Hiểu lầm
← Ch.072 | Ch.074 → |
Lệ Mỹ đứng im lặng từ nảy đến giờ bắt đầu lên tiếng.
" Đừng tưởng cô mang thai muốn làm gì thì làm, hạng người như cô không biết đã ngủ với bao nhiêu người đàn ông rồi nữa, đứa bé trong bụng không biết có phải của anh Vu Quân không nữa ".
Gia Kì nhăn mặt lại khó chịu đứng lên đi về phía cô ta nói với giọng cảnh cáo.
" Nếu còn muốn sống ở đây thì hãy biết điều một chút, tôi mà nói mọi chuyện ngày hôm nay cho mẹ chồng tôi biết chắc chắn cô sẽ không yên đâu ".
Thiên Ngọc đứng kế bên liền bênh vực Lệ Mỹ.
" Chị Lệ Mỹ đừng sợ em sẽ nói với má hai mọi chuyện, cô ta chẳng làm được gì đâu ".
Gia Kì quay sang liếc nhìn Thiên Ngọc cô biết Thiên Ngọc đã bị Lệ Mỹ đầu độc tâm hồn nên cũng không để tâm cho lắm.
" Được rồi hai người cứ tiếp tục tôi sẽ xem như chó sủa ngang tai ".
rồi cô từ từ đi đến ghế ngồi xuống, Thiên Ngọc và Lệ Mỹ đều bị cô nói cho tức đỏ mặt.
Hai người họ cuối cùng đuối lý cũng bỏ đi, mẹ Gia Kì đứng quan sát tất cả mọi chuyện từ nảy đến giờ, bà biết cô sống ở đây không vui vẻ gì chỉ là cô cố nhẫn nhịn vì gia đình mà thôi. Bà không kiềm được nước mắt nghẹn ngào khóc khi thấy con gái mình bị đối xử như thế, Tiểu Minh đưa tay vuốt lưng bà an ủi, Gia Kì thấy mẹ đau lòng cũng không thể nào chịu nổi đi đến ôm lấy mẹ nói.
" Con không sao đâu mẹ, mẹ đừng như vậy nữa con sẽ đau lòng lắm ".
Cứ tưởng họ đến đây sẽ giúp cho Gia Kì vui vẻ hơn nhưng lại khiến cô phiền lòng hơn, chắc từ nay cô sẽ không cho mẹ đến đây nhiều để bà thấy hoàn cảnh của cô như lúc này sẽ lại đau lòng.
Tiểu Minh và mẹ của Gia Kì ngồi nói chuyện với cô một hồi lâu rồi cũng ra về, lúc về Tiểu Minh lén lút dúi vào tay Gia Kì một túi đồ nhờ cô gửi cho Phi Ưng.
Gia Kì tiễn mẹ và Tiểu Minh ra tới cổng rồi cô đi vào tiện tay cô đưa cho Phi Ưng túi đồ Tiểu Minh nhờ cô đưa giúp.
" Túi đồ này Tiểu Minh gửi cho anh đấy ".
Phi Ưng bất ngờ nhìn túi đồ nhưng không đưa tay đón lấy.
Gia Kì nóng lòng chậc lưỡi một cái nói.
" Này đây là quà làm lành đấy anh đó hãy quan tâm đến cậu ấy một chút, cậu ấy là bạn thân nhất của tôi đó, người ta lúc nào cũng lo lắng cho anh mà mặt anh lúc nào cũng giống như tảng băng vậy đó ".
Phi Ưng do dự mãi không chịu nhận.
Gia Kì mất hết sự kiên nhẫn nói " Anh định để phụ nữ mang thai đứng đây hoài sao ".
Phi Ưng vội vàng cầm lấy túi quà nói với Gia Kì.
" Thiếu phu nhân làm ơn nói với cô ấy là tôi cám ơn cô ấy ".
