Vay nóng Tinvay

Truyện:Darling Ngoài Hành Tinh - Chương 06

Darling Ngoài Hành Tinh
Trọn bộ 10 chương
Chương 06
0.00
(0 votes)


Chương (1-10)

Siêu sale Lazada


" Cái gì?"

Phương phụ và Phương mẫu trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, đều trừng mắt nhìn Cách Lâm cùng nữ nhi ngồi ở đối diện.

Dĩ Nặc cúi đầu, khuôn mặt đã sớm đỏ bừng mà Cách Lâm thì vẫn như cũ là 1 Minh Tinh Nhân - mặt không chút thay đổi, hắn không rõ Phương phụ và Phương mẫu kinh hô "Cái gì" Chỉ là một loại từ sợ hãi, mà không phải thực sự hỏi hắn cho nên hắn lại lần nữa lặp lại lời nói mới rồi.

" Ta muốn cùng Dĩ Nặc kết giao, cô ấy nói muốn nói với ba mẹ một tiếng."

Phương phụ nghe xong phi thường khiếp sợ, bởi vì hắn chưa từng nghĩ tới chính nữ nhi sẽ có bạn trai là một người ngoài hành tinh, mà Cách Lâm với hắn mà nói cũng chỉ là một khách đường xa đến địa cầu, người ngoài hành tinh này cái gì cũng đều không hiểu, không chỉ đem miệng nữ nhi hắn trở thành đường tắt để sưu tầm tư liệu, bây giờ lại còn nói muốn cùng nữ nhi hắn kết giao?

Vậy sao được! Tốt xấu gì thì cô cũng là nữ nhi bảo bối của hắn, dù cho muốn kết giao cũng nên là một nam nhân bình thường, sao có thể cùng một người ngoài hành tinh có đôi tai nhọn và đôi mắt tím ─

" Tốt quá!"

Câu nói đột nhiên phát ra khiến Phương phụ há hốc mồm, âm thanh này lại là của lão bà ngồi ở bên cạnh.

" Hảo?"

" Đương nhiên tốt, ta tán thành!" Phương mẫu vui vẻ nói.

" Ta không tán thành!"

" Vì sao?"

" Hắn là người ngoài hành tinh!"

" Thì tính sao?"

" Làm sao? Đây ─ đây ─ hắn là người ngoài hành tinh, điểm này chính là một vấn đề lớn!"

" Hắn là người ngoài hành tinh thì có liên quan gì? Chỉ cần hai người thích lẫn nhau, có cái gì không thể."

" Chính là không được!"

Phương mẫu cũng sa sầm mặt, bởi vì bà đặc biệt yêu thích Cách Lâm, đã sớm mong muốn bọn họ có thể kết giao, bây giờ nguyện vọng cuối cùng được thực hiện, lão già này lại làm trái với bà?

" Cách Lâm có gì không tốt? Ngoại trừ là người ngoài hành tinh ra thì hắn với chúng ta không có gì khác biệt, hơn nữa hắn không chỉ rất suất nha, lại còn giúp làm việc nhà còn có thể giúp cả nhà chúng ta mát-xa, ông không phải cũng được hắn mát-xa rất sảng khoái!"

" Này ─ đây là hai việc khác nhau!"

" Cái gì là hai việc khác nhau, tôi nói cho ông biết nha, nữ nhi thích hắn, Diệu Diệu cũng thích hắn, tôi cũng thích hắn, Cách Lâm là nam nhân ta tin cậy nhất, bây giờ muốn tìm nam nhân bằng lòng giúp nữ nhân làm việc nhà lại kiên nhẫn đâu có dễ, tôi lấy ông nhiều năm như vậy ông đã bao giờ giúp ta làm việc nhà chưa?"

Phương phụ thở dài một hơi."bà bà bà ─ không có việc gì làm sao kéo tôi vào thế?"

" Không phải sao? Ông đó nha. Về đến nhà chỉ biết giơ chân bắt chéo chờ người đưa nước, bả vai đau nhức muốn được người ta mát-xa, tôi làm việc nhà cả năm không nghỉ, vất vả như vậy, chưa bao giờ thấy ông nghĩ đến tới giúp tôi mát-xa!"

Nói như thế nào mũi tên lại chỉ về hướng ông rồi?

