Hạ gục anh trai lính đặc chủng 10
← Ch.100 | Ch.102 → |
Thẩmt Hồngt cởit áot ngoàit củat mìnht xuống, t thânt trênt trầnt trụi, t cúit ngườit gầnt sátt côt gái, t khẽt liếmt mộtt cáit trênt vànht tait côt trắngt nõnt kiềut nộn, t khit côt khôngt tựt chủt đượct runt rẩy, t hítt mộtt hơit thậtt sâu, t thanht âmt vìt dụct vọngt trầmt thấpt khànt khàn, t "Bảot bối, t emt thậtt thơm!"t Tiếpt đèt xuốngt môit đỏt tươi.
Bá, t Nhiễmt Táit Táit nghiêngt đầut nét tránht hắnt hôn, t kiệtt lựct khốngt chết hôt hấpt xốct xếch, t bảot trìt thanht lãnh, t "Khuyênt cáct anht lậpt tứct thảt tôit ra!"
Viêmt Bânt kệt côt cựt tuyệtt cùngt lạnht lùng, t tàt khít vóit tayt vàot trongt áot ngủt củat cô, t khit côt giãyt dụat thítt chặt, t nắmt chặtt vút đầyt đặnt cứngt chắc, t vìt xúct cảmt nơit đót kiềut nộnt not bụngt trơnt nhẵn, t hưởngt thụt vuốtt vuốt, t sayt mêt hípt mắt, t "Cont mồit thậtt vấtt vảt tớit tay, t côt emt cảmt thấyt bọnt anht khôngt độngt vàot liềnt thảt sao?"
Nhiễmt Táit Táit đèt nént runt rẩyt xemt nhẹt bànt tayt làmt loạnt trênt người, t thẳngt tắpt nhìnt chằmt chằmt hait gã, t tầmt mắtt lạnht lùngt kiênt quyết, t "Nếut nhưt cont mồit nàyt thuộct vềt ngườit khác, t thàt chếtt khôngt chot cáct anht đụngt vào?"
Thẩmt Hồngt bỗngt nhiênt nắmt vuốtt cằmt củat cô, t nângt khuônt mặtt nhỏt diễmt lệ, t thanht âmt khànt khànt đùat cợt, t nhiệtt khít phunt trênt mặtt củat cô, t "Chếtt dụct tiênt dụct tửt sao?"
Nhiễmt Táit Táit nhíut mày, t ánht mắtt chánt ghét, t "Cútt xat tôit ra!"
"A"t Trongt ánht mắtt côt chánt ghétt thítt chặt, t Thẩmt Hồngt cườit lạnht giậnt táit mặt, t "Đừngt cót dùngt ánht mắtt nàyt nhìnt anh, t anht đâyt cũngt khôngt muốnt đùat chơit chếtt côt em!"
Nghet gãt khànt khànt cảnht cáo, t Nhiễmt Táit Táit càngt khinht thườngt t "Cáct anht tốtt nhấtt chơit chếtt tôi, t nếut tôit khôngt chết, t tôit sẽt bằngt bấtt cứt giát nàot khiếnt cáct anht phảit chết!"
Hait gãt hiểnt nhiênt khôngt ngờt côt sẽt bứct bácht người, t độngt táct khôngt hẹnt màt cùngt đìnht chỉ, t bọnt gãt nghet rat được, t nhữngt lờit nàyt làt thật. t Liếct nhaut mộtt cái, t Viêmt Bânt nhíut mày, t "Khôngt quant tâmt ngườit nhàt sao?t Trinht liệtt nhưt vậy?"
Nhiễmt Táit Táit đãt nghĩt đếnt bọnt họt sẽt dùngt ngườit nhàt épt buộct mình, t chot nênt lúct nàyt khôngt sợt hãit bốit rối, t càngt bìnht tĩnht cùngt kiêut ngạo, t "Ngườit đànt ôngt củat tôit đãt dámt đểt tôit vàot quânt doanh, t đãt biếtt sẽt gặpt loạit ngườit thết này, t ngườit nhàt củat tôit anht ấyt đãt pháit ngườit bảot vệ, t màt tôi, t anht ấyt chỉt muốnt tôit độct lậpt rènt luyệnt mình, t cáct anht sẽt khôngt chot làt tôit nhưt vậyt khôngt cót chủt chứ!"
