Chương 21
← Ch.020 | Ch.022 → |
Editor: hungtuquy
Ánh mắt Lưu Khâm Minh đen nhánh, khóe miệng không tự giác mà kéo lớn hơn chút.
Hắn cảm thấy chính mình đang thay đổi, rõ ràng nghe thấy loại lời nói này thì phải giáo dục Đường Nhã Nhu một phen, làm cô biết trọng dục về sau sẽ có loại hậu quả gì, nhưng là chỉ cần nghĩ tới trong tương lai mỗi một ngày có một tiểu nữ nhân sẽ dùng các loại phương pháp không tưởng tới dụ hoặc hắn, lại chỉ cảm thấy buồn cười còn có một tia chờ mong?
Hắn thu liễm ý cười của mình, không muốn làm Đường Nhã Nhu biết ý nghĩ của mình, vẫn duy trì trấn định nhìn nàng, hai tay giam cầm eo nhỏ, nói: "Nếu đã muốn như vậy, hôm nay liền không đi làm."
Khớp xương bàn tay gắt gao giam cầm phần eo của nữ nhân, mạnh mẽ bắt đầu đâm vào.
Đường Nhã Nhu chuẩn bị không kịp, đã bị côn th*t nóng cháy chọc đến mềm cả người: "A a... !Không... !A......"
Tư thế nữ trên làm côn th*t có thể đâm sâu thêm vài phần, côn th*t căng trướng làm Đường Nhã Nhu có cảm giác như là tiểu huyệt đang bị xuyên qua, hai tay vô lực chống ở bụng nhỏ của hắn, tuy rằng Lưu Khâm Minh không có cơ bụng, chính là ngực lại không có một miếng thịt dư thừa, cứng rắn, sờ vào thật tốt.
"Khâm Minh...... !Khâm Minh... !anh có... !yêu em không... ? A a.... !thật thoải mái... !a......" Đường Nhã Nhu ngẩng đầu, mềm mại hỏi.
Tay Lưu Khâm Minh càng thêm mạnh mẽ, một bên cảm thụ phía dưới được cái miệng nhỏ của cô mút vào, một bên đáp lại, thanh âm kia trầm thấp giống như giai điệu đàn cello: "Thích, thích em nhất..."
Hắn ôm hạ Đường Nhã Nhu làm khoảng cách hai người càng dính lại, hai tay không hề chỉ thỏa mãn vuốt ve eo nhỏ, mà còn sờ lên ngực cô, không ngừng vuốt ve, cảm thụ được cặp vú mềm mại.
Há mồm ngậm lấy môi đỏ dùng đầu lưỡi gắt gao mút vào, như là muốn đem đầu lưỡi của nuốt xuống.
Đường Nhã Nhu bị hắn mút lưỡi đến hô hấp không thông, chỉ có thể phát ra "ưm.... a".
Cô không hề động làm Lưu Khâm Minh không chịu đựng được nữa eo bụng cũng bắt đầu chậm rãi trừu động lên.
Bởi vì Lưu Khâm Minh tách ra hai chân của cô mở rộng nên côn th*t cắm vào nơi mật huyệt sâu thẩm, khoái cảm gióing như thủy triều bao phủ cô, "Lão công...... !Khâm Minh.... . !Thật nhanh... !A a..."
Lưu Khâm Minh di chuyển tầm mắt nhìn đến tiểu huyệt phấn nộn cắn nuốt cự vậ của hắn, thân thể trắng nõn, tóc đen dài dính mồ hôi.
Trước ngực hai cái cục bột trắng không ngừng đong đưa, giơ lên một cái đường cung duyên dáng, quả hồng mai giống như đang chờ đợi người đến hái tản ra ánh sáng mê người.
Hắn lập tức không chút do dự liền ngậm lấy đầu v*, dùng hàm răng khẽ cắn, đầu lưỡi nhắm ngay đầu v* mà hút, như là muốn hút đến chỗ sâu.
đầu v* đem đến khoái cảm quá mãnh liệt, kích thích cô nhịn không được mà đưa quả tuyết trắng còn lại đến bên miệng hắn: "Khâm Minh.... . !lão công a... !Còn có bên này..."
Lưu Khâm Minh buông tiểu đậu đỏ đã bị hắn cắn đến ngạnh, chuyển tới một cái khác, dưới thân Đường Nhã Nhu mật nước chảy ra càng nhiều, làm ướt côn th*t của hắn, còn theo động tác giao hợp của hai người mà nhỏ giọt xuống tấm chăn màu xám đậm.
"A... !Muốn ra... !Muốn ra..." Lưu Khâm Minh thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, thẳng đến khi Đường Nhã Nhu chịu không nổi, cả người kịch liệt run rẩy.
Lưu Khâm Minh lần này cũng không hề ép buộc chính mình, hạ mắt buông lỏng, ở tại hoa tâm mẫn cảm của cô mà bắn ra hết.
Hai người gắt gao ôm nhay, qua nữa ngày, mới buông lỏng â.
Lưu Khâm Minh đem Đường Nhã Nhu tách đầu tóc cô ra rồi dừng ở bên tai cô, nhẹ nhàng hôn lên vành tai, nói: "Ngủ tiếp đi, anh đi làm."
Ánh mắt Lưu Khâm Minh lại lần nữa khôi phục thanh tỉnh, đắp chăn cho Đường Nhã Nhu, cẩn thận dịch góc chăn.
Đường Nhã Nhu cả người bủn rủn vô lực, chỉ có thể nhìn Lưu Khâm Minh mặc quần áo chỉnh tề.
Áo sơ mi màu trắng được hắn mặc vào, trong nháy mắt, lại khôi phục thành một bộ dáng thanh lãnh, thần thánh mà không thể xâm phạm.
Lưu Khâm Minh kêu cho Đường Nhã Nhu một phần cơm hộp, lại cúi đầu hôn hôn lên trán Đường Nhã Nhu, lúc này mới đi công ty.
Lưu Khâm Minh vừa đi, Đường Nhã Nhu nhắm hai mắt lại ngủ.
Đến khi bị chuông cửa đáng thức, cô mới lề mề thay quần áo chỉnh tề, dẫm dép lê liền đi mở cửa, ngoài cửa đưa cơm hộp cho cô liền lập tức rời đi.
Đường Nhã Nhu mở cơm hộp, là cháo trứng muối thịt nạc hương thơm chỉ làm ta vừa ngửi liền muốn ăn, bên cạnh còn có mấy cái bánh bao chiên, trên mặt nàng đều là một mạt ý cười, không chút khách khí cầm lấy muỗng nhỏ múc ăn.
Hôm qua là đã bắt đầu tốt đẹp, hôm nay nàng nhìn Lưu Khâm Minh đối với việc này tuy rằng không tính là ham thích, nhưng là cũng không thể nói là lạnh nhạt.
Cũng chính là nguyên chủ thật sự không phóng khoáng, đều nói tình ái sẽ đem đến cho đôi vợ chồng những tình cảm tốt đẹp, tuy rằng hiện tại Lưu Khâm Minh thay đổi rất nhỏ, chính là ngày sau sẽ khác, chỉ cần mỗi ngày thay đổi một chút, cảm tình cùng sinh hoạt đều sẽ càng thông thuận hơn..
← Ch. 020 | Ch. 022 → |