Chuẩn bị khai trương (hạ)
← Ch.019 | Ch.021 → |
Editor: VinJR
Đêm qua bận rộn như vậy, kết quả là sáng sớm gương mặt ai nấy cũng đều phờ phạc, Thích Dao đã sớm vượt nóc băng tường trở lại giám sát Thúy Vi lâu, mời đến vài vị đại sư cùng các cô nương kia. Bàng Lạc Tuyết mamg theo vẻ mặt mệt mỏi đi thỉnh an Dương thị, nhân l. q. d tiện trong lòng nghĩ nghĩ xem có thể giở trò làm nũng để trốn vài ngày đi thỉnh an hay không. Cứ như vậy mà mang tâm tư đó đến Cẩm Tú các. Dương thị đã rửa mặt chải đầu hoàn tất xong chờ Bàng Lạc Tuyết cùng dùng bữa, gần đây lão phu nhân muốn thanh tịnh niệm kinh, nên miễn cho mọi người không cần thỉnh an trong một tháng, cũng tự do được một chút.
"Tuyết nhi thỉnh an với mẫu thân." Bàng Lạc Tuyết cung kính hành lễ xong liền hướng đến trên giường trèo lên ngồi bên cạnh Dương thị.
Dương thị thấy nàng vẻ mặt mệt mỏi lập tức đau lòng: "Ngủ không được ngon giấc hay sao mà sắc mặt lại tệ như thế này."
Bàng Lạc Tuyết phủ nhận phất phất tay nói: "Gần đây đọc sách nhiều, nên ngủ hơi trễ, mẫu thân không cần lo lắng, Tuyết nhi sẽ đúng hạn đến thỉnh an. Chỉ là khi thức dậy khó tránh khỏi mệt mỏi một chút." Nói rồi ủy ủy khuất khuất đan ngón tay vào nhau.
Dương thị làm bộ lườm nàng một cái: "Tiểu nha đầu này, chính là một thân lười biếng, không muốn đến thỉnh an, lại còn mượn cớ như vậy, nghĩ mẫu thân không biết chuyện con tham ngủ sao, l. q. d gần đây tổ mẫu con muốn thanh tịnh niệm kinh, những ngày này con cũng nên thả lỏng một chút. Không cần ngày nào cũng tới đây, hôm nay mẫu thân sẽ thưởng cho con mấy món đồ mới."
Bàng Lạc Tuyết tinh thần lập tức tỉnh táo, hiếu kỳ nói: "Vậy mẫu thân phải nhanh một chút, Tuyết nhi thật mong đợi nha."
Dương thị cười cười gọi quản gia vào, chỉ thấy trên tay quản gia nâng lên một hộp son, một bình dầu bôi tóc, còn có vài đồ vật gì đó, hứng thú trong lòng liền giảm xuống mấy phần. Dương thị thấy nàng như vậy cũng không giận, bảo quản gia mang tới trước mặt nàng, nàng cũng không dám làm phật ý mẫu thân, cầm lên một hộp son nhìn qua một chút, vừa mở ra, bên trong liền toát ra luồng mùi hương mẫu l. q. d đơn mạnh mẽ, làm cho tinh thần người ta thật thoải mái, nỗi mất hứng liền bốc hơi, son đỏ rực so với bình thường càng thêm sinh động, nàng dùng tay nhẹ nhàn quyệt một đường, màu sắc vừa vặn, một sắc hồng thực tự nhiên, lòng nàng động mấy cái, thứ tốt thế này mà dùng lên người các cô nương ở Thúy Vi lâu của nàng thì sẽ như dệt hoa trên gấm. Mẫu thân nhìn nàng thích thú, lại mở ra bình dầu bôi tóc kia, giống như được làm từ dầu vừng nhưng lại không có cảm giác chứa nhiều dầu, giống như là giọt nước trong suốt.
"Quả thực là đồ tốt, không biết từ đâu mẫu thân có được." Nàng thăm dò nói.
Mẫu thân nhìn quản gia liếc mắt một cái, quản gia ngầm hiểu: "Bẩm tiểu thư, son này được lấy ra là từ trên trăm cân cánh hoa mẫu đơn đang nở rộ mà chế thành, thêm vào chút hương mật, lại lấy nước sông thiên nhiên làm phụ liệu điều chế, cho nên mùi đặc biệt dễ chịu, mà lại hồng tự nhiên. Còn bình dầu này là dùng cánh hoa mẫu l. q. d đơn cùng dầu vừng vừa tới ngày thu hoạch, bỏ thêm chút thảo dược, có tác dụng không gây dính, phấn thì lại là dùng nhị hoa súng nước, hiện tại hoa súng nước đang nở rất đẹp, tiểu thư sử dụng sẽ vô cùng tốt, huống hồ phu nhân đã mua toàn bộ vườn mẫu đơn, để chuyên làm son cho tiểu thư."
Trong lòng nàng cảm động vì sự quan tâm chăm sóc của Dương thị, đúng là gia chủ thật có tiền, tùy tiện liền có thể mua vườn mẫu đơn kia mà không hề gì, nàng mua Thúy Vi lâu cộng thêm nhiều vải vóc như vậy, bây giờ không còn lại bao nhiêu lượng bạc, mẫu thân mua vườn hoa kia, mà mẫu thân lại mua vì nàng, mẫu thân thân yêu, người thực sự là quá vĩ đại, thế nữ nhi liền không khách khí. trong lòng Bàng Lạc Tuyết phúc hắc suy nghĩ. Thế là hoan hoan hỉ hỉ nhận lấy lễ vật, lại bảo quản gia chờ mình trong viện. Dương thị thưởng không ít lễ vật cho Bàng Lạc Tuyết, quan trọng nhất là tiền tiêu hằng tháng lại tăng gấp đôi. Bàng Lạc Tuyết hạnh phúc trong lòng.