Thẩmt Hồngt hait mắtt nhắmt lại, t khóet miệngt căngt cứng, t "Ồ?t Làt ait thế?"t Tayt nắmt vuốtt cằmt côt tăngt thêmt khít lực, t "Hait giat tộct bọnt anht cùngt mộtt chỗ, t ngườit cót thểt đụngt đếnt cáct anht cót thểt đếmt đượct trênt đầut ngónt tay, t hat ha, t trướct khit hànht độngt phảit nghet ngóng, t bọnt họt khôngt hứngt thút vớit côt em. t Lạit nói, t đểt ngườit thừat kết nàyt chết, t giat tộct cũngt chẳngt dễt dàngt nha!"
Viêmt Bânt phátt giáct côt khôngt nóit rat tênt ngườit nào, t liềnt khôngt kiềmt chết mình, t cũngt dot ởt cảmt giáct dướit tayt quát mứct mỹt hảo, t đêt mê, t gãt thậtt lâut khôngt nếmt qua, t "Têt lạpt ——"t mộtt tiếng, t khôngt chầnt chờt nữat xét áot ngủt củat cô.
"Ngôt ——t cáct anht sẽt hốit hận!"t Nhiễmt Táit Táit cắnt môit đèt nént tiếngt thét, t chỉt làt thanht âmt vẫnt nhỏt xíut runt rẩy.
Hait gãt khôngt trảt lời, t kinht diễmt nhìnt chằmt chằmt côt gáit dướit ánht đèn, t lànt dat trắngt muốtt nhưt tuyết, t đườngt congt mêt ngườit hoànt mỹ, t khôngt khỏit nheot mắt, t hôt hấpt đồngt thờit thôt trọng, t khôngt khỏit tánt thưởngt lênt tiếng, t "Thậtt đẹp!"
Viêmt Bânt nuốtt nướct miếngt mộtt cái, t khànt giọngt nói, t "Thânt mangt dịt hươngt lạit băngt t cơt ngọct cốt, t mặct dùt khôngt phảit xửt nữ, t nhưngt tôit duyệtt nữt vôt sốt dámt camt đoant hạt thânt côt gáit nàyt làt danht khí!"t Nhiễmt Táit Táit khôngt đèt nént đượct khủngt hoảngt giãyt dụa, t gãt nângt chânt củat cô, t kéot quầnt lót, t khit nhìnt thấyt hạt thânt côt gáit trắngt nõnt bóngt loáng, t phấnt khởit dịt thường, t "Hat ha, t đoánt đúng, t làt danht khí, t lạit làt Bícht Ngọct Bạcht Hổ, t maut đưat dụngt cụt kiểmt nghiệmt chot tôi!"
Thẩmt Hồngt mắtt đent lửat nóngt nhìnt chằmt chằmt nơit riêngt tưt mêt người, t thởt dốct khôngt thôi, t dướit bụngt dụct vọngt đãt đứngt thẳng, t ngónt tayt thont dàit thửt thămt dòt muốnt cắmt vàot cửat huyệtt runt rẩyt phấnt nộn, t "Cònt lấyt dụngt cụt làmt gì, t tôit sắpt khôngt nhịnt đượct nữa!"t Thânt thểt củat gãt cuồngt mãnht kêut gàot muốnt cô, t muốnt cô!
Viêmt Bânt vungt tay, t "Lấyt đi, t kiểmt nghiệmt xemt cót bệnht khôngt nữa, t đừngt quên, t cònt cót thểt kiểmt trat bênt trongt cáct hạngt sốt liệut cùngt chặtt chẽ. t Chúngt tat cót cảt đêm, t cậut gấpt cáit gì!"t Thẩmt Hồngt bịt thúct giục, t chỉt cót thểt kệt hạt thânt đứngt thẳngt lấyt bộct phátt tìmt kiếmt trongt ngănt tủ.
Nhìnt thứt gãt vộit vàngt cầmt tới, t Nhiễmt Táit Táit trongt lòngt nắmt thậtt chặt, t biếtt hếtt thảyt khôngt cònt chỗt quayt lạit đóngt mắt, t tiếngt nóit mộtt mựct kiênt trìt thanht lãnht vìt tuyệtt vọng, t khốngt chết khôngt nổit khànt khànt nghẹnt ngào, t "Lũt biếnt thái!". t Ởt thờit điểmt này, t côt khốngt chết khôngt nổit trongt lòngt điênt cuồngt gọit ngườit cầnt nhấtt 'Anh, t nhanht tớit cứut em!t Emt sợt lắm, t anh, t maut lạit đâyt cứut Táit Tái!'
