Mẹ con tâm kế
← Ch.062 | Ch.064 → |
Gặp nhau ở loại địa phương này cũng có chút xấu hổ, Thiệu Thiến lập tức trốn ở chỗ tối, nhìn Đường Chấn vừa tán gẫu vừa rời đi cùng với nhân viên của công ty đối tác.
Cuối cùng bà ta cũng không thể nhìn thấy người phụ trách của công ty đối phương.
Lúc này trên sân khấu vang lên tiếng gọi điện thoại: "Trợ lý Bạc, người đã tới rồi."
Thiệu Thiến gặp trắc trở, trên đường trở về liền gọi điện thoại cho con gái: "Kỳ Kỳ, con đang ở đâu?"
"Con đang trên đường đến sân bay."
"Con đến sân bay làm cái gì?"
"Con muốn xuất ngoại chơi vài ngày."
"Mẹ tìm con có việc, trước đừng xuất ngoại, trực tiếp tới công ty gặp mẹ." Thiệu Thiến khẩn trương nói.
"Mẹ, con đã đặt vé máy bay rồi."
"Đừng tưởng rằng mẹ không biết con đi gặp Mộ Tử Duệ, hiện tại mẹ bên này có chuyện quan trọng, con lập tức qua đây!" Nói xong không đợi con gái cự tuyệt liền cúp điện thoại.
Lái xe cũng nghe được nội dung cuộc đối thoại chậm rãi hạ thấp tốc độ xe, chờ khách hàng truyền đạt ý muốn.
Giang Mỹ Kỳ bất mãn để điện thoại xuống, cũng không có tính sẽ nghe theo lời mẹ, mà tiếp tục đến sân bay.
Lái xe không có nhận được mệnh lệnh, hạ thấp tốc độ xe dần dần tăng nhanh lên, tiếp tục đến sân bay.
Thiệu Thiến tới công ty vẫn không thấy con gái tới, lại gọi điện thoại qua, Giang Mỹ Kỳ lại cố ý không chịu tiếp.
Đăng ký thủ tục xong, sau đó chờ máy bay cất cánh em trai Giang Gia Kiệt đột nhiên lại gọi điện thoại tơis.
"Chị, mẹ bảo chị lập tức đi công ty mẹ, nói nếu không đến mà nói, mẹ sẽ cắt mọi nguồn kinh tế của chị." Giang Gia Kiệt chỉ thuật lại hoàn toàn lời nói của mẹ, sau khi nói xong lập tức nói rõ quan điểm chính mình: "Chị, chị cũng quá kỳ cục rồi đó. Mẹ có việc gấp tìm chị, chị cũng chỉ lo cho chính mình, vẫn chạy ra nước ngoài đi tìm Mộ Tử Duệ, nếu anh Hạo Thiên biết toàn bộ những chuyện chị làm sau lưng anh ấy, nhất định gan giết người anh ấy cũng có đấy."
"Mắc mớ gì đến em?" Giang Mỹ Kỳ bất mãn nói: "Nếu em dám nói lung tung, chị sẽ không nhận em là em trai ruột!"
"Cần tới em thì coi như em trai ruột không cần thì chỉ biết có bản thân!" Đối với người chị này Giang Gia Kiệt cũng cực kỳ bất mãn, thường xuyên cố ý nói cô ta, đương nhiên, đối với bên ngoài, anh ta vẫn không chút do dự đứng về phía mẹ và chị gái.
"Chị mau tới chỗ mẹ đi hình như mẹ có chuyện rất gấp..."
Không đợi Giang Gia Kiệt nói xong, Giang Mỹ Kỳ đã cúp điện thoại.
Radio đang nhắc nhở đăng ký, Giang Mỹ Kỳ tức giận, đương nhiên cô ta biết nếu cô ta đi thật, mẹ nhất định sẽ không bỏ qua cho mình.
Luôn mãi do dự, luôn mãi tức giận, cuối cùng bực mình địa ly khai sân bay.
Thiệu Thiến nhìn thấy rốt cuộc con gái cũng đến, mới nói: "Rốt cuộc con cũng đồng ý đến đây?"
"Mẹ, chuyện gì mà gấp như thế? Mà con phải lập tức đến?" Giang Mỹ Kỳ tức giận hỏi.
"Công ty xảy ra chút vấn đề, hiện tại cần con hỗ trợ." Thiệu Thiến nói.
"Đây cũng không phải công ty của con, muốn con hỗ trợ gì chứ?" Giang Mỹ Kỳ bất mãn nói: "Giang Dĩ Mạch kia chỉ cần nói một câu, nói thu hồi liền thu hồi..."
"Kỳ Kỳ, công ty này là của nhà họ Giang chúng ta, mẹ tuyệt đối không để Giang Dĩ Mạch lấy đi." Thiệu Thiến nói.
"Cho dù là như vậy, tương lai không phải con cũng gả ra ngoài sao, cũng không có khả năng mẹ sẽ cho con cái công ty này, chỉ biết giữ cho Gia Kiệt, mẹ bảo Gia Kiệt đi mà giúp mẹ đi!"
"Con bé này con lại hờn dỗi cái gì chứ?" Thiệu Thiến trách cứ nói: "Không phải con muốn đi thăm Mộ Tử Duệ sao? Nhưng sao con không ngẫm lại xem con xảy thai được bao lâu? Lúc này chạy đi, khẳng định sẽ khiến cho Hạo Thiên hoài nghi, nếu nó biết con giả mang thai, lại ở cùng một chỗ với Mộ Tử Duệ, nó có thể buông tha cho con?"
"Là chính anh ta đề xuất muốn chia tay!" Giang Mỹ Kỳ khinh thường.
