← Ch.47 | Ch.49 → |
Một tay anh vừa xoa â_Ⓜ️ ✌️_ậ_† cho cậu quản gia, vừa 𝖍.ô.п say đắm đôi môi anh nhung nhớ hằng đêm, môi lưỡi hai người quyện vào nhau như thể một giây tiếp theo sẽ trời cùng đất tận, 𝒽ô.𝖓 để bù đắp cho khoảng thời gian còn e tình của hai người.
Cậu quản gia vòng tay ôm cổ người đàn ông, thân dưới đung đưa theo nhịp tay người ấy, cổ họng còn bật rên ra từng tiếng 🍳⛎·🍸ế·𝖓 𝓇·ũ. Đến khi môi lưỡi hai người tách ra, đôi môi ai nấy cũng đỏ ửng vì ngấu nghiến.
Cậu quản gia 𝐭𝖍●ở 𝐝ố●𝒸 hỏi ngài Ý, "Ngài Ý ơi, mình, mình còn học bơi nữa không ạ?"
"Ừ, em muốn học không?"
"Dạ, dạ muốn." Vì mỗi lần bơi ngài Ý trông đẹp trai 🍳.ц.ⓨế.ռ 𝖗.ũ vô cùng cực luôn, cậu muốn xem ngài Ý bơi lắm.
"Nhưng, nhưng ngài Ý ơi, áo tắm này siết em đau."
"Vậy... mình không mặc nữa nhé?"
"Không, không mặc gì luôn ấy ạ?"
"Ừ, được không em?"
Cậu quản gia mắc cỡ 🌜hế_† rồi, nhưng được khoe thân trước mặt người mình thương thì... có hơi thích.
"Dạ được."
Người đàn ông nắm dây áo tắm kéo xuống, đến ɱô-𝖓-𝐠 thì cậu quản gia đỏ mặt tự giác nhểnh người mình lên cho ngài Ý thuận lợi, đến khi cậu trần truồng hết cả mới co hai chân lại muốn che chắn một ít.
"Lấy butt plug ra nhé?"
"Dạ." Cậu quản gia đỏ rần cả mặt vì sự 𝒹·â·ɱ đã·n·ɢ của mình.
"Xoay người nằm sấp lại, chổng 𝖒ô𝐧-ⓖ lên nào."
Cậu quản gia làm theo lời ngài Ý, còn tri kỉ đưa hai tay banh ⓜ_ôn_🌀 mình ra. Người đàn ông cầm đầu hình tròn màu đỏ của butt plug, trước khi lấy ra anh còn khẽ nhấn nó vào, làm cho cậu quản gia rên bật một hơi, lỗ nhỏ co thắt dữ dội như muốn nuốt cả butt plug vào trong. Lúc kéo nút tắc ra vang lên một tiếng "phốc" như đang mở nắp rượu. Lỗ nhỏ tròn đỏ của cậu vì nhét nguyên đêm mà bây giờ không khít lại được, tròn tròn xoè ra trước mặt người đàn ông.
Anh cúi người xuống khẽ 🦵❗-ế-m nhẹ lên lỗ đỏ tròn ấy, còn như có như không vói lưỡi vào đưa đẩy như đang ɢ●i●𝐚●0 ♓ợ●𝖕, lưỡi anh đảo vòng quanh vách thịt đỏ tươi, khi đưa lưỡi vào sâu hơn thì rà được một chỗ lõm lên bên trong, anh xấu xa chà lưỡi vào nơi đó. Thành công thu hoạch được tiếng rên ngất trời của cậu quản gia.
"Ứ, ngài, ngài Ý ơi... ứmmm, mình học bơi mà, hức, ngài đừng, đừng ra vào nơi ấy nữa, em, em 𝖈𝒽ế_t mất, ứnnnn." Cậu quản gia cong 〽️ôп-ɢ cao vút phun đầy nước ra khỏi lỗ nhỏ, ngay cả lỗ bướm cũng văng âm tinh tung toé, chim chim đỏ hồng ở thân trước cũng ⓑ.ắ.п t.ï𝖓.𝖍 vì 💰ư_ớ_n_g.
Người đàn ông chỉ định trêu cậu chứ không làm đến mức cuối cùng, anh ⓛℹ️ế*m hết nước 🅓·â·〽️ của bé đáng yêu một lần rồi rút lưỡi ra.
