Vay nóng Tinvay

Truyện:Hào Môn Thịnh Sủng – Cô Dâu Nhà Giàu - Chương 095

Hào Môn Thịnh Sủng – Cô Dâu Nhà Giàu
Trọn bộ 149 chương
Chương 095
Ý cười sâu không lường được
0.00
(0 votes)


Chương (1-149)

Siêu sale Shopee


Edit: Tuyết Nguyệt Lam

"Đùa giỡn gì? Vì sao đang êm đẹp lại muốn ly hôn?" Thiệu Thiến hỏi: "Nó đánh con gái tôi thành ra như vậy, cũng không tới bệnh viện thăm một lần, lại còn muốn ly hôn với con gái tôi? Là cố ý đùa giỡn nhà họ Giang chúng tôi hay sao?"

Luật sư lễ phép nói với Giang Mỹ Kỳ bị đánh bầm dập trên giường bệnh: "Giang Mỹ Kỳ tiểu thư, giấy thỏa thuận li hôn ở trong này, phiền cô ký giúp."

Tuy đối với cảnh ngộ của cô ta có chút đồng tình, nhưng làm luật sư, chỉ có thể giải quyết việc chung, không thể nhắc đến tình cảm cá nhân.

Thiệu Thiến giật lấy tờ đơn ly hôn, tức giận đến ánh mắt cũng phát run "Nhà họ Đường suy nghi thật hay, nuốt toàn bộ gia sản nhà họ Giang chúng tôi, bây giờ lại muốn vứt bỏ con gái tôi! Chuyện tốt đều bị nhà họ Đường các người cướp hết, các người nghi nhà họ Giang chúng tôi dễ bị khi dễ như vậy sao?"

Bà ta xé tờ đơn ly hôn ngay trước mặt luật sư: "Con gái của tôi, muốn cưới thì cưới, muốn vứt bỏ thì vứt bỏ, muốn ly hôn thì người nhà họ Đường tự đến đây mà nói chuyện!"

Luật sư mặt xám mày tro, Thiệu Thiến an ủi con gái trên giường bệnh: "Kỳ Kỳ, con yên tâm, mẹ tuyệt đối sẽ không cho phép nhà họ Đường khi dễ con như vậy!"

Giang Triển Bằng gặp luật sư đi tới, lại hỏi: "Kỳ Kỳ, rốt cuộc đã xảy chuyện gì rồi hả? Vì sao con bị đánh như thế này? Hạo Thiên lại còn muốn ly hôn với con?"

Lý do vì sao bản thân bị đánh thanh ra như vậy, một chữ Giang Mỹ Kỳ cũng không chịu lộ ra, người nhà vừa hỏi, cô ta liền khóc.

Lúc này thấy ba hỏi, cô ta dùng chăn che kín mặt thấp giọng nức nở.

Thiệu Thiến bất mãn nhìn chồng liếc mắt một cái: "Kỳ Kỳ hiện tại đã bị thương thành như này, ông cũng đừng hỏi nhiều nữa. Một mình tôi ở trong này chăm sóc Kỳ Kỳ là được, hai người đi về đi."

Sau khi đuổi chồng và con trai về, Thiệu Thiến mới quay lại, nhìn con gái trên giường bệnh, biểu tình lạnh vài phần: "Đi rồi, con đừng giả bộ nữa, thành thật nói cho mẹ biết rốt cuộc sao lại thế này."

Giang Mỹ Kỳ vẫn lấp ở trong chăn, giống như đang nức nở.

Thiệu Thiến đi lên xốc chăn của cô ta lên: "Đã lúc này rồi con còn không chịu nói thật với mẹ sao?"

"Hạo Thiên hiểu lầm con cấu kết với người đàn ông khác, liền đánh con thành như này." Giang Mỹ Kỳ khóc nói.

Vốn trong lòng Thiệu Thiến cũng đã có ý kiến đối với nhà họ Đường, lúc này nghe con gái nói như vậy lại càng giận, nhà họ Đường rõ ràng là cố ý muốn nuốt không 1200 vạn của nhà họ Giang nên mới cưới con gái mình, hiện giờ tiền bạc đã tới tay, liền muốn vút bỏ con gái mình.

