Bị ↪️h●ế●ⓣ oan uổng a
← Ch.206 | Ch.208 → |
Sắc mặt Đoan Mộc Trường Khanh tựa hồ có chút hòa hoãn. Hắn hỏi: "Thật sự là không nghe được gì?" Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái: "Ca ca, muội muội nên nghe được cái gì đây? Chẳng lẽ cha mẹ là đang nói chuyện 𝒽-ô-𝖓 sự của ca ca?" Đoan Mộc Trường Khanh nghiêm túc nhìn chằm chằm Tô Tiểu Tiểu. Tựa hồ muốn nhìn xem vẻ mặt của nàng có chút khác thường nào hay không. Chính là Tô Tiểu Tiểu luôn luôn mở to mắt, ra vẻ một bộ dáng ngây thơ. Tô Tiểu Tiểu xưa nay luôn diễn a diễn, gặp phải trường hợp trọng yếu như vậy, nàng tự nhiên lại càng phát huy được nhuần nguyễn. Vì thế, cuối cùng, Đoan Mộc Trường Khanh thật sự tin tưởng Tô Tiểu Tiểu. Hắn thở dài, đưa tay vuốt đầu Tô Tiểu Tiểu, sau đó mới lên tiếng: "Không phải đâu. Nam tử hán đại trượng phu đầu tiên phải có sự nghiệp, sau mới tính chuyện gia đình. 𝐇·ô·n sự gì đấy, để từ từ rồi nói sau. Phụ thân cùng mẫu thân tất nhiên cũng sẽ không sớm như vậy thay ta an bài." Mặt Tô Tiểu Tiểu giãn ra "Ca ca nói rất đúng." Dừng một chút, nàng híp híp mắt."Ca ca khinh công thật tốt lắm." Đoan Mộc Trường Khanh cười cười, "Thuở nhỏ phụ thân hay bắt ta và ngươi cùng nhau học tập võ công, cường thân kiện thể, nếu ngươi trước đây không lười biếng như vậy, hiện giờ cũng có thể có thành quả như ta." Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, không khỏi cảm khái. Nếu Đoan Mộc Lang Hoàn mà chăm chỉ luyện tập một chút, nói không chừng giờ này phút này, nàng cũng sẽ biết khinh công a. Ai ai ai. Trong lòng Tô Tiểu Tiểu nghĩ như vậy. Qua một lúc, Tô Tiểu Tiểu còn nói thêm: "Ca ca, ta mệt mỏi. Ta nghĩ muốn trở về phòng ngủ. Vừa mới rồi tí nữa bị ngươi hù 𝐜_𝐡_ế_✝️." Đoan Mộc Trường Khanh lắc đầu cười nói: "Ở lại cùng ta tới chỗ cha mẹ giải thích đi. Nếu là mới rồi ta không mang ngươi đi, phụ thân chắc chắn phóng ra đoạt mệnh tiêu. Mà muội muội ngươi không biết võ công, tất nhiên chạy không thoát khỏi đoạt mệnh tiêu của phụ thân, ngươi muốn bị hù 𝒸𝐡ế_✞ hay là 𝖈ⓗế·ⓣ thật?" Tô Tiểu Tiểu nghe vậy, tim không khỏi lỡ nửa nhịp. Má ơi. Đoan Mộc phủ này sao lại nguy hiểm như vậy... Không phải chỉ nghe lén một hồi nha, cần phải phóng một cái đoạt mệnh X đi ra sao? Nếu nàng thật sự ⓒ𝐡ế·𝖙 trong tay phụ thân Đoan Mộc Lang Hoàn, nàng vậy thì thật đúng là bị ⓒ𝒽·ế·t oan uổng rồi. Nàng bị ↪️*𝐡ế*t oan uổng không sao cả. Đáng thương nhất chính là Đoan Mộc Lang Hoàn. †𝐡.â.𝐧 t.♓.ể thế nhưng 𝒸𝒽-ế-† trong tay chính cha mình.
← Ch. 206 | Ch. 208 → |