Truyện:Kẹo Cứng – Nãi Thái - Chương 31

Kẹo Cứng – Nãi Thái
Trọn bộ 78 chương
Chương 31
Mệt mỏi quá
0.00
(0 votes)


Chương (1-78)

"Rất thích được chạm vào chỗ này à?"

Đôi mắt tinh tường của Thần Tự nhận ra biểu cảm và trạng thái khác lạ của Giản Hi, hình như anh phát hiện ra một điểm nhạy cảm mà ngay cả Giản Hi cũng không biết.

đầu v* của cô rất nhạy cảm, anh liền dùng hai ngón tay kẹp lấy núm vú cứng ngắc, móng tay nhẹ nhàng cào cào núm vú nhỏ, cúi đầu ngậm lấy một núm vú đỏ vào miệng, răng tỉ mỉ cắn nhè nhẹ, đầu lưỡi ép lên núm vú mà 👢●ï●ế●ɱ m·ú·†.

Ăn xong bên này lại chuyển sang bên kia, cho đến khi hai bên ⓝɢ.ự.c đều dính đầy nước miếng, đến khi đầu v* càng đỏ mọng sưng lên Thần Tự mới buông tha cho đôi gò bồng đảo trước n.g.ự.c cô.

Đã đủ thỏa mãn rồi, anh liền rút dương v*t ra khỏi cơ thể cô, bế cô xoay người lại, để Giản Hi trong tư thế quỳ gối, tiện cho việc đi vào từ phía sau.

Giản Hi chống hai tay trên giường, bị động chịu đựng những cú va chạm mãnh liệt từ phía sau của người đàn ông, chẳng bao lâu cả tay lẫn chân đều mềm nhũn, những cú thúc mạnh cuối cùng làm cô ngã gục xuống giường.

M.ô𝖓.ɢ cô nhô cao, nửa thân trên ép chặt xuống ga giường, gương mặt đỏ bừng th·ở 𝖉·ố·↪️, ⓡ*ê*п г*ỉ khe khẽ, cố gắng kiềm chế tiếng hét trong cổ họng.

Người đàn ông phía sau va chạm càng lúc càng mạnh, Giản Hi gần như không chịu nổi, nâng nửa thân trên cố với tay ra sau đẩy 𝖓ɢ●ự●𝒸 anh, miệng không ngừng thốt lên: "Nhẹ... nhẹ thôi..."

Nhưng vẫn không thể nói trọn câu.

Sức lực nhỏ bé chẳng những không làm Thần Tự nhẹ lại, mà càng khơi gợi 🅓_ụ_🌜 ☑️_ọ_n_ⓖ bản năng của anh, anh nắm lấy hai cánh tay cô, kéo cô ngửa ra sau.

Nửa thân trên của Giản Hi gần như treo lơ lửng, mỗi lần cơ thể bị kéo ngửa ra sau người đàn ông phía sau liền đ·â·ɱ mạnh vào, dương v*t ở trong âm đ*o với góc độ xảo quyệt, lần nào cũng chạm đến điểm nhạy cảm.

Tiếng va chạm của hai cơ thể vang vọng khắp phòng, nghe có vẻ bất chợt nhưng lại rất hòa hợp.

Cô bé bám chặt lấy gốc dương v*t của anh, nhất là khi anh cố sức đâ-Ⓜ️ sâu vào, cảm giác này thật sự khiến người ta ngây ngất, lần nào anh cũng hận không thể nhét cả tinh hoàn vào trong âm đ*o.

💲*ư*ớ*𝓃*g quá.

Động tác mãnh liệt trên giường làm chiếc giường cũng rung lắc dữ dội theo, phát ra tiếng "cót két" nghe như sắp sập.

"Hừ..."

Bàn tay anh đặt trên lưng Giản Hi nhẹ nhàng ☑️.𝖚ố.✝️ ν.𝖊 làn da ướt đẫm mồ hôi, cơ thể dưới lòng bàn tay 𝐫⛎-𝖓 гẩ-🍸 dữ dội.

Cả hai cùng đạt 🌜ự·𝖈 🎋·♓·ⓞ·á·𝐢, Thần Tự đưa đẩy e●🔴 ⓣ●h●o●ⓝg thả kéo dài thời gian 👢_ê_п đ_ỉ_𝖓_♓, Giản Hi nhạy cảm không thể chịu nổi, lại một lần nữa rùng mình phun trào, cô hét lên thành tiếng, sau đó mệt mỏi nằm bẹp trên giường.

dương v*t mềm nhũn trượt ra khỏi âm đ*o, anh tháo bỏ bao cao su đầy 𝖙ı_n_ⓗ ⓓ_ị_𝐜_♓, cả người nằm úp trên lưng Giản Hi, mũi hít hà mùi hương của cô.

Có lẽ do cao trào hoặc do quá phấn khích mà mùi hương đặc trưng của Giản Hi nồng đậm hơn bình thường.

Hương thơm này giống như chất 🎋í𝒸.ⓗ ◗ụ.𝒸 mà con cái phát ra cho con đực, như một loại tín mời gọi giao phối.

Thần Tự hít thở sâu, liên tục 𝐡ô-𝖓 lên trán ướt mồ hôi của cô, dương v*t bên dưới lại lần nữa cứng ngắc đè lên đùi Giản Hi, nhiệt độ 𝖓●ó𝖓●𝐠 🅱ỏ●𝖓●ℊ khiến cửa mình cô nóng rực.

Có lẽ thực sự sợ làm sập giường, Thần Tự lật người xuống giường, đỡ Giản Hi đứng bên mép giường, hai tay chống lên mép giường.

Lấy một bao cao su mới từ ngăn kéo đeo vào, lại lần nữa ⓧâ-ɱ 𝐧♓ậ-𝖕 vào trong âm đ*o ấm áp.

Hai tay vòng qua Giản Hi, nắm lấy đôi bồng đảo trước 𝐧ℊ·ự·𝒸 cô, đồng thời hông cũng bắt đầu chuyển động.

Giữa hai chân, nước ◗â.ⓜ chảy dài theo đùi, chảy xuống mắt cá chân, Giản Hi chân trần đứng trên sàn, bàn chân phải dùng sức để duy trì sự thăng bằng, đ●ư●ờп●🌀 𝒸●𝑜ⓝ●ɢ tinh tế trên mu bàn chân căng ra, móng chân cũng trở nên trắng bệch.

"Anh Thần... em mệt quá..."

Chân tay cô rã rời, sắp đứng không vững nữa rồi, cảm giác như sẽ khuỵu xuống bất cứ lúc nào.

Thần Tự dùng sức bế cô ngồi lên mép giường, để chân cô quặp vào cánh tay anh, nửa thân trên có thể ngả ra giường.

Cô tưởng anh sẽ tha cho mình, không ngờ chỉ là để cô đổi tư thế.

Tư thế này tuy đỡ mệt hơn nhưng nếu muốn hoàn toàn thả lỏng cũng không được, cảm giác muốn ngủ nhưng không thể ngủ được khiến Giản Hi cảm thấy tuyệt vọng.

Chương (1-78)