Thiệu Thiến càng nghĩ càng giận: "Kỳ Kỳ, mẹ tuyệt đối sẽ không để cho nhà họ Đường khi dễ con, muốn ly hôn, không có cửa đâu!"

*

Trong phòng bệnh cao cấp, Giang Triển Bằng cũng tới thăm Mộ Đình, trên thực tế là muốn nói chuyện với con gái mình.

Giang Dĩ Mạch không hề nhận tình của hắn, Giang Triển Bằng nói: "Mạch Mạch, ba có chuyện muốn nói với con."

"Con không có gì có thể nói hết." Thái độ Giang Dĩ Mạch lạnh lùng.

"Mạch Mạch, trước mặt chồng và ba chồng con, nên không thể nói chuyện với ba được sao?" Trong giọng nói của Giang Triển Bằng mang theo một tia cầu xin và bất đắc dĩ.

Giang Dĩ Mạch nhìn ba chồng nằm ở trên giường bệnh, vẫn mở cửa phòng bệnh đi ra ngoài, khi đi ra còn không quên nhắc Mộ ngốc nghếch phải chăm sóc ba chồng thật cẩn thận, cô lập tức trở về.

Ở một góc cầu thang ngoai phòng bệnh, Giang Dĩ Mạch ngừng lại: "Ba có gì muốn nói thì cứ nói đi, nói xong liền đi."

"Mạch mạch, vừa rồi nhà họ Đường phải luật sư đến muốn ly hôn với Kỳ Kỳ."

"Có quan hệ gì với con?"

"Mạch mạch, mặc kệ nói như thế nào Kỳ Kỳ cũng là em gái ruột của con, ba hi vọng hai chị em các con có thể chung sống hòa thuận."

"Làm sao con có thể sống chung với con gái của kẻ đã hại chết mẹ của con?" Giang Dĩ Mạch không vui nói, trong lòng đối với các chết của mẹ vẫn tràn ngập oán hận.

Hận ba bạc tình, hận Thiệu Thiến và hai đứa con vô sỉ tham lam của bà ta.

"Mạch mạch, ba biết đã làm nhiều chuyện sai có lỗi với con và mẹ con, nhưng Kỳ Kỳ vô tội..."

"Cô ta có liên quan gì tới con? Nếu ba còn nói những lời này, con không muốn nghe nữa, con đi đây, gặp lại."

"Mạch Mạch!" Giang Triển Bằng bất đắc dĩ gọi cô lại: "Đến bây giờ con cũng không chịu tha thứ cho ba sao? Cái chết của ẹm con thật sự là ngoài ý muốn, ba không có ý khác, chỉ hi vọng mấy đứa bé có thể chung sống hòa thuận."

Giang Dĩ Mạch cảm thấy buồn cười: "Hiện tại ba nói với con những thứ này? Không thấy cực kỳ buồn cười sao!"

"Mạch Mạch..." Giang Triển Bằng nhìn con gái, mà lại cảm thấy cuối cùng, không biết nên khuyên con gái như thế nào:"Nhưng Kỳ Kỳ dù sao cũng là em gái con..."

"Nếu con con là chị gái thì cô ta đã không cướp vị hôn phu của chị gái mình, làm ra loại chuyện này, lại còn muốn con thay cô ta thu thập cục diện rối rắm. Hiện tại Đường Hạo Thiên chơi ngán cô ta rồi, muốn ly hôn với cô ta, cũng là cô ta gieo gió gặt bão!" Khi Giang Dĩ Mạch nói lời này trong lòng thậm chí có một tia vui sướng khi người gặp họa, cảm thấy Giang Mỹ Kỳ đáng bị như vậy!

Trong phòng bệnh cao cấp, Mộ Đình nhìn Mộ ngốc nghếch, trong mắt có áy náy.

Hiện giờ ông ta không khác gì phế nhân, vốn định trải đường thay thằng bé, để cho nửa đời sau của nó không cần lo cơm áo, mà lúc này lại là hy vọng xa vời.

Mộ ngốc nghếch ngồi ở bên giường nói chuyện với ông ta, nói một chút về chuyện của nhà họ Mộ.