Trở lại Lạc Tuyết các, liền hỏi quản gia: "Cánh hoa trong vườn mẫu đơn số lượng lớn như vậy, chỉ lấy ra có mấy trăm cân cánh hoa làm cho ta, số dư còn lại ở đâu?"
"Còn lại đều ném đi đi rồi ạ." Quản gia cung kính nói.
Nàng mắng thầm trong lòng một tiếng, đúng là bọn người kia không kiếm tiền nên không biết tiền quan trọng, lãng phí như vậy, hiện tại tiểu thư ta thế nhưng cần nhất chính là tiền, thế là nói với quản gia:
"Từ trước đến nay mẫu thân luôn tiết kiệm, số cánh hoa còn lại lấy ra làm thành son màu sắc khác nhau, hoa mẫu đơn buổi sáng làm thành phấn cũng tốt, mẫu đơn nở rộ, liền cho bọn họ đem đến đây, bản tiểu thư có chỗ cần dùng, mẫu thân đã đáp ứng cho ta vườn hoa này, sau này vườn hoa này ta sẽ để Liên Diệp xử lý, ngươi cũng không cần bẩm báo lại với mẫu thân ta, hiện tại bảo bọn họ làm son cùng phấn đi."
"Vâng, tiểu thư." Quản gia cung kính cáo lui.
Hiện tại son phấn muốn nổi bật, thì nàng phải nhờ vườn hoa mẫu đơn này rồi, suy nghĩ tính toán xong, thế là đến thêu lâu, thợ thêu đem kiểu dáng thêu ánh trăng sa cho nàng xem, một bộ tinh xảo, nụ hoa uyển chuyển, tay áo mềm mại, thắt lưng làm từ tơ tầm, từ phần eo dần đi xuống hoa hải đường kết thành một dãy, tầng lớp nổi bật, thiết kế thắt lưng bắt mắt. Nàng lệnh cho thợ thêu sửa lại độ rộng của tay áo một chút, Thích Dao tập võ từ nhỏ, e là cổ tay áo rộng quá mức, hoạt động sẽ không tiện, lại sai người thêu nhị hoa năm màu nổi bật lên váy, màu sắc bộ y phục mà Thích Dao ưa chuộn là màu tối, nên cho người dùng sợi tơ cùng màu thêu ẩn, trên đai lưng đính trân châu, hoa sen trên ngực đổi thành hoa súng trong hồ nước trước cửa Thích phủ, chắc hẳn sẽ hợp ý của Thích Dao. Sau khi thay đổi xong nàng gật đầu nhìn nhìn rất là hài lòng, lệnh cho mọi người ngày đêm đẩy nhanh tốc độ thêu váy. Lại đưa cho bọn họ mấy bức vẽ hình ảnh đa dạng, chờ buổi tối Thích Dao đến cùng nàng nghiên cứu kỹ.
Vừa mới phân phó Liên Diệp phụ trách công việc quản lý vườn mẫu đơn, lại sai nàng hôm nay mời thợ thủ công đến nhanh chóng làm son phấn. Liên Diệp không dám chậm trễ, vội vã đi ngay. Liên Ngẫu không có việc gì làm, liền tự mình chạy đến thêu lâu giám sát những thợ thêu, nha đầu này cũng thật hoạt bát. Phân phó Liên Ngẫu chuẩn bị trăm loại vải, giám sát toàn bộ trong thêu lâu, vừa đến tối, Thích Dao mang các cô nương đến. Vũ y cũng sắp bắt đầu thêu.
Nàng đang tự mình chọn những kiểu đang lưu hành, lúc này Liên Ngẫu dẫn mấy vị thợ thêu khăn tay đến, kiểu đáng mỗi người mỗi vẻ, trong mấy hoa văn đó công phu thêu thực tinh mỹ (tinh xảo + hoàn mỹ), nàng gọi Liên Ngẫu lưu lại tên của các nàng, phân phó người thưởng trước cho các nàng. Đem khăn thêu giữ lại, sai Liên Ngẫu đi thúc giục các thợ thêu khăn trong phủ, Liên Ngẫu vội vàng chạy đi.
May mà nàng cho Bàng Lạc Vũ uống thuốc thổ huyết, nếu không lúc này nàng thế nào cũng đau cái đầu. Bận rộn đến trưa, đến khi Thích Dao tiến vào từ cửa sau, nàng mới để mấy bức tranh thêu kia qua một bên.
Thích Dao báo cho Bàng Lạc Tuyết biết, bảng hiệu Thúy Vi lâu đã làm xong, là nàng nhờ bạn tốt của phụ thân lúc còn sống tự tay viết, lại sửa sang trang hoàng lại một phen, buổi chiều cùng nàng đến xem một chút, nghe vậy nàng cũng đồng ý, sau đó cho người làm bày cơm. Trước khi ăn cơm còn sai người đến vườn mẫu đơn thông báo cho Liên Diệp biết, qua mấy ngày nữa chuẩn bị thu hoạch cánh hoa cho tốt, cần phải bảo đảm chất lượng của Thúy Vi lâu là độc nhất vô nhị, lại cùng Thích Dao chọn vài trăm cái khăn lụa, chuẩn bị mang đến cho bọn tỷ muội kia. Như vậy mới an tâm ăn cơm, chờ đi Thúy Vi lâu.
← Ch. 019 | Ch. 021 → |