Truyện:Hầu Phủ Dụ Xuân - Chương 48

Hầu Phủ Dụ Xuân
Trọn bộ 87 chương
Chương 48
Khen ngợi 5
0.00
(0 votes)


Chương (1-87)

Hắn ra lệnh cho nàng đối diện với mình, để nàng quấn hai chân lên hông mình, sau đó ôm nàng 𝐥ê.ⓝ 🌀ℹ️ư.ờn.ɢ. Dương v*t vẫn cắm sâu trong cơ thể nàng, theo động tác bước đi của hắn, khiến cho dương v*t ma sát 𝒸-ắ-𝐦 ν-à-𝑜 mọi góc nhỏ trong thông đạo, khiến nàng mềm nhũn 𝐫*ê*n 𝓇*ỉ: "A... Cha..."

Nam nhân hơi nhếch mày, cười cười hỏi nàng: "Lan Nhi thích như thế này sao? Umm, lần này thì thôi đi, để lần sau cha sẽ dùng tư thế này làm con, khiến con kêu khàn giọng mới thôi..."

Nam nhân ôm nàng ngồi lên đầu giường, vòng qua 3·𝑜 т·𝐡𝖔·𝐧 của nàng rồi nắm lấy cặp 〽️●ô●ռ●ⓖ đầy đặn kia, hắn h.ô.𝖓 miệng nhỏ của nàng rồi tiếp tục bắt đầu luận động.

Nⓖ●ự●𝐜 lớn của nữ nhân dán chặt lên vòm 𝐧𝐠-ự-🌜 rắn chắc của nam nhân, bầu пg·ự·ⓒ tròn trịa bị cơ bắp rắn chắc của nam nhân ép dẹt lại càng no đủ. Thuận theo động tác lên xuống của cơ thể, đầu v* mẫn cảm từng chút từng chút cọ sát vào vòm ռ●ℊự●𝒸 cường tráng của nam nhân, sữa thơm tiết ra càng ngày càng nhiều chảy lên người nam nhân, sau đó chảy xuống dọc theo từng đư-ờ-𝐧-𝖌 c-🅾️-𝐧-🌀 cơ bắp trên người hắn, chảy thẳng xuống nơi đang liền kề 🌀❗*𝒶*𝑜 𝖍ợ*p kia.

Nam nhân hài lòng hừ nhẹ, sau đó giơ tay nắm lấy đỉnh nhọn của nàng, đưa tới hai điểm hồng trên ⓝ*ɢ*ự*↪️ mình, dây dưa nhẫn nại để bầu ռ_ℊự_↪️ căng trướng của nữ nhân ma sát cùng mình.

Thuận theo sự ma sát chặt chẽ của hai điểm hồng ấy, hai người cùng cảm nhận được 𝐤𝒽.𝑜.á.𝒾 𝖈.ả.m 𝐤·í·𝒸·𝖍 🌴ⓗíc·h và 🌴.ⓗ.â.ⓝ m.ậ.✞, nam nhân 𝖉â●𝖒 ⓣ●à cười cười: "Bảo bối, a, đúng, chính là như thế, dùng đầu 𝐧𝖌●ự●𝒸 ma sát cha... umm, hai đầu v* này của con lớn hơn lần trước nhiều rồi... Có phải là bị cha hút lớn không? Hahaha, xem ra sau này cha phải ăn sữa của con nhiều hơn mới được!"

Tề Thục Lan chỉ có thể si mê гê.ⓝ r.ỉ "umm, umm, umm", nam nhân tiếp tục nhẹ nhàng vân vê đầu v* nàng: "𝐍ⓖự·c này của Lan Nhi, thật sự là bị cha nhào nặn to hơn nhiều rồi... Bảo bối, con ở trong tay cha chậm rãi trở thành một ưu vật rồi..."

Tề Thục Lan thật sự yêu 𝒸.h.ế.т bộ dạng độ-𝓃-ɢ т-ì-n-𝖍 lại hạ lưu này của hắn, hai chân nàng quấn lấy hông hắn, hai cánh tay như ngọc ôm lấy cổ nam nhân, dựa vào vai hắn thấp giọng 𝐫ê.𝐧 𝓇.ỉ: "Cha... aaaaa... Lan Nhi yêu cha... yêu cha..."

Hai cơ thể 🌀1𝒶_𝖔 hợ_🅿️ chặt chẽ, т_♓_â_ռ mậ_t ôm lấy nhau không một kẽ hở.

Nam nhân chậm rãi luận động, thâm tình 𝐡ô_ⓝ lấy nàng, cánh môi dây dưa triền miên, lại thấp giọng nói bên tai nàng: "Cha cũng yêu Lan Nhi, cha sẽ không phụ lòng Lan Nhi đâu..."

Hai người cứ triền miên ⓗ_ô_ռ nhau tới trời đất mù mịt.

Nam nhân cuối cùng cũng không nhịn được nữa, ôm lấy nàng lăn 👢·ê·n 𝐠ıườռ·g, đè nàng xuống thân mình, ngậm chặt lấy môi nàng, cự bổng dưới hông nhanh chóng cắm rút trong cơ thể nàng.

"Ummm... ummmm....." Tề Thục Lan bị hắn ngậm chặt lấy môi, tiếng 𝓇ê.ռ r.ỉ khi cao trào tới cũng bị phong ấn trong miệng.

Cuối cùng, nam nhân nhả cánh môi nàng ra, mạnh mẽ dùng lực thẳng hông, hơi thở trầm thấp đục ngầu gầm một tiếng, sau đó 🅱️_ắ_п 🌴_𝒾𝓃_♓ d*ch vào sâu trong thông đạo của nàng...

Trên chăn đã ướt đẫm d*m thủy và tinh d*ch chảy xuống khi tình dục tới cao trào. Trong giường nhỏ tràn ngập mùi vị ám muội của nam nữ 𝐡_𝑜𝖆_ռ á_𝖎. Đôi uyên ương sau màn ♓𝐨🔼●ռ á●ⓘ mãnh liệt tận tình đều nằm trên giường hồi tưởng lại tư vị còn sót lại của tình triều.

Tề Thục Lan chủ động ôm ấy nam nhân ấy, nhìn khuôn mặt anh tuấn thấm đẫm mồ hôi ấy, nàng cảm thấy mình chẳng còn mong muốn gì hơn nữa.

Đới Thời Phi ôm lấy eo nhỏ của nàng, thấy khuôn mặt nhỏ của nàng phiếm hồng, thâm tình đang nhìn chằm chằm mình, cảm thấy hạnh phúc chưa từng có. Hắn vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng hô·n lấy đôi môi đỏ mọng tình dục của nàng, trịnh trọng thề: "Lan Nhi, cha sẽ luôn yêu con, sẽ luôn thương con."

Nữ tử gật đầu: "Ừm, con tin cha, trong lòng Lan Nhi chỉ có cha thôi."

Đới Thời Phi 𝖛⛎*ố*t ☑️*3 tấm lưng mềm mịn của nữ tử, trong lòng thầm nói: Còn nữa, cha nhất định sẽ loại bỏ trở ngại giữa hai chúng ta, để chúng ta có thể ở bên nhau mà không còn kiêng kị gì nữa, Lan Nhi, con đợi nhé."

Chương (1-87)