Vẻ mặt anh khờ dại nói: "Ba, người không cần lo lắng, con sẽ bảo vệ nhà họ Mộ, sẽ không để nhà họ Mộ xảy ra việc gì."

Nhìn con trai ngây thơ của mình, trong lòng Mộ Đình lại càng áy náy vạn phần.

"Ba, ánh mắt áy náy này là cảm thấy có lỗi với con hay là cảm thấy có lỗi với nhà họ Mộ?" Giọng Mộ ngốc nghếch đột nhiên trở nên bí hiểm, Mộ Đình sửng sốt, mở to hai mắt nhìn anh, trên mặt Mộ ngốc nghếch đã sớm không còn khờ dại, trong đôi mắt dài nhỏ kia chứa đựng ý cười sâu.

"Uhm..." Mộ Đình kinh ngạc muốn nói gì đó, lại nói không nên lời.

Giống như ông ta gặp người ngoài hành tinh, không thể tin được nhìn Mộ ngốc nghếch, trong lòng có vô số lời muốn hỏi, lại bởi vì trúng gió tê liệt nên cái gì cũng không hỏi được.

"Ba, người làm sao vậy?" Mộ ngốc nghếch lại trở về vẻ mặt ngốc nghếch, giả ngây giả dại mở cửa phòng bệnh: "Anh muốn đi tìm bà xã rồi."

*

Trong văn phòng tập đoàn Mộ thị, không khí ngưng trọng, gương mặt Mộ Tử Duệ lạnh lùng, trợ lý thật cẩn thận nói: "Tôi cũng vừa mới nhận được tin tức, có người đã phát thiệp mời tới tất cả các cổ đông của hội đồng quản trị, nói tuần sau cử hành chọn ra tổng giám đốc tân nhậm."

"Là người nào khởi xướng?" Mộ Tử Duệ hỏi.

Anh ta thấy kỳ quái, mình có được 47% cổ quyền, là cổ đông lớn nhất tập đoàn Mộ thị, còn có ai có thể lay chuyển vị trí của mình?

Anh ta nhậm chức cũng được ba bốn tháng, nhưng những cổ đông này cũng không một ai đứng ra phản đối, tất cả tập đoàn Mộ thị cũng không có một chút dấu hiệu bày tỏ phản đối anh ta trở thành tổng giám đốc tập đoàn Mộ thị, hiện vào lúc này lại đột nhiên nói chọn lại tổng giám đốc tân nhậm.

"Nói, người nào khởi xướng?" Mộ Tử Duệ lớn tiếng hỏi.

Trợ lý hoảng sợ, ấp úng hồi lâu, nói: "Không biết..."

"Không biết? Anh làm trợ lý như thế đó hả? Loại chuyện này cũng không biết!"

"Tôi đi hỏi thăm, tất cả cổ đông đều đã nhận được một phong thiếp mời nặc danh nói tuần sau cử hành Hội Đồng Quản Trị, mời bọn họ tham gia."

Mộ Tử Duệ có chút không hiểu nổi rốt cuộc là ai ở sau lưng làm những chuyện mờ ám này, cổ phần trong tay anh ta, mặc kệ là ai cũng khó có thể vượt qua, ngay cả những cổ đông đó có hợp nhau lại đòi cướp vị trí này của anh ta, anh ta cũng không sợ, bởi vì còn có 5% cổ phần cũng nằm trong tay người nhà họ Mộ.

Mặc kệ như thế nào, tập đoàn Mộ thị cũng là của nhà họ Mộ, ai cũng không thể cướp đoạt đi.

*

Đường Hạo Thiên từ chỗ luật sư biết được Thiệu Thiến xé giấy thỏa thuận li hôn, còn nói muốn ly hôn anh ta phải tự mình đi, anh ta nào dám đi gặp Thiệu Thiến.

Tuy nói Thiệu Thiến đối anh ta cũng cực kỳ khách khí nhiệt tình, nhưng khi đó bà ta là loại người thông minh lanh lợi, mà bà ta còn chiếm lấy tài sản mẹ Mạch Mạch để lại cùng với Giang Dĩ Mạch vẫn khẳng định bà ta hại chết mẹ cô, những chuyện này khiến anh ta không dám đi nói chuyện ly hôn với bà ta.

