"Chị à, chị phun rồi" (Cao H)
← Ch.26 | Ch.28 → |
Hô hấp Châu Y vững vàng, 𝐧-🌀ự-𝖈 phập phồng.
Trần Cảnh Hòa 𝖍*ô*ⓝ từ bụng dưới của Châu Y xuống, da thịt cô non mềm, xuống chút nữa, là nơi thần bí chỉ thuộc về Châu Y.
Còn mang theo chút mùi hương giống trên người cậu.
Môi â/m h/ộ no đủ ấm áp, chạm vào mà không gặp trở ngại nào, đang đóng chặt, như nụ hoa sắp nở ra, dưới sự ԁ_ụ 𝒹_ỗ của đầu lưỡi cậu, dần dần tiết ra từng sợi chất lỏng.
"... Ưm... Trần Cảnh Hòa, em đang làm gì vậy..." Cảm giác khác lạ truyền đến từ dưới thân khiến Châu Y tỉnh giấc, trong lúc mơ mơ màng màng cô thấy gáy của Trần Cảnh Hòa, còn có hông của câu.
Động tác của Trần Cảnh Hòa rất chậm, từ từ thẳng lưng, đè trên người Châu Y: "Chị, em trưởng thành rồi, bây giờ là 12 giờ lẻ 3 phút."
Lửa nóng dưới thân chớp mắt truyền đến đại não, Châu Y đang lơ mơ trong phút chốc tỉnh táo lại.
"Chị ơi, hiện tại có thể mời chị "làm" em chưa?"
Cậu chờ mong, vô cùng chờ mong.
Sau khi choáng váng trời đất quay cuồng, vị trí hai người xảy ra biến hoá.
Trần Cảnh Hòa nằm dưới thân cô, mà cô ngồi trên người Trần Cảnh Hòa, quần lót đã bị Trần Cảnh Hòa ném vào góc tường. Trần Cảnh Hòa lột sạch bản thân, gậy th*t ngẩng cao đầu dần dần chảy ra chất lỏng, cọ vào huyệt nhỏ của Châu Y.
Trần Cảnh Hòa 𝐯uố·𝐭 ✅·3 eo Châu Y, động tác khiêu gợi q_⛎_𝓎ế_n 𝐫_ũ: "Hay là để em động?"
Châu Y do dự nói ra miệng: "Có hơi lớn quá."
Cô đọc mấy kiến thức 1.❽.+ có nói lần đầu tiên sẽ rất đau, sau khi đánh giá chính xác kích thước của Trần Cảnh Hòa, ít nhiều Châu Y cũng có chút lo lắng sự hài hoà giữa hai người.
Khoé môi Trần Cảnh Hòa không nhịn được kéo cao, không buông tha cô, đặt gối đệm sau lưng, nửa ngồi thẳng người dậy, ôm người vào trong ռ·gự·🌜, cúi đầu cười ra tiếng: "Eo chị nhỏ thật."
"Có mắt nhìn." Châu Y không keo kiệt thể hiện dáng người của mình, ngón tay trượt từ 𝓃ⓖự·↪️ Trần Cảnh Hòa xuống, khiêu khích vẽ theo hình dáng cơ bụng, ánh mắt ⓖ●ợ●𝒾 🌜●ả●ⓜ: "Em trai cũng không tệ."
Châu Y 𝖛𝖚ố*t 𝖛*3 cơ bụng, cuối cùng nắm vào gáy Trần Cảnh Hòa, gân xanh trên cổ cậu rất rõ ràng. Châu Y dùng đầu ngón tay phác hoạ hình dáng đại khái, sau đó nắm cổ Trần Cảnh Hòa.
Tay cô không lớn, không nắm trọn, nhưng vậy cũng đủ rồi.
"... Ưm..."
Tiếng hô hấp bị đè nén tràn ra khỏi khoé miệng, Châu Y cảm nhận được mạch 𝖒●á●𝐮 trên cổ Trần Cảnh Hòa đang nhảy nhót, hài lòng 𝒽ô·𝖓 lên.
Trần Cảnh Hòa vô thức nhắm mắt lại, nghênh đón nụ ⓗô.𝖓 này.
Đợi đến khi hai người tách ra, trên môi đều ướ*т á*✝️, tiếng 🌴𝖍●ở 𝐝ố●𝖈 của Trần Cảnh Hòa rõ ràng hơn vừa rồi rất nhiều, lồng 𝐧.ⓖự.🌜 cũng phập phồng kịch liệt.
Châu Y từ từ buông tay đang giam cầm Trần Cảnh Hòa ra, giọng mang theo hơi nóng: "Thích không?"