Gia Kì nhìn Phi Ưng cười gật gật đầu " được rồi tôi sẽ nói ".
Nói xong cô đi vào trong nhà, nhưng khung cảnh trò chuyện của cô và Phi Ưng lại bị Lệ Mỹ và Thiên Ngọc quay video lại, hai người họ đắt ý nhìn nhau, Thiên Ngọc lên tiếng trước.
" Đây sẽ là bằng chứng, để cô ta không thể nào chối cãi được nữa, hạng phụ nữ lẳng lơ này phải dạy cho cô ta biết một bài học, em sẽ bảo anh hai ly hôn với cô ta cho cô ta biết tay ".
Hai người họ luôn tìm mọi cách để chia rẽ Gia Kì và Vu Quân, chính bản thân Lệ Mỹ cũng không biết mình đã quá lúng sâu vào tham vọng tình yêu, mà quên mất nhiệm vụ Đinh Tùng đã giao cho cô ta.
Tối đó Vu Quân vừa đi làm về liền đi thẳng lên phòng của Gia Kì thấy cô đang đứng ngoài ban công hóng mát quay lưng về phía hắn, dáng người nhỏ bé chứ đầy tâm sự, muộn phiền.
Vu Quân đi đến vòng tay qua eo ôm lấy Gia kì từ phía sau.
" Vào trong đi ngoài này lạnh lắm ".
Gia Kì mặt vẫn lạnh lùng khi hắn thân mật với mình, cô cười nhạt nói.
" Cái lạnh ở ngoài này không, bằng trái tim tôi đâu đừng đến gần tôi ".
Hắn đơ người khi nghe Gia Kì nói từ từ buông cô ra Gia Kì quay người đi vào trong, hắn đứng đó gương mặt đau lòng.
" Anh phải làm gì để em không giận nữa ".
Cô đi đến bên giường nằm xuống.
" Tôi không giận anh gì cả, chỉ còn là trách nhiệm với đứa con trong bụng tôi thôi, tôi không muốn nó sinh ra mà không có cha ".
Rồi cô nhắm mắt lại, hắn nhìn theo bóng lưng lạnh lùng của cô rồi đi ra ngoài.
*****
Vu Quân đi đến phòng để rượu lấy ra một chai rượu Whisky đi đến ghế ngồi hắn mở nắp chai rượu ra đưa vào miệng uống một ngụm cảm giác cay xé lưỡi mùi cồn nồng nặc trong khoang miệng khiến hắn càng tỉnh táo hơn hắn thật sự không biết cách để yêu một ai đó dường như hắn đã quá yêu Gia Kì nhưng vì tính chiếm hữu quá cao nên luôn làm tổn thương cô cứ như thế không có cách nào dừng lại.
Bỗng có tiếng gõ cửa liên hồi vang lên Vu Quân nhăn mày lại hắn không muốn ai làm phiền mình trong lúc này nên im lặng không trả lời, nhưng người đó không muốn từ bỏ vừa gõ vừa nói.
" Anh Vu Quân ơi em vào được không?".
Là tiếng của Lệ Mỹ, Vu Quân lạnh lùng đáp.
" Bây giờ cũng đã trễ rồi em về phòng ngủ đi ".
Lệ Mỹ nghe Vu Quân nói càng quyết tâm muốn vào trong.
" Em có thứ này muốn cho anh xem chắc chắn anh sẽ bất ngờ lắm cho mà xem làm ơn cho em vào đi mà".
Vu Quân hít một hơi rồi đi đến cửa mở cho Lệ Mỹ đi vào, cô thấy Vu Quân bắt đầu cười trìu mến đi vào trong miệng liền nói.
" Căn phòng này vẫn không thay đổi nhiều anh nhỉ ".
Cô ta đi lượn lờ trong phòng đưa tay lấy một chai rượu trên kệ ra xem.
Vu Quân đi đến ghế ngồi xuống tiếp tục lấy chai rượu lên uống thêm một ngụm rồi nói.