Phương phụ bị mắng một trận xấu hổ đỏ mặt, đối mặt với cơn tức giận và sự lên án của lão bà hoàn toàn vô lực chống đỡ, lại thấy lão bà chực rơi nước mắt.

" Ai da! ─ này này này ─ được rồi mà, sao tự dưng bà lại nói chuyện cũ thế?" Nam nhân sợ nhất nữ nhân kể lại chuyện xưa, Phương phụ cũng không phải là ngoại lệ.

" Những lời này đã sớm muốn nói!"

" Đều là phu thê với nhau còn tính toán cái gì?"

" Làm trâu làm ngựa cũng không phải ông, ông đương nhiên không tính toán!"

" Ba mẹ, các ngươi đừng cãi nhau nữa mà." Dĩ Nặc vội vàng khuyên giải, thật không nghĩ tới việc cô cùng Cách Lâm muốn kết giao sẽ làm ba mẹ ầm ĩ thành như vậy.

Cô cũng không phải là tiểu hài tử nữa, qua cuộc hôn nhân trắc trở kia đã khiến cô học được rất nhiều chuyện, hơn nữa cùng Cách Lâm kết giao là lựa chọn của cô, cô phải vì bản thân mình mà tranh thủ, chứ không muốn để ba mẹ vì chuyện của cô mà cãi nhau.

" Ba mẹ, các ngươi hãy nghe con nói, con chỉ là cùng Cách Lâm kết giao thôi cũng không phải gả cho hắn, các ngươi không nên nghĩ nghiêm trọng như thế."

Hai ông bà cuối cùng ngừng nói, Phương phụ nhìn nữ nhi, nghiêm chỉnh hỏi: "Nữ nhi, nếu như hôm nay đổi thành nam nhân khác, ba ba sẽ không phản đối, nhưng hắn đến từ tinh cầu xa xôi sớm muộn cũng phải về, đến lúc đó con làm sao bây giờ? Biết rõ không có kết quả, vì sao làm cho bản thân thương tâm? Lúc trước sau khi tốt nghiệp ngươi khăng khăng đòi cưới, kết quả đâu? Lẽ nào ngươi trải qua 1 lần chưa đủ sao?"

Về điểm này, Phương mẫu cũng ngây ngẩn cả người, bởi vì bà không nghĩ qua chuyện Cách Lâm sẽ trở về tinh cầu của hắn, khi bạn già nhắc tới trong lòng bà chấn động, nhìn nữ nhi và Cách Lâm, Phương mẫu cũng bắt đầu lo lắng.

Nguyên tưởng rằng nữ nhi sẽ suy nghĩ không chu toàn không nghĩ tới cô lại trả lời như đinh đóng cột: "Chuyện này con có nghĩ tới rồi."

Hai người đều sửng sờ, bất ngờ trước câu trả lời của nữ nhi.

Dĩ Nặc ôn hoà nhã nhặn nói với ba mẹ."Con cùng Cách Lâm kết giao không hề yêu cầu nhất định phải có kết quả, con chỉ là muốn cùng một chỗ với hắn, từ khi hắn xuất hiện con đối với hắn có một loại cảm giác đặc biệt, ở cùng hắn rất nhẹ nhàng rất thoải mái và an tâm, con chưa từng có loại cảm giác này, có thể do yêu một người nên không có gánh nặng."

" Quá khứ con yêu rất vất vả, nhưng bây giờ con muốn được yêu thoải mái một chút. Tình yêu là không có biên giới, Cách Lâm xuất hiện trong cuộc sống của con, còn cứu con, bên cạnh hắn con rất an tâm, con không biết duyên số của chúng con có bao nhiêu lâu, nhưng con rất xác định một chuyện, chính là nếu như không cùng hắn kết giao, con nhất định sẽ hối hận."

Đây là lần đầu tiên cô trước mặt ba mẹ nói ra tiếng lòng của bản thân, cô không hối hận cô chỉ hy vọng ba mẹ có thể hiểu rõ ý nghĩ của cô, ủng hộ cô.