Đường Hạo Thiên đành phải cầu cứu với ba, Đường Chấn nhìn đến con trai mình bị Thiệu Thiến dọa thành bộ dạng này, xảy ra chuyện một chút khả năng đảm đương cũng không có, cũng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mắng anh ta hai câu.

"Hạo Thiên, hiện tại chúng ta có lợi thế hơn, là Giang Mỹ Kỳ làm chuyện có lỗi với con, sao con còn sợ thành bộ dạng này? Về sau bảo ba làm sao có thể yên tâm giao tập đoàn Đường thị cho con xử lý?"

"Ba, chúng ta nuốt một ngàn hai trăm vạn của nhà họ Giang, lúc này nói chuyện ly hôn không phải sẽ khiến người ta nghi rằng chúng ta qua sông đoạn cầu sao?"

"Qua cầu rút ván thì thế nào?" Đường Chấn khí phách hỏi lại: "Mẹ Giang Mỹ Kỳ cũng không phải người tốt, khi còn trẻ không phải dựa vào quyến rũ chồng của bạn thân, rồi cướp hết tài sản mới có hôm nay sao? Nhà họ Đường chúng ta còn thiện lương hơn bà ta, bà ta còn mặt mũi nào tới chỉ trích chúng ta? Lại nói, quả thật lcon gái bà ta làm chuyện có lỗi với chúng ta, loại chuyện này mặc kệ người nào cũng không thể chấp nhận được."

"Luật sư nói giấy thỏa thuận li hôn bị mẹ Kỳ Kỳ xé rồi, muốn ly hôn con phải tự minh nói chuyện." Đường Hạo Thiên có chút chột dạ.

Tuy nói Giang Mỹ Kỳ bên ngoài... , nhưng Đường Hạo Thiên lại cảm thấy chột dạ, lo lắng không yên.

Đường Chấn tức giận mắng anh ta một câu: "Sao chút chuyện ấy mà con cũng lo lắng?" Vỗ vỗ bờ vai của anh ta: "Đứng thẳng, không phải lo lắng, sai là Giang Mỹ Kỳ, không phải nhà họ Đường chúng ta."

Ông lấy đĩa CD ra: "Con gửi cái này tới nhà họ Giang, ba tin người nhà họ Giang nhìn thấy nhất định không dám nói gì nữa, bọn họ sẽ thành thành thật thật ký vào giấy thỏa thuận li hôn."

Đường Hạo Thiên biết trong đĩa CD có nội dung gì.

*

Giang Gia Kiệt về nhà trước, người hầu trong nhà đặt đĩa phim phong thư giao cho hắn: "Thiếu gia, đây là người nhà họ Đường đưa tới."

"Đây là cái gì?" Giang Gia Kiệt tò mò nhìn thoáng qua, mở phong thư ra, thấy bên trong là một đĩa CD.

Nhà họ Đường đưa cái này tới làm gì?

Giang Gia Kiệt chạy về phòng xem nọi dung trong đĩa phim, sau khi TV mở lên, khi nhìn thấy hình ảnh bên trong, ngây ngẩn cả người, cũng hiểu vì sao chị minh bị đánh thanh ra như vậy.

Trong bệnh viện Thiệu Thiến nhận được điện thoại của con trai, lập tức chạy về.

Khi bà ta nhìn thấy nội dung trong đĩa Cd, thiếu chút nữa bị xỉu vì tức.

Khó trách nhà họ Đường dám ly hôn, còn gạch tên con gái minh ra khỏi hộ khẩu.

Giang Mỹ Kỳ ở trong phòng bệnh bệnh viện, trong lòng cũng lo lắng đề phòng, chuyện lần này quá khó giải quyết, hiện tại cô ta ở thế bị động, người nhà họ Đường đã cầm cán chuôi, mà trước khi kết hôn cô ta lại làm quá tuyệt, làm tổn thương mẹ, hiện tại cô ta đang rơi vào tinh cảnh tiến thoai lưỡng nan.

