Chúng ta kết hôn đi (2)
← Ch.12 | Ch.14 → |
Cô ngẩng đầu lẳng lặng nhìn anh, đôi mắt đen thoạt nhìn thì lạnh nhạt nhưng hai má đã đỏ hồng thẹn thùng, đôi môi khẽ mấp máy."Vâng."
"Em...". Cô cứ như vậy khẳng định đáp lại, cũng khiến cho anh nhất thời không biết phải làm sao. Ban đầu là tức giận, sau đó là ngạc nhiên và hạnh phúc vỡ oà trong trái tim khi cô đồng ý. Trái tim anh chưa bao giờ trải qua nhiều cung bậc cảm xúc đến thế. Nếu như đây chỉ là một giấc mơ, anh muốn mình đừng bao giờ tỉnh lại."Em đồng ý làm bạn gái anh sao?"
Trong giây lát, cô chần chừ, không nói.
Hai tay Lục Thủy Hàn đang đặt trên vai cô chợt cứng đờ. Cảm giác lạnh lẽo dần xâm chiếm trái tim anh
"Em... Không biết." Thật lâu sau, cô mới nhẹ nhàng mở miệng.
Quả nhiên, cô ấy vẫn chưa đồng ý. Không, không biết... Không đúng, cô ấy không nói là không muốn, chỉ là không biết thôi!! "Ý em là...em chưa từng làm bạn gái người khác, cho nên không biết sao?". Lục Thủy Hàn nửa lo lắng nửa mong đợi nhìn cô, thấy cô cụp mắt gật đầu thì không khỏi vui mừng."Cho nên, em sợ anh khi thấy em không thế nào làm một người bạn gái tốt sẽ rời bỏ em sao?"
Diệp Hân Mạch cứng đờ người, cái tên này trình độ tự sướng thật là cao!! Nhưng lời anh nói cũng có ít nhiều sự thật, bản thân cô không phải vì sợ không làm được những việc một cô bạn gái cần làm, cho nên không dám nói chuyện yêu đương sao?
Thấy Hân Mạch lại gật đầu, Lục Thủy Hàn tâm tình muốn bay lên. Cái này không phải có nghĩa là, cô ấy cũng thích anh sao? "Nói anh nghe, em có thích anh chút nào không?"
Diệp Hân Mạch lần thứ hai đứng hình, người này sao có thể trắng trợn đến thế. Cô nghiêng đầu nghĩ rất lâu, mình có thích anh không? Có, nhưng anh rõ ràng không phải hình mẫu cô thích. Không có, nhưng vì cái gì thời gian vắng anh cô lại rất không thoải mái? "Em không biết nữa."
"Này, thế...em có đồng ý để anh thích em không...". Lục Thủy Hàn siêu cấp mặt dày lần này cũng phải hạ giọng nói nhỏ, đáng ghét, trước kia đối với đám phụ nữ kia nói cả trăm câu "anh yêu em" cũng không thể so vơi một câu "anh thích em" lúc này!!
Anh ấy thích mình sao? Diệp Hân Mạch mở to mắt nhìn lại, ai đó bị cô nhìn thì chột dạ, nghiêng đầu qua một bên, hoảng loạn nói: "Nếu em không đồng ý thì quên đi...Chúng ta quay về như trước kia, có được không?". Anh thật lòng cũng muốn tiến thêm một bước!! Nhưng mà tại sao đúng lúc then chốt này lại không có dũng khí? Vừa rồi còn hùng hổ lôi lôi kéo kéo con nhà người ta. Hiện tại thì ... Lục Thủy Hàn! Sao tự nhiên lại biến thành một người nhát gan thế này!!!!
[1]. Cái này nàng nào đọc đam mỹ sẽ hiểu nè, là công với thụ ý mà
————————————————-
"Vậy ... em có đồng ý để anh thích em không...". Lục Thủy Hàn siêu cấp mặt dày lần này cũng phải hạ giọng nói nhỏ, đáng ghét, trước kia đối với những người phụ nữ khc nói cả trăm câu "anh yêu em" cũng không thể so với một câu "anh thích em" lúc này!!
Anh ấy thích mình sao? Diệp Hân Mạch mở to mắt nhìn lại, ai đó bị cô nhìn thì chột dạ, nghiêng đầu qua một bên, hoảng loạn nói: "Nếu em không đồng ý thì quên đi...Chúng ta quay về như trước kia, có được không?". Anh thật lòng cũng muốn tiến thêm một bước!! Nhưng mà tại sao đúng lúc then chốt này lại không có dũng khí? Vừa rồi còn hùng hổ lôi lôi kéo kéo con nhà người ta. Hiện tại thì ... Lục Thủy Hàn sao tự nhiên lại biến thành một người nhát gan thế này!!!!