"Có thể ba mẹ sẽ nghĩ con rất tùy hứng, không lựa chọn một con đường có thể khiến ba mẹ yên tâm nhưng ba mẹ cũng biết, giữa cuộc hôn nhân trước đây con và rất nhiều người phụ nữ khác giống nhau, luôn luôn đóng vai nhân vật nén giận, nhân nhượng vì lợi ích toàn cục! Tất cả đều cho rằng làm như vậy là có thể bảo trì hôn nhân và trượng phu thiên mãi mãi, nhưng mà cuộc hôn nhân chín năm này lại khiến con cuối cùng hiểu rõ một chuyện, mặc kệ con sẽ nỗ lực thế nào, con vĩnh viễn không khống chế được nhân tâm, con hao hết tâm lực hy vọng hôn nhân như kịch bản con diễn nhưng nam diễn viên luôn luôn diễn xuất chệch đường ray, mà con cũng mình đầy thương tích còn liên lụy gia nhân (người nhà) của con lo lắng khổ sở cho con."

Cô cắn cắn môi, dùng ánh mắt kiên định nhìn về phía ba ba.

"Con chịu đủ rồi, thế gian này cũng không có chuyện gì là vĩnh viễn cả, con cũng không mong muốn là thiếu nữ thời đại nhưng với tình yêu lại còn nuôi ảo tưởng như vậy, con chỉ muốn nắm chặt hạnh phúc của chính mình. Nếu như hạnh phúc này chỉ có một năm, hai năm hoặc ba năm, như vậy con cũng hết lòng thưởng thức hết đoạn hạnh phúc ngắn ngủi này. Duyên phận tới con chấp nhận, duyên phận hết con để nó đi, sau đó tiếp tục cuộc sống của mình."

Nghe nữ nhi bộc bạch, khiến Phương phụ không biết nói gì, phản đối cũng không phải mà không phản đối cũng không xong, nhưng tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, hắn làm sao cam lòng cho nữ nhi nói tương lai không có tình yêu? Nguyện vọng lớn nhất của hắn chính là mong muốn nữ nhi có thể được gửi gắm ở một nơi tốt nha.

Hắn vô pháp nhìn thấy nữ nhi phóng khoáng như vậy nhưng cũng không đành lòng phản đối nguyện vọng này của nữ nhi. Hơn nữa ngồi nói cả buổi, cái tên Minh Tinh Nhân ngồi ở một bên kia giống hệt một Mộc Đầu Nhân, một chút phản ứng cũng không có, mặt không chút thay đổi, quả thực giống tảng đá, ngay cả cảm xúc cá nhân cũng không có, khiến Phương phụ càng xem càng bực bội.

" Này, ngươi vì sao không nói lời nào?"

Đối với câu hỏi của Phương phụ, Cách Lâm trả lời thành thực: "ba ba không hỏi ta, ta sẽ không nói, nhưng ba ba hỏi ta, ta nhất định nói, ba ba cùng Dĩ Nặc nói chuyện, ta không chen vào."

Phương phụ nhăn trán, Dĩ Nặc bên cạnh vội vàng giải thích: "Ba, bọn họ đều là một hỏi một đáp, có chuyện mới nói, ngươi nói với hắn, hắn đều có thể dựa theo tình hình thực tế trả lời."

Phương phụ hừ một tiếng, che mặt chất vấn Cách Lâm."Ta hỏi ngươi, ngươi tại sao muốn cùng nữ nhi của ta kết giao?"

" Bởi vì ta muốn cùng cô ấy sinh hài tử."

Hiện trường thoáng chốc an tĩnh lại, tất cả mọi người đều kinh ngạc trừng mắt nhìn Cách Lâm, hắn nói khiến ba người ở đây cũng sợ đến mắt choáng váng, nhất là Dĩ Nặc, cô kinh ngạc há miệng, cũng chỉ có thể phát ra một chữ.

" Hả?"

Phương phụ càng lớn tiếng kinh hô."Ngươi muốn cùng nữ nhi của ta sinh hài tử? Nói đùa cái gì! Bát tự (ngày tháng năm sinh) cũng còn không có một phiết, ngươi cho là ngươi muốn sinh có thể sinh sao?"

Cách Lâm tử mâu (con người tím) trùng xuống."Kết giao không thể sinh hài tử? Vậy muốn như thế nào mới có thể sinh hài tử?"

" Kết hôn mới có thể sinh."

" Hảo! Ta cùng cô ấy kết hôn."

Lời này ngay tại chỗ lại khiến người Phương gia há hốc mồm, chẳng qua Dĩ Nặc lần này tương đối bình tĩnh, đối với sự lý giải của Cách Lâm, trong đó chắc chắn có sự hiểu lầm.

" Cách Lâm, anh biết ý nghĩa của kết hôn sao?"

