Vay nóng Tinvay

Truyện:Cuồng Đế - Chương 08

Cuồng Đế
Hiện có 71 chương (chưa hoàn)
Chương 08
Đùa giỡn thư đồng
0.00
(0 votes)


Chương (1-71 )

Siêu sale Lazada


Khuynh Cuồng vốn chỉ là muốn đi lên ôm người bạn "cùng học" sắp cùng đi học với nàng để bày tỏ ý hữu hảo một chút, thật sự cũng không suy nghĩ cái gì, mặc dù nàng yêu thích mỹ nhân nhưng nàng cũng chỉ giới hạn trong thưởng thức mà thôi, nhưng sau khi ôm một cái, lúc nhìn thấy thái độ kinh ngạc của mọi người thì lúc này mới giật mình nhớ tới ở cổ đại này mà hai nam nhân ôm ôm ấp ấp thì còn ra thể thống gì, cho dù bọn họ còn nhỏ.

Thấy hoàng đế bộ dạng nghẹn họng nhìn trân trối, nhất thời không kìm chế được bản tính xấu xa trong người, vươn ma thủ ra (bàn tay ma quỷ), sờ lên gương mặt của 'con cừu nhỏ' đáng thương, đôi mắt linh động bình tĩnh thu hết tất cả sự biến hóa của mọi người vào trong đáy mắt.

Oa, khi sờ lên cảm giá thật sự đặc biệt tốt, so với gấm vóc thượng đẳng còn muốn trơn mềm hơn! Thật sự là khiến cho người ta yêu thích không muốn buông tay, nhịn không được sờ một cái lại sờ tiếp.

Bên này Khuynh Cuồng sờ thành nghiện, bên kia sắc mặt của cha mẹ nàng lại ngày càng khó coi, sắc mặt của Dương đại học sĩ cũng trắng không còn giọt máu.

Ngược lại Dương Văn Hồng một chút phản ứng cũng không có, giống như một người đầu gỗ vậy, không hề nhúc nhích, ai biết, hắn chính là kinh hãi với bản thân không chán ghét sự đụng chạm của tiểu hoàng tử, ngược lại còn có chút yêu thích, có chút mê luyến, bàn tay nhỏ mềm mại của tiểu hoàng tử sờ trên mặt hắn, khiến cho hắn có loại cảm giác hạnh phúc.

Khuynh Cuồng nhìn thấy sắc mặt của người lớn chỉ là khó coi, không có phản ứng gì mạnh mẽ, cảm thấy có thể hiệu quả thị giác như vậy không đủ kích thích, suy nghĩ, duỗi ra ngón trỏ, ngả ngớn nâng cằm của Dương Văn Hồng lên, lại gần, tà ác cười, âm thanh lại vô cùng ngây thơ nói: "Văn Hồng ca ca, da của huynh rất nhẵn, sờ tới sờ lui thật thoải mái a! Ta thích, vừa nghĩ đến sau này ngày ngày có thể ở cùng một chỗ với huynh, bất cứ lúc nào cũng có thể sờ đến làn da mềm mại như thế, ta liền rất vui vẻ a! Ha ha ...."

Nghe thấy nàng nói thích hắn, lại bởi vì nàng dựa sát mà ngửi thấy mùi hương tươi mát rất rõ ràng, càng bởi vì động tác của nàng, trên mặt Dương Văn Hồng lập tức nóng như lửa, hai vùng đỏ ửng lan lên gương mặt tuấn tú, ngay cả tai đều ửng hồng, thân thể thoáng chốc liền run rẩy, không biết là vì tức giận hay là thẹn thùng.

Nhìn thấy bộ dáng ngượng ngùng của Dương Văn Hồng, trong lòng Khuynh Cuồng cười lớn một trận, quá thú vị, phản ứng này của Dương Văn Hồng quả thật là quá thú vị, ha ha ...

Đuàn giỡn, đây là trắng trợn đùa giỡn không che giấu! Đây là tiếng lòng của toàn bộ mọi người tại đây ngoại trừ hai đương sự bên ngoài.

Đường đường là hoàng tử lại ở trước mặt mọi người, trước mặt hoàng thượng trêu ghẹo con trai của đại học sĩ, không khỏi cũng quá càn rỡ ngang ngược rồi!