—————————-
Ai đó trong lòng ra sức quở trách bản thân, Diệp Hân Mạch bình thản cụp mắt xuống. Lúc trước khi anh nói muốn cô làm bạn gái anh, cô còn tưởng là thật! Lúc anh nói thích cô, cô cũng tưởng thật!! Hoá ra... đều là cô tự mình đa tình mà thôi.
"Uh."
Thanh âm đáp lại khiến anh nhẹ nhàng thở hắt ra. Thật may là mình cũng không quá xúc động, xem dáng vẻ cô lúc này còn không phải đã chuẩn bị tốt để tiếp nhận anh sao?!!
Cứ thế, hai người một người nghĩ đông, một người nghĩ tây, mơ màng đuổi theo suy nghĩ của bản thân. Nhưng tốt xấu gì, trải qua một phen bát nháo, hai người cũng đã có thể quay về chung sống trong hòa bình như trước.
"Này, Hân Mạch!!". Ai đó cơm nước xong xuôi, giờ đang nằm ườn trên giường gọi với sang.
"Uh?"
"Em quả thật chính là Mật Đại sao?"Lục Thủy Hàn vẫn có chút không thể tin nổi.
"Uh."
"Vậy ... anh có thể hỏi cái này không?"
"Gì vậy?" Diệp Hân Mạch rốt cục cũng quay sang, anh còn muốn hỏi cái gì nữa đây?
"Lương tháng của em.... nhiều hay ít?"Lục Thủy Hàn mãi mới lấy được dũng khí để hỏi. Hiện tại nhà văn bình thường, tiền nhuận bút mỗi tháng cũng hơn một vạn, mà cô là Mật Đại chứ đâu phải người thường, tiền lương không biết còn cao đến thế nào nữa. Lục Thủy Hàn trong lòng bồn chồn, xem ra mình làm ăn thế này không khéo chẳng nuôi nổi vợ mất, có khi phải về nhờ ba tư vấn mới được.
Ai đó thì lại nghĩ, mình đây hiện tại không phải đang sống cùng anh sao, thế mà anh cư nhiên dám mở tưởng đến chuyện đi nuôi người khác nữa à!!
(ôi má ơi, điển hình của việc ông nói gà, bà nói vịt, cứ thế này thì đến bao h chị mới hiểu lòng anh đây. )
"Hai ngàn." Diệp Hân Mạch nháy nháy mắt! Hoá ra là muốn biết vấn đề này.
Lục Thủy Hàn đang nằm trên giường liền nhảy dựng lên: "Sao lại thế?"
"Gì cơ?" Diệp Hân Mạch nghiêng đầu nhìn anh, không hiểu vì sao anh tự nhiên lại kích động.
"Sao lại chỉ có hai ngàn?". Căn bản là không có khả năng!! Tác giả sơ cấp mỗi tháng cũng nhận được hai ngàn, cô là ai mà chỉ nhận được bằng họ chứ? Nhưng xem dáng vẻ của cô dường như là chẳng bận tâm lắm đến vấn đề này.
Thấy anh kích động như thế, Diệp Hân Mạch chẳng buồn để ý hắn nữa, tiếp tục quay đầu nhìn màn hình. Trong game, cô vẫn tiếp tục trao đổi cùng Đạm Mạc Phong Tâm. Trang bị của hắn bị cô gia công đến loạn thất bát nháo, thế mà hắn ta vẫn nhân không phát hiện, còn ra sức khen cô là người tốt, mỗi lần online đều tìm tới nói chuyện phiếm. Đầu tiên là khóc lóc kể lể, nào là vì sao mình cấp cao hơn mà vẫn thua, vì sao trang bị lại có vấn đề, dần dần hắn ta bắt đầu tìm hiểu lý do. Điều này khiến Hân Mạch không khỏi chột dạ.
Xem chừng nếu lại gia công trang bị của hắn lần nữa, thì cái trò gian lận của cô sẽ lộ mất, vì thế bèn quyết định đề nghị hắn chế ra một bộ trang bị mới. Diệp Hân Mạch một bên đánh chữ, một bên bịt miệng cười. Hừ, hắn không phải khoe mìng có rất nhiều tiền sao? Để cô giúp hắn tiêu bớt cho "đỡ" nhiều.
"Này, Hân Mạch!! Em lại không thèm để ý đến anh!!". Giọng nói phía sau giờ thêm chút hờn dỗi
"Em và Lôi Đình đã ký hợp đồng như vậy". Cô một bên đánh chữ, một bên bớt thì giờ trả lời vấn đề anh thắc mắc.
"Không có lý do sao!! Tiền bán bản quyền phát hành Toái Thiên Tinh cũng phải trên một trăm vạn..."