Cách Lâm gật đầu."Biết, nam nhân cùng nữ nhân ăn mặc trang phục không giống người thường cùng nhau đi vào giáo đường hoặc là khách sạn, trước sự chứng kiến của mọi người, cử hành một loại nghi thức."

Hắn biết? Chờ một chút, bên trong này vẫn còn có chút là lạ, cô lại cẩn thận hỏi: "Như vậy, anh hiểu kết hôn là tượng trưng cho ý nghĩa gì không?"

" Biết, có thể sinh hài tử."

" Anh... sẽ không là muốn sinh hài tử cho nên mới muốn cùng em kết hôn chứ?"

" Đúng vậy."

Cô chỉ biết Cách Lâm mục đích là muốn sinh hài tử... Chờ một chút, cô có dự cảm không hay, vì muốn xác định một cái, lại cẩn thận hỏi tiếp.

" Anh vì sao muốn cùng em sinh hài tử?"

" Bởi vì đây là nhiệm vụ của anh khi tới Lam Tinh."

Quả nhiên!

Dĩ Nặc cười khổ, chắc hẳn phải vậy, Cách Lâm vừa nói xong khiến lão ba cực kỳ kích động, còn cô tuy rằng rất kinh ngạc, thì ra Cách Lâm đến địa cầu còn có nhiệm vụ sinh tiểu hài tử, nhưng việc này cũng không hề xua tan quyết tâm của cô cùng Cách Lâm kết giao, bởi vì Cách Lâm chính miệng nói thích cô, đối với cô mà nói vậy là đủ rồi.

" Ba, con muốn cùng anh ấy kết giao."

" Không được!"

" Mặc kệ ba có đáp ứng hay không, con đều phải cùng anh ấy kết giao!"

" Ta không tán thành!"

"Con quyết định rồi!"

Cô là nữ tử trưởng thành, có thể chịu trách nhiệm về hành vi của mình, cũng biết có thể có hậu quả nhưng cô tuyệt đối không lùi bước, cô nhất định sẽ nói làm ba ba đồng ý cho cô và Cách Lâm kết giao.

Sau cùng, lão ba không đồng ý cũng không được bởi vì cô và lão bà lại cùng Diệu Diệu có tất cả ba phiếu đồng ý, đối với lão ba một phiếu chống, thành công áp đảo, có lão mụ cùng Diệu Diệu ủng hộ cô cảm thấy rất vui vẻ. Vì vậy, cô cùng Cách Lâm chính thức kết giao.

" Nguyên lai chủng tộc của anh có nguy cơ diệt vong?"

"Đúng vậy, Lam Tinh Nhân các ngươi sinh mệnh lực rất mạnh, tộc nhân của hy vọng dựa vào đó cùng các ngươi kết hợp, làm thay đổi gen tiếp theo của chúng tôi, tăng cường khả năng sinh tồn của chúng tôi."

Tối nay bầu trời sao rất yên tĩnh, không ít tinh quang (ngôi sao) điểm xuyết khó có được một đêm lãng mạn vậy, bọn họ ba người ngồi ở trên ban công tầng thượng, Dĩ Nặc dựa vào vai Cách Lâm, mà tiểu Diệu Diệu nằm trong lòng Cách Lâm, bình thường lúc này Dĩ Nặc đã đem Diệu Diệu đi ngủ rồi, song tối nay là ngoại lệ, bởi vì đã có một nam nhân để các cô có thể dựa vào.

(Hai anh chị đã kết giao ta sẽ thay đổi cách xưng hô của Nặc tỷ là anh - em nha!!! Còn Lâm ca vẫn xưng ta - ngươi!!! khi thấy thích hợp thì đổi lại cho Lâm ca!!! *cười cười*)

Tiểu Diệu Diệu ngủ say sưa trong khuỷu tay của Cách Lâm, Dĩ Nặc thì lắng nghe Cách Lâm kể tình trạng hiện nay của Minh Tinh Nhân, cùng với nguyên nhân hắn đi tới địa cầu.

" Cho nên trừ anh ra, còn có Minh Tinh Nhân khác tới địa cầu?"

" Đúng vậy, chúng tôi là nhóm đầu tiên, nếu như thuận lợi còn có thể có nhóm thứ hai đến."

" Vì tìm bạn đời?"

" Còn có cả việc học tập thích ứng tất cả ở nơi đây." Cách Lâm bổ sung nói.

