Truyện:Kẹo Cứng – Nãi Thái - Chương 40

Kẹo Cứng – Nãi Thái
Trọn bộ 78 chương
Chương 40
Tự mình nắm lấy rồi vân vê
0.00
(0 votes)


Chương (1-78)

"...A!"

Nghe lời anh nói, tay Giản Hi bất ngờ s.i.ế.ⓣ 𝒸.ⓗ.ặ.✞ không điều chỉnh được lực khiến Thần Tự đau nhói, đồng thời cây gậy th*t bị 🎋_í_𝖈_h 🌴_𝐡_í↪️_𝒽 mà bắn ra ✞ℹ️𝐧·ⓗ ⓓị𝒸·♓.

Chỉ thấy đầu nấm giữa dương v*t phun ra dòng dịch trắng đục, một ít bắn lên mặt cô, phần lớn rơi xuống bụng dưới và tay hai người.

Trong xe lập tức tràn ngập mùi tanh nồng.

✞𝒾ռ●h 𝐝●ị●𝒸●♓ nhỏ xuống mu bàn tay, Giản Hi hoảng hốt buông tay ra, con hàng trước mắt vẫn còn khẽ 𝓇⛎●𝐧 𝓇ẩ●ÿ, đầu nấm lắc lư, từng dòng t.ⓘп.𝒽 🅓.ị𝖈.h tiếp tục phun trào.

"...!"

Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này, cô tò mò đưa ngón tay ra, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng ấn lên đầu nấm khiến Thần Tự rên lên thích thú, phun ra thêm một ít 🌴·𝒾𝓃·𝒽 𝒹ị·𝐜·ⓗ.

Thần Tự căng cứng cơ thể ✞h·ở ԁố·𝐜, mắt nhắm hờ, phải mất nửa phút anh mới hồi phục từ cơn 🌜ự.ⓒ 🎋♓.ⓞ.á.❗, mắt sâu thẳm nhìn cô gái trước mặt đang có chút hoảng loạn.

Anh lấy vài tờ giấy lau sạch tay cho Giản Hi, lau đi giọt †●❗𝓃●𝖍 𝒹●ị●𝐜●♓ trên mặt cô, sau đó bắt đầu lặng lẽ 🌜●ở●ı á●𝖔 cô.

"..."

"Không được!"

"Vẫn đang ở bên ngoài..."

"Về nhà rồi..."

"...A..."

Trút bỏ hết quần áo của cô gái trước mặt làm cô ôm 𝓃_ℊự_🌜, cúi đầu che những chỗ quan trọng, xấu hổ thu mình lại.

Anh hơi dùng lực, dễ dàng tách hai chân cô ra, đặt đôi chân nhỏ vẫn mang đôi tất trắng tinh lên ghế làm lộ cô bé ra trước mặt anh, cửa huyệt bị tách ra một khe nhỏ, bên trong là những bức tường thịt hồng hào, một dòng nước trong suốt chảy ra nhỏ giọt trên ghế, những sợi bạc mảnh mai vắt ngang cửa huyệt trông rất ⓓâ*𝖒 đãռ*g.

Anh đưa một đốt ngón tay vào trong cảm nhận sự ấm áp và ẩm ướt bên trong, cửa huyệt nhỏ bao bọc đầu ngón tay, nhẹ nhàng gặm nhấm.

Ngón tay tiến sâu hơn, nhẹ nhàng thăm dò xung quanh khiến Giản Hi 𝓇𝐮-ⓝ 𝐫ẩ-𝐲 liên tục, không chịu nổi mà nắm lấy cánh tay anh.

Mất đi sự che chắn của cánh tay, đôi gò bồng đảo hiện ra trước mặt Thần Tự, bầu 𝐧🌀ự.c 𝐦●ề●𝐦 𝖒●ạ●𝐢 khiến anh thèm thuồng, núm vú hồng hồng càng làm anh khao khát hơn.

Anh nắm lấy một bên 𝐧●ⓖ●ự●c nhào nặn, mạnh mẽ 𝓃ɢ♓_1ề_𝓃 ⓝá_t núm vú, ngón tay trong tiểu huyệt cũng không chịu thua, thêm một ngón tay nữa đi vào, hai ngón tay cùng lúc ra vào, vừa móc vừa thăm dò làm Giản Hi kêu lên thành tiếng, không biết phải trốn vào đâu.

"Nhẹ thôi..."

Giản Hi run giọng, vai r⛎·п гẩ·🍸, đầu ngón chân cũng ◗-ồ-n 👢ự-𝐜.

"Tự mình nắm lấy rồi vân vê đi."

Giọng anh càng khàn hơn, trên mặt không có biểu cảm nhưng ánh mắt đầy lửa 𝖉.ụ.🌜 ѵọ.ⓝ.🌀, anh nắm tay cô đặt lên ռ_🌀_ự_↪️.

N_🌀_ự_↪️ của Giản Hi không lớn nhưng cảm giác lại tuyệt vời, luôn khiến anh không thể rời tay.

ⓝ.🌀ự.c cô trong tay Thần Tự như một cái bánh bao nhỏ, có thể bao trọn trong lòng bàn tay thoải mái mà chơi đùa, khi cô tự nắm thì bàn tay nhỏ chỉ vừa đủ nắm trọn 𝐧*🌀*ự*c.

Phần thịt trắng nõn tràn ra từ kẽ tay, núm vú cũng cương cứng giữa những ngón tay, ở giữa có một lỗ nhỏ nhìn kỹ mới thấy, đó là lỗ tiết sữa của cô.

Một tay Thần Tự 𝐯цố_t ✌️_𝑒 tấm lưng trần mịn màng của cô, tay kia thêm ngón tay thứ ba vào cô bé, ba ngón tay cùng lúc đâ-ɱ sâu vào khiến Giản Hi thét lên, nước 𝒹_â_Ⓜ️ bị ép ra chảy xuống phía sau làm ướt cả lỗ hậu.

"Về nhà làm...Về nhà...Ư..."

Xe dừng trong bãi đỗ xe, tuy xung quanh không có ai nhưng môi trường bên ngoài vẫn khiến Giản Hi lo sợ bị phát hiện, giọng nói khẩn cầu yếu ớt.

"Đừng sợ, bên ngoài không nhìn thấy bên trong đâu."

Cửa sổ xe của anh được làm bằng chất liệu đặc biệt, ngồi trong xe có thể nhìn rõ bên ngoài nhưng đứng bên ngoài dù có áp sát mặt vào cửa sổ cũng không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì bên trong.

Chương (1-78)