" Có chuyện gì em mau nói đi ".
Lệ Mỹ đi đến ngồi kế hắn bắt chéo chân đưa điện thoại cho hắn xem đoạn video cô ta và Thiên Ngọc mới quay được lúc sáng cho Vu Quân xem hắn xem đoạn video mà trán bắt đầu nổi gân xanh lên, Lệ Mỹ ngồi kế còn chăm lửa thêm.
" Lúc nào cô ta cũng khó chịu với anh nhưng lại nói chuyện với người đàn ông khác rất là vui vẻ, còn tặng quà cho anh ta chắc chắn là có tình ý gì đó thì phải ".
Vu Quân giật lấy điện thoại trong tay Lệ Mỹ xem lại một lần nữa gương mặt đầy u ám Lệ Mỹ vẫn tiếp tục nói những điều không tốt về Gia Kì cô ta thật sự quá thâm độc luôn muốn chia rẽ bọn họ.
" Em nghĩ cô ấy thật sự không yêu anh thật lòng nếu yêu anh cô ta sẽ không đi kiếm hết người đàn ông này đến người đàn ông khác như vậy đâu, còn nữa em thật sự nghi ngờ cái thai trong bụng cô ta.................. không phải là con của anh không biết cô ta đã quan hệ với bao nhiêu người đàn ông rồi nữa đúng là hết nói nổi ".
Vu Quân thật sự không thể nào nghe nổi những lời của Lệ Mỹ được nữa hắn dùng lực quăng mạnh chiếc điện thoại xuống sàn nhà màng hình nứt nẻ Lệ Mỹ sợ hãi đứng lên nhìn chiếc điện thoại của mình nằm ở dưới sàn Vu Quân tức giận quát lớn.
" Đi ra ngoài ".
Lệ Mỹ vội khom người xuống nhặt chiếc điện thoại lên rồi đi thẳng ra ngoài cô ta cười đắc ý đi về phòng của mình. Còn Vu Quân ngồi trầm tư trong phòng, nhắm nghiền đôi mắt lại đầy mệt mỏi nếu hắn thật sự hiểu Gia Kì thì chắc chắn sẽ biết cô không phải là loại người như vậy, chỉ vì sự chiếm hữu mà hắn lại càng đẩy trái tim cô ra xa hơn.
Sáng Gia Kì thức giấc đã thấy Vu Quân ngồi trong phòng hắn đưa đôi mắt lạnh lẽo nhìn về phía cô, Gia Kì nhìn hắn một cái rồi cũng không để tâm đến xuống giường đi vào phòng tắm, Vu Quân bỗng nhiên lên tiếng.
" Anh phải làm sao để em có thể trở lại như xưa"
Gia Kì không trả lời mà đi thẳng vào phòng tắm Vu Quân thật sự rất khó chịu khi bị cô lạnh nhạt như vậy, hắn đứng lên tiến về phía Gia Kì kéo tay cô lại.
" Trả lời anh mau em định im lặng đến bao giờ "
Gia Kì mặt vẫn không biến sắc nhìn hắn lạnh lùng nói.
" Muốn tôi trở lại như xưa vậy thì hãy ly hôn đi sống ở đây tôi vô cùng khó thở anh hiểu ý tôi chứ ".
Vu Quân bóp mạnh bắp tay Gia Kì cũng nhầm mục đích răn đe.
" Chuyện gì anh cũng sẽ làm cho em trừ chuyện ly hôn từ nay đừng nhắc đến hai chữ ly hôn trước mặt anh ".
Nói rồi hắn quay người bỏ đi ra ngoài một mạch Gia Kì đứng đó gương mặt đã không còn chút cảm xúc nào nữa trái tim cô đã chai sạn nước mắt đã khô cạn không còn gì để khóc vì hắn nữa.
← Ch. 072 | Ch. 074 → |