Dĩ Nặc chậc chậc lấy làm kỳ lạ nói:"Thật không nghĩ tới bây giờ là thời kì tinh cầu di dân, sẽ có nhiều khách ngoại lai hơn viếng thăm địa cầu, cùng người địa cầu kết hợp, thật giống như là chiêm bao...."

" Tộc nhân chúng tôi chỉ còn không đến năm trăm người, địa cầu của các người chính là hi vọng cuối cùng của chúng tôi, nếu như có thể thành công thai nghén ra thế hệ tiếp theo của Lam Tinh Nhân cùng Minh Tinh Nhân như vậy Minh Tinh Nhân sẽ không diệt vong."

Dĩ Nặc ngẩng đầu lên nhìn ngũ quan* của Cách Lâm, ánh trăng khiến cho các đường nét của hắn vốn nghiêm túc nay trở lên nhu hòa.

(* ngũ quan: 5 bộ phận trọng yếu trên khuôn mặt:

+ Hai lông mày gọi là Bảo thọ quan

+ Cặp mắt gọi là Giám sát quan

+ Hai tai gọi là Thám thính quan

+Mũi gọi là Thảm biện quan

+ Miệng gọi là Xuất nạp quan. )

Như là ăn ý với ánh mắt của cô, khi cô ngửa đầu nhìn hắn, ánh mắt hắn cũng nhìn xuống, chăm chú nhìn vào mắt cô.

Tử sắc sáng lên trong bóng đêm, lấp lánh ánh sáng ngọc rực rỡ, là ảo giác của cô sao? Cô cảm thấy ánh mắt của Cách Lâm lúc này rất có tình cảm đấy chứ.

" Cách Lâm. Anh thích em sao?" Cô bất giác khẽ hỏi.

" Thích." Hắn trả lời không do dự.

" Anh thích em chỗ nào?"

" Ta còn không thấy qua ngươi toàn bộ, ngươi đem quần áo cởi sạch ta mới biết được ta thích ngươi chỗ nào nha."

" Ai nha ─ em không phải có ý tứ này, em chỉ hỏi anh tại sao thích em?"

Cùng Cách Lâm nói chuyện, cô luôn dở khóc dở cười, bất quá khi đã hiểu, cũng dần dần rõ ràng, có thể biết hắn suy nghĩ cùng với hình thức đối đáp là hiểu lầm, đồng thời cô đối với câu trả lời trực tiếp không quẹo của Cách Lâm đã thành thói quen, thậm chí cảm thấy đây là chỗ đáng yêu nhất của hắn.

Cô chưa bao giờ cùng một người nam nhân thẳng thắn như vậy quen biết, Cách Lâm cá tính nói một là một, nói hai hai khiến cô cảm thấy rất thoải mái.

" Ở chung với ngươi tốt lắm, hơn nữa ngươi đối với tốt lắm."

Sau khi cô nghe xong, không khỏi có chút thất vọng bởi vì ở chung tốt, đối với hắn tốt, loại ưu điểm này rất bình thường, cũng có thể ở người khác thấy nha.

" Ngươi không vui?"

Cô sửng sốt nhìn Cách Lâm, bất ngờ khi hắn có thể thấy được cô không mấy vui vẻ dù cô không biểu hiện trên khuôn mặt nhưng đã quyết định cùng Cách Lam kết giao mà hắn lại luôn thẳng thắn nên cô cũng không giấu diếm hỏi hắn:

" Anh làm sao biết em không vui?"

" Chúng tôi Minh Tinh Nhân sẽ không làm ra chuyện khiến người trong lòng không vui, cho nên ngươi không vui đối với ta rất quan trọng, bởi vì quan trọng cho nên ta có nghiên cứu từng biểu tình của ngươi."

Con mắt của cô bỗng dưng sáng ngời, tò mò hỏi: "Các ngươi Minh Tinh Nhân đều là làm sao cùng nữ nhân kết giao?"

" Chúng tôi không kết giao, chúng tôi trực tiếp kết hợp."

" Cái gì?" Cô nghe xong líu lưỡi không nói nên lời."Các ngươi không nói chuyện luyến ái*, thì trực tiếp ─"

(* luyến ái: chuyện yêu đương)

" Đúng vậy."

Cô không khỏi nhíu mày."Vậy sao được? Không có nói chuyện luyến ái thì cùng một chỗ, làm sao hiểu cá tính hợp hay không hợp?"

