← Ch.089 | Ch.091 → |
"Để cho ta hôn ngươi, không cho phép cự tuyệt!" Thanh âm của Yến Kinh Hàn mang theo ba phần khàn khàn, ba phần tình, cùng với bốn phần dục và cường thế không cho cự tuyệt! Cánh tayvòng chặt Lam Linh vào trong ngực, không để cho nàng rời đi một phần!
"Ngươi khốn kiếp!" Lam Linh nổi giận, chuyện đêm qua bị hắn gặm trước mắt còn rõ mồn một kia, tên hỗn đản này thế nhưng lại nói muốn gặm nàng lần nữa, hắn dựa vào cái gì chứ!?
"Vương phi, trước là ngươi chọc giận bản vương, sau lại nhục mạ bản vương, đây là thật sự là thành ý của ngươi muốn xin lỗi bản vương?" Ánh mắt Yến Kinh Hàn sâu kín, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Lam Linh bởi vì tức giận mà lại thêm rạng rỡ như ánh bình minh, trong lòng thoáng xuất ra bốn chữ "Cảnh đẹp ý vui".
Lam Linh không hề trả lời lại câu hỏi của Yến Kinh Hàn, mà chỉ oán hận trừng mắt với Yến Kinh Hàn, nàng biết rõ là nàng đã tiến vào trong hang của hắn, bây giờ dù nàng nói cái gì cũng đều là phí lời.
"Vương phi, ngươi có thể không trả lời câu hỏi của bản vương, nhưng bản vương sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Trong lời nói của Yến Kinh Hàn một lần nữa lại xuất hiện cường thế, dường như chuyện Lam Linh đáp ứng yêu cầu của hắn là lựa chọn duy nhất của nàng.
Trong lòng Lam Linh tức giận không thôi, vốn muốn dùng sách ở trong ngực để làm một khoản giao dịch với Yến Kinh Hàn, nhưng nghĩ đến sau khi Yến Kinh Hàn xem nội dung trong sách xong, chỉ sợ cũng không phải là chỉ gặm miệng nàng đơn giản như vậy, vì thế, sau khi cân nhắc nặng nhẹ xong, Lam Linh cắn răng một cái, hạ quyết tâm, cứ coi như lại bị heo gặm là được rồi.
"Ta đáp ứng ngươi, ngươi nhanh lên một chút!" Lam Linh hung hăng trừng mắt nhìn Yến Kinh Hàn một cái, rồi mới nhắm mắt lại, tim, lại càng nhảy càng nhanh hơn!
Yến Kinh Hàn nhìn thấy lông mi của Lam Linh không ngừng rung động như cánh chim, khóe miệng không khỏi khẽ câu lên một đường cong, đột nhiên lại cảm thấy tâm tình mình rất tốt!
Thấy Yến Kinh Hàn chậm chạp không hành động, Lam Linh nhanh chóng mở mắt ra, mới vừa muốn mở miệng nói chuyện, chỉ cảm thấy thân thể nhanh chóng ngửa ra sau, thì ra Yến Kinh Hàn đã ôm nàng ngã xuống trên giường êm, đương nhiên là nàng dưới hắn trên.
Yến Kinh Hàn đương nhiên sẽ không nói cho Lam Linh biết là hắn chỉ vạn phần hoài niệm chuyện đêm qua muốn nhớ lại một lần mà thôi, muốn nhìn dáng vẻ nàng xinh đẹp mị hoặc ở dưới người hắn.
"Không cần..." Dù cách một quyển sách, nhưng Lam Linh vẫn cảm nhận được độ nóng từ lồng ngực của Yến Kinh Hàn như cũ, lửa giận trong lòng không hiểu sao lại thay thế bằng sự hoảng hốt, tình hình vào giờ phút này đã hoàn toàn vượt ra khỏi sự khống chế của nàng!
Yến Kinh Hàn không hề cho Lam Linh một tia cơ hội cự tuyệt nào, trong nháy mắt môi mỏng hạ xuống chặn lại cái miệng nhỏ nhắn của Lam Linh, một vòng lại một vòng lưu luyến trên môi quên về.
Lam Linh theo bản năng muốn trốn tránh, nhưng Yến Kinh Hàn vào trước khi nàng tránh né, ở trên môi nàng nhẹ nhàng cắn một cái, Lam Linh bị đau, mới nhớ tới lời nói đầy cường thế của Yến Kinh Hàn - - không cho phép cự tuyệt!
