Cô bé lọ lem
← Ch.01 | Ch.03 → |
AAAAA -chúng tôi hét lên vì màn mây cứ quay vòng vòng đến chóng cả mặt và...
"Rầm" chúng tôi tiếp đất KHÔNG an toàn cho lắm.
Au ui đây là đâu vậy? -tôi vừa xoa đầu vừa nói.
Đây là câu truyện cô bé lọ lem -ki ki liền lồm cồm bò dậy.
A tớ biết câu truyện này nó kể về một cô bé có mẹ mất sớm cha lấy vợ hai. Người mẹ kế đó suốt ngay đánh mắng lọ lem rất dã man thậm chí còn bỏ đói, hai người con của bà ta thì suốt ngày lêu lổng. Rồi vũ hội đến lọ lem không có quần áo đẹp để đi dự hội nên ngồi khóc và được bà tiên giúp đỡ cuối cùng lấy được hoàng tử. Ôi truyện này hay lắm hồi nhỏ mẹ mình hay đọc cho mình nghe -Trang mỉn cười nói, đương nhiên nhỏ thích rồi vì có hoàng tử bạch mã mà! Nhưng nhắc đến mẹ Trang tôi lại thấy buồn, mẹ Trang mất từ lúc Trang sinh ra nên nhỏ lớn lên trong sự thiếu thốn tình cảm của mẹ. Dù nhà nhỏ có giàu đến đâu cũng không bao giờ có thể mua được lại mạng sống của mẹ Trang.
Vậy ta đi tìm nhà lọ lem thôi -Nhung nói rồi kéo tôi đi. Chúng tôi đi mãi mới tới được ngôi nhà đồ sộ với kiến trúc phương Tây.
Đây ư?-tôi há hốc mồm.
Chính xác mà! Để em vào thăm dò -ki ki liền gật đầu sau đó đeo kính đen y như điệp viên rồi lộn ba vòng và... mắc trên cây. Trời iiii! Không chui lỗ đi còn leo tường mà hình như cổng ...không đóng!
Em làm gì như điệp viên thế? Cổng đâu có đóng -Nhung bật cười nhìn ki ki.
Hic hic -con bé đỏ mặt rồi nhảy vào trong. Sau một hồi ki ki cũng ra.
Em đã hỏi lũ chuột rồi chúng bảo rằng lọ lem là một cô gái đẹp người đẹp nết nhưng sau khi mụ dì ghẻ xúc phạm mẹ cô thì lọ lem đã tát bà ta một cái rồi sáng tối phá phách sau đó bỏ nhà ra đi -ki ki nói trong lo lắng, cái gì? Lọ lem đánh người ư? Chuyện lạ Việt Nam à không chuyện lạ thế giới mới đúng!
Không thể để mọi chuyện như vậy được ta phải tìm cô ấy giúp cô ta hiểu ra lẽ phải nhưng cần một người ở đây hóa trang thành lọ lem và làm việc tốt giúp xóm làng yêu quý -Trang chau mày nói.
Nhưng đó là ai? -Nhung gật gù nói.
Ừm xa tận chân trời gần ngay trước mắt hehe -mắt của tôi Trang và ki ki liền lóe sáng hướng về phía Nhung.
Đừng nói với mình các cậu muốn mình làm đâu nhé -Nhung chảy mồ hôi hột nhìn chúng tôi.
Thôi mà Nhung cậu khỏe mạnh như thế này chắc sẽ làm được nhiều việc -Trang cười gian.
Nhưng...nhưng -nhỏ lo lắng lùi lại.
Không nhưng nhị gì hết ki ki biết Nhung thành lọ chai à lộn lọ lem đi -tôi liền xen vào đẩy nhỏ về phía ki ki.
Vâng ạ...úm ba la -ki ki liền đọc thần chú biến Nhung thành một cô gái 16 tuổi nước da trắng hồng, đôi mắt màu nâu khói kết hợp cùng chiếc mũi cao và đôi môi mọng nước càng tôn nên vẻ đẹp của cô, mái tóc cô được bíu cao để lộ cái cô mảnh mai. Trời ơi!!!! Đẹp dã man.
