Ngoại truyện: tình cảm năm ấy sâu nặng bao nhiêu, đã vuột mất rồi (6)
← Ch.215 | Ch.217 → |
Si Mị phát hiện cô ở ngay cửa từ lâu, nên cũng không cảm thấy lạ. Để rau đã rửa sạch xuống, xoay người cọ cằm vào đầu cô, nhẹ nhàng dụ dỗ nói: "Phòng bếp khói dầu nhiều, em ra phòng khách đợi đi."
Hạ Tình lắc đầu, ngửa đầu cắn cằm anh một cái, cười đùa nói: "Em muốn xem chủ nô đại nhân nấu cơm, nhanh lên một chút! Ăn không ngon, em sẽ tiêu diệt anh!"
Khóe miệng Si Mị nhếch lên nụ cười sâu, chứa đầy hạnh phúc, nếu không phải ở phòng bếp, không phải giữa ban ngày, thật muốn lập tức ăn cô vào trong bụng.
"Được, vậy em ngoan ngoãn đợi, chớ có lộn xộn." Cúi đầu khẽ hôn ngọt ngào một cái trên khóe môi, coi như thù lao tiền đặt cọc lao động của mình. Xoay người tiếp tục rửa rau, Hạ Tình ở phía sau như một con khỉ nhanh nhẹn nhảy đến đeo trên lưng anh, hai tay ôm lấy cổ anh, hai chân kẹp ở hông anh, cả người đeo dính trên lưng anh, giống như Khảo Lạp(*) ôm cây bạch đàn vậy.
(*)Khảo Lạp: Tên thường gọi của gấu Koala (gấu túi), một ngày ngủ 22 tiếng đồng hồ, tỉnh dậy chỉ có 2 tiếng, chủ yếu ăn lá cây bạch đàn mà sống. Mỗi một con Khảo Lạp, suốt đời chỉ ôm một gốc cây bạch đàn.
Cái này không giống như tình yêu của cô, cả đời chỉ yêu một mình người đàn ông này. Nếu như thời gian có thể vĩnh viễn dừng lại ở đây, thật là tốt biết bao. Anh to lớn cao ngạo, nhiệt độ cơ thể ấm áp, sau lưng anh còn rộng lớn hơn so với bầu trời, làm cho người ta mê luyến như vậy, không nỡ rời đi được, lần nữa, lần nữa bị hút vào.
****** H. a. l. o. n. a d. >Đ
← Ch. 215 | Ch. 217 → |