" Đây là bất đồng lớn nhất giữa chúng tôi và các người, Minh Tinh Nhân không có tâm tình hóa chỉ nói lý tính cùng lô-gích, cho nên chúng tôi không có vấn đề ở chung, giống cách thức ở chung của nam và nữ như Lam Tinh Nhân các người, trong mắt chúng tôi nó phi thường không có hiệu suất và thiếu lô-gích."

Cô không phục, kháng nghị."Cũng không hẳn vậy, chúng tôi rất hưởng thụ tình cảm của chúng tôi."

" Nhưng tỉ lệ tuyệt đại bộ phận là các ngươi là không hài lòng, vui vẻ."

" Đó là bởi vì ─ bởi vì ─"Cô muốn nói chút đạo lý để phản bác chứng minh của Cách Lâm, nhưng phát hiện vô pháp đưa ra ví dụ, bởi vì chính cô cũng có cuộc hôn nhân thất bại, tình cảm nam nữ và ở chung rất phức tạp, nghìn đời tới nay không người nào có thể giải thích, cô làm sao có thể cho đáp án?

Nhưng cô không có khả năng đồng ý hoàn toàn với cách nói của Cách Lâm. Vì vậy chuyển sang vấn đề khác:" Anh không phải nói các anh vì thích ứng địa cầu cùng chúng tôi, cho nên muốn học tập tất cả của địa cầu sao?"

" Đúng vậy."

" Nếu như các anh không biết làm sao cùng nữ nhân địa cầu nói chuyện luyến ái, thì đinh làm như thế nào khiến nữ nhân địa cầu cùng các anh sinh hài tử nè?"

" Ta chỉ nói không phù hợp lô-gích, cũng không nói là ta không học nha."

Đôi mắt cô sáng lên."Ý của anh là nói anh muốn học tập theo em nói chuyện luyến ái?"

" Đúng vậy, ta học ngươi dạy."

Dạy một người nam nhân làm sao nói luyến ái? Cô chính là cho tới bây giờ không nghĩ tới nha, nhưng chủ ý này hình như khá tốt nha!

" Anh thực sự muốn học?"

" Đúng vậy."

Cô suy nghĩ một chút, quyết định thử nghiệm một chút."Vậy... Em muốn anh ôm em."

" Không thành vấn đề." Cách Lâm nói, lập tức một tay ôm lấy cô, đặt ở trên đùi, ngực hắn đủ rộng, đủ để ôm hai mẹ con cô.

Cô được ôm trong cánh tay Cách Lâm, lập tức cảm thấy bản thân thật nhỏ bé, càng tỏ ra ngực của Cách Lâm dày rộng mà mạnh mẽ.

Dĩ Nặc đem mặt mình khẽ tựa vào trong ngực rộng và rắn chắc của Cách Lâm, bản thân nhỏ bé trong bờ vai của hắn là một thế giới nhỏ mới.

Đã bao lâu, cô chưa từng nằm trong ngực nam nhân, cảm giác này vừa xa lạ lại làm người ta hoài niệm.

Cách Lâm ôm khiến cô cảm thấy bản thân phảng phất trở về lúc còn là 1 tiểu cô nương, dựa trong ngực không cần cảm thấy không có ý tứ cũng không câu nệ.

Quá khứ, cô luôn luôn một mình trải qua vô số ban đêm tịch mịch, hàng đêm trông nom ngôi nhà vắng vẻ, trước mặt người khác cô che giấu bản thân yếu đuối, tỏ ra rất kiên cường nhưng đó là bởi vì cô trước mặt người khác không khóc được, hơn nữa cô thân làm mẹ nhất định phải kiên cường.

Nhắm mắt lại, hưởng thụ sự ấm áp tốt đẹp này, tựa ở trong lòng Cách Lâm, cô mới biết được bản thân kỳ thực rất khát khao có một nam nhân có thể gắt gao ôm cô, mà nam nhân này nhất định phải khiến người ta rất tin cậy, khiến cô khi mệt mỏi rã rời có thể trốn ở trong khuỷu tay ấy nghỉ ngơi.

Cách Lâm lẳng lặng ngồi cùng cô, không nói gì nhưng đôi tử mâu lóe ánh sáng nhu hòa dịu dàng, chăm chú nhìn dung nhan của cô, cô không mở miệng, thì hắn vẫn vậy ôm cô, 1 lúc lâu sau khi cô ngủ quên, hắn vẫn còn ôm cô.