"Sao anh biết rõ thế?". Diệp Hân Mạch ngẩn người, lập tức nghĩ lại hôm đó, anh từ trong trụ sở của Lôi Đình tìm đến gặp cô. Công việc của anh là biên tập sao? Diệp Hân Mạch lúc này mới nghĩ tới việc điều tra xem Lục công tử công tác ở đâu.
"Nói thừa, anh là tổng biên mảng tiểu thuyết tình cảm, có thể không biết sao?". Lục Thủy Hàn tức giận gào lên, cô thế nào lại dám hoài nghi chức vụ của anh.
"Nhưng..."Diệp Hân Mạch giật mình hiểu ra."Anh là một đại nam nhân, sao tự nhiên lại chạy tới chỗ tiểu thuyết tình cảm làm gì?"
"..." Lục Thủy Hàn không thể không ngậm miệng.
Hồi lâu không thấy anh trả lời, Diệp Hân Mạch nhún vai, trở lại với game thân yêu, phát hiện có người gửi tin nhắn cho mình. Đang muốn mở ra xem thì đột nhiên bị ai đó giành mất con chuột, hơi thở nóng bỏng phả vào sau gáy khiến cô nhất thời đỏ mặt.
"Em lại không thèm để ý đến anh!!" Ai đó rất nghiêm khắc chỉ trích, thuận tay thay cô mở tin nhắn, không xem thì không sao, vừa xem một cái liền xù lông như nhím.
[tư liệu] Luyến Thiên Thiên Vũ: hai ngày nữa khóa phục chiến sẽ bắt đầu, chỉ các cặp phu thê mới có thể tham gia, phần thưởng chính là thần thú đó, ngươi đã suy nghĩ về đề nghị lần trước của ta chưa.
Có vài lời nói không biết có nên nói hay không.
Ai đó trợn mắt, không thể nhận ra đây là tình huống gì nữa, bàn tay túm lấy con chuột, kich vào khung đối thoại sau đó gõ chữ rầm rầm.
[tư liệu] Sinh Hoạt 0322: thật có lỗi, vẫn là không cần, cám ơn.
Chỉ mấy chữ đơn giản trong nháy mắt lại khiến ai đó tâm tình tốt hẳn lên, nhếch môi cười hắc hắc."Nào, chúng ta kết hôn đi!"
Ánh mắt sắc nhọn chém qua: "Tự anh đi đi."
Nói xong, cũng không thèm nhìn anh, trực tiếp rời ghế ra chỗ tủ quần áo, lấy áo ngủ rồi đi tắm. Ai đó oán hận nhìn trừng trừng bóng lưng vừa rời đi, hận không thể đem cô đốt thành tro mới hả.
Lại nói, trên màn hình
[tư liệu] Luyến Thiên Thiên Vũ: vậy thì cùng PK đi? Thành viên bang phái thành viên cũng có thể cùng nhau tham chiến.
Giỏi nha, cái tên Luyến Thiên Thiên Vũ kia, dám đào chân tường nhà người ta!! Lục Thủy Hàn nghiến răng, đặt mông ngồi xuống.
[tư liệu] Sinh Hoạt 0322: thật xin lỗi, bà xã muốn cùng ta đi thăng cấp, không thể PK.
Đối phương trầm mặc hồi lâu, mãi mới gửi tới một câu.
[tư liệu] Luyến Thiên Thiên Vũ: vậy xin hỏi ngươi là......?
[tư liệu] sinh hoạt 0322: ông xã của cô ấy.
Đến lúc này, Luyến Thiên Thiên Vũ mới chấm đứt đối thoại. Lục Thủy Hàn cau mũi, đắc ý hả hê, mở các hạng mục cá nhân của Sinh Hoạt 0322 ra xem xét. Uhm, trang bị là của anh gửi tặng, không có bóng dáng ai khác, rất tốt rất tốt. Oh, trong kho toàn là tư liệu chế tạo trang bị, không có liên quan đến ai, rất tốt rất tốt. Uh, danh sách hảo hữu cũng chỉ có mình anh, không có nam nhân khác, rất tốt rất tốt —— cái gì!!!
Lục Thủy Hàn bỗng dưng ngây người, vội vàng kiểm tra từ trên xuống dưới một lần nữa danh sách hảo hữu, ra sức dụi mắt. Thật là ... trong danh sách hảo hữu của cô ấy, chỉ có duy nhất một người: Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ.
Sau một hồi đờ đẫn, ai đó lại nhếch miệng lén lút cười ha hả. Cô bé này, chơi game đã hơn một năm, thế nhưng lại chỉ có mình là bạn tốt. Cô cũng thật ngoan a!!
Anh là hảo hữu duy nhất của cô a.
Anh chính là người duy nhất mà cô tiếp xúc trong suốt một năm tại Toái Thiên Tinh.
Duy nhất, duy nhất đó nha.
