Xuyên qua
Ch.02 → |
Nguyễn Băng Như(xưng là ta nhé) Sau khi sáng tác xong bài viết của mình ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ chỉ đúng 1h rồi, ta bèn tính đi ngủ ai ngờ bụng reo lên ta đành an ủi bụng mình, sau đó xuống lầu kiếm đồ ăn vì có tính lười nên đồ ăn vặt luôn được mua dự trữ.
Ta bỗng nghe tiếng chuông báo reo lên, ta vội chạy lên lầu để xem m. n phản hồi bài viết thế nào, bỗng nhiên ta trượt chân trực tiếp tiếp xúc thân mặt với đất mẹ. Sau đó, ngất xỉu luôn.
Lần thứ 2 tỉnh lại vì chưa tiếp thu được ánh sáng nên ta phải nheo lại nhiều lần đến khi mắt thích ứng được thì ta kinh ngạc há mồm và trực tiếp ngốc lăng cuối cùng là nở nụ cười rất ư là đểu ~3~
Mình xuyên không rồi nga ~ hắc.. hắc!!!
Ch. 02 → |