấy 𝐦ô.ⓝ.ⓖ Nguỵ Vân La ấn lên mặt mình, đầu lưỡi hắn ⅼı·ế·〽️ qua cái khe hở kia, khi đầu lưỡi ⅼ●ⓘ●ế●〽️ đến tiểu âm đế đang sưng, đùi nàng bất giác rung lên.

Lục Thừa đưa hai tay giữ lấy đùi Nguỵ Vân La, khiến nàng không thể động đậy.

Trước tiên, hắn 𝖑-ℹ️ế-Ⓜ️ vào hoa huy*t, chiếc mũi cao thẳng tắp cọ vào kẽ ⓜ_ô𝓃_ɢ, hắn nâng cằm ngậm hết toàn bộ hoa huy*t, tiếng nước bọt vang lên, hắn nuốt hết mật dịch.

Lục Thừa há miệng, hàm răng sắc bén day day hoa huy*t Ⓜ️*ề*ɱ 𝖒ạ*𝒾, đầu lưỡi l❗·ế·ⓜ vòng quanh cửa huyệt để thăm dò, sau đó từ từ đưa lưỡi đi vào, đùa bỡn huyệt thịt đỏ đỏ bên trong.

Nguỵ Vân La mở to hai mắt, miệng nàng ú ơ vì đang ngậm côn th*t của Lục Thừa, thân dưới của nàng bị giữ chặt nên chỉ có thể 𝓃-𝖍ấ-𝓅 ռh-ô vài cái. âm đ*o không chịu nỗi tiết ra rất nhiều dịch nhầy, vách thịt đầy đặn cử động nhiệt tình hoan nghênh vị khách không mời mà đến.

Tuy đầu lưỡi không dài bằng côn th*t, nhưng lại rất linh hoạt, có thể chọc vào mọi nơi trong huyệt đạo, đâ.ⓜ đến mức Vân Kiều không thể cử động được, càng ngày càng muốn nhiều hơn.

Lục Thừa biết nàng khó chịu, cánh 𝖒ô●ⓝ●g run lên muốn đè trên mặt hắn. Hắn mặc kệ, hắn buông tay đang giữ đùi nàng ra, tiếp tục xoa nắn hai cánh Ⓜ️.ôռ.𝐠 màu mỡ phì nhiêu kia.

Nguỵ Vân La gượng không nổi nữa nên ngồi lên mặt Lục Thừa, cặp Ⓜ️ôn●🌀 thịt che kín cả khuôn mặt nam nhân.

Nàng điên cuồng vặn vẹo ⓜ*ô𝖓*𝐠 mình lên mặt Lục Thừa, ép lưỡi Lục Thừa tiến sâu vào hoa huy*t, mũi của hắn thì chống lên cúc huyệt, lông mi quét lên 𝐦ô𝖓●🌀 càng khiến nàng thêm đ-ộ𝓃-ⓖ ✞ìn-♓.

Nàng không thể kiềm chế nâng hai vú mình lên, ↪️.ọ x.á.𝖙 côn th*t, tinh hoàn và cả âm mao của Lục Thừa. đầu v* đỏ rực như ẩn như hiện trong đám lông của hắn, chốc chốc lại đụng trúng dương v*t thô cứng cũng khiến Nguỵ Vân La không thể dừng được.

Nàng nhả đầu côn th*t ra, say mê 𝐥*❗*ế*ɱ trụ thịt, nước miếng chảy ra khoé môi, song nàng chẳng quan tâm.

"Ha...ưm.... chụt.... Lục Thừa.... 👢❗ế_Ⓜ️ mạnh lên.... ưm...."

Cả khuôn mặt của Lục Thừa đều chôn dưới 〽️-ôⓝ-ℊ nàng, chỉ có thể phát ra tiếng "ưm...ưm..."

Còn nữ nhân ở bên trên càng lắc 𝖒.ô.𝖓.𝐠 càng hưng phấn, thậm chí còn buông dương v*t, ngồi thẳng trên mặt hắn, thoải mái r.ê.ⓝ 𝖗.ỉ.

Lục Thừa ♓-𝖚ռ-🌀 𝒽ă𝖓-🌀 đánh lên chiếc ɱôⓝ·ɢ 𝖉â-𝐦 đ-ã-𝐧-ⓖ này mấy cái, rồi nắm chặt cánh ⓜ-ô-n-g nàng quay mặt tránh đi.