Lục Thủy Hàn không tìm ra được từ nào có thể miêu tả tâm trạng bây giờ của anh, chỉ cảm thấy, tâm tình muốn trôi lên mây, hận không thể trực tiếp nhảy thoát y vũ —— khụ, bị cô nhìn thấy thì thảm lắm, vì hình tượng ngọc thụ lâm phong mà suy nghĩ, tốt nhất là anh nên ngồi im thôi!! Đúng rồi, trấn định, trấn định nào.
(zai đẹp lên cơn bấn loạn. haha. Ta rất mún xem thoát y vũ. ^^)
Không dễ dàng trấn định lại, ai đó đảo mắt, vừa nãy cô nói tự mình đi kết hôn đi. Chẳng lẽ là là ám chỉ anh, tự mở hai tài khoản một lúc? Ha ha, da mặt cô cũng mỏng thật nha, chính anh đòi ly hôn trước, người đẹp nhiên là khó chịu rồi. Giờ cũng lại là anh yêu cầu kết hôn lại, nàng chăc là định mặc kệ đây mà!!
Cho nên, sau vài giây cân nhắc, Lục Thủy Hàn hồn nhiên đăng nhập cả tài khoản của mình, cùng cô lập tổ đội, đến chỗ Nguyệt lão, tiếp nhận chức vụ.
Chỉ trong chốc lát, Diệp Hân Mạch mặt đỏ hồng vì nước nóng, tay cầm khăn bông lau khô tóc bước vào phòng ngủ, nhìn thấy vẻ mặt cười gian trước màn hình máy tính thì nghiêng đầu: "Anh làm gì thế?"
"Kết hôn đó!" Ai đó trả lời như thể đương nhiên.
"Ah." Diệp Hân Mạch gật gật đầu, lại dùng khăn xoa xoa tóc, bỗng nhiên dừng lại. Anh nói cái gì? Kết hôn á, kết hôn với ai? Hân Mạch chớp chớp mắt, sau đó trong lòng đột nhiên thấy kỳ quái tình tự, chẳng lẽ vì mình không đáp ứng cùng anh kết hôn lại, anh liền nhanh nhẹn tìm được tiểu cô nương nào khác rồi sao?
Khó chịu và khó chịu, Diệp Hân Mạch tiếp tục rất hờ hững lau khô mái tóc ướt nhẹp, sau đó mới chậm rãi di chuyển đến phía sau anh. Nhìn thấy nhân vật của anh toàn thân loang loáng chiến giáp đi trước, theo sau chính là cô gái nhỏ tóc ngắn màu lam, trong lòng kỳ quái, rồi mới chợt nhận gia.
Anh chàng này!! Đã sớm biết anh chính là kiểu người không đạt được mục đích quyết không bỏ qua. Bất quá, đã biết đối tượng kết hôn là mình, cũng coi như xong! Diệp Hân Mạch lặng lẽ qua bên cạnh cầm lấy ly nước, đột nhiên nghe anh nói một câu: "Này! Hảo hữu của em chỉ có một mình anh nha!!" Trong giọng nói, tràn đầy tự đắc.
"Có một mình anh là đủ phiền toái rồi". Diệp Hân Mạch chớp mắt, đi ra ngoài rót nước.
Lục Thủy Hàn trừng mắt nhìn cô. Cô nàng này, sao tự nhiên miệng lưỡi ghê gớm thế? "Này, Hân Mạch!! Em muốn tổ chức hôn lễ thế nào đây?"
"Không cần"
"Không được, lần trước kết hôn cũng không cử hành hôn lễ, lần này nhất định phải tổ chức" Ai đó rất kiên trì.
Diệp Hân Mạch vô nại vào phòng, xunghắn trợn trắng mắt."Tùy anh, xin anh nhanh chóng làm loạn xong để em còn đi đào tài liệu."
"Đào đào cái gì mà đào, em suốt ngày chỉ biết đào thôi. Không được!! Em phải đi với anh tham gia khóa phục thi đấu, từ hôm nay trở đi không đào tài liệu nữa, cùng anh thăng cấp đi!!" Ai đó rốt cục đã hoàn nhiệm vụ thành hôn, sau đó hấp tấp chạy về chỗ Nguyệt lão.
[hệ thống] Chúc mừng Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ và Sinh Hoạt 0322 tâm đầu ý hợp, nguyện kết làm vợ chồng, chúc hai người bọn họ trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử.
[thế giới] Ta Tới Xem Náo Nhiệt: oa oa, Lừa Đại lại kết hôn!!
[thế giới] Ma Nữ Đầu Bạc ma nữ: ai nha, Lừa Đại hai ngày trước không phải vừa ly hôn với bà xã sao? Thế nào hôm nay lại kết đôi rồi!!
[thế giới] Thiên Đường Tiểu Quang:chúc mừng Cưỡi Lừa ca!
