Hạ gục huynh đệ song sinh 19
← Ch.033 | Ch.035 → |
Khit Ngụyt Tửt Tut timt đậpt thìnht thịcht đuổit tớit tràt phòng, t đạit lựct xốct liêmt tịch, t phátt hiệnt bênt trongt khôngt người, t trongt nháyt mắt, t hắnt hoảngt hốtt tộtt đỉnh, t khôngt cònt kịpt rồit sao?!t Nếut tiểut nữt nhânt kia... t Hắnt thânt thểt nhuyễnt nhuyễn, t thốngt khổt nỉt non, t "Táit Tái, t Táit Táit củat ta!"t Tiếpt liềnt kícht độngt địnht xoayt ngườit tiếpt tụct tìmt kiếm, t chưat rat khỏi, t độtt nhiênt cót mộtt tiếngt rênt rỉt ápt lựct mơt hồt từt bênt kiat truyềnt đếnt "Ngô... t Ngô...", t hắnt kinht hỉt vòngt qua, t khit nhìnt thấyt tiểut nữt nhânt hait gòt mát hỏat hồngt quầnt áot đãt ướtt mồt hôi, t hắnt thậtt sựt cảmt giáct mìnht sốngt lại, t tưởngt đãt mấtt nayt lạit cót đượct ômt nàng, t "Mayt quá, t Táit Tái, t mayt quá."t Lầnt đầut tiênt trongt mắtt namt nhânt hiệnt rat trongt suốtt chấtt lỏng, t trongt lòngt kiênt định. t 'That thứt ta, t tat khôngt baot giờt muốnt buôngt ngươi!'
Ngụyt Tửt Tut kéot khănt lụat ẩmt trongt miệngt nàng, t Nhiễmt Táit Táit ưm. t Nàngt khẩnt trươngt lạit kinht hoảngt ômt namt nhân, t mộtt bênt bấtt lựct khóc, t mộtt bênt lạit nhịnt khôngt đượct mat sátt trênt ngườit hắn, t lâut nhưt vậy, t nàngt cảmt giáct dụct hỏat đãt maut đốtt cảt thểt xáct vàt tinht thầnt nàng. t Bênt trongt hoat huyệtt yêut dịcht ồt ồt xuống... t Nhưngt thầnt trít cònt thanht tỉnht nhớt rõ, t "Mau... t Tìmt At Cẩn, t nàngt rat ngoàit dẫnt dắtt bọnt họ... t Trămt ngànt đừngt đểt nàngt cót chuyện!"
Ngụyt Tửt Tut mộtt lầnt nữat dùngt quầnt áot bọct lấyt nàng, t thânt thânt mặtt nàng, t ômt lấyt nàng, t "Hảo, t tat lậpt tứct gọit ngườit đit tìm, t hiệnt tạit chúngt tat vềt nhàt ~~"t Nàngt ủyt khuấtt uốnt thânt mình, t vặnt vẹot trongt lòngt hắn, t "Ôt ô, t nhanht lên, t tat muốnt ⓒ_𝐡ế_✝️."t Nhìnt nữt nhânt ủyt khuấtt khóct trongt lòngt mình, t Ngụyt Tửt Tut lạit trấnt an, t "Chúngt tat ngồit xet ngựa, t sẽt nhanht thôi, t kiênt nhẫnt mộtt chútt Táit Tái."t Tiếpt nhanht chóngt ômt nàngt rat khỏit tràt lâu. t Đưat nữt nhânt vàot xet ngựa, t phânt phót hạt nhân, t "Nhanht đit gọit ngườit đit tìmt Mộct Cậnt bênt nhịt phut nhân!t Bảot đảmt ant toànt củat nàng", t lạit nóit vớit xat phut mộtt câu, t "Maut chóngt hồit phủ", t liềnt vộit tiếnt vàot xet ngựa.
Chuit vàot xe, t Ngụyt Tửt Tut liềnt thấyt nữt nhânt kiat đangt xét rácht áo. t Lúct này, t nữt nhânt hait gòt mát hỏat hồng, t ánht mắtt mùt sươngt nhìnt hắnt đãt trànt đầyt dụct vọng, t hàmt răngt khẽt cắn, t đầyt mặtt mồt hôit từngt giọtt hạt xuống, t chậmt rãit tụt tậpt đếnt giữat hait vút đãt lõat lồ, t vút mêt ngườit tuyếtt trắngt vìt nữt nhânt lungt tungt vặnt vẹot màt thỉnht thoảngt triểnt lột trongt khôngt khít ***t hạt phúct namt nhânt nắmt thậtt chặt!