Lúc này, trên mặt hắn đã dính đầy nước, không cần nói cũng biết đó là 🅓●â●ⓜ dịch của Nguỵ Vân La.

Hắn đưa tay vét 🅓â·𝐦 thuỷ trét lên cúc huyệt của nàng, ngón tay vừa xoa vòng quanh vừa mắng: "Đồ ◗*â*〽️ đ*ã*п*ɢ, đừng lười biếng nữa, lão tử đây ⓛ.❗ế.m huyệt cho nàng, còn nàng chỉ mãi hưởng thụ thôi phải không? Đè 𝖒ôп_ⓖ lên mặt ta, càng lắc càng hăng, được lắm, để ta cho nàng 𝖗*ê*𝓃 𝐫*ỉ thật lớn!"

Lục Thừa véo một bên m_ôռ_🌀 của nàng, nhân lúc nàng không chú ý, hắn đưa ngón tay vào cúc huyệt nàng, vừa vào được một đốt, hắn cố ý cong ngón tay lại để giãn cúc huyệt chật hẹp ra.

"Đừng! Đừng!" Nguỵ Vân La bị cảm giác lạ doạ sợ, nàng nâng 𝐦ô.ⓝ.🌀 muốn bò về phía trước: "Không...không phải nơi đó!"

"Vậy sao?" Lục Thừa cười lạnh, sau đó nhẫn tâm đưa thêm một ngón vào nữa: "Ta thấy cúc huyệt của nàng kẹp rất chặt đấy!"

"Tướng công..." Nguỵ Vân La bị doạ đến mức không dám cử động, nàng mếu máo chực khóc quay đầu nũng nịu gọi Lục Thừa.

Lục Thừa hít sâu, hai ngón tay còn nằm trong cúc huyệt: "Hôm nay ta tạm thời không chơi cúc huyệt nàng, tiếp tục 𝐦ú_𝖙 cho ta đi!"

Lục Thừa nói xong liền ưỡn hông, thứ đồ kia cũng quơ quơ theo, ý bảo Nguỵ Vân La hãy lấy lòng nó.

Nguỵ Vân La không dám làm trái ý, nàng ngoan ngoãn cong 𝖒_ôⓝ_𝖌 cúi người xuống ngậm lấy dương v*t của Lục Thừa, nàng cũng không dám cọ mô𝐧-𝐠 lên mặt hắn nữa, chỉ chổng 𝐦ô_ռ_ⓖ ở trên không.

Lục Thừa nhìn thấy tư thế 𝐝â-Ⓜ️ đã𝓃-ℊ của nàng ngay trước mắt, nhưng hắn lại cố tình không để ý tới, hắn nằm trên giường tiếp tục đưa hai ngón tay chọc ngoáy cúc huyệt, lười biếng thưởng thức cúc hoa non nớt đang bị ngón tay hắn bắt nạt.

Nguỵ Vân La vừa 𝖇·ú 〽️ú·🌴 côn th*t, vừa đưa ngón tay ѵ𝖚ố·𝖙 ν·𝖊 xương cụt của hắn, kíⓒ-𝒽 ✝️-𝒽-í-c-♓ đến độ hai đùi Lục Thừa căng cứng, nhưng lại không bắn ra.

Trong khi hai người đang duy trì thế cân bằng này, thì đột nhiên Nguỵ Vân La vân vê túi trứng và gốc dương v*t, rồi lại khẽ dịch ngón tay xuống xoa lỗ nhị của hắn. Đầu lưỡi ⓛ·1·ế·m từ khe nhỏ trên quy đầu đi xuống đám lông rậm rạp rồi đi xuống nữa, gần như chạm vào hoa cúc của hắn.

"Xít...." Lục Thừa giật mình ngồi dậy, hắn rút hai ngón tay ra khỏi cúc huyệt nàng rồi tức giận đánh lên cánh mô·ⓝ·g thê tử mình: "Đ.â.ⓜ đãng, nàng đang làm cái gì?"

Không đợi Nguỵ Vân La trả lời, Lục Thừa xuống giường, kéo hai chân nàng quỳ xuống mép giường, dương v*t hắn nhắm ngay cửa huyệt, dứt khoát đâ●𝐦 mạnh vào từ phía sau.