Khi cô tỉnh lại mới giựt mình cảm giác rõ ràng mình không cẩn thận ngủ quên mất, không khỏi hoảng sợ, vội vàng ngước mặt lên, đón nhận tử mâu của Cách Lâm!

" Hả, xin lỗi, em ngủ quên."

" Không sao mà."

" Em ngủ bao lâu?"

" Lấy thời gian của lam tinh các ngươi tính, thì khoảng mười lăm phút."

" Vậy mười năm phút vừa qua, anh cứ như vậy ôm em?"

" Đúng vậy."

Cô vừa xấu hổ vừa cảm động, Cách Lâm cư nhiên cứ như vậy không ầm ĩ cũng không di chuyển duy trì tư thế ôm cô.

"Anh có thể đánh thức em nha."

" Ngươi ngủ rất thoải mái, vì sao phải đánh thức ngươi?"

" Không gọi em tỉnh, anh không phải ủy khuất bản thân vẫn như vậy ôm em sao?"

Cách Lâm cảm thấy nghi hoặc."Vì sao ủy khuất? Vì người mình thích làm việc hẳn là đúng, trừ khi ngươi không muốn ta luôn luôn ôm ngươi."

"Em đương nhiên nguyện ý." Cô vội nói.

" Vậy là tốt rồi, Minh Tinh Nhân đối với nữ nhân mình thích, sẽ làm chuyện cô thích, chỉ cần ngươi thích, ta sẽ luôn luôn ôm ngươi, ngươi muốn ngủ bao lâu cũng được."

Không có một chút gì gọi là uất ức hay ủy khuất trong lời nói, cô nghe xong tự dưng muốn khóc!

Lời này từ miệng Cách Lâm nói ra, luôn rất thẳng thắn và đúng nha, vốn là vậy mà nhỉ, thích một người không phải là làm những việc khiến đối phương thích sao? Đây là một đạo lý rất đơn giản không phải sao?

Đại chưởng* của Cách Lâm nhẹ nhàng xóa đi giọt lệ trên khóe mắt của cô, khó hiểu hỏi: "Đây là nước mắt, Lam Tinh Nhân khi khổ sở con mắt sẽ chảy ra nước gọi là khóc, ngươi vì sao lại khóc?"

(* đại chưởng: bàn tay to lớn)

Cách Lâm không rõ, hắn hy vọng cô vui vẻ, sao cô lại rơi nước mắt?

" Chúng tôi không chỉ khi khổ sở sẽ khóc, khi vui vẻ cũng sẽ khóc, khi cảm động cũng sẽ khóc."

Cách Lâm suy nghĩ một chút, gật đầu."Ta đã hiểu, khi các ngươi tâm tình kích động đến một mức nào đó khóc."

" Đúng nha."

" Như vậy ngươi bây giờ là bởi vì vui khóc?"

" Còn có cảm động."

" Cái gì là cảm động?"

" Đó là một loại cảm giác, một loại thăng hoa của tinh thần, khiến tâm trở nên ấm áp, loại vui sướng này dùng ngôn ngữ cũng không cách nào hình dung, mức độ khác nhau, ảnh hưởng cũng không giống nhau, có đôi khi sẽ làm người muốn khóc, có đôi khi cũng có thể khiến người lãnh khốc trở nên hữu tình, khiến người nghiêm túc biết cười, khiến người ích kỷ biết suy nghĩ thái độ làm người, khiến người thô lỗ trở nên ôn nhu."

Cách Lâm yên lặng nghe cô giải thích, tử mâu lộ ra một chút ánh sáng u bí, ví như suy nghĩ sâu xa lời của cô, một lát sau nghiêm túc nói cho cô.

"Nghe không hiểu."

Cô hơi cười, nhịn không được bị dáng điệu đáng yêu của hắn chọc cho cười, còn cười đến toàn thân run rẩy, cô một bên lau nước mắt, vừa nói: "Không sao, anh chỉ cần biết rằng, cảm động là so với vui sướng còn vui sướng hơn, càng tốt hơn là được."

Tử mâu lộ ra tia sáng kỳ dị."Còn có chuyện gì sẽ làm ngươi cảm động, nói cho ta biết ta nguyện ý làm."