Ngụyt Tửt Tut biếtt nàngt đãt cốt lâut lắm, t đơnt giảnt trựct tiếpt hạt thấpt ngườit xốct quần, t nhanht chóngt lộtt tiếtt khốt nữt nhânt đãt ướtt đẫm, t mộtt tayt gắtt gaot xoat nắnt tôt nhũt củat nàng, t mộtt tayt cònt lạit bắtt đầut xoat nắnt âmt hạcht mẫnt cảmt nhấtt toànt thân, t đầut lưỡit bắtt đầut ⓛ𝒾*ế*ⓜt tiểut huyệtt mậtt dịcht giànt giụa. t Nộit huyệtt đãt bịt thuốct trat tấnt thậtt lâut bịt liênt tụct kícht thích, t phảnt xạt bắtt đầut từngt đợtt cot rútt nhanh, t toànt thânt runt rẩy, t nhanht chóngt tớit caot trào. t "At ***~~"t Lậpt tứct nữt nhânt khoáit ýt rênt rỉt trànt rat ~~
"A... t Ngứat quát đi... t Ôt ô... t Tiểut huyệtt củat tat ngứat ⓒ●♓●ế●†..."t Nhiễmt Táit Táit cảmt giáct tiểut huyệtt vừat caot tràot độtt nhiênt trởt nênt càngt thêmt ngứa, t ngứat từt tiểut huyệtt vẫnt truyềnt đếnt toànt thânt nàng, t nàngt maut điênt rồit ~
"A... t Đếnt a... t Maut tớit sápt ta..."t Nàngt khôngt cót phảnt ứngt lấyt ngónt tayt mìnht cắmt vàot nơit riêngt tư, t mộtt tayt cònt lạit nhấct xiêmt y, t dùngt lựct xoat bópt vú. t Lậpt tứct lớnt tiếngt kêu, t cũngt khôngt quảnt ngườit bênt ngoàit xet ngựat nghet được.
"Nhịnt khôngt được, t nàngt d·â·Ⓜ️t phụ."t Độtt nhiên, t ngónt tayt trongt huyệtt bịt kéot ra, t hait tayt nàngt bịt bắtt lấyt từt phíat sau, t cảt ngườit bịt nhấct lênt némt lênt tháp, t thayt vàot đót làt mộtt câyt đạit nhụct bổng, t đangt từt mặtt saut ngoant áct cắmt vàot tiểut huyệtt nàng.
"Nga... t Tửt Tut chàng..."t Nàngt nóit cònt chưat nóit xong, t liềnt lạit bịt đặtt trênt tháp, t cônt thịtt càngt dùngt lựct trừut sáp.
"Ác... t Hảot bổng... t Ác... t Ác... t A... t Đạit nhụct bổngt giỏit quá... t Tiểut huyệtt hảot thích..."t Nàngt vôt thứct ◗â●ɱt ngônt lãngt ngữ, t hắnt càngt hưngt phấn, t cônt thịtt lạit tăngt mộtt vòng, t toànt bột nhồit vàot tiểut huyệtt củat nàng, t trướngt nàngt têt dại, t ⓓâ●ⓜt thủyt khôngt ngừngt chảyt ra.
"Tot quá... t Sápt c♓.ế.✝️t ta... t Tửt Tu... t Cat ca... t Đừngt sápt nátt tiểut huyệtt củat ta... t Ngat nga..."t Độtt nhiên, t namt nhânt phíat saut xoayt nàngt lại, t hạt thânt mộtt bênt càngt thêmt kịcht liệtt trừut sáp, t mộtt bênt vươnt tayt bắtt đầut đùat bỡnt vút trắngt nõn, t cònt khôngt ngừngt đốit vớit númt vút nàngt lạit ⓛ_ℹ️ế_〽️, t lạit hấp, t lạit cắn.
"A... t Tuyệtt quá... t Cat ca... t Chàngt biếnt númt vút hảo... t Hảo... t Thích.... t Thoảit máit 𝐜.h.ế.ⓣ..."t Nàngt đãt hoànt toànt quênt mìnht đangt ởt nơit nào, t chỉt biếtt tiểut huyệtt truyềnt đếnt từngt đợtt khoáit cảm, t đãt sắpt đemt nàngt baot phủ.
"A... t Đỉnht đếnt tậnt cùngt bênt trong... t Hảot bổng... t Tut cat ca... t Chàngt 𝐠.ⓘ.ế.tt ⓒ♓ế*🌴t ta... t Đẹpt quá... t Cat ca... t Tat thậtt thoảit mái..."t Bịt xuânt dượct khốngt chế, t nữt nhânt đãt hoànt toànt mấtt lýt trí, t chẳngt nhữngt 𝐝·â·𝐦t ngônt lãngt ngữt khôngt ngừng, t càngt xoayt vòngt eot chủt độngt vat chạmt đónt ýt nóit hùat hắnt trừut sáp.
"Nàngt thậtt sựt làt yêut tinht 𝐝â_mt đãngt "t Ngụyt Tửt Tut bịt nữt nhânt biếnt thànht ◗â_mt phụt kícht thícht hait mắtt biếnt hồng, t chỉt biếtt khôngt ngừngt vat chạm, t vat chạm...
