Vay nóng Tinvay

Truyện:Lãnh Hoàng Phế Hậu - Chương 284

Lãnh Hoàng Phế Hậu
Trọn bộ 379 chương
Chương 284
0.00
(0 votes)


Chương (1-379)

Siêu sale Shopee


Edit: kaylee

Tỉnh mà nói, những ảo cảnh kia sẽ biến mất không thấy gì nữa, cũng không thấy nàng.... .

"Tiêu Mặc, ngươi tỉnh tỉnh!" Hạ Lan Phiêu quýnh lên, dùng sức khẽ cắn ở trên cánh tay của Tiêu Mặc: "Ngươi không tỉnh lại chúng ta sẽ bỏ rơi ngươi, để cho ngươi một người ở chỗ này tự sinh tự diệt!"

"Tiểu Hạ Lan, không cần lo hắn, chờ sau khi hắn chết chúng ta trở về vừa đúng có thể bái đường thành thân, sinh một tiểu muội muội cho Thác nhi là được."

"Hạc Minh ngươi đừng làm loạn thêm! Này, tay của ngươi để vào đâu?"

Ai......

"Ta không sao." Tiêu Mặc bình tĩnh thấy thiếu nữ mỉm cười trước mặt mình tiêu tán giống như sương mù, nhàn nhạt nói: "Tiếp tục đi tới thôi."

"Ngươi đã thấy cái gì?" Hạc Minh ý vị sâu xa cười nói: "Lại có thể ở trong ảo cảnh giữ vững tỉnh táo, thật là rất lợi hại ~~ nhưng tại sao ngươi không muốn ra ngoài? Chẳng lẽ ảo cảnh này đẹp như vậy, thú vị như vậy?"

"A......"

Đúng, rất đẹp.

Thật thấy được cảnh rất khó thấy, nàng sẽ cười nở rộ lúm đồng tiền với ta đấy......

Hạ Lan Phiêu vốn là người bát quái, mặc dù không chịu nói ra một chữ về những gì mình nhìn thấy, nhưng rất là tò mò với những gì Hạc Minh, Tiêu Mặc thấy, dọc theo đường đi cũng nói bóng nói gió. Bất đắc dĩ, Hạc Minh đại nhân và Tiêu đại hoàng đế đều nói năng thận trọng về việc này. Bọn họ hoặc cười đùa để tránh, hoặc trầm mặc không nói, tóm lại không có một người nào là người hiền lành. Cuối cùng, Hạ Lan Phiêu chỉ đành phải đè xuống lòng tò mò của mình, yên lặng đi ra khỏi rừng đào —— đoạn đường này ngược lại đi hết sức thuận lợi, không gặp phải nguy hiểm gì nữa.

Cái gì đắm chìm trong trong ảo cảnh mà chết? Đều là gạt người! Mặc dù chúng ta cũng bị ảo giác lừa gạt, tuy nhiên cũng dễ dàng rời đi như vậy, nào có khoa trương như người gỗ nhỏ kia nói, đe dọa như vậy! Hừ!

Đáng thương cho lão đại của người gỗ, ngươi thiết kế cơ quan thật sự quá áp chế rồi, không đỡ được những ác ma này...... Ta khinh bỉ ngươi......

Khi bọn hắn đi qua rừng đào sáng ngời giống như không thuộc về nhân gian, tới trước một cửa đá cổ xưa thì bầu trời lại khôi phục xám xịt. Hạ Lan Phiêu cau mày nhìn cửa đá đóng chặt trước mặt, không có một khe hở, nhìn lại Tiêu Mặc và Hạc Minh tìm cơ quan trên cửa không có kết quả, không khỏi giật mình hỏi: "Chẳng lẽ...... Chúng ta đi sai rồi, đây là con đường cùng?"

"Có thể, hừ hừ."

"Chớ hừ, suy nghĩ một chút làm thế nào chứ. Thật chẳng lẽ trở về đường cũ hay sao?"

"Sợ rằng trở về đường cũ cũng rất khó khăn." Tiêu Mặc trầm tĩnh nói: "Kể từ sau khi chúng ta đi rừng đào kia đã đổi trận pháp, nếu không có người tinh thông Kỳ Môn Độn Giáp ở chỗ này sợ rằng rất khó đi ra lần nữa. Cho nên, con đường duy nhất của chúng ta chính là tiếp tục đi tới."

"Nhưng cửa này không có cơ quan, thế nào cũng đẩy không được nha."

"Các ngươi có thể vào cửa cấm kỵ." Trong cửa đột nhiên truyền đến một âm thanh: "Nhưng mà, có thể vào chỉ có một người, các ngươi có thể quyết định sau khi thương lượng."

"Lần này không phải tượng gỗ." Hạ Lan Phiêu vô cùng hứng thú nói: "Cửa lại có thể biết nói chuyện, thật có ý tứ. Không bằng tháo nó ra cầm đi bán, nhất định có thể bán giá tiền tốt."

