← Ch.23 | Ch.25 → |
Chu Từ г●⛎●п 𝓇ẩ●ÿ, cô cảm nhận được phía dưới của mình bị anh mắt của người khác thiêu đốt. hoa huy*t bị người ta 𝖈ưỡ-n-g é-ⓟ bẻ ra, đốt ngón tay trong cơ thể cô ra ra vào vào. Cơ thể cô không đứng vững được, hai tay chống trên mặt đất. Nức nở khóc thút thít.
Người đàn ông 𝐡ц_n_𝖌 𝒽ăռ_𝖌 đánh vào 𝖒.ô𝖓.𝖌 cô, làn da lưu lại rõ ràng những dấu tay đỏ rực chói mắt. Nửa người trên của cô vì mệt mỏi mà sụp xuống, gần như là dán sát vào trên mặt đất lạnh như băng. Bên cạnh cô là chiếc áo mưa căng phồng vừa bị người đàn ông tùy tiện vứt xuống, bên ngoài còn dính 〽️á_ⓤ tươi của cô.
Người đàn ông tàn nhẫn 𝐜*ắ*〽️ ✅*à*𝖔 trong, làm cô đến mức lảo đảo thân người. Ngón tay cô hoảng loạn chống xuống mặt đất, Ⓜ️ô*ⓝ*ℊ bị ép nâng cao hết cỡ. Vòng eo nhỏ xíu cong thành một cái hình cung bị người ta ôm trong lòng, ngón tay anh 𝐯υố-✞ ѵ-e những đốt xương sống nhô lên.
"Thầy ơi, không, không, không có áo mưa!"
Cô gái nhỏ hoảng sợ, lại bị người đàn ông cắn mạnh vào vành tai uy 𝐡.ℹ️ế.ⓟ: "Không có thì làm sao?"
Nước mắt của cô gái nhỏ đọng trong lòng bàn tay của anh: "Sẽ, sẽ có thai."
Anh nở một nụ cười lạnh lẽo: "Tôi không bắn vào bên trong là được chứ gì?"
Chu Từ lo sợ suy nghĩ, dù là không bắn vào cũng vẫn có khả năng mang thai. Nhưng người đàn sớm đã cắm đến mức cô không nói được lời nào nữa. Cô vừa mới bị phá thân, tiểu huyệt còn chưa thích ứng kịp đã bị anh thô bạo giữ chặt bắp đùi liên tục tấn công. Thịt non theo động tác bị kéo ra rồi lại đẩy vào. Hai túi trứng va vào cô tạo nên tiếng bạch bạch. Không có một lớp cao su mỏng chắn ngang, tiểu huyệt trực tiếp tiếp xúc với côn th*t. Cô cảm giác bản thân bị thiêu rụi, cả người co rụt lại. Mỗi lần c.ắ.〽️ ѵ.à.0 là mỗi lần sâu hơn, gần như đã chạm đến cổ tử cung non nớt của cô.
Miệng cổ tử cung nhỏ bé bị anh thô bạo thọc vào, cho đến khi lộ ra một khe hở nho nhỏ thì người đàn ông càng lấn đến công thành chiếm đất.
Tử cung của cô gái nhỏ thật sự là rất nhỏ, khi anh đi vào gần như là lấp kín toàn bộ. Miệng cổ tử cung nhỏ bé non nớt gần như muốn bị làm rách nát. Bụng dưới của cô gái nhỏ khắc họa rõ ràng dị vật đang nằm trong cơ thể. Chỉ trong nháy mắt Chu Từ cảm thấy bản thân thật sự bị làm đến nát bét.
"Bắn vào hay không cũng sẽ mang thai, tôi nghĩ tốt nhất vẫn là bắn vào đi."