[thế giới] Luyến Thiên Tinh Quang:đáng thương lão đại chúng ta một mảnh chân tình a!!
[thế giới] Luyến Thiên Hoa Hoa: chúc mừng Sinh Hoạt mỹ nữ và Lừa Đại phục hôn.
[thế giới] Ma Sứ Đầu Bạc: lão bà, cô dâu nhà người ta đang chơi trò ly hôn rồi lại kết hôn kìa, hay là chúng ta cũng chơi đùa đi.
[thế giới] Thiên Đường Tiểu Phụng: chúc mừng Lừa Đại!!
[thế giới] Luyến Thiên Bá Vương: Tinh Quang ngươi dám trêu đùa lão đại à, cẩn thận bị Kill đó.
[thế giới] Danh Tự Tám Chữ: chúc mừng Lừa Đại!!
Tranh luận trên kênh [thế giới] Lục Thủy Hàn không có thời gian đi xem, bởi vì, anh đột nhiên phát hiện có người tìm bà xã mình trên kênh [tư liệu]
————————————————-
Tranh luận trên kênh [thế giới] Lục Thủy Hàn không có thời gian đi xem, bởi vì, anh đột nhiên phát hiện có người tìm bà xã mình trên kênh [tư liệu]
[tư liệu] Nguyệt Sắc Mông Lung: mỹ nữ, xin chào.
[tư liệu] Sinh Hoạt 0322:?
[tư liệu] Nguyệt Sắc Mông Lung: mỹ nữ, kỳ thật ta có chuyện muốn nói, nhưng lại không rõ có nên nói hay không.
Lục Thủy Hàn thấy rất kì quái, cô gái này liệu có phải Nguyệt Sắc Mông Lung không vậy?
"Hân Mạch!! Mau lại đây."
"Cái gì?" Diệp Hân Mạch đang ngồi trên giường, nhăn nhó bò xuống.
"Em quen cô ta sao?"Lục Thủy Hàn chỉ chỉ vào mấy dòng đối thoại trên màn hình.
Diệp Hân Mạch lắc đầu, trong mắt tràn đầy nghi ngờ."Cô ta muốn nói gì với em?"
"Anh còn tưởng là em biết!!"Lục Thủy Hàn nói thầm một câu, tiện tay gõ mấy chữ.
[tư liệu] Sinh Hoạt 0322: nói đi!
[tư liệu] Nguyệt Sắc Mông Lung: kỳ thật mấy ngày trước, ngươi và Cưỡi Lừa Tìm Tức Phụ ly hôn, ta còn thấy mừng cho ngươi. Thực ra, ta không phải cố ý muốn bôi xấu hắn, chỉ là, có một số việc không nói ra thì thấy rất không thoải mái.
Diệp Hân Mạch vẻ mặt vui sướng khi thấy người gặp họa, liếc qua khuôn mặt đỏ bừng của Lục Thủy Hàn, chép chép miệng. Cô nàng Nguyệt Sắc Mông Lung này cũng rảnh quá đi. Không lẽ việc mình ly hôn hay kết hôn cũng liên quan đến nàng ta à? Tự nhiên còn định bẩm báo gì với bà xã đại nhân nữa đây?!!
Được lắm, xem tôi trị cô thế nào nào.
[tư liệu] Sinh Hoạt 0322: có chuyện gì?
[tư liệu] Nguyệt Sắc Mông Lung: thế này đi, có nói ngươi cũng không tin, qua đây ta cho ngươi xem chứng cứ. Xem xong tự ngươi sẽ hiểu.
[tư liệu] Sinh Hoạt 0322: ngươi có thể trực tiếp đưa cho ta.
[tư liệu] Nguyệt Sắc Mông Lung: nhưng ngươi phải tới xem chữ khắc mới được.
Bất cứ trang bị gì, được tạo ra đến một cấp bậc nhất định, có thể dùng đạo cụ khắc chữ lên đó, đây cũng là một trong những phương pháp moi tiền game thủ của hệ thống. Mà chữ khắc chỉ có thể là danh tự và ngày khắc chữ, không thể làm giả, đương nhiên, nếu chụp ảnh lại thì chắc chẳng nhìn nổi đó là chữ gì. Lục Thủy Hàn nhíu nhíu mày, kiểm điểm bản thân xem mình có dây dưa gì với cô nàng này không. Rốt cuộc cô ta có gì trong tay mà dám tự tin đến thế?
Anh quay sang nhìn người bên cạnh đang đứng xem kịch hay, đành buông tha cho cái lễ thành hôn, gửi cho Nguyệt Sắc Mông Lung một chữ "Được", sau đó lên tọa kỵ bay tới Bồng Lai đảo mà Nguyệt Sắc Mông Lung kia vừa chỉ.
