← Ch.22 | Ch.24 → |
Trịnh Đằng Huy phía sau đột nhiên ôm lấy Lý Giai Di, bắt chuẩn xác bầu vú no đủ mà xoa nắn, cậu †𝖍●ở 𝐡●ổ●ⓝ 𝐡ể●𝐧, dương v*t dưới háng ểnh lên ⓜô𝓃·g cô.
"Sao mà anh vào được?" Giai Di bị dọa 𝐭h●ở 🌀ấ●p, trong nháy mắt cô tưởng là Thạch Đông Thăng đi vào, nhưng sao có thể, đây là nhà cô, người kia có gan thế nào cũng không dám.
"Vợ à, muốn." Đằng Huy tập thể hình quanh năm, cánh tay rắn chắc đầy lực, chỉ bằng một cánh tay khoanh Lý Giai Di thì chống không lại.
"Cũng muộn rồi, ngày mai nha." Trong 🌴ⓗâ-ⓝ 𝖙♓-ể cô còn †ℹ️_𝐧_♓ 𝖉_ị_𝖈_𝐡 chưa rửa sạch, chẳng may Trịnh Đằng Huy ↪️ắ_〽️ ѵà_𝐨, phát hiện thì làm sao bây giờ?
"Chỉ một lần thôi, anh thật sự rất muốn." Đằng Huy đã sớm không nhịn được, ngửi mùi hương nhàn nhạt trên người cô, thoang thoảng một mùi vị khác lạ, nhưng cậu không có tâm trạng miệt mài truy vấn, 𝐝ụ.c 𝖛.ọn.g nổi lên, nắm gậy th*t cắ_𝐦 ѵ_à_⭕ giữa hai chân.
"Chồng à..... Ưm...... Trước đừng....." 𝐍-𝖌ự-↪️ cô bị xoa nắn, huyệt nhỏ bị dương v*t đ*â*ⓜ v*à*⭕, т𝖍â*𝐧 †*♓*ể mẫn cảm rất nhanh đã đầu hàng.
Trịnh Đằng Huy nâng một chân cô lên, để Lý Giai Di dán sát vào tường, liền gấp gáp mà cắm gậy th*t vào âm đ*o.
"A..... sao anh lại không mang bao..... Ưm...." Giai Di cảm nhận rõ ràng được Đằng Huy không mang bao, cô kẹ-ⓟ 𝒸-hặ-t âm đ*o không cho cậu cắm sâu vào trong.
"Lúc sắp bắn anh sẽ 𝓇ú·† ⓡ·𝖆." Trịnh Đằng Huy bị hoa huy*t đè ép đến khó chịu, cậu đ_ú_т toàn cây vào, gậy th*t đỏ tím đỉnh thật mạnh vào chỗ mẫn cảm.
"A.... Đ.â.𝖒 tới rồi.... A...." Lý Giai Di kỳ thật cũng khẩn trương, cô sợ cậu sẽ cảm nhận được bên trong âm đ*o ẩm ướt không bình thường.
Quả nhiên Đằng Huy mới vừa 𝒸ắ.𝖒 ✔️à.𝐨 trong, còn chưa có thọc vào 𝓇*ú*† r*🔼 đã hỏi: "Bên trong của vợ hôm nay ướt quá nha, mới vừa moi à?"
"Không.... không có, đều tại dương v*t của anh quá lớn..... A...." Thần kinh Lý Giai Di căng chặt, không hề nghĩ ngợi trực tiếp phủ nhận, nhưng thực tế là cô mới bị hàng xóm cách vách 𝐜·♓ị🌜·♓, còn bắn vào bên trong, hiện tại âm đ*o vẫn còn tàn lưu dịch thể của anh ta.
"Em căng thẳng cái gì?" Trịnh Đằng Huy nâng chân, dùng sức 𝓇.ú.† 𝖗.🅰️ đâ*ⓜ νà*ⓞ, bắt đầu hung mãnh c*𝖍*ị*𝒸*♓ cô, gậy th*t cong đã sớm quen thuộc từng chỗ mẫn cảm trên 𝐭_♓_â_п 🌴_♓_ể Giai Di, cho nên rất dễ dàng tìm được vị trí nhô lên kia.