"Thật bướng bỉnh." Hạc Minh cười gõ gõ đầu của Hạ Lan Phiêu: "Muốn biết câu trả lời mà nói, mở ngực bể bụng nó, sau đó nhìn kết cấu của nó vẽ lại chế tạo rồi bán, không phải kiếm được nhiều tiền hơn à?"

"Hạc Minh, ngươi thật thông minh."

"Đó là đương nhiên, a ha ha ha......"

"Có thể đi vào cửa này chỉ có một người." Nhưng cánh cửa không biết chết sống tiếp tục lặp lại: "Chỉ vì lợi ích vứt bỏ đồng bạn, chỉ có thiếu nữ định mệnh mới có thể vào bên trong. Thiếu nữ à, xin trả lời vấn đề của ta, cửa chính là rộng mở vì ngươi."

"Ơ, còn thiếu nữ đâu, Tiểu Hạ Lan rõ ràng là phụ nhân ~~"

"Phi! Ngươi không nói chuyện không ai coi ngươi là câm! Ta thích trả lời vấn đề nhất, cửa nhỏ ngươi hỏi đi."

......

Trên đầu cửa đá xinh đẹp nhỏ xuống một giọt mồ hôi lạnh.

"Mời tiến lên."

"Được."

Lúc này Hạ Lan Phiêu lại không để ý sống chết, không sợ cửa đá quỷ dị trước mặt chút nào. Nàng không để ý ánh mắt khác thường của Tiêu Mặc, Hạc Minh, rất là vui vẻ đứng ở trước cửa đá, khí thế hào hùng mà nói: "Hỏi đi."

"Trung Quốc mới thành lập năm bao nhiêu?"

"Năm 1949."

"Thi Tiên của Trung Quốc là ai?"

"Lý Bạch."

"Ngày Quốc tế Phụ Nữ là ngày nào?"

"Ngày tám tháng ba."

......

"Trả lời chính xác, cho phép đi." Cửa đá rốt cuộc lộ ra một khe nhỏ: "Chỉ cho phép một mình ngươi tiến vào."

"Ha ha."

Hạ Lan Phiêu nở nụ cười.

Lúc này, nàng gần như là chắc chắn có thể xác định chủ nhân chế tạo ra cung điện bí mật, người gỗ, cửa đá này là đến từ cùng một nơi với nàng, thậm chí có thể là cùng một thời đại người đổi kiếp. Nhưng mà, hình như vị trí triều đại của nàng càng lâu hơn. Nàng tỉ mỉ chuẩn bị tất cả chỉ là vì chờ đợi một người —— một người có vận mạng giống như nàng.

Người nọ không phải Liên Cơ, cũng là nàng.

Không biết thế giới này còn có bao nhiêu người có số mạng giống chúng ta, còn thật sự coi như là "Cả thành đều là nữ xuyên qua" rồi! Vấn đề cửa đá kia nói, trừ người đến từ Dị Giới ra, cho dù là người thông minh đến đâu cũng sẽ không biết đáp án, vậy cũng là một điều kiện tiên quyết của "Thiếu nữ mệnh định" đi!

Những vấn đề này ở trong thế giới của ta, bất luận kẻ nào cũng sẽ biết...... Ha ha......

"Chỉ cho phép một mình ngươi tiến vào, chỉ cho phép một mình ngươi tiến vào."

Cửa kia vì Hạ Lan Phiêu mở ra một miệng nhỏ chỉ chứa một người thông qua, sau đó vẫn lặp lại những lời này, thật là khiến người ta nghe mà chán ghét. Hạ Lan Phiêu đang rối rắm nên như thế nào mở miệng với hai người này, lại đột nhiên nghe Tiêu Mặc bình tĩnh nói: "Thực đáng ghét, nổ nó thôi."

Cái gì?

Vì vậy, Hạ Lan Phiêu và Hạc Minh trơ mắt nhìn Tiêu Mặc móc ra viên thuốc nổ hình tròn màu đỏ từ trong lòng, đặt nó dưới cửa. Nàng liền bị Hạc Minh ôm lấy, nhanh chóng đến chỗ an toàn, mà bên kia cửa cũng truyền tới tiếng nổ đinh tai nhức óc. Trong một mảnh phế tích, trên người của Tiêu Mặc dính chút bụi bậm, mặt mũi lại bình tĩnh trước sau như một. Hắn một cước giẫm ở trên cửa, dẫn đầu đi tới mật thất, mà Hạ Lan Phiêu và Hạc Minh cũng theo sát phía sau.

Đám cường đạo này......

Thật là cường đạo trăm phần trăm nha......

Hồ Ly nói: khụ khụ, thật ra thì cũng không có nhiều nữ xuyên qua như vậy, bí mật căn bản muốn hiểu. Ngày mai nhìn tình huống thôi.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-379)