Bồng Lai đảo chẳng hề xa, là khu vực của quái cấp 100, đối với mấy người đã lên tới cấp bậc cao nhân mà nói, khu vực quái cấp một trăm quả thực chính là Tân Thủ môn. Nhưng ai đó quên mất, bà xã thân yêu mới vừa vặn lên được cấp 104 được mấy ngày.
Vừa hay toạ kỵ của Sinh Hoạt 0322 rất được việc, loáng một cái đã đưa Lục Thủy Hàn đến đích. Vừa mới đứng xuống, đang muốn chào Nguyệt Sắc Mông Lung một câu. Đột nhiên đối phương bất ngờ tung chiêu công kích khiến Lục Thủy Hàn phải nói là trợn mắt há mồm.
Nguyệt Sắc Mông Lung là thầy thuốc, là chức nghiệp mà hơn 80% nữ sinh khi chơi game lựa chọn, hơn nữa đã cấp 130, chủ động công kích một pháp sư mới cấp 100 như cô, không phải cậy mạnh hiếp yếu sao?
Lục Thủy Hàn phản ứng rất nhanh, sau khi chuẩn bị phòng ngự xong xuôi liền tung ra một vài kỹ năng đơn giản để phản công.
"Trong túi có dược đó". Hân Mạch kịp thời nhắc nhở.
Anh gật gật đầu, lập tức mở túi, lấy ra lá chắn và thuốc hồi máu. Phương pháp này đối với Nguyệt Sắc Mông Lung có điểm kháng đòn cao quả thật không coi là uy hiếp gì nhiều, chỉ là có thể ngăn cản cô ta tạm thời không tiếp cận được Sinh Hoạt 0322, khiến mấy kỹ năng cận chiến bị vô hiệu hoá. Lục Thủy Hàn nhanh nhẹn kiểm tra kỹ năng cá nhân của Sinh Hoạt 0322, sau đó lựa chọn sử dụng Thiết xa, tiến lên lần thứ hai, dùng một đại hỏa pháp và một băng đơn pháp, nháy mắt đã làm đối phương bị trừ sạch 1000 máu.
Nhìn cột máu của cô lại chỉ mất một chút.
Nguyệt Sắc Mông Lung trang bị không tồi, lại có thêm thuộc tính hồi máu từ một vạn trở lên. Kỹ năng công kích của thầy thuốc không nhiều, chỉ có một chiêu Kim thoa mạn kiếp, dựa vào khả năng làm mất máu của kẻ thù với tỉ lệ lớn, trừ chiêu đó ra, thì chỉ có thể công kích rời rạc.
Quả nhiên, Nguyệt Sắc Mông Lung lập tức chỉ huy sủng vật hoàng cẩu phía sau nhào lên, nháy mắt tấn công khiến Sinh Hoạt 0322 tụt tới nửa cột máu. Lục Thủy Hàn vội vàng lui về phía sau, tiếp thêm máu, triệu hồi sủng vật Lam Miêu mà Hân Mạch vẫn dùng làm đӠtrang trí, bố trí công kích, hai sủng vật lập tức tấn công lẫn nhau.
Lam Miêu dù sao cũng là thần thú phát hành có hạn, cho nên liền chiếm thế thượng phong. Mà Lục Thủy Hàn cũng không chần chừ nhanh chóng công kích Nguyệt Sắc Mông Lung, chỉ tiếc nàng ta là thầy thuốc, đánh luôn tay vẫn tiếp máu kịp thời. Trong lúc đó, Sinh Hoạt 0322 cấp 104 và Nguyệt Sắc Mông Lung cấp 132 giằng co không phân thắng bại.
"Trong túi còn có độc".
Lục Thủy Hàn ngây người, bà xã đại nhân sao lại chuẩn bị nhiều dược phẩm thế làm gì? Nhưng chẳng cần nghĩ nhiều, anh nhanh chóng lấy độc dược ra, dùng độc thôi nào. Nguyệt Sắc Mông Lung trúng độc, toàn thân biến thành màu lục, trên đầu còn toả ra khói tím. Lục Thủy Hàn vẫn không nương tay, lập tức đại pháp, tiểu pháp công kích không ngơi, dù sao pháp sư kỹ năng nhiều, nhưng thời gian thi triển có hơi đáng ghét mà thôi.
Đương nhiên, một tiểu pháp sư và một thầy thuốc có thể coi là trâu bò giằng co lâu như vậy tất nhiên phải tính đến trình độ của Lục Thủy Hàn. Hân Mạch nhìn qua cũng thấy kỹ năng và tốc độ thao tác của anh bản thân còn khuya mới bì được cho nên nếu như hôm nay người tham chiến là cô thì không cần đoán cũng biết kết quả là sẽ bị Nguyệt Sắc Mông Lung giết chết. Mà Nguyệt Sắc Mông Lung cũng rất đáng thương, đen đủi nên mới gặp phải Lục Thủy Hàn đang dùng tài khoản của cô.