"Ngô... t Ta... t Chínht làt 𝐝â*𝖒t đãng... t Tut cat ca... t Đạit nhụct bổngt cat ca... t 🌀_ï_ế_𝐭t 𝖈.𝒽.ế.✞t tat đi... t Dùngt lựct sápt ta.... t A... t Đỉnht đếnt hoat tâm... t Tiểu... t Táit Táit muốnt tiểu..."t Cônt thịtt nhanht chóngt rat vào, t đưat nàngt lạit mộtt lầnt nữat lênt caot trào, t dâ●〽️t thủyt trongt tiểut huyệtt phunt rat ướtt đẫmt đệmt dướit thân.
"◗â*𝖒t phụ, t tat chịut khôngt nổi!"t Lậpt tức, t đạit nhụct bổngt bịt tiểut huyệtt gắtt gaot hấpt cắnt trởt nênt càngt thêmt thôt dài, t nắmt chặtt eot nhỏ, t bắtt đầut vat chạmt cuốit cùngt đòit mạng.
"A... t Đầyt quát căngt quá... t Cat ca... t Thícht 🌜h.ế.✝️... t At at a..."t Rốtt cuộc, t Ngụyt Tửt Tut gầmt nhẹt phunt bắnt tinht dịcht phunt ởt nơit sâut nhấtt trongt tiểut huyệtt nàng...
Lúct này, t xat phut nghet bênt trongt đãt hoànt toànt bìnht ổnt mớit runt sợt hướngt vàot bẩm, t "Đại... t Đạit gia, t đãt đếnt phủ!".
Mộtt látt sau, t Ngụyt Tửt Tut xiêmt yt hỗnt độnt ômt nữt nhânt thânt thểt đãt baot kínt nữt nhânt từt trongt xet ngựat đit ra, t nhìnt xat phut cùngt Tiểut Tưt Tiểut Nguyệt, t thanht âmt dịt thườngt lãnht khốct "Gọit sai, t tat làt nhịt gia... t Cáct ngươit nhớt kỹt sao, t ân?!"
"Vâng, t nhịt gia!"t Mấyt ngườit cungt kínht nhấtt trít trảt lời.
Lậpt tức, t Ngụyt Tửt Tut ômt nữt nhânt trongt lòngt thẳngt đếnt phòngt ngủ. t Hắnt minht bạch, t hắnt hiệnt tạit phảit làt Ngụyt Tửt Viễn, t tuyt rằngt bọnt họt ghétt nhấtt thayt thết đốit phương, t thết nhưngt chỉt cầnt làt vìt nữt nhânt này, t hắnt khôngt ngại...
Vừat đếnt việnt củat 'bọnt họ', t Ngụyt Tửt Viễnt liềnt cốt ýt thôt thanht thôt khít nóit vớit Tiểut Nguyệt, t "Chot bọnt họt đềut luit ra", t Tiểut Nguyệtt sángt tỏ, t "Nhịt giat cót lệnh, t mọit ngườit toànt bột luit ra, t khôngt triệut hồit khôngt đượct tớit gầnt phòngt ngủt nửat bước."
Theot sau, t Ngụyt Tửt Tut thầnt tháit cựct kỳt tựt nhiênt ômt Nhiễmt Táit Táit thẳngt đếnt phòngt ngủ, t tiếpt tụct bắtt đầut ~~
------------------------t
'Ngụyt Tửt Tut ngươit tênt hỗnt đảnt này, t trat tấnt 𝖈●hế●✞t ta, t tat cont mẹt nót rốtt cuộct vềt đếnt nhà!'t Ngụyt Tửt Viễnt nhảyt xuốngt đãt ngựat đãt mệtt đếnt phunt bọtt mép, t vớit hànht vit bant ngàyt độtt ngộtt tuyênt 𝖉â-〽️t củat cat cat hắnt tâmt sinht oánt niệmt vôt hạn, t mayt mắnt làt vàot thànht rồit mớit cảmt giáct được, t bằngt khôngt xat mộtt chútt hắnt chânt nhuyễnt khẳngt địnht kiênt trìt khôngt được!
"Đạit gia, t ngươit trởt lại!!"t Giat đinht ởt cửat cúit đầut vấnt an!
"Cút, t cáit đồt khôngt cót mắt. t Gọit mãt phut hầut ngựat chot ta!"t Ngụyt Tửt Viễnt đát giat đinht mộtt cước, t liềnt khẩnt cấpt đit thẳngt việnt mình, t hắnt thựct nhịnt khôngt đượct ~~
Giat đinht nghit hoặc, t 'Đạit giat hômt nayt saot nhưt vậyt thôt lỗ!'
-------------------------t
&!'
← Ch. 033 | Ch. 035 → |