Cửa phòng bệnh đột nhiên đẩy ra, Thiệu Thiến hô hấp dồn dập vọt tiến vào, dơ tay liền xốc Giang Mỹ Kỳ lên.

"Con ranh chết tiệt này, mày dám gạt tao!" Thiệu Thiến vừa tức vừa giận, "Làm ra loại chuyện này, khó trách người ta muốn ly hôn với mày! Mày quả thực là quá không hiểu chuyện, làm sao đêm kết hôn đó có thể yêu đương vụng trộm với người đàn ông khác? Mặt mũi của tao bị mày làm mất hết rồi!"

"Mẹ, đừng đánh nữa..." Giang Mỹ Kỳ dơ tay bảo vệ mặt mình, biết nhà họ Đường nhất định đã đưa đĩa phim cho mẹ xem: "Con bị hãm hại..."

"Hãm hại? Mày còn dám nói hãm hại?" Thiệu Thiến tức giận dùng lực vỗ con gái vài cái: "Mày nghĩ người khác đều là người mù sao? Kêu như thế, còn nói bị hãm hại? Mày khiến mẹ quá thất vọng rồi!"

"Được rồi, mẹ đánh đi, đánh chết con đi!" Giang Mỹ Kỳ đột nhiên lớn tiếng nói, cũng không dơ tay che chở chính minh: "Dù sao hiện ở trong lòng mẹ hận thấu con, nhà họ Đường nuốt hết toàn bộ gia sản của nhà họ Giang chúng ta, con lại hướng về phai chồng mình, hiện tại rơi vào kết cục như vậy cũng đáng, con cũng không mặt mũi sống trên thế giới này, mẹ đánh chết con đi!"

Rốt cuộc cũng là con gái mình, Thiệu Thiến tuy tức giận, nhưng cũng không thể ra tay độc ác.

"Kỳ Kỳ, con nhìn xem con đã làm những chuyện gì, quả thực khiến mẹquá thất vọng đau khổ rồi!" Thiệu Thiến tức giận ngồi ở bên giường.

"Đều là lỗi của con, là con bị Hạo Thiên mê hoặc nghe lời anh ta và ba anh ta, tất cả đều là lỗi của con, hiện tại con bị người đặt bẫy, con cũng không còn mặt mũi mà sống, để cho con chết đi." Giang Mỹ Kỳ cửa sổ, muốn từ nơi này nhảy xuống cho xong hết mọi chuyện.

"Kỳ Kỳ, con điên rồi phải hay không? Xuống ngay cho mẹ!" Thiệu Thiến giữ chặt Giang Mỹ Kỳ: "Có chuyện gì không thể giải quyết, con không được tìm đến cái chết!"

"Mẹ, mẹ buông con ra đi, con đã không cònmặt mũi gặp mẹ và ba, để cho con chết đi." Giang Mỹ Kỳ khóc lóc kể lể, vẫn cứ muốn nhảy.

Thiệu Thiến đột nhiên liền buông tay ra: "Được rồi, con thật sự muốn nhảy, mẹ cũng không ngăn cản con nữa."

Giang Mỹ Kỳ không nghĩ tới mẹ mình không ngăn cản thật, cô ta đứng ở cửa sổ yểu điệu khóc lên: "Mẹ, ngay cả mẹ cũng đối với con như vậy sao? Con bị người ta hãm hại, Hạo Thiên lại muốn ly hôn với con, hiện tại ngay cả mẹ cũng không biết đau lòng cho con gái sao?"

Giang Mỹ Kỳ khóc đến muốn bao nhiêu thương tâm có bấy nhiêu thương tâm.

"Không phải đã nói với con hãy cách xa Mộ Tử Duệ ra rồi còn gì, nhưng ngay trong đên kết hôn con lại làm chuyện đấy, giờ có thể trách ai?" Thiệu Thiến cũng rất giận con gái, làm việc chỉ lo cho mình, vì tiền tài ích lợi, ngay cả mẹ nó mà nó cũn không để vào mắt, hiện tại bị người ta thiết kế, lại chạy về khóc lóc kể lể.