Nguyệt Sắc Mông Lung không thể chống đỡ nổi đòn tấn công của Sinh Hoạt 0322, Lục Thủy Hàn tăng tốc thao tác, khiến Hân Mạch hoa hết cả mắt, chỉ thấy một đôi tay trên bàn phím như bay như múa. Có lầm hay không, nhân vật của anh là kiếm khách mà. Làm thế nào cả kỹ năng của pháp sư anh cũng thành thục thế?
Lúc Nguyệt Sắc Mông Lung cột máu chỉ còn lại một ít, nhưng không cách nào đánh trả, đột nhiên có một người lao tới, tấn công thẳng về phía Sinh Hoạt 0322. Lục Thủy Hàn bị công kích, lập tức dừng tay hồi máu, tiện thể nhìn xem đối phương là ai.
[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: bà xã, không sao chứ?
Diệp Hân Mạch bĩu môi, có sao mà cô ta còn đứng ở đây à? Hỏi nhảm quá đi.
Lục Thủy Hàn âm trầm nghiêm mặt, đang muốn gõ mấy chữ chất vấn hai người đó, nhưng nghĩ hiện tại mình đang dùng tài khoản của bà xã, liền ngừng tay, đứng nhìn hai người kia nói chuyện.
[phụ cận] Nguyệt Sắc Mông Lung: ông xã, nàng ta bắt nạt muội, [icon khóc lóc]
[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: nàng ta sao lạì muốn giết muội?
[phụ cận] Nguyệt Sắc Mông Lung: ông xã, muội cũng không biết! Muội đang đứng đây nói chuyện phiếm với huynh, sau đó nàng ta đột nhiên tới muốn truy sát muội.
[phụ cận] Nguyệt Sắc Mông Lung: huynh giúp muội hỏi qua một chút đi, sự việc rốt cuộc thế nào rồi! Có phải muội đắc tội gì với nàng ấy không?
Hai người này diễn kịch à, Lục Thủy Hàn liếc qua người đứng ở bên cạnh."Này!"
"Gì vậy?"
"Em muốn làm quân tử trả thù mười năm hay là để anh trực tiếp giết chết hắn ta đây?!!"
"Anh cứ giết hắn đi." Diệp Hân Mạch liếc anh một cái, hưng phấn bừng bừng nhìn chằm chằm màn hình máy tính.
[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: muội đừng gấp, ta nhất định giúp muội đòi lại công bằng.
[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: Sinh Hoạt 0322, xin hỏi ngươi làm vậy là có ý gì? Vì sao muốn truy sát Nguyệt Sắc?
Lục Thủy Hàn lười chả buồn gõ chữ, nhàn nhã ngồi nghĩ xem nên để tên này chết theo phong cách nào thì phù hợp đây.
[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: chẳng lẽ ngươi là vì chuyện lần trước lấy trộm trang bị? Đúng là ngươi làm sao? Ngươi định đổ vấy lên đầu Nguyệt Sắc, đáng tiếc là đã bị chúng ta nhìn thấu phải không?
Giờ này đến phiên Diệp Hân Mạch cười nửa miệng.
[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: còn chuyện truy sát Nguyệt Sắc thì ngươi định giải thích thế nào? Cách lừa đảo quả nhiên vẫn ấu trĩ như cũ. Ta khuyên ngươi nên sớm nói chuyện thẳng thắn với Cưỡi Lừa đại ca đi.
[phụ cận] Nguyệt Sắc Mông Lung: đùng nhiều lời với nàng ta nữa, muội thấy nàng ta là bà xã của Lừa Đại nên vẫn nhịn, không công kích. Chính là nàng ấy truy sát muội trước, ông xã à, muội sợ về sau không được bình an mất.
[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: nàng ta vô cớ truy sát muội? Như vậy thì bỉ ổi quá đấy.
[phụ cận] Nguyệt Sắc Mông Lung: đúng vậy, huynh không thấy lúc huynh tới, muội vẫn chưa thèm xuất thủ sao?
Cho xin đi, ta cũng muốn xem ngươi có năng lực xuất thủ không đó. Lục Thủy Hàn trợn trắng mắt, đối với loại người này không còn gì để nói.
[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: thực là ghê tởm, muội cấp bậc cao như vậy, sợ gì chứ!!
[phụ cận] Nguyệt Sắc Mông Lung: thôi bỏ đi, chúng ta không so đo với nàng ta nữa, quay về thôi!
[phụ cận] Nguyệt Sắc Mông Lung: chỉ sợ sau này nàng ấy còn đuổi theo muội thì thật thảm a!
[phụ cận] Thiên Đường Tiểu Quang: nàng ta dám! Ta đi luân bạch nàng ta, xem còn kiêu ngạo đến đâu.
