← Ch.0070 | Ch.0072 → |
Người Mặc gia đều biết Mặc Cửu Diệp là giả vờ hôn mê, Hách Tri Nhiễm dứt khoát nói sự thật.
Nhị tẩu nghe lời giải thích của Hách Tri Nhiễm bèn có chút gượng gạo.
Hóa ra là nàng ấy đã nghĩ lệch.
"Cửu đệ muội, ta mới hỏi rõ nguyên nhân rồi."
Nhị tẩu cảm thấy, lúc này nói tương đối thích hợp, ngoài mặt là nói với Hách Tri Nhiễm, trên thực tế cũng có thể để Mặc Cửu Diệp hiểu rõ tình hình.
Quả nhiên, Mặc Cửu Diệp đã vểnh tai lên định lắng nghe kỹ càng.
Hách Tri Nhiễm thúc giục: "Nhị tẩu, tẩu mau nói đi."
Nhị tẩu thở dài.
"Ta suy đoán việc này hẳn là có người cố tình làm thế."
Hách Tri Nhiễm càng cảm thấy hứng thú.
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
"Đại ca ta nói, trước khi Tạ gia bị lưu đày, cũng không hề có dấu hiệu.
Hôm nay có quan sai tới nhà tuyên đọc thánh chỉ, nói Hộ Quốc Công Mặc Cửu Diệp đã thú nhận chuyện mình thông địch bán nước.
Còn nói, Cửu Diệp chủ động cung khai ra Tạ gia cũng có tham dự, ngoài ra, còn đưa ra chứng cứ cha ta nhận hối lộ vào nhiều năm trước.
Người nương gia ta đều cho rằng, cha ta nhận mức hối lộ cũng không lớn, hơn nữa chỉ có hai lần, không đến nỗi bị tịch biên lưu đày, nguyên nhân chủ yếu chính là vì Cửu Diệp cung khai Tạ gia thông địch phản quốc cùng hắn."
Hách Tri Nhiễm lặng im suy nghĩ.
Mặc Cửu Diệp không thể nào làm chuyện như vậy. Huống hồ, nếu không phải mình nói cho hắn biết, hắn cũng không biết Mặc phủ sẽ bị tịch biên lưu đày, chớ đừng nói chỉ là cung khai.
Nếu như lời Nhị tẩu nói là thật, cũng chỉ có một khả năng.
Đó chính là Tạ gia đã đắc tội hoàng thượng, hoàng thượng mượn ý nghĩ diệt trừ đối lập, nhân cơ hội loại bỏ Tạ gia, thuận tiện thêm tấm tức cho Mặc Cửu Diệp trên con đường lưu đày.
Ngoài ra, nàng không thể nghĩ ra nguyên nhân nào khác.
Còn có ba gia tộc khác, tuy không chính miệng nghe bọn họ nói ra nguyên nhân nhục mạ Mặc gia, cũng không loại trừ trường hợp này.
Mặc Cửu Diệp cũng đang suy xét ngọn nguồn sự việc.
Suy nghĩ của hắn và Hách Tri Nhiễm gần như giống nhau, huống hồ hắn càng thêm quen thuộc với người làm quan của mấy gia tộc này, ít nhiều cũng biết một số việc ngầm ngấm xấu xa của bọn họ.
Đặc biệt là Phương Truyền Châu hoàn toàn không có xích mích với hắn.
Theo hiểu biết của Mặc Cửu Diệp, vị này xác thực từng đắc tội Thuận Vũ Đế.
Nếu hắn không nhớ lầm, chính là năm ngoái trong buổi tiệc cung đình.
Phương Truyền Châu dẫn theo phu nhân và đại nữ nhi Phương Minh Châu tham dự, Thuận Vũ Đế vừa nhìn bèn đã ưa thích khuê nữ của người ta.
Thuận Vũ Đế mượn ý say, hoàn toàn không kiêng kỵ quy củ, muốn thu Phương Minh Châu vào hậu cung.
Ai ngờ, Phương Minh Châu lại không bằng lòng, lấy lý do mình đã có hôn ước từ chối "Ý tốt" của Thuận Vũ Đế ở trước mặt mọi người.
Phương Truyền Châu cũng không muốn nữ nhi tiến cung tranh sủng với nhiều nữ nhân như thế kia, quỳ xuống nói chuyện giúp Phương Minh Châu.
Nhiều đại thần có mặt tại hiện trường như vậy, Thuận Vũ Đế không thể nào cưỡng ép giữ lại người ở hậu cung, chỉ đành không cam lòng thả người rời đi. Ngày thứ hai rời khỏi cung yến thì Phương Minh Châu đã vội vàng gả cho người khác.
Với hiểu biết của Mặc Cửu Diệp đối với vị hoàng đế này, ông ta chắc chắn là ghi hận trong lòng, mượn cơ hội này, tịch biên lưu đày cả nhà Phương gia, thuận tiện còn có thể thêm tấm tức cho mình.
Còn về Lý gia và Hà gia, bọn họ vốn không hòa thuận với Mặc Cửu Diệp, hoàng thượng đưa bọn họ tới lưu đày cùng mình, bẻ đầu ngón chân cũng có thể đoán được nguyên do.
← Ch. 0070 | Ch. 0072 → |