Yến Kinh Hàn không cho phép Lam Linh cự tuyệt, lại càng không để cho Lam Linh cự tuyệt! Sau khi hắn cắn Lam Linh một cái, chiếc lưỡi dài thuận thế trượt vào thăm dò trong cái miệng nhỏ nhắn kia, mang theo một tia trừng phạt, một tia dư vị, càng rỡ hút đi mùi vị ngọt ngào trong miệng Lam Linh!
Ảo giác đêm qua đột nhiên xuất hiện nhưng lần này lại không hề xuất hiện nữa, Lam Linh cảm nhận được rõ mùi vị mà răng môi hai người chạm nhau, ngượng ngùng tức giận Lam Linh đành phải nhắm chặt lại hai mắt, hi vọng Yến Kinh Hàn nhanh buông tha nàng một chút.
Lúc này, Lam Linh vô cùng hy vọng mình có thểxuất hiện lại ào giác lần nữa, có như vậy, nàng cũng không cần phải cảm nhận được độ nóng trên người Yến Kinh Hàn rõ ràng như thế, trên người Yến Kinh Hàn đã không còn cách nào che dấu tình, dục.
Kiếp trước, mặc dù Lam Linh chưa từng trải qua yêu đương, nhưng nàng biết rõ nam nhân có thể phân chia tình và dục, bọn họ có thể vì muốn thỏa mãn dục vọng nguyên thuỷ của thân thể, có thể lên giường với nữ nhân mình không yêu, mà lúc này, Yến Kinh Hàn như thế với nàng, Lam Linh tin tưởng đó hoàn toàn chính là dục trong thân thể hắn, quấy phá.
Lam Linh không có cách nào lý giải được lý do một nam nhân không thích nữ nhân lại có thể sinh ra dục vọng lớn như vậy với nàng, nhìn qua, không lẽ là bởi vì nàng lớn lên quá ưa mắt người? Lam Linh thật sự nghĩ không ra.
Lam Linh nhắm mắt lại giống như đầu gỗ mặc kệ Yến Kinh Hàn đang gặm nàng, còn trong lòng lại đang phân tích nguyên nhân hành động như thế của Yến Kinh Hàn, đương nhiên là Lam Linh tuyệt đối sẽ không thừa nhận sở dĩ nàng nghĩ lung tung một trận trời đất như vậy, là chỉ không muốn cảm giác mình bị nhiễm độ nóng bỏng từ Yến Kinh Hàn, là nàng đang phân tán lực chú ý của mình.
Một lát sau, Yến Kinh Hàn giương mắt nhìn về phía Lam Linh, trong mắt phượng mang theo một tia nóng bỏng lại ẩn chứa nhè nhẹ sự không vui.
Người dưới thân dù không cự tuyệt, nhưng đối với Yến Kinh Hàn mà nói, thân thể cứng ngắc của Lam Linh so với lời cự tuyệt còn có lực sát thương hơn, điều này làm Yến Kinh Hàn cảm thấy hắn là một đại nam nhân nhưng lại dùng sức mạnh với một nữ nhân! Từ trước đến nay đều là nữ nhân yêu thương nhung nhớ hắn, còn hắn lại e sợ tránh không kịp, khi nào hắn lại cần dùng sức mạnh với một nữ nhân chứ?
Yến Kinh Hàn nhìn thấy hai mắt Lam Linh nhắm chặt lại, đôi mi thanh tú khẽ rung rung, Yến Kinh Hàn đương nhiên biết rõ là Lam Linh cố nén, nàng vốn là không cam tâm tình nguyện bị hắn hôn! Trên mặt của nàng lại không hề có dáng vẻ xinh đẹp yêu kiều kia, nhìn đến đây, đốm lửa trong lòng Yến Kinh Hàn đã tắt hơn phân nửa, nhưng một cơn tức giận lại từ từ dâng lên!
"Bản vương làm ngươi chán ghét như vậy sao?!" Thanh âm lạnh lẽo thấu xương, ẩn giấu tức giận đầy trời!
Trong nháy mắt Lam Linh mở mắt ra, lại nhìn thấy dung nhan tuấn tú ngay gần trong gang tấc kia, hận không thể một chưởng chụp chết hắn! Nàng cũng đã làm xong bước này, thỏa mãn xong yêu cầu quá đáng vô sỉ của hắn, thế nhưng hắn lại còn không hài lòng? Nàng không yêu hắn, lại bị hắn vô sỉ bắt buộc hôn, không lẽ còn muốn nàng biểu hiện vẻ mặt tình tứ cao hứng bừng bừng sao? Trừ phi nàng bị điên!
← Ch. 089 | Ch. 091 → |