Truyện:Lão Công Dục Cầu Bất Mãn - Chương 30

Lão Công Dục Cầu Bất Mãn
Trọn bộ 55 chương
Chương 30
0.00
(0 votes)


Chương (1-55)

Vì thế tối hôm nay trong lúc Cao Nghị như thường lệ xem sách xong chuẩn bị tắt đèn đi ngủ, Mạn Nhu lại leo lên người anh.

Bàn tay 〽️ề●ɱ 𝐦●ạ●ⓘ không xương sờ tới lui từ cơ bụng rắn chắc đi xuống chỗ hạ thân.

Nơi đó vẫn còn ở trạng thái mềm nhũn, bị ngón tay sờ vài cái liền giống như bọt biển hút nước mà phồng lên.

Cả người Cao Nghị cứng đờ, chuẩn bị bắt lấy đôi tay đang tác loạn ở hạ thân thì Mạn Nhu đã tiến đến nhắm ngay môi anh mà 𝖍.ô.п sâu.

Đầu lưỡi linh hoạt lⓘ●ế●𝐦 láp, làm nước bọt thấm ướt môi anh rồi lại 𝐦ú·✝️ vào, thẳng đến khi anh không nhịn được mà hé miệng, đầu lưỡi đang e lệ lại lớn mật 𝐪𝖚-ấ-𝖓 𝐪⛎-ý-† chơi đùa vào bên trong khoang miệng.

đầu v* Ⓜ️ề*Ⓜ️ ⓜạ*1 đầy đặn cách lớp váy ngủ tơ lụa của Mạn Nhu 🌜_ọ ❎_á_𝐭 lên khuôn ⓝⓖ●ự●↪️ rắn chắc của Cao Nghị. Một mềm nhũn, một cương cứng giao hòa lẫn nhau, trên người anh cũng nổi lên κ♓.o.á.i ↪️ả.Ⓜ️ nhè nhẹ.

Tay Mạn Nhu không nhẹ không nặng cách quần lót xoa nắn côn th*t, một cổ mùi tanh nhàn nhạt bay trong không khí, là do tinh d*ch tràn ra vì côn th*t lâu ngày chưa được giải tỏa.

Cao Nghị bị khơi mào lên hứng thú, nhất thời cũng không rảnh đẩy cô ra, lại đảo khách thành chủ, đem Mạn Nhu ⓗ_ô_𝖓 càng sâu, môi lưỡi trằn trọc phát ra tiếng nước ái muội.

Ngón tay thô ráp của anh trực tiếp đi vào phía dưới váy ngủ, sờ đến mảnh đất bị quần lót mỏng che lấp. Vải dệt nơi đó đã sớm bị d*m dịch của Mạn Nhu tiết ra làm ướt sũng.

Toàn bộ bàn tay Cao Nghị đều bao phủ lên, ở miệng hoa huy*t nhanh chóng 𝐯·u·ố·ⓣ v·𝖊.

Cả người Mạn Nhu mềm nhũn như không còn sức lực ghé vào lòng 𝐧𝐠.ự.🌜 anh.

Mặt khác, bàn tay nhàn rỗi còn lại của Cao Nghị bắt tay Mạn Nhu đặt trên dương v*t, cả hai cùng nhau ѵ·цố·𝖙 ν·e.

Côn th*t trở nên càng lúc càng lớn, càng ngày càng cương, hô hấp của anh cũng trở nên hỗn loạn.

Mấy ngày này Cao Nghị vẫn luôn khắc chế chính mình không được động thủ với Mạn Nhu. Nếu anh đoán không sai, khoảng hai ngày nữa là có thể xác định được cô có đang mang thai hay không?

Việc này rất là việc trọng đại, trước khi chân chính xác nhận được, anh sẽ không mạo hiểm.

Mặc dù côn th*t nhẫn nhịn đến phát đau, tính tình so với lúc trước cũng nóng nảy hơn. Nhưng đối mặt với Mạn Nhu cũng không lộ ra bất kỳ 𝒷.i.ể.𝐮 т.ì.ⓝ.ⓗ khác lạ nào.

Đã mấy ngày không được "thư giãn", cơ thể Mạn Nhu so với bình thường càng thêm mẫn cảm, ngón tay anh chỉ ν-⛎ố-т ✌️-𝐞 vài cái cô liền đến cao trào.

Mạn Nhu từ cao trào phục hồi lại tinh thần, thấy Cao Nghị còn chưa bắn liền 🌜ở-ï ⓠ-⛎-ầ-𝐧 lót trên người ra, tư thế ghé vào người anh, nâng chân khóa ngồi lên đùi, một tay đỡ côn th*t, vểnh 〽️·ô·n·🌀 chuẩn bị dùng hoa huy*t ăn nguyên cây.

Cô đã chủ động như vậy nhưng lại bị Cao Nghị cản trở. Anh dùng ngón tay ⓥ⛎·ố·ⓣ 𝖛·𝐞 hoa huy*t đang ⓡ.u.𝖓 𝓇ẩ.ⓨ của cô rồi 𝐜ắ-ɱ ✅-à-0, mạnh mẽ dùng sức đâ·ɱ ✔️·à·0 điểm mẫn cảm.

Mạn Nhu nhịn không được гê●ⓝ 𝐫●ỉ một tiếng, hai chân mềm nhũn ngồi trên đùi Cao Nghị.

D*m thủy bên trong hoa huy*t trào ra, nhỏ giọt làm ướt đùi anh, ngón tay 🌜ắ.𝖒 𝐯à.⭕ càng sâu.

Cao Nghị thấy cô đắm chìm trong k𝖍ⓞá.𝐢 ↪️ả.ɱ, đã không rảnh để dùng tay an ủi côn th*t, anh chỉ có thể tay làm hàm nhai, tự thân vận động.

Một bên ở trong hoa huy*t Mạn Nhu kịch liệt thọc vào 𝓇ú_t ⓡ_ⓐ, một bên lấy tần suất tương đồng 𝖛·⛎·ố·✞ ☑️·𝖊 trên dưới dương v*t.

Bên tai truyền đến tiếng nước "Xì xì" do động tác thọc vào 𝓇*ú*t г*a, còn có âm thanh r●ê●𝓃 ⓡ●ỉ lúc cao lúc thấp rất mê người của Mạn Nhu.

Cao Nghị hít sâu một hơi, thời điểm Mạn Nhu bị đưa lên đầu sóng cao trào thứ hai liền phun ra một cổ tinh d*ch đặc sệt, vừa lúc dính lên mặt cùng cơ thể cô.

Cả người Mạn Nhu vô lực dựa vào anh. Cao Nghị vẫn cảm thấy chưa đủ nhưng cố gắng cắn răng nhẫn nại, dùng khăn lông lau khô tinh d*ch trên người cả hai, ôm Mạn Nhu lập tức đi ngủ.

Mạn Nhu trầm mặc nhìn động tác của anh, thẳng đến khi đèn tắt, qua một lúc lâu sau mới sâu kín dò hỏi: "Ông xã, tại sao không làm với em? Có phải hay không..."

Chương (1-55)