Giang Mỹ Kỳ ngồi ở trên cửa sổ khóc: "Con cũng không muốn, mẹ, hiện tại nếu ngay cả mẹ cũng không giúp con, thật sự con chỉ có chết thôi."

"Con cứ đứng ở đấy, bảo mẹ phải giúp con như thế nào đây?" Thiệu Thiến tức giận hỏi.

"Mẹ, mẹ nói mẹ đồng ý giúp con?" Giang Mỹ Kỳ hỏi.

"Còn không mau xuống!" Thiệu Thiến tuy không thích cách cư sử của con gái, nhưng dù sao đó cũng là con gái của mình.

"Mẹ, mẹ có biện pháp gì sao?"

"Xuống rồi nói."

Giang Mỹ Kỳ từ trên cửa sổ nhảy xuống, nhào vào trong lòng Thiệu Thiến, làm nũng khóc: "Mẹ!"

Thiệu Thiến đối với con gái minh vẫn không thể độc ác được: "Đừng khóc, có chút việc nhỏ mà cũng khóc thành như vậy!"

"Đây đâu phải chuyện nhỏ, nếu Hạo Thiên thật sự công bố những thứ này ra ngoài, con sẽ không còn mặt mũi gặp người nữa."

"Hiện tại biết không chịu nổi, lúc ấy sao còn làm!" Thiệu Thiến giáo huấn con gái một trận.

Răn dạy xong rồi, chuyện này cũng vẫn phải giải quyết.

Giang Mỹ Kỳ khóc sướt mướt lau nước mắt: "Mẹ, người nói hiện tại con phải làm gì?"

"Con làm ra loại chuyện này, nhà họ Đường tuyệt đối không có khả năng tiếp nhận con làm con dâu nhà họ nữa." Thiệu Thiến nói.

"Mẹ, mẹ nói để con ly hôn?"

"Cuộc hôn nhân này tuyệt đối không thể ly!" Thiệu Thiến kiên định nói.

"Vậy làm sao bây giờ? Đĩa CD trong tay bọn họ, đến lúc đó..."

"Con gấp cái gì, sẽ có biện pháp." Thiệu Thiến trấn định nói.

"Có thể có biện pháp nào?" Giang Mỹ Kỳ cũng nghĩ không ra còn có thể có biện pháp nào, hiện tại tất cả đều không lợi với cô ta.

"Kỳ thật Hạo Thiên trái lại dễ đối phó, dù sao nó còn trẻ, chủ yếu Đường Chấn. Lão hồ ly kia, nuốt hơn một ngàn hai trăm vạn của nhà họ Giang chúng ta, bây giờ còn muốn ly hôn, thật sự là quá tốt đẹp rồi, chuyện tốt đều bị ông ta chiếm hết." Thiệu Thiến nói móc nói, nhìn con gái: "Kỳ Kỳ, con phải nhớ kỹ lời mẹ nói, mặc kệ thế nào cũng không có thể ký giấy thỏa thuận li hôn."

"Nếu như nhà họ Đường công bố nội dung đĩa CD kia ra ngoai thì làm sao bây giờ?"

"Nhà họ Đường gia cũng là nhà giàu có, trên thương giới cũng có chút địa vị, con dâu nhà mình trong đêm cử hành hôn lễ đó làm loạn với cháu ngoại chính mình trong phòng vệ sinh, thì lúc đó cũng không chỉ có nhà họ Giang mất mặt." Thiệu Thiến nói: "Nhà họ Đường cũng sĩ diện, bọn họ sẽ không công bố nội dung đĩa CD kia đâu."

Tròng mắt Thiệu Thiến xoay xoay: "Kỳ Kỳ, ngày mai ngươi trở về nhà họ Đường đi."

"Mẹ!" Giang Mỹ Kỳ rõ ràng không muốn, làm ra cái loại chuyện này, quay về nhà họ Đường, không phải tự rước lấy nhục sao, mà nhà họ Đường căn bản không có khả năng cho cô ta vào cửa.

"Kỳ Kỳ, nếu tin tưởng mẹ, ngày mai trở vềnhà họ Đường." Thiệu Thiến nói: "Con là con gái của mẹ, mẹ tuyệt đối sẽ không hại của con!"


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-149)