Diệp Hân Mạch ra sức chớp mắt. Ah ha, hoá ra đây mới là chủ ý của Nguyệt Sắc Mông Lung nha!! Lục Thủy Hàn lần này không thèm cười nữa. Chỉ bằng hắn ta mà cũng đòi luân bạch đươc anh sao? Nằm mơ đi!! Anh quay sang người bên cạnh, nói: "Xem anh đây này!!"
Xem anh đắc ý chưa kìa!! Diệp Hân Mạch mỉm cười lắc đầu. Có điều đối với thủ pháp vừa rồi của anh cũng có chút bội phục. Không trách, game thủ trong server đều gọi anh là đại thần. Hoá ra anh không chỉ hao tổn tâm tư, tiền bạc vào cấp bậc và trang bị mà kỹ năng thao tác cũng khiến người ta hâm mộ.
Tuy rằng thường nói game này không cần thao tác chuẩn, bởi vì ngoài trang bị và thú cưng còn có dược phẩm tác dụng khá cao, bình thường không thể hiện ra. Hơn nữa khi tổ đội đông người thì vô cùng hỗn loạn, cái gọi là thao tác căn bản chắc không nhiều người biết. Cho nên Lục Thủy Hàn mới rất ít khi cùng người khác tổ đội để PK, mà dù có PK như thế thì trang bị hàng khủng của anh cũng đủ để đối phương xin hàng rồi.
Mà bây giờ, anh dùng tài khoản mới vừa lên cấp 104 của cô lợi hại chẳng kém gì kiếm khách cấp 140 của anh, theo lẽ thường mà nói, đây quả thực chính là kỳ tích do con người tạo nên.
Giả dụ như khi đối phương trúng độc, ai đó lại dùng chức năng nghịch chuyển, tạo thành thương tổn cao hơn bình thường 80%.
Lại giả dụ như đối phương dùng thuật khóa thân, ai đó có thể lợi dụng kỹ năng nhảy kép kết hợp từ hai bước nhảy đơn để né tránh...
Rõ ràng Sinh Hoạt 0322 là pháp sư, tất nhiên có thể đi vòng quanh đối phương thi triển kĩ năng, đồng thời cũng có thể xông lên phía trước công kích trực tiếp làm tụt mấy trăm máu.
Mấy thao tác đó đối với Diệp Hân Mạch mà nói, hoàn toàn bất khả thi.
Trước đây cô có nghe ai đó nói qua về một kỹ xảo đơn giản tên là "Điều lưu", nhưng chưa hề thấy qua. Cô ấn tượng mạnh vì lúc ấy, người trên [thế giới] nói, trường phái này rấtthích hợp với pháp sư, vừa chạy vừa đánh, sau đó một bên nhảy kép, rất vô lại nhưng cũng rất hữu hiệu.
Đương nhiên, bởi vì cấp bậc hạn định, Lục Thủy Hàn nhất thời không có biện pháp khống chế Thiên Đường Tiểu Quang, đồng thời, Thiên Đường Tiểu Quang cũng không làm khó được Sinh Hoạt 0322. Nhưng Nguyệt Sắc Mông Lung ở bên cạnh toàn tranh thủ đánh lén, thực sự rất đáng ghét.
Lục Thủy Hàn nheo mắt, quyết định trước tiên cứ thu phục nàng ta đã rồi nói gì thì nói —— nhưng ai mà biết, Nguyệt Sắc Mông Lung đột nhiên dừng lại, sau đó bạch quang loé lên, logout mất tiêu luôn.
Diệp Hân Mạch lại chớp chớp mắt, cô nàng này thực là thủ đoạn nha!!
Lục Thủy Hàn không có cách nào, đành phải đổi vị trí mục tiêu, công kích Thiên đường Tiểu Quang. Không biết có phải vì Nguyệt SắcMông Lung logout gây ảnh hưởng đến Thiên Đường Tiểu Quang, hay là hắn cũng có vấn đề, hắn cứ thế đưng im tại chỗ, không nhúc nhích. Lục Thủy Hàn đánh người không phản kháng thì cảm thấy không có ý nghĩa, nên cũng yên vị đứng lại, chờ xem Thiên Đường Tiểu Quang rốt cuộc quyết định thế nào.
Thời gian cũng chẳng hề lâu, cơ hồ chỉ có vài giây, Nguyệt Sắc Mông Lung lại online. Lục Thủy Hàn lập tức chuẩn bị độc dược muốn tiến lên xử lý nàng ta, nhưng ai mà biết, nàng ta tự nhiên lại nói ra một câu.
[phụ cận] Nguyệt Sắc Mông Lung: ý, ông xã, huynh ở chỗ này cùng bà xã Lừa Đại làm cái gì vậy?
← Ch. 12 | Ch. 14 → |