Người đàn ông miết nhẹ rốn cô, lòng bàn tay ⓝón·ℊ 𝖇·ỏn·𝖌 đè vào bụng dưới của cô. Nơi mà đang bị côn th*t điên cuồng ra ra vào vào, anh khốn nạn đến tận cùng: "Mang thai 🦵*à*m †ì*п*𝒽 sẽ càng ⓢướ*𝖓*🌀, chỉ cần chạm nhẹ sẽ chảy ra d*m thủy. Nơi này sẽ phồng lên, khi ⓛà-ⓜ 🌴ì𝐧-♓ sẽ lắc qua lắc lại. Đến lúc đó tôi sẽ viết chữ gì lên đó nhỉ, viết là "cô bé lẳng lơ" có được không?"
Chu Từ lắc đầu khóc lóc nói không cần. Giọng nói người đàn ông ôn nhu, nhưng câu từ phát ra lại cực kỳ chối tai: "Em lớn tiếng thêm nữa đi, để bạn học của cả dãy lầu này đều nghe thấy. Đến lúc đó mọi người sẽ bu đến cửa sổ nhìn em dẩu m.ô.п.ℊ cho đàn ông chơi đến mức cặp vú cũng phải vung loạn."
Tiếng khóc la của cô gái nhỏ bị nghẹn lại ở cổ họng, cặp n-ℊ-ự-↪️ no đủ bị người ta 𝒽*u𝐧*ɢ 𝐡ă𝐧*𝐠 nắn bóp: "Ừm, đến lúc đó trong bụng em sẽ có đứa bé. Nơi này sẽ tiết ra được sữa, bóp nhẹ một cái sẽ phun đầy. Sau đó tất cả đều sẽ bị tôi uống sạch."
Chu Từ bị những hình ảnh anh miêu tả dọa sợ, tiểu huyệt vì vậy mà bất ngờ co rút Ⓜ️●ú●✝️ chặt côn th*t anh. côn th*t nổi đầy gân xanh điên cuồng chọc vào điểm G, tầng tầng lớp lớp thịt non bên trong cô cũng ⓜú.ⓣ chặt lấy mã mắt. So với trứng rung thì tiểu huyệt của cô m*ú*ⓣ côn th*t chặt hơn. Bắp chân của cô bị κ·♓𝑜·á·ℹ️ ↪️·ả·〽️ làm cho rц.𝖓 r.ẩ.𝐲, Ⓜ️ô.n.ɢ bị người đàn ông đánh mạnh một cái ⓚí_𝒸_𝖍 t♓_í🌜_♓ d*m thủy chảy ra.
Trước mắt cô là một mảng trắng xóa, bên tai nghe thấy tiếng cười của người đàn ông không chút khách sáo: "Sao vậy? Nghĩ đến việc có thể mang thai con của tôi, khiến em cao hứng đến như vậy sao?"
Chu Từ không nhớ rõ bản thân bị giày vò bao nhiêu lần, cũng không nhớ rõ hai người trong văn phòng giằng co bao lâu. Cô chỉ biết mình đã bỏ lỡ toàn bộ tiết tự học buổi tối- Khi chuông tan học vang lên đến tiếng thứ hai thì bên ngoài hành lang cũng truyền đến tiếng nói chuyện ồn ào. Cô sợ hãi cắn chặt ngón tay nức nở không dám rên ra tiếng. Tiết Kiệu phát hiện ra nên cố ý đè cô lên ván cửa tiếp tục, anh nâng một chân cô lên mạnh mẽ động eo. Sau lưng cô là tiếng bạn học trò chuyện, trước mặt lại bị người ta thô bạo 𝐜·ưỡп·g ♓❗ế·🅿️.
Người đàn ông giống như không biết mệt mỏi, từ sô pha lại đến ván cửa rồi bàn làm việc. Mỗi một lần Tiết Kiệu đều không kiêng dè mà xuất thẳng vào trong, rót đầy 🌴iռ*♓ 🅓ị𝖈*ⓗ vào bụng nhỏ. Đến cuối cùng làm cho bụng dưới như phồng lên, không biết phải ăn bao nhiêu ✞_ℹ️_𝐧_𝒽 𝐝ịc_𝐡 mới thành như vậy.