"Bé 𝐝-â-ɱ chảy đầy nước hết rồi này."
"Ứn... em, em không 🅓-â-〽️ mà." Mặt cậu đỏ rần chổng 〽️.ô.𝐧.🌀 nằm ✝️♓-ở ♓-ổ-п 𝖍ể-ռ, khoé mắt đuôi mày ửng đỏ vì 💲·ư·ớ𝓃·ɢ.
"Em không 𝐝·â·ⓜ thì ai 🅓â.ɱ hửm? Bé mèo đêm nào cũng rên ư ử trong phòng em à?" Người đàn ông mặt mày đứng đắn nhưng lại toàn nói ra những lời xấu xa.
"Hức, ngài... ngài, ngài mở camera trong phòng em hở?" Cậu quản gia hết hồn.
"Tôi không mở, nhưng tiếng em rên trong đêm rất lớn đấy bé 🅓â-𝖒, với cả, phòng em cách âm không tốt."
"Hu, ngài, ngài bắt nạt em." Cậu quản gia xấu hổ đỏ mặt chỉ biết vùi mình xuống ghế. Nhớ lại 5 tháng nay, bao nhiêu đêm cậu hứng tình г_ê_ռ ⓡ_ỉ đều bị người đàn ông này nghe hết cả rồi, thế mà ngài ấy còn làm như không có chuyện gì, ngày nào cũng mặt mày nghiêm túc nhìn mình đỏ mặt, thật xấu xa, thật quá đáng mà.
Người đàn ông vỗ ⓜô-𝐧-𝖌 cậu, "Ngoan, dậy nào, mình xuống hồ nhé."
Hai người cùng nhau xuống nước, khi cơ thể trần truồng của cậu quản gia hoà vào nước, cậu mới muộn màng nhận ra ngài Ý của mình là một người mặt mày nghiêm túc nhưng lòng dạ đen tối xấu xa đích thực. Cái lỗ nhỏ vừa lấy butt plug ra vẫn chưa hoàn toàn khít lại, bây giờ nước trong hồ tràn vào từng ngõ ngách trong động thịt của cậu, len qua từng điểm mẫn cảm vừa bị ngài Ý 👢.𝒾.ế.𝐦 láp, làm cậu có cảm giác như có một con rắn đang chui vào động nhỏ của mình, cậu không khỏi dựa người vào ngài Ý, mắt rơm rớm nhìn người đàn ông đang ôm mình.
Người đàn ông đứng dưới nước, một tay đỡ bụng cậu quản gia, một tay đỡ chân, "Nào, em sải tay quạt, chân đạp nước nhé."
Ngài Ý dạy cậu học bơi ếch, một kiểu bơi rất bình thường, nhưng với cậu thì nó không bình thường chút nào cả. Vì sao à? Vì mỗi lần cậu dạng chân đạp nước, nước hồ bơi sẽ ùa thẳng vào hai cái lỗ của cậu, nước tràn vào vừa mát vừa ngứa, làm cậu như lâng lâng giữa cái nóng trong người và cái mát của nước. Thêm cả tay ngài Ý, ứ, không biết vô tình hay cố ý chạm vào chim chim của cậu.
Cậu gắng gượng đến khi xấu hổ không chịu được nữa phải ôm chầm lấy người đàn ông, đỏ mặt nói, "Ngài, ngài Ý, hôm nay mình học đến đây thôi nhé, em, em chịu không nổi, nước, nước tràn vào."
Người đàn ông ôm cậu dựa vào thành hồ phì cười, tay nâng cặp mô𝐧-𝐠 trần của cậu lên, làm cả người trần trụi của cậu áp sát vào người anh.
"Tôi còn tưởng em sẽ nhịn mãi chứ, bé 𝒹â*𝖒, không chịu mặc áo tắm là em, trần truồng cũng là em, bây giờ biết chưa hửm, còn dám q*u𝓎ế*𝓃 ⓡ*ũ tôi không?"
"Dạ, em biết rồi, ngài Ý ơi." Nói rồi cậu thơm một cái lên má người đàn ông.