*doggy cạnh mép giường

Mặt hắn trầm xuống, một tay vòng lên phía trước véo âm đế, một tay đánh lên cánh 𝖒ôռ.𝖌 phì nhiêu thèm hơi nam nhân của nàng.

Lục Thừa thúc mạnh bạo vào tiểu huyệt của Nguỵ Vân La: "🌜♓●ị↪️●♓ 𝒸·ⓗ·ế·т ngươi luôn, đồ kỹ nữ! Đâ-〽️ 𝖈*♓*ế*t nàng luôn! Suốt ngày chỉ biết զ⛎_γế_ⓝ 𝐫_ũ nam nhân! ℬ·ú côn th*t thì không chịu b_, vậy cưới nàng có lợi gì? Ư... nàng thử nói xem? A...chặt quá đi mất.... ui.... thả lỏng!"

"A.... a...ha.... Lục Thừa...Lục Thừa...💲ư●ớn●🌀.... gậy tốt.... a...."

Hai cánh tay của Nguỵ Vân La khó khăn chống đỡ 𝖙𝖍â.𝓃 𝖙𝐡.ể mình khi bị Lục Thừa thúc tới từ đằng sau, hai vú lắc lư. Nàng cố ý hạ eo thấp xuống, để ɱô_𝖓_🌀 mình trông càng to thêm, như muốn dẫn dụ Lục Thừa đánh lên.


Lục Thừa nhìn hai vú của nàng nhảy nhót loạn xạ theo từng cú nắc của mình, nó liên lục đánh lên khăn trải giường, hai đầu v* như hai đoá hồng mai cũng câu dẫn người giống như chủ nhân của nó, hắn cảm thấy dương v*t mình lại sưng to thêm vài phân.

Lục Thừa buông mô𝐧-ⓖ và âm đế ra, thèm thuồng chụp lấy hai khối thịt đã lâu rồi chưa chạm đến. Động tác này khiến ✞●𝖍●â●ⓝ ⓣ●𝖍●ể hai người dán chặt vào nhau hơn, Nguỵ Vân La cảm nhận được âm mao châm chích vào tiểu huyệt, tinh hoàn đánh lên âm đế, khiến nàng càng chủ động đưa 〽️ôп_ⓖ về phía hắn.

"Ha...a...! Ngứa quá.... cứng nữa.... a.... tướng công.... côn th*t chàng lớn quá đi mất.... ! Âm mao..... âm mao cọ vào âm đế ta..... a..... ! Ư.... mạnh quá.... ưm...."

Nguỵ Vân La r.ê.𝐧 𝐫.ỉ không chút kiêng dè, nàng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Lục Thừa, nàng quay đầu trông chờ hắn ♓ô-𝖓 mình.

Lục Thừa ấn hai núm vú đỏ rực vào quầng vú, hắn không thể kiềm chế nổi, mắng "đồ lẳng lơ" rồi ngậm lấy miệng nhỏ của nàng.

Nếu nhìn từ phía sau hai người, chỉ thấy một nam nhân không ngừng thúc m-ô-n-𝖌, một đôi đùi ngọc tách ra hai bên người hắn, không khó để nhận ra đó là chân của nữ tử.

Âm mao đen nhánh lộ ra giữa háng hắn, tinh hoàn nặng trĩu đánh lung tung, phát ra tiếng "bạch.. bạch" đầy 𝒹â*m mỹ, ◗·â·𝖒 thuỷ đã bị đánh thành bọt trắng dính đầy trên âm mao, ướt nhẹp nơi hai người ɢı●🅰️●𝐨 𝐡●ợ●ρ, thậm chí còn rơi xuống giường.

Hai người tham lam nuốt nước bọt của nhau. Một lúc sau, Lục Thừa buông đôi môi sưng đỏ của Nguỵ Vân La ra, tay véo núm vú nàng: "Quay mặt lại, ngồi trên người ta, để ta nhìn xem vú nàng nhảy nhót xinh đẹp đến độ nào, ha?"

Hai mắt Nguỵ Vân La tràn đầy sắc xuân, nàng gật đầu: "Ừm!"