" Anh chỉ cần mỗi ngày ôm em một cái, hôn em, còn có không thể yêu thượng nữ nhân khác, chỉ yêu một mình em, em sẽ rất vui sướng nha."

" Hảo, ta sẽ mỗi ngày ôm ngươi một cái, hôn ngươi, chỉ yêu một mình ngươi."

Cách Lâm nói được thì làm được, ngày hôm nay hắn còn không có hôn cô, cho nên hắn muốn bắt đầu ngày vừa hôn ─ cúi đầu, hôn môi của cô.

Dĩ Nặc mặt đỏ tim đập tiếp nhận hắn ôn nhu hôn, tuy rằng Cách Lâm không hiểu rõ lắm hôn môi đối với nam nữ lam tinh nảy sinh sự thay đổi tâm lý, bất quá muốn hắn hiểu rằng hôn môi đối với Lam Tinh Nhân là một loại phương thức biểu đạt tình yêu, vậy là đủ rồi.

Rất nhanh, cô bị Cách Lâm hôn vô lực chống đỡ, hắn hôn luôn luôn mang điện, bất quá cô cho rằng bản thân cho dù bị hôn choáng váng như vậy, cũng sẽ duy trì một chút lý trí nhưng lần này Cách Lâm hôn trước mặt vài lần cảm giác bất đồng, không đúng là phi thường không giống nha.

Lúc trước Cách Lâm vì sưu tầm tư liệu, cho nên hôn cô, nhưng là chỉ với môi lưỡi giao quấn, nhưng lúc này đây hắn hôn đặc biệt triền miên, giống như khiêu khích mỗi một sợi dây thần kinh của cô, ngoại trừ hôn mút cái miệng nhỏ nhắn của cô, nhiệt năng kéo dài hôn đến cái cổ mẫn cảm của cô, cô trong lòng vừa sợ vừa nghi hoặc, bất quá lập tức nghĩ đến, Cách Lâm mỗi ngày đều xem TV, hắn đã từ phim bộ học được.

Cô biết Cách Lâm mỗi ngày đều tiến bộ nhanh chóng, chỉ là nhìn hắn ngay từ đầu phương thức ngữ pháp kỳ quái nói chuyện, tiến bộ đến trôi chảy, thì minh bạch (hiểu rõ) khả năng học tập của hắn nhanh cỡ nào.

Cô đắm chìm trong nụ hôn của Cách Lâm, tâm như nai con chạy loạn rung động, cả người giống như muốn bay lên trời.

Trời ơi, công phu hôn của hắn lúc nào trở nên cao như vậy?

Cô hầu như không thể suy nghĩ, bị hắn hôn đến hoàn toàn quên mình, chờ khi cô hoàn hồn, , cuối cùng phát hiện môi Cách Lâm đang thâm nhập bộ ngực no đủ của cô.

" A, không được ─"

Cô vội vàng lấy tay ngăn chặn môi hắn, ngăn cản hắn tiếp tục chiếm lấy cô.

Cách Lâm dừng lại động tác, nhìn cô khuôn mặt đỏ bừng dục vọng, kỳ quái hỏi: "Vì sao không được?"

" Em chỉ là muốn anh hôn môi em, không muốn hôn ở đây, hơn nữa Diệu Diệu đang ở đây nha." Cô một bên xấu hổ cuống cuồng nói, còn một bên đem quần áo kéo lại, may là Diệu Diệu ngủ rất say.

Hắn càng không rõ."Nhưng ngươi trong đầu muốn rõ ràng là 『còn muốn 』, tại sao ngoài miệng người nói "Không được"?"

Hả! Hắn cư nhiên thừa dịp khi hôn môi cô, đọc được suy nghĩ trong đầu của cô?

" Đó là bởi vì ─ bởi vì ─ trời ơi, dù sao trước mắt chỉ có thể đến trình độ này, không thể tiếp tục xuống phía dưới nữa."

Hắn vẻ mặt hoài nghi."Thực sự không được?"

" Thực sự." Cho dù dục hỏa bị hắn làm cho dâng lên cũng phải nói không, cô dù sao cũng tương đối bảo thủ, không có biện pháp thoáng cái cùng Cách Lâm tiến triển đến trình độ này.

" Được rồi, thật đáng tiếc, ta học đã lâu."

" Học?" Đổi lại cô vẻ mặt hoài nghi "Anh... từ nơi này học được?"

Hắn rất thành thật trả lời: "Xem phim."


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-10)