Oaaaaa -tất cả chúng tôi ồ lên.
Thôi các cậu đi đi để mình lo cho -Nhung mỉn cười rồi bước vào nhà.
Chúng ta đi thôi -tôi liền kéo tay Trang và nhỏ cùng tôi đi dạo trên phố.
Hừ không biết cô ấy ở đâu nhỉ? A... -nhỏ vừa đi vừa nói bỗng trượt chân ngã.
Trang! -tôi hét lên chợt có một bàn tay đưa ra đỡ lấy nhỏ.
Ơ -Trang há hốc mồm đó là một anh chàng khá đẹp trai, mái tóc màu hạt dẻ đôi mắt màu cà phê kết hợp cùng đôi môi mỏng, chàng trai mặc một bộ quần áo theo kiểu tầng lớp quý tộc chắc nhà giàu lắm đây!
Cậu có sao không? -chàng trai liền lên tiếng.
Ơ kh...không -mặt nhỏ bỗng ửng đỏ, ủa sao vậy nhỉ?
Trang cậu sao vậy mau đi thôi -tuy không hiểu chuyện gì nhưng quan trọng nhất bây giờ chúng tôi phải tìm lọ lem đã.
À ừ...chào cậu -Trang giật mình liền cúi đầu chạy đến chỗ tôi.
Tạm biệt hẹn gặp lại -chàng trai mỉn cười gật đầu.
Sao vậy? -tôi khẽ thì thầm với ki ki.
Khả năng chị ấy đã bị tiếng sét ái tình rồi -ki ki nhíu mày nhìn Trang đang cười tủm tỉm một mình.
Tiếng sét ái tình! -tôi há hốc mồm. Trời ơi! Sao có thể như vậy được nhỏ ở thế giới loài người còn cậu ta là một nhân vật của thế giới cổ tích làm sao có thể ở bên nhau! Sau một hồi vất vả đi tìm chúng tôi cũng không tìm thấy lọ lem đành phải tìm chỗ nghỉ chân.
Úm ba la -ki ki liền đọc chú biến ra một căn lều ha ha thật ra ki ki định biến ra một ngôi nhà cơ nhưng phép thuật của nó "dởm" quá nên... Sau khi ăn tối xong tôi và Trang ngồi bên bờ hồ ngắm mặt trăng.
Này Ngọc cậu có biết tình yêu là gì không? -nhỏ khẽ tình thầm tay vân vê gấu áo
Sặc... -do quá bất ngờ tôi liền bị sặc, sau khi bình tĩnh tôi ngạc nhiên nhì Trang -sao cậu hỏi vậy?
Trang không trả lời, nhỏ trầm mặc nhìn ánh trăng tôi biết nhỏ đang nghĩ tới chàng trai đó nhưng tôi vẫn không hiểu nổi tại sao nhỏ lại như vậy. Tuy đã lên cấp 3 nhưng chưa bao giờ tôi hiểu được cái nào là tình yêu nữa, tôi luôn được mọi người giúp tránh khỏi những màn tỏ tình táo bạo. Còn Trang, nhỏ sống rất nội tâm do không có tình yêu của mẹ từ nhỏ nên có phần cô đơn vì vậy nhỏ luôn từ chối những cuộc đi chơi với mọi người trừ tôi và Nhung. Chợt có một bóng người in dưới mặt hồ sau đó biến mất.
Ai? -tôi giật mình hét lên nhìn xung quanh nhưng không có một bóng dáng ai cả.
Sao vậy Ngọc? -Trang tỉnh dậy nhìn tôi rồi dụi mắt ngáp một cái rõ dài.
Mấy chị sao vậy? -ki ki thò đầu ra khỏi lều giọng nói vô cùng ngái ngủ.
Không... không sao cả, ta mau đi ngủ thôi -tôi cố gắng nặn ra một nụ cười rồi kéo. Trang đứng dậy trước khi đi ngủ tôi còn liếc qua chỗ đó rồi rùng mình.