Vì vậy, Lục Thừa dừng lại, hắn nắm eo nàng ngã 🦵ê_ռ ɢⓘư_ờռ_ⓖ, lúc hắn vừa nằm ⅼê-𝓃 𝐠-𝐢-ườ-ռ-ⓖ, hắn lập tức ấn ɱ*ôⓝ*🌀 nàng ngồi xuống, sau đó vỗ ⓜô_𝓃_🌀 nàng: "Xoay người lại!"

"A..."

Nguỵ Vân La nghe lời, nàng xoay người trong khi vẫn đang ngậm dương v*t của hắn, mật huyệt chật hẹp của nàng bị dương v*t chèn ép, mỗi bước di chuyển khiến nàng như muốn phát điên.

Nguỵ Vân La xoay người lại, còn chưa kịp ngồi vững, thì Lục Thừa đã nôn nóng nắm đùi nàng thúc hông lên: "Hự...siết quá...um! La Nhi, sao tiểu huyệt nàng lại Ⓜ️ú·† chặt đến vậy? Có phải muốn ta c_h_ị𝖈_ⓗ cho mang thai không? Nàng cố ý 💰ı●ế●𝐭 ⓒ♓●ặ●т để ta nhanh bắn ra cho nàng phải không?"

"Không...không phải...a...." Nguỵ Vân La chống lên bụng Lục Thừa, nàng ngẩng đầu cố ý đong đưa bộ 𝓃.🌀.ự.𝐜 hắn yêu thích nhất.

"Núm vú lớn thật! Để phu quân Ⓜ️ú-✝️ thử xem có sữa hay không?"

Quả nhiên Lục Thừa bị nàng զ_𝐮🍸_ế_ռ г_ũ, một tay hắn kéo nàng vào ռ_𝐠_ự_ⓒ, một tay hắn nắm vú bỏ vào miệng, vừa cắn vừa 𝐦ú●🌴 giống như hài nhi vú sữa mẹ.

Nguỵ Vân La cho phu quân mình b* sữa, còn tự giác ⓝ.𝐡ấ.ρ 𝐧.𝐡.ô lên xuống.

Tiểu huyệt trơn bóng kia trông nhỏ hẹp vậy mà lại có thể nuốt trọn hết dương v*t to cứng của nam nhân, đôi lúc còn thấy côn th*t kéo ra lớp thịt non đỏ tươi, đúng là 𝒹_â_𝐦 phụ sinh ra để người ta 𝐜-𝒽-ị-𝐜-h.

"A...ha...Lục Thừa...tướng công...uống sữa đi...."

Lúc Lục Thừa b_ vú nàng, Nguỵ Vân La v*ⓤố*✝️ ѵ*𝐞 khuôn mặt hắn, nhìn chằm chằm nam nhân khiến nàng say đắm.

Lục Thừa 🦵-ⓘế-ɱ vú xong, hắn phun mạnh ra, vẻ mặt làm bộ ghét bỏ, đánh lên vú một cái, núm vú dính đầy nước bọt ⓡ·ц·𝐧 𝓇·ẩ·y trong không khí.

"Đồ kỹ nữ vô dụng! Vú lớn như vậy mà không có sữa! Để lão tử 〽️·ú·𝖙 vất vả như vậy!"

"Không phải..." Nguỵ Vân La nâng hai vú đến trước mặt Lục Thừa: "Tướng công 🌜𝖍ị.𝖈.𝐡 La Nhi nhiều một chút, 🌜-𝒽ị-↪️-♓ nhiều thì sẽ có.... a..."

Lục Thừa véo núm vú đang sưng đỏ của nàng rồi kéo ra, dựng t♓·à·п·h ♓·ì·𝖓·♓ nón: "Nói láo, sữa đâu?"

"A.... phải để La Nhi mang thai...mới có...a..."

Lục Thừa hưng phấn, hắn xoay người đè Nguỵ Vân La dưới thân, nắm chặt 𝖒ô*п*ℊ nàng nói: "Mang thai đúng không? Được, tiểu 🅓-â-𝖒 đã-ռ-ɢ, tướng công đây sẽ đú.ⓣ cho nàng ăn т●ℹ️ռ●𝒽 🅓ị𝒸●ⓗ của ta!"

Nói xong, hắn tách hai chân nàng ta, cúi đầu ngậm núm vú, nửa người dưới điên cuồng đ●â●𝐦 ν●à●o.

Chương (1-33)