← Ch.137 | Ch.139 → |
Ăn xong cơm trưa, Đỗ Khanh không vội mua vé xin phim, mà lôi kéo Tống Gia Thành đi dạo phố trước.
Lần này cô không định mua đồ cho mình, mà đi mua mấy bộ quần áo cho Tống Gia Thành.
Tiền lương Đỗ Khanh cũng không cao, lúc trước bởi vì điều kiện hạn chế, không thể làm giống Tống Gia Thành ở cổ đại, mua đủ loại quần áo cho hắn, hiện giờ có tiền bán ngọc bội, thật ra có thể thoải mái mua mua mua.
Hơn hai ngàn vạn, chỉ cần bọn họ không mua những thứ quá đắt tiền, cũng đủ để Đỗ Khanh mua vài ngăn tủ quần áo cho Tống Gia Thành.
Không có người phụ nữ nào không thích mua sắm, ít nhất là có Đỗ Khanh càng mua càng hăng, nếu không phải Tống Gia Thành không thể xách thêm được nữa, phỏng chừng cô cũng quên mình còn có kế hoạch đi xem phim.
Đỗ Khanh nói đi xem phim cũng không có ý gì khác, chỉ nghĩ mang Tống Gia Thành trải nhiệm phim 3D, cho nên cô không lựa chọn mấy bộ phim văn nghệ tình yêu, mà chọn một bộ phim hành động.
Mở đầu bộ phim là một cảnh rất m. á. u me, Tống Gia Thành không hề đề phòng bị hình ảnh này kích thích, lập tức không nhịn được nắm c. h. ặ. t t. a. y Đỗ Khanh.
Anan
Cảm nhận được sức lực trên cánh tay, trong rạp chiếu phim tối mù Đỗ Khanh nhịn không hô thành tiếng, mím đến đau miệng.
Thính lực của Tống Gia Thành tốt, nghe tiếng kêu nho nhỏ của Đỗ Khanh, hắn vội buông tay ra.
Vừa lúc hình ảnh trên màn hình cũng thay đổi, bắt đầu chuyển qua phân đoạn hồi ức của nam chính.
Tống Gia Thành cũng hậu tri hậu giác ý thức được, hành vi vừa rồi của mình hơi quá mức.
Lá gan của hắn cũng không nhỏ, chỉ là phim 3D này quá mức chân thật, vừa đeo mắt kính lên, giống như thật sự lạc vào trong cảnh phim, làm hắn chưa kịp phản ứng, mới thất thố trước mặt Đỗ Khanh.
Tống Gia Thành giả vờ chuyên tâm nhìn màn ảnh, dùng khóe mắt lén quan sát phản ứng của Đỗ Khanh.
Tiểu Hạ sẽ nghĩ như thế nào, cô không cảm thấy hắn nhát gan chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD. me - monkeyd. me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-138-hen-ho-3. html. ]
Tống Gia Thành ở bên này thấp thỏm, suy nghĩ linh tinh, Đỗ Khanh lại không để ý chuyện vừa rồi.
Cô duỗi tay cầm lấy cốc Coca bên cạnh uống một ngụm, ôm một thùng bắp rang bơ, cả người thoải mái tựa lên ghế, chuyên tâm xem phim.
Bất quá cũng chỉ có Đỗ Khanh chuyên tâm, trên thực cánh tay của cô đặt cạnh Tống Gia Thành cũng không an phận, thường thường lén cào một cái vào lòng bàn tay hắn, làm lòng hắn cũng trở nên bất ổn, căn bản không thể tập trung vào nội dung phim.
Bộ phim chiếu đến nữa sau, cốt truyện bắt đầu trở nên cuốn hút hơn, Đỗ Khanh cũng không rảnh lo ăn bắp rang bơ, cả người tập trung xem phim.
Nhưng mà Đỗ Khanh bất động, Tống Gia Thành lại ngồi không yên, hồi lâu không có cảm nhận được cảm giác ngưa ngứa quen thuộc trong lòng bàn tay, hắn quay đầu liếc nhìn cô một cái, thấy cô không thèm để ý tới mình, chỉ có thể yên lặng bốc một viên bắp rang bơ đưa tới bên miệng cô, hy vọng cô có thể quay đầu nhìn mình một cái.
Nhưng mà Đỗ Khanh há mồm ngậm miếng bắp rang bơ trong tay Tống Gia Thành xong, liền ngẩng đầu tiếp tục xem phim, căn bản không thèm liếc hắn một cái, tính toán trong lòng không thành.
Hắn không vui, hắn cũng có cảm xúc.
Đỗ Khanh căn bản không có ý thức được có chuyện gì không đúng, thần kinh thô cô thô, xem đến đoạn mấu chốt liền hết sức chuyên chú, chờ qua đoạn hấp dẫn, cô còn có thể cười ha hả phân tích cốt truyện với Tống Gia Thành.
Nhưng phim sắp kết thúc, thời gian Tống Gia Thành thực sự xem phim thì chưa đến mười phút, căn bản không thảo luận với cô được, chỉ có thể trả lời có lệ, ừ à một hồi.
Cố tình Đỗ Khanh tùy tiện, còn tưởng Tống Gia Thành cũng tập trung xem như cô, thập phần thản nhiên há miệng ăn bắp rang bơ hắn bón cho mình.
Tống Gia Thành cũng không có tâm tình, lúc trước hắn lên mạng, nhìn thấy rất nhiều cô gái lên mạng than phiền bạn trai nhà mình vô tâm, hiện giờ hắn ực kỳ bi ai phát hiện —— vị trí giới tính đã thay đổi, hắn hoàn toàn hiểu cho những cô gái đó.
Xin hỏi—— có một cô bạn gái thẳng nữ là loại trải nghiệm gì?
Người khác trả lời như thế nào Tống Gia Thành không biết, nhưng hắn muốn tức giận cũng không tức giận nổi, bởi vì chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt của tiểu Hạ, mọi tức giận đều biến mất.
Phim kết thúc, Đỗ Khanh đắm chìm trong chấn động, nguyên lai ba của nam chính mới là ngọn nguồn của mọi bi kịch, trong lúc vô tình bị Tống Gia Thành nắm tay đi ra ngoài.
← Ch. 137 | Ch. 139 → |