Trong mắt Trần Cảnh Hòa nổi lên làn sương mù, mờ mịt nhìn thẳng vào cô.
Châu Y rất hài lòng với dáng vẻ hiện tại của Trần Cảnh Hòa, cô và Trần Cảnh Hòa nhìn nhau, cảm giác mãnh liệt vừa rồi vẫn còn sót lại trong cơ thể hai người. Tay Châu Y thò xuống, tóm lấy gậy th*t của Trần Cảnh Hòa, đú*𝐭 vào lỗ nhỏ của mình.
Khu vực chưa được khai phá bài xích tất cả vật ngoài, khi tiến vào, hai người đều hít sâu một hơi.
Chặt, quá chặt, quá khó chịu.
Giờ Trần Cảnh Hòa mới phản ứng lại, Châu Y vừa mang tới cảm giác áp bức quá mãnh liệt trên người cậu, lúc này cậu hoàn toàn bị một loại cảm giác mới bao trùm, vách trong ⓜề_Ⓜ️ 〽️ạ_𝒾 ư-ớ-ⓣ á-𝐭 dùng sức đè ép lên gậy th*t, giống như có ngàn vạn cái miệng nhỏ đang hút.
Châu Y chậm rãi thích ứng với kích thước này, bắp đùi chua xót, cảm giác chấn động mạnh mẽ lan đến từng dây thần kinh, tay Châu Y đặt trên cẳng tay của Trần Cảnh Hòa, 𝖙h·â·ռ ✝️·𝐡·ể chậm rãi hạ xuống.
Hai chân trắng nõn mở ra, vòng lên eo Trần Cảnh Hòa. Khi tiến vào nơi sâu nhất, Châu Y thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng chịu κ♓_⭕á_𝐢 c_ả_𝖒 ngất trời.
Chỉ là đi vào, còn chưa động, mà đã là trải nghiệm cực hạn rồi.
"Nhắm mắt." Châu Y ⓗ-ô-𝐧 lên mí mắt Trần Cảnh Hòa, như yêu tinh mê hoặc Trần Cảnh Hòa.
Trần Cảnh Hòa đỏ mặt, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, trong lúc Châu Y 𝓃♓.ấ.𝖕 𝖓♓.ô, tiếng 𝓇ê_ⓝ 𝓇_ỉ càng lúc càng lớn.
Không có sự tăng cường của thị giác, thanh âm bị phóng đại vô hạn, trong đầu Trần Cảnh Hòa tất cả đều là tiếng nước và tiếng ⓡ.ê.𝐧 𝖗.ỉ của Châu Y.
Tất cả đều nói lên một sự thật.
Điều ước của cậu được thực hiện rồi.
Lần đầu tiên đã ở tư thế nữ trên, Châu Y chỉ kiên trì được mấy chục cái đã chịu không nổi, xụi lơ nằm lên người Trần Cảnh Hòa ⓣ𝐡*ở 𝒽*ổ*𝓃 ⓗ*ể*п: "Chị không được nữa rồi."
Trần Cảnh Hòa không đồng ý, lập tức mở mắt, hai mắt phát sáng: "Để em."
gậy th*t dưới thân vẫn cắm bên trong, Trần Cảnh Hòa thay đổi tư thế, đổi thành Châu Y nằm dưới thân cậu. Đột ngột bị c●ọ 🔀á●✞ và κí-c-♓ †-𝐡í𝐜-ⓗ mãnh liệt làm Châu Y không nhịn được phát ra tiếng, theo bản năng co rút hoa huy*t, kẹp Trần Cảnh Hòa suýt nữa bắn ra.
"Chị, thả lỏng chút, em sắp không động được rồi." Trần Cảnh Hòa cũng không dễ chịu, đưa một tay ra xoa bóp â/m h/ạch của Châu Y, cố gắng giúp cô thả lỏng.
Trần Cảnh Hòa cong ngón tay, xương ngón tay đè lên â/m h/ạch của Châu Y, nhiều lần trêu chọc. Â/m h/ạch vốn đã bị ma sát mẫn cảm càng cứng lên, cảm giác bủn rủn không ngừng chồng chất, Châu Y bị làm tới mức giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở.
"... Ưm... Không cần..."
Châu Y muốn ⓚ*ẹ*🅿️ c*𝐡ặ*✝️ chân, nhưng chân cô quấn quanh eo Trần Cảnh Hòa, chỉ kẹp lấy eo Trần Cảnh Hòa.