Anh thuận thế tìm theo đôi môi cậu, hai người lại trao nhau nụ 𝒽·ô·𝐧 ướ-t á-🌴 dưới hồ bơi. Anh xoay người lại đặt cậu lên bờ hồ, cậu dạng hai chân ra kẹp anh ở giữa. Anh đẩy cậu nằm xuống rồi rướn đến 𝖍●ô●ⓝ lên bướm xinh nãy giờ bị bỏ quên của cậu, vỗ 𝐦.ô.ⓝ.ɢ ra lệnh, "Bé đáng yêu, banh bướm ra tôi xem nào."
"Ứm, dạ." Cậu quản gia vẫn rất mắc cỡ với kiểu mặt nghiêm túc nói lời ԁâ_ⓜ đã_𝖓_🌀 của ngài Ý. Mỗi lúc thế này, làm cậu, làm cậu... chỉ muốn xoè hai cái lỗ ra cho anh chơi.
Cậu quản gia vòng tay xuống ôm hai chân mình rồi vạch bé bướm xinh xinh của mình ra cho người đàn ông xem, hai mép bướm múp míp bị những ngón tay thon trắng của cậu banh ra hết cỡ, xung quanh nơi ấy trắng hồng không một cọng lông, hai mép hoa cong cong đang г𝖚*п rẩ*🍸 vì không khí buổi sáng, e ấp như chưa nở, hạt đậu nhỏ chính giữa đã đỡ sưng hơn khi nãy, lỗ hoa bên dưới cũng đang mấp máy ánh nước long lanh.
Người đàn ông dùng ngón cái khẽ chạm vào hạt đậu, anh xoa nắn vài cái, cảm giác hạt đậu không còn to như trước mới buông tay ra, cúi đầu xuống 𝒽-ô-ⓝ ɱ-ú-𝖙 bướm xinh của cậu quản gia, đầu lưỡi anh nhẹ nhàng rà một lượt xung quanh, rồi dùng răng khẽ nhay hạt đậu đỏ, làm cho cậu quản gia vừa rên vừa giật nảy cả người, nước ԁ-â-𝖒 trong bướm cũng phun ra ồ ạt như thuỷ triều, bắn ướt cằm của người đàn ông, chảy xuống bụng hoà với nước hồ bơi.
"Ngài Ý, ngài Ý ơi, ngài đừng nhay chỗ đó, hức, ứ, ứmmm, em... em... em mắc tè lắm, ngài đừng nhay nữa mà, hức, hu."
Người đàn ông như không nghe thấy, lúc thì nhay cắn hạt đậu, lúc thì 🦵ℹ️*ế*Ⓜ️ ɱú.𝐭 hai cánh bướm, lưỡi còn ra vào trong lỗ hoa của cậu quản gia thật lực. Đến thời khắc dương v*t của cậu quản gia ⓑắ·ⓝ ✝️·𝒾·ⓝ·𝒽 vì ş-ư-ớռ-ℊ, âm tinh trong lỗ hoa cũng bắn phụt ra hết dòng này đến dòng khác, trong lúc cậu 𝒷_ắ_𝖓 ✞_❗_ռ_𝐡 người đàn ông vẫn không ngừng nhay cắn, như thế anh muốn nuốt cả bướm của cậu vào bụng, đến cuối cùng trước khi cậu không chịu nổi nữa, cậu kéo ôm đầu người đàn ông lên, bướm xinh dưới thân cũng đồng thời phun ra một dòng nước tiểu màu vàng, tưới hết lên người người đàn ông rồi hoà vào dòng nước hồ bơi.
Cậu nức nở thành tiếng ôm cứng người đàn ông không dám buông, "Ngài Ý ơi, em xin lỗi, em làm bẩn ngài rồi."
Người đàn ông ôm cậu vỗ về, một tay cũng xoa bướm cậu dỗ dành, "Ngoan, không khóc, em ◗â_ɱ thế này tôi rất thích, ԁụ_𝒸 𝖛ọ_𝐧_𝐠 nguyên thuỷ trần trụi nhất của em vì tôi mà có, tôi vui còn không kịp thì sao mà giận em."
"Dạ, thật ạ?" Cậu quản gia chớp đôi mắt to tròn ngập nước nhìn ngài Ý.
"Ừm, ngoan nhé, em có thế nào tôi cũng thích."
← Ch. 47 | Ch. 49 → |