Ánh đèn mờ nhạt
← Ch.0615 | Ch.0617 → |
Hoắc Minh nhíu mày: "Con không có ý đó!"
"Tốt nhất là không có!"
Thấy ánh mặt trời đã không còn nữa, Hoắc Chấn Đông dẫn Tiểu Thước Thước đi đến chỗ khác để phơi nắng, bác sĩ nói cậu bé cần phơi nắng nhiêu hơn!
Cả đêm, Hoắc Minh chẳng gặp được Ôn Noãn.
Anh cũng không muốn tỏ ra vội vàng, mãi đến khi ngủ anh mới mở cửa phòng bọn trẻ ra.
Tiểu Hoắc Tây và Doãn Tư ở cùng một phòng.
Doãn Tư đã ngủ rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn trông lấp lánh và bình yên.
Tiểu Hoắc Tây đang tắm rửa trong phòng tắm.
Ôn Noãn vừa cho bé ăn xong, còn chưa kịp kéo váy lông dê xuống, Hoắc Minh đã đi vào!
Bầu không khí trở nên vi diệu...
Hoắc Minh đi đến, nhỏ giọng nói: "Bên kia bị căng lên có khó chịu không?"
Vẻ mặt Ôn Noãn không có biểu cảm gì: "Chút nữa tôi sẽ hút ra để sáng mai cho Doãn Tư uống!"
"Để tôi làm giúp eml" Ôn Noãn cảm thấy anh thật không biết xấu hổ, bây giờ bọn họ đang chiến tranh lạnh, nhưng anh vẫn muốn đòi cho đủ trong chuyện thân mật vợ chồng!
Không muốn trả giá bằng tình cảm, anh chỉ muốn ngủ với cô!
Ôn Noãn nghe thấy tiếng động trong phòng tắm, cô biết nhất thời Hoắc Tây sẽ không đi ra, cho nên cô vòng tay qua cổ người đàn ông, thở ra: "Tôi khó chịu?"
Khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Minh tràn đầy dục vọng.
Anh nắm chặt eo nhỏ của cô, khẽ kéo cô sát về phía mình, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Vừa tập thể hình vừa dưỡng da, bà Hoắc, em có dám nói em không dụ dỗ tôi không?"
Ôn Noãn hôn môi anh.
Cô không cho anh hoàn toàn, nông sâu nhẹ nhàng tiến vào, câu dẫn đến lúc anh không thể dừng lại được, cô dựa vào vai anh khế mỉm cười: "Là vì tái giá! Người phụ nữ phải giữ trạng thái tốt mới có thể tìm được một người đàn ông tốt hơn!"
Cô duỗi những ngón tay nhỏ nhắn của mình ra, từ từ vuốt ve sống mũi cao thẳng của anh, vuốt từ trên xuống.
Hoắc Minh:...
Ôn Noãn nhẹ nhàng nói: "Dù sao thì tôi cũng nuôi hai đứa nhỏ, nếu không nắm được trái tim người đàn ông, cuộc sống sẽ trôi qua không dễ dàng gì! Hoắc Minh... Anh dạy tôi, làm sao để chiếm được trái tim người đàn ông, có được không?"
Nói xong, ngón tay thon dài của cô chạm nhẹ vào trái tim anh, từ từ vuốt ve: "Như vậy phải không?"
Hoắc Minh đổ mồ hôi trán.
Giọng anh khàn khàn không chịu được nữa: "Bà Hoắc họ được điều này ở đâu vậy?"
Ôn Noãn đột nhiên đẩy anh ra, bắt đầu cài cúc quần áo, sau đó cô ngước mắt lên, trêu chọc chải chải mái tóc xoăn dài màu trà, mỉm cười: "Chồng tôi?"
Hoắc Minh bị chọc giận!
Nhưng thực tế là, vừa rồi anh thật sự bị cô trêu đến mức ra lửa!
Lúc này trong phòng tắm vang lên âm thanh, Tiểu Hoắc Tây vừa mới tắm xong!
Ôn Noãn thu dọn quần áo, nghiêm túc nói: "Hoắc Minh, trước khi anh tôn trọng cuộc hôn nhân của chúng ta, tôi sẽ không ngủ với anh!"
Mới nói xong, Tiểu Hoắc Tây lập tức đi ra.
Cơ thể nhỏ bé trần truồng, cả người đều là nước.
Ôn Noãn cầm một cái khăn tắm lớn, quấn quanh cơ thể nhỏ bé của cô bé, vẻ mặt dịu dàng!
Cô lau khô người cho Hoắc Tây rồi mặc áo ngủ vào, giảm bớt ánh sáng trong phòng trẻ em rồi nhẹ nhàng tựa vào đầu giường đọc truyện cổ tích cho cô bé nghe... Nhưng Tiểu Hoắc Tây chỉ quan tâm đến mùi cơ thể của cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a. z-z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được). Vào google gõ: Truyen A_z. z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
← Ch. 0615 | Ch. 0617 → |