Sáng hôm sau tôi dậy rất sớm (Vâng rất sớm 9:30) Trang và ki ki có lẽ đã đi tìm lọ lem rồi haizz lũ bỏ bạn này.
A -tôi ngạc nhiên kêu lên một tiếng một con dao sắc lẻm đang kề cổ tôi và người đang giữ con dao đó là một cô gái trong bộ trang phục người hầu đã vá không biết bao nhiêu chỗ đôi mắt màu xanh hung dữ nhìn tôi. Đây... đây là lọ lem mà.
LỌ LEM -Trang ngạc nhiên đánh rơi luôn cả bó củi nhỏ vừa kiếm được đôi mắt hoàn toàn nhìn về phía cô ấy.
Trang yêu dấu cứu tớ với -tôi mếu máo nhìn Trang tôi chưa muốn chết đâu tôi muốn sống thêm 5 năm nữa à không 50 năm nữa à lộn 500 năm nữa... ủa sống tận đến 500 năm à? Mà thôi miễn là tôi được sống!
Đưa tiền đây tao thả nó -lọ lem vênh mặt nhìn Trang. WHAT!!!! Lọ lem làm nữ tướng cướp ư?! Ha ha HEPL ME.
Qúa đáng để em sử lí um ba... -ki ki từ đằng sau Trang tức giận nhìn lọ lem định đọc thần chú thì Trang ngăn lại.
Ê ê tàn vừa thôi nhá sao lại ngăn ki ki? Cậu muốn ngày mai ngắm bạn mình trên bàn. thờ cho đỡ chán à? -tôi phẫn uất nhìn Trang đồ bạn đểu! Hu hu tôi nhìn nhầm người rồi!!Trang không nói gì chỉ tiến về phía lọ lem.
Này cấm mày lại đây -cô ta liền quát lên.
Lọ lem, cô...đang sợ đúng không? -Trang nhìn lọ lem giọng nói chứa đầy buồn bã.
-Im đi!
-Đây đau phải là cô, cô là lọ lem hiền lành ấm áp cơ mà, cô là lọ lem đáng yêu của mẹ cô mà.
- IM ĐI.
Cô yêu mẹ không? Đây là cách thể hiện tình yêu của cô dành cho mẹ ư? -Trang tiến lại gần lọ lem từ từ rút con dao ra khỏi tay cô ta.
Mày thì hiểu cái gì! Mày hiểu được cảm giác mất mẹ bị mụ dì ghẻ độc ác hành hạ không?! -lọ lem vội cầm chặt cán dao hất phăng Trang ra.
Sao tôi không hiểu cơ chứ khi tôi chưa bao giờ nhìn thấy mẹ chưa bao giờ được bà ôm vào lòng cơ chứ? -Trang đứng dậy mỉn cười đầy cay đắng nước mắt của nhỏ không biết từ bao giờ đã rơi xuống.
Tại...tại sao mày vẫn có thể cười được? -lọ lem cứng người trợn mắt nhìn Trang con dao liền rơi xuống đất, nhân cơ hội tôi liền thoát ra.
Vì đối với tôi mẹ luôn ở bên cạnh tôi dù tôi chưa bao giờ gặp bà nhưng tôi biết rằng bà luôn mong muốn tôi được hạnh phúc -Trang mỉn cười ngước nhìn bầu trời.
Hức hức hức -lo lem liền bật khóc, tôi biết lo lem không cố tình làm vậy có lẽ là cô ấy bị ai đó điều khiển.
"Tinh" chợt có một vệt đen từ người lọ lem bay ra.
Obira - ki ki nhíu mày nhìn vệt đen đấy tôi biết ngay mà bà ta đã biến lọ lem thành như vậy để không cho cô tham ra buổi vũ hội tối nay mà...Khoan! Vũ hội...A A A A vũ hội tối nay!
Trang! Vũ hội! -tôi liền kêu lên đánh thức hai cái con người đang ôm nhau khóc sướt mướt.
Đúng rồi mau đi thôi -Trang liền gật mình.
Khoan đã! -tôi liền ngăn lại khuôn mặt hết sức nghiêm nghị.
← Ch. 01 | Ch. 03 → |