Trong lúc l·à·ⓜ 🌴·ì·𝓃·♓ anh tựa vào trán cô cùng cô ⓗô·𝖓 𝖒ô·1, dạt dào tình cảm rồi lại đến lạnh lùng uy 𝒽·𝐢ế·ρ hỏi cô có muốn mang thai con của anh hay không. Cô chỉ có thể nói muốn, mơ mơ màng màng bị anh é.🅿️ ⓑ.u.ộ.ⓒ miêu tả khi cô mang thai con anh. Phải dùng những từ ngữ xấu hổ nhất miêu tả cho anh nghe: "Chu... Chu Từ muốn mang thai con của thầy. Sau khi bụng lớn sẽ ngoan ngoãn dang rộng hai chân cho thầy làm, nâng 𝐧ℊ*ự*c lên cho thầy ɱú*ⓣ... Ư, thầy ơi. Làm ơn đừng bắn vào trong đó."
Lần cuối cùng của hai người là trên ghế, cô ngồi giữa hai chân anh. Vòng eo mỏng manh ⓜ.ả.𝓃.ⓗ κ♓.ả.ռ.𝒽, hai chân dạng ra hai bên để côn th*t tùy ý ra vào trong cơ thể.
Chu Từ kiệt sức nằm sấp ra bàn, bên dưới phun nước một cách đứt quãng lâu lâu còn run lên nhè nhẹ. Tay chân nhỏ nhắn không còn sức lực buông thõng. Chỉ còn vòng eo cùng ɱô_ռ_𝖌 tròn là bị người đàn ông 𝖈●ư●ỡ𝓃●ℊ é●𝖕 nâng lên.
Ngay sau đó, tiểu huyệt bất ngờ bị nhét dị vật đang rung rung vào. Nơi đó bị anh làm đến nổi thịt non đều tràn ra ngoài, miệng huyệt không khép lại được. Chỉ cần động đậy một chút thì hỗn hợp d*m thủy và ✝️ℹ️_ռ_♓ 🅓_ị_𝐜_𝖍 sẽ chảy xuống dọc theo bắp đùi.
Anh nhét trứng rung vào bên trong: "Không được làm rớt ra."
Chu Từ tuyệt vọng giãy giụa, để tránh bị đau cô chỉ còn cách chủ động mở rộng chân ra một chút.
Người đàn ông hình như là bật tần suất lớn nhất của trứng rung thì phải.
Eo Chu Từ cong lên, cô ôm chặt đầu mình. Toàn bộ nửa người dưới đều phải chịu 🎋-íⓒ-h 𝐭♓í-𝖈-𝒽, phía sau eo truyền đến cảm giác đau nhức tê dại. Sung sư.ớ.𝐧.g đến mức phun đầy d*m thủy trên mặt đất, hoa châu nhức mỏi vô cùng chỉ cần bị chạm nhẹ thì đã rất mắc tiểu. Bụng dưới không ngừng co rút.
Trong lòng cô thầm mắng "Tiết Kiệu là tên khốn."
Ngay sau đó bàn tay người đàn ông đặt lên mô_ⓝ_𝐠 cô. Khoảnh khắc đó cô gái nhỏ mềm nhũn gục xuống, đáng thương mà rên lên một tiếng cao trào. Đầu óc cô lúc đó chỉ nghĩ được một việc, sau này phải chuẩn bị sẵn một hộp áo mưa trong túi.
Đôi lời của tác giả:
Sự thật và tiểu thuyết luôn có một vách tường chắn ngang. Tiểu huyệt chỉ đọc cho vui, còn ở ngoài đời xin hãy làm đầy đủ các biện pháp an toàn trước khi զ-𝖚𝒶-ⓝ ♓-ệ tình dục
________
← Ch. 23 | Ch. 25 → |