"Anh nhẹ chút..... A..... Quá mạnh....." Lỗ thịt Lý Giai Di còn tê tê dại dại, bị đ_â_𝖒 mạnh như vậy, 𝖉â_ⓜ dịch lại tiết ra một lượng lớn.
Trịnh Đằng Huy như muốn nghiệm chứng thể xác cùng tinh thần của mình đều thuộc về Giai Di, tần suất đ_â_ⓜ rút ngày càng mạnh mẽ, cậu để chân sau cô đứng thẳng, tư thế như vậy dẫn tới hạ thân κẹ*ρ 𝒸*𝐡ặ*𝐭, huyệt nhỏ 𝖘ⓘ-ế-✝️ 𝒸-♓-ặ-т lấy thân thịt thô to, 🎋ⓗ𝖔á-❗ 🌜ả-ⓜ mãnh liệt lan rộng cả người.
Lý Giai Di vừa hoan nghênh 🅓*ụ*𝒸 ☑️ọ𝐧*🌀 ×.â.m 𝓃.♓.ậ.𝖕, vừa bài xích dương v*t đi vào, cô sợ Đằng Huy nhận ra trong đó có т_❗_n_♓ d_ị_🌜_𝒽 đàn ông khác, cũng vì bí mật này mà 🌴𝒽·â·n ✝️·ⓗ·ể lại càng thêm mẫn cảm.
Trịnh Đằng Huy c𝒽ị𝐜.𝒽 đến kinh thiên động địa, phảng phất như muốn dùng hết tất cả sức lực trên người Giai Di, 𝐦_ô𝓃_🌀 bị đâ*ⓜ cho loạn xạ, hồng đào hai bên đều lắc lư kịch liệt.
Cô không biết vì sao cậu lại mạnh bạo như vậy, chân nhũn ra không đứng vững, còn may là có bức tường, bằng không với lực đạo này, cô sớm đã té ngã.
"Giai Di...... Anh muốn c_𝖍_ị_ⓒ_♓ ⓒ𝐡ế·🌴 em." Trịnh Đằng Huy gọi tên vợ mình, nhưng trong thâm tâm lại nghĩ đến người phụ nữ khác, cái miệng nhỏ, còn có bộ dáng hứng tình kia.... Đột nhiên gậy th*t trong cơ thể căng phồng.
"Anh như thế nào lại to hơn rồi..... Ưm.... Đừng......" Lý Giai Di bị cậu c.𝒽ị.↪️.♓ như muốn 𝐜𝖍-ế-✞ đi sống lại, thân dưới 𝐬ℹ️-ế-𝖙 ⓒ-𝐡-ặ-т lấy dương v*t.
Mà cách một bức tường, Hàn Nhã Văn ngồi sững sờ trên sô pha, như có như không mà nghe được tiếng 𝖗_ê_𝐧 𝓇_ỉ, lập tức nhận ra người đàn ông kia đang 𝐥à*𝐦 т*ì*𝐧*𝐡.
Nghĩ đến hôm nay trên xe người kia 𝐜ở*𝒾 🍳*⛎ầ*ⓝ ra chuẩn bị 𝖈·♓·ị·🌜·𝒽, Hàn Nhã Văn liền thấy nóng trong người, bên dưới ngứa ngáy.
Thạch Đông Thăng vừa vào cửa, Nhã Văn ngẩng đầu nhìn anh, vẻ mặt lộ rõ thèm khát, cô r●𝐮●п гẩ●ⓨ nói: "Ông xã, hôm nay có rảnh không?"
Hai người trong phòng tắm lao tới đỉnh núi, Trịnh Đằng Huy ↪️𝐡_ị🌜_♓ nửa canh giờ, dưới tiếng kêu 🅓*â*m đ*ã*𝓃*🌀 của Lý Giai Di, cậu bóp lấy bờ Ⓜ️ô·п·g trắng nõn, mắng to lỗ ⓓâ·m, ngay lúc sắp ⓑắ-𝓃 ⓣ-𝖎𝓃-♓ liền nhanh chóng 𝖗ú●ⓣ г●a, nắm lấy dương v*t sục thêm vài cú, toàn bộ tinh đặc bắn hết lên mô𝖓_g cô.
← Ch. 22 | Ch. 24 → |