Trần Cảnh Hòa cảm nhận được vách hoa huy*t đang chậm rãi co rút lại, cậu biết Châu Y sắp cao trào. Sau khi thả â/m hạ/ch ra, Trần Cảnh Hòa từ từ rút gậy th*t, lúc sắp 𝐫ú.t ⓡ.𝒶 hoàn toàn lại mạnh mẽ đú*✞ vào, ra vào mấy lần, Trần Cảnh Hòa bắt đầu tăng tốc, càng lúc càng nhanh, đụng Châu Y liên tục ngả về sau.
Nơi kết nối với nhau chua xót tột cùng, cũng ngày càng tê dại, Châu Y không chịu được, khom lưng, hai tay tóm chặt cánh tay Trần Cảnh Hòa, ngỏ giọng nức nở.
"A..."
🎋♓*𝐨á*ï ↪️ả*m chồng chất thành núi, dưới sự va chạm tần suất cao của Trần Cảnh Hòa 𝖓-ổ tⓤn-ℊ.
hoa huy*t dần co rút cực kỳ có quy luật, nước phun ra bắn tung tóe lên người Trần Cảnh Hòa, còn bắn một chút lên cằm. Trần Cảnh Hòa sửng sốt, sau đó lấy tay lau đi: "Chị, chị phun rồi."
Châu Y cũng không nghĩ tới mình có thể mẫn cảm đến mức này, nhưng sự thật bày ra trước mắt, cô hiện tại chỉ muốn đ·à·𝐨 〽️·ột cái lỗ chui xuống.
"Không cần xấu hổ, em rất thích." Trần Cảnh Hòa dán vào tai Châu Y, trong giọng nói mang theo ý cười.
Trần Cảnh Hòa không 𝐫.ú.✞ ⓡ.🅰️, sau khi cảm giác cao trào của Châu Y không còn mãnh liệt nữa, tiếp tục động thân, thân gậy thô to ướt đẫm, miệng huyệt co rút nuốt vào gậy th*t 𝖓ó*𝖓*ɢ 🅱️ỏ𝖓*🌀, nước vừa phun ra tạo thành chất bôi trơn, gậy th*t nghiền qua nghiền lại thịt mềm ở huyệt. Lúc này, Trần Cảnh Hòa không cho cô cơ hội t𝐡-ở ⓓ-ố-𝐜 nào.
Trần Cảnh Hòa treo hai tay Châu Y trên hai cánh tay mình, tách hai chân cô ra, động tác tiến vào nhanh mạnh có lực, thắt lưng không ngừng thúc về phía trước, cơ bụng rắn chắc liên tục đụng vào xương mu của Châu Y, gậy th*t thô cứng ⓝó-ⓝ-🌀 𝒷ỏп-🌀 cọ qua mỗi phần thịt mềm trong huyệt, sau đó гú-† 𝐫-🅰️, lại ♓*⛎*ⓝ*ɢ ⓗă𝖓*ℊ đẩy vào lần nữa.
"... A... Chậm một chút... Ưm..."
Tiếng kêu của Châu Y bị va chạm vỡ vụn từng mảnh.
Sắp tới rồi, lại sắp tới rồi.
Cảm giác chua xót ở bụng dâng lên, cánh tay Châu Y sắp không còn sức nữa, nước mắt sung 𝐬-ướ𝓃-🌀 chảy xuống từ khoé mắt cũng không phát hiện. Trần Cảnh Hòa nhận ra cánh tay của Châu Y sắp rơi xuống, dứt khoát ôm người vào trong lòng cậu.
Chỉ một động tác như vậy, Châu Y thét chói tai đạt cao trào.
Q/uy đ/ầu còn chôn trong cơ thể Châu Y bị nước nóng tưới đẫm, gậy th*t bị nước rửa qua sáng chói. Trần Cảnh Hòa ôm chặt lấy Châu Y, sau khi mạnh mẽ ra vào mấy chục cái cuối cùng thì 𝓇ú-ⓣ 𝐫-🔼, ✔️υố*🌴 ✌️*e nhanh vài cái, ⓡê.𝓃 r.ỉ bắn vào trên 𝓃ɢự●𝐜 Châu Y.
Dư vị sau cao trào của Châu Y còn chưa qua, tóc ướt đẫm mồ hôi dính trên trán. Thời điểm 𝐭𝖎𝐧·𝖍 ԁị𝐜·𝒽 trắng đục nồng đậm bắn vào trước 𝓃_ⓖ_ự_𝖈 Châu Y, cô bị nóng đến run lên.
Lúc Trần Cảnh Hòa ôm Châu Y đi tắm rửa, Châu Y cho rằng tất cả đã kết thúc, nhưng Trần Cảnh Hòa lại bắt đầu vòng thứ hai.
← Ch. 26 | Ch. 28 → |