Viêmt Bânt nhìnt côt gáit lúct nàyt diễmt lệt kiêut ngạot hơit lột rat yếut ớt, t kiênt nhẫnt mườit phần, t nhưt khôngt nghet thấyt côt chửi, t nóngt rựct khôngt ngừngt hônt gươngt mặtt củat cô, t nhẹt hống, t "Đừngt sợ, t bọnt anht sẽt nhẹt nhàng!", t lậpt tức, t chặnt côt giãyt động, t cầmt thứt giốngt dươngt vậtt trongt suốtt cót Chip, t bôit trơn, t nhắmt khet hẹpt bóngt loángt phấnt nộn, t chậmt rãit đẩyt vàot bênt trongt dũngt đạot nhỏt hẹp.
"Ngôt ----"t Thứt đót phát vỡt mịt thịtt dầnt dầnt thẳngt đếnt cungt khẩu, t Nhiễmt Táit Táit khôngt khỏit cắnt chặtt bờt môi, t khót nhịnt congt eo, t mặct chot đầut tóct rốit bờit vungt đầyt giường.
Thẩmt Hồngt nhìnt cửat huyệtt phấnt phấnt bịt Viêmt Bânt chốngt ra, t cánht hoat nhanht chóngt mấpt máy, t eot nhỏt giãyt độngt lơt đãngt toátt rat xinht đẹp, t dụct hỏat đốtt người, t khôngt dằnt nổit hait tayt nắmt chặtt bầut vút côt gáit vừat kiềut vừat non, t vìt côt chánt ghétt phẫnt nộ, t khôngt trựct tiếpt hônt môit củat cô, t chỉt lửat nóngt gặmt cắnt trênt dat thịtt côt nhưt mỡt đông.
Viêmt Bânt thậtt sâut bậtt hơi, t ngónt tayt lưut luyếnt cửat huyệtt khôngt đi, t "Saut bat phútt cáct sốt liệut liềnt tới, t vừat rồit đẩyt dụngt cụt vàot tôit cảmt giáct trongt đót chặtt chẽt cựct kỳ!"t Chot nênt chờt đợit khẳngt địnht làt đángt giá!
Nhưngt vàot lúct này, t "Đốtt ——"t mộtt tiếng, t cửat phòngt ngủt bọnt họt độtt nhiênt bịt mộtt ngườit đànt ôngt tuấnt dậtt ônt nhãt dùngt thẻt cảmt ứngt quânt độit mởt ra.
--------------------------------t Nửat giờt sau
"Tiểut Hà, t Diệpt Thiênt đây!... t Lúct cáct cậut độtt kícht kiểmt trat giúpt tớt chút ýt Nhiễmt Táit Tái, t ân, t emt gáit bạnt tớ, t bảot côt tat ngàyt mait chờt tớt trongt phòngt yt vụ... t Tốt, t cảmt ơn!"
"Diệpt Thiên, t tớt đếnt chỗt Nhiễmt Táit Tái, t khôngt thấy, t bạnt cùngt phòngt đềut mêt man, t tớt cót thểt ngửit đượct trongt phòngt cáct côt ấyt cònt mêt hương. t Máyt giámt sátt cảmt ứngt khôngt cót gì, t chot nên, t hẳnt làt đámt thiếut giat kiat làm!"
Lamt Diệpt Thiênt nghet Nhiễmt Táit Táit khôngt thấyt biếtt khôngt tốt, t khuônt mặtt ônt nhãt mộtt mảnht ámt trầm, t "Đượct rồi, t tớt biết!t Cảmt ơn!"
Lamt Diệpt Thiênt tắtt máyt truyềnt tint trongt phòngt vắngt vẻ, t trầmt giọngt nói, t "Lamt Nhị, t Lamt Tam, t Lamt Tứ, t cầmt giat huy, t đếnt tòat nhàt kia, t trongt vòngt mườit phútt tôit muốnt biếtt Nhiễmt Táit Táit ởt đâu."
Bat thânt hìnht trốngt rỗngt chậmt rãit hiểnt hiện, t đồngt thờit đápt lời, t "Vâng, t thiếut gia!"t Saut đót cấpt tốct biếnt mất!
Kếtt nốit thôngt tin, t nhậpt mậtt mã, t Lamt Diệpt Thiênt khôngt đợit bênt kiat nóit chuyện, t liềnt trựct tiếpt yêut cầu, t "Tôit muốnt lấyt thẻt cảmt ứngt tòat thiếut gia!"
← Ch. 100 | Ch. 102 → |