"Nhưng con lừa gạt nó mang thai cũng là sự thật, nếu nó biết có thể buông tha cho con sao? Còn nhà họ Mộ và nhà họ Đường là thân thích, nhà họ Mộ biết con có quan hệ với Hạo Thiên, ngay cả Mộ Tử Duệ, nhà họ Mộ cũng không có khả năng đồng ý hôn sưj của hai đứa." Thiệu Thiến nói: "Khoảng thời gian trước mẹ nghe Đường Hân nói Tử Duệ và tam tiểu thư nhà họ Ngôn đã bàn chuyện cưới hỏi rồi."
"Con muốn có con của Tử Duệ không được sao! Bọn họ muốn ôm cháu trai như thế, còn sợ không thế tiến vào cửa nhà họ?"
"Con ở cùng với Hạo Thiên lâu như vậy, cũng chưa có thể mang thai con của Hạo Thiên, con nghĩ Mộ Tử Duệ là kẻ Ngốc hay sao?"
"Mẹ, mẹ có ý gì? Con cố ý không chịu mang thai con của Hạo Thiên!"
Thiệu Thiến nhìn con gái: "Con nói cái gì?"
Giang Mỹ Kỳ biết chính mình nói lộ ra, cố ý chuyển hướng đề tài, "Mẹ, mẹ có chuyện gì thì nói đi."
Thiệu Thiến cũng không đồng ý buông tha vấn đề vừa rồi: "Con giải thích rõ cho mẹ, vừa rồi lời con nói là có ý tứ gì? Chuyện gì mà không chịu mang thai con của Hạo Thiên? Nhà họ Đường có điểm nào không bằng nhà họ Giang chúng ta?"
"Nhà họ Đường không kém nhà họ Giang chúng ta, nhưng lại kém xa nhà họ Mộ!" Giang Mỹ Kỳ không sao cả nói: "Giang Dĩ Mạch dựa vào đâu mà được làm thiếu phu nhân nhà họ Mộ? Luận diện mạo, con không có điểm nào kém cô ta?"
"Lúc trước không phải chính con không chịu gả vào nhà họ Mộ đó sao?"
"Ai muốn gả cho tên đần độn?"
"Vậy con còn không phục cái gì?"
Giang Mỹ Kỳ ngồi ở trên ghế sofa, bắt chéo hai chân: "Gả cũng phải gả cho Nhị thiếu gia nhà họ Mộ!"
"Con cảm thấy nhà họ Đường sẽ đáp ứng? Nhà họ Mộ sẽ tiếp nhận con? Con phải biết rằng phụ nữ muốn sinh con cho nhị thiếu gia nhà họ Mộ có rất nhiều." Thiệu Thiến nhắc nhở: "Không có con cũng sẽ không thiếu."
"Mẹ, mẹ có thể đừng giội nước lạnh vào con có được hay không?" Giang Mỹ Kỳ mất hứng làm nũng: "Là Hạo Thiên không cần con, căn bản anh ta không tính sẽ cưới con, lúc trước con để cho anh ta ngả bài với Giang Dĩ Mạch, anh ta đều không muốn, sau này ngay cả con làm bộ mang thai, anh ta cũng không chịu, đàn ông không có tính trách nhiệm như vậy, làm sao con có thể gả cho anh ta chứ? Mẹ cũng không muốn nhìn con bị Giang Dĩ Mạch sỉ nhục đúng không?"
Nói xong mắt liền tràn lệ.
Mỗi lần gặp vấn đề, cô ta luôn dùng chiêu thức ấy.
Làm nũng, giả thương cảm.
Thiệu Thiến hiểu con gái mình nhất, bộ dáng này, nếu đàn ông thấy, chỉ sợ cũng muốn tâm viên ý mã, tiến lên cẩn thận che chở.
"Con yêu Tử Duệ thật lòng, nếu găpj anh ấy sớm một chút, con nhất định sẽ không nhận Hạo Thiên." Giang Mỹ Kỳ yểu điệu khóc lóc kể lể.
"Được rồi, ở trước mặt mẹ không cần phải làm như vậy, mẹ có nói không giúp con sao?"
"Con không diễn, con nói đều là sự thật." Giang Mỹ Kỳ yểu điệu khóc ròng nói.
"Kỳ Kỳ, nhà họ Mộ đã sắp không được rồi." Thiệu Thiến nói: "Con vẫn nên lựa chọn Hạo Thiên đi."
Giang Mỹ Kỳ nhìn mẹ mình: "Nhà họ Mộ làm sao vậy?"
"Hiện tại nhà họ Mộ đã trên đường xuống dốc, khu vui chơi ở trung tâm thành phố kia là hạng mục mà nhà họ Mộ muốn có được, lại bị một công ty nhỏ sắp phá sản thần không biết quỷ không hay cướp mất, khiến tập đoàn Mộ thị mất mặt, cũng thành truyện cười trong thương giới."
Thiệu Thiến lôi kéo tay con gái: "Hiện tại nhà họ Đường lại bay lên như diều gặp gió, mẹ vừa mới nhận được tin tức, ba của Đường Hạo Thiên cũng tham gia đầu tư vào khu vui chơi, sau vài năm nữa tập đoàn Đường thị sẽ không phải lo vấn đề kinh doanh nữa."
"Mẹ, ý của mẹ?"
"Hạo Thiên vẫn rất không tốt, rất có tiềm lực, Kỳ Kỳ, con phải nắm chắc, nếu nhà họ Giang chúng ta cũng có thể tham gia đầu tư mà nói, rất nhanh nhà họ Giang chúng ta cũng có thể tiến thân thành nhà giàu có, đến lúc đó con gả đi cũng được nở mày nở mặt!"
← Ch. 062 | Ch. 064 → |