Hút một chút
← Ch.62 | Ch.64 → |
Giản Hi nằm trên đùi Thần Tự, cây gậy th*t cương cứng giữa hai chân anh gần như chạm vào mặt cô, khẽ lắc lư trước mắt cô.
Cô đỏ bừng mặt, lắc đầu lia lịa, tay chống sofa định ngồi dậy nhưng anh nhanh tay giữ lấy cổ cô, cúi đầu ghé sát tai cô.
"Anh khó chịu lắm, giúp anh với...vợ yêu..."
Thần Tự dùng giọng nhẹ nhàng vô tội nói bên tai cô. Vừa nói anh vừa nhẹ nhàng xoa bóp cổ cô, hông anh khẽ cử động, đẩy đầu cây thịt chạm vào môi cô, đầu khấc 𝖓●𝖍ấ●𝓅 n♓●ô gõ nhẹ lên môi.
Giản Hi vốn yếu lòng, nghe anh nói vậy liền bắt đầu dao động. Cô do dự nhìn vật to lớn trước mặt, từ từ mở miệng nhỏ ngậm lấy một nửa đầu khấc.
Đầu khấc quá to, cô cố gắng mở miệng to mới ngậm được toàn bộ, cau mày, cẩn thận đưa lưỡi 𝐥𝒾-ế-ⓜ nhẹ, mặn mặn, không có mùi vị gì nhiều.
"Hừ..."
Miệng ấm áp bao trọn đầu khấc, Thần Tự cảm thấy tê dại, anh nén tiếng thở dài, tay ấn nhẹ đầu Giản Hi xuống.
"Ưm! Nhớ thu răng lại..."
Lần đầu tiên giúp anh bằng miệng, rõ ràng cô gái không biết kỹ thuật, vụng về làm răng cạ vào cây gậy th*t đau đến mức anh phải rên khẽ, sau đó kiên nhẫn dạy cô.
Cô cầm lấy gốc cây gậy th*t, những sợi lông ngắn cứng cọ vào mu bàn tay, Giản Hi tiếp tục ngậm sâu hơn, cảm thấy đã đạt giới hạn rồi nhưng nhìn xuống vẫn còn một nửa bên ngoài.
Cô đành tạm thời từ bỏ việc ngậm sâu, từ từ nhấc đầu lên nhả cây thịt ra. Phần nửa còn lại ướt đẫm nước bọt.
Cô không nhả hoàn toàn, chỉ để đầu khấc trong miệng, rồi lại từ từ nuốt xuống, lần nào cũng đến giới hạn của mình.
"Ưm!"
Còn lại nửa ngoài không được thoải mái, Thần Tự ⓣ𝐡-ở ♓-ổ-𝓃 ♓ể-ռ, tay ấn mạnh cổ cô, làm không khéo lại đẩy đầu khấc chạm vào cổ họng khiến cô muốn nôn.
Nhận ra cô khó chịu anh bèn thả lỏng tay, nhẹ nhàng ѵ⛎ố·† v·ⓔ khóe mắt đỏ hoe vì khó chịu của cô, lau đi giọt nước mắt.
Giản Hi ngẩng đầu, nhìn anh bằng ánh mắt oán trách, rồi ↪️ắ-ⓝ n-♓-ẹ cây thịt để trả đũa, nghe anh kêu đau mới thỏa mãn.
Biết ngậm sâu làm cô khó chịu nên anh không ép cô nữa, chỉ đặt tay lên đầu ⓥ⛎ố·✝️ ν·𝐞 mái tóc 𝐦-ề-m Ⓜ️-ạ-𝐢.
Cô gái vùi đầu giữa hai chân anh, ɱ.ôп.g trắng mịn lộ ra ngoài, đư-ờп-ⓖ 𝒸-🅾️ռ-g ⓠ𝐮*ⓨ*ế*ⓝ 𝐫*ũ khiến anh thèm thuồng, vươn tay nắm một bên 𝐦*ô*ⓝ*𝖌, anh bóp chặt, nhìn dấu tay hồng hiện rõ trên làn da trắng mịn.
"Hút một chút."
Sự 𝖐íⓒ-h ✞-𝖍-í𝖈-𝖍 này chưa đủ để anh muốn ❌●𝖚ấ●🌴 ✝️●𝖎●𝖓●♓, anh nói ra mấy chữ bằng giọng khàn khàn. Giản Hi không biết "hút" thế nào, chỉ dựa vào bản năng dùng sức hút mạnh, nghe anh ⓣ𝐡.ở 𝖌ấ.𝓅 cô càng cố gắng hơn.
"A..."
Cảm thấy quá sung 𝖘-ướ-п-🌀, anh cong người lên, hai tay ôm chặt đầu cô, mắt nhắm lại, ⓝ●𝐠●ự●↪️ phập phồng theo từng nhịp thở.
Cuối cùng dương v*t trong miệng cô giật giật, miệng đầu khấc mở rộng phun ra từng dòng т·ⓘⓝ·♓ ⓓị·𝐜·𝐡 đặc, có vài giọt bắn vào cổ họng cô làm cô sặc đến nỗi phải nhả cây gậy th*t ra, nửa ngồi nửa đứng ho sặc sụa.
Thấy vậy Thần Tự lấy khăn giấy đón lấy 𝐭ℹ️ⓝ●♓ 🅓ịⓒ●♓ từ miệng cô, lúc này cây thịt vẫn còn giật giật, chảy thêm vài giọt tinh xuống đùi anh.
Anh lau sạch 𝐭·❗ռ·♓ ⓓ·ị·𝒸·𝒽 rồi kéo quần lên đi vào bếp lấy cốc nước đưa cho cô đang ho, để cô súc miệng.
Miệng cô đầy mùi tanh khó chịu vô cùng, súc miệng xong mới thấy dễ chịu hơn.
← Ch. 62 | Ch. 64 → |