"Cuồng nhi, con nói mê sảng cái gì vậy? Còn không nhanh bỏ Văn Hồng ra." Sắ mặt Mạc Long Khải cũng không nhịn được nữa, đại phát long uy của hoàng đế, uy nghiêm quát lên, nhi tử của mình trước mặt mọi người trêu ghẹo con trai người ta, còn nói xằng bậy như vậy, cái này làm cho uy nghiêm của hắn trước mặt thần tử ở đâu, thân là cửu ngũ chí tôn, mặt mũi hắn biết để ở đâu? Quan trọng nhất là, nỗi khổ tâm của hắn không thể bỏ mặc a!

"Con không, con liền yêu thích Văn Hồng ca ca." Sở Vân Yên vừa định khuyên hoàng đế nguôi giận, Khuynh Cuồng lại vểnh miệng lên, la to phản đối hoàng đế.

"Tam hoàng tử..." vừa kinh sợ lại vui mừng, còn có một loại tình cảm không rõ ràng nảy sinh trong trái tim nhỏ bé của Dương Văn Hồng.

"Ngươi... nghịch tử." Mạc Long Khải tức giận tới mức chỉ thẳng vào Khuynh Cuồng, toàn thân run rẩy, nói không ra lời, mắng hắn ư! Cái khác Khuynh Cuồng không có nhưng ngụy biện lại có một đống lớn, làm không tốt đến cuối cùng lại cảm thấy là mình sai! Đánh hắn! Không nỡ, đánh con đau lòng mẹ, cái này vợ con đều đau, hắn càng khổ! Nhưng không giáo huấn không được.

Ha ha, phản ứng của hoàng đế lão ba không tồi, trong nội tâm Khuynh Cuồng cười thầm, đối với kiệt tác của mình rất hài lòng, hoàng đế lão ba vì muốn để cho nàng 'thành tài' âm thầm làm nhiều việc như vậy, nếu như nàng không làm chút việc báo đáp lại, như vậy không phải quá bất hiếu sao?

"Cuồng nhi" Sở Vân Yên thấy tình hình không ổn, quở trách nhìn Khuynh Cuồng một cái. Đỡ lấy thân thể đang phát run của hoàng đế, đưa tay thuận khí cho hắn.

"Con biết rồi!" Khuynh Cuồng thấy mẫu thân không cao hứng, liền cúi đầu, ngập ngừng buông tay, thái độ không cam tâm tình nguyện quay về chỗ ngồi, trong lòng lại cười gian: dù sao cũng gần như 'phục thù' được rồi, nên thử cũng đã thăm dò xong, nếu như thật sự đem hoàng đế lão ba chọc tức thành cái gì, mẫu thân cũng sẽ không buông tha nàng.

Khuynh Cuồng vừa rời khỏi, Dương Văn Hồng đột nhiên cảm thấy mất mát, lại cũng không thể nói được là mất cái gì, hơn nữa, hắn ....

"Hoàng thượng xin bảo trọng long thể, Tam hoàng tử chưa tùng đọc qua thi thư, chỉ biết làm theo bản tính, cũng không làm quá, hơn nữa Tam hoàng tử thích thân cận Hồng nhi đây cũng là vinh hạnh của khuyển tử sau này càng có thể hòa thuận ở chung một chỗ với Tam hoàng tử, khuyên bảo Tam hoàng tử nghiêm túc đọc sách, đây cũng là một việc tốt." Dương đại học sĩ hòa giải nói.

Vốn là Mạc Long Khải dưới sự trấn an của Sở Vân Yên, sớm đã không tức giận, nghe câu này càng là không sao tức giận được.

Thấy sắc mặt hoàng đế hòa hoãn lại, Dương đại học sĩ lại đối với Khuynh Cuồng hai chân đang gác trên bàn, một chút hình dáng hoàng tử cũng không có, không bỏ lỡ cơ hội dùng giọng điệu dạy dỗ nói: "Tam hoàng tử cần phải biết thân là hoàng tử, nhất cử nhất động đều đại diện cho hoàng thất, từng tiếng nói cử chỉ đều phải phù hợp với quy tắc lễ phép phong kiến, sau này không thể tái phạm, cho dù là trong lòng yêu thích, cũng không thể biểu hiện ra ngoài."

Khó trách các nhà sử học đời sau này đều nói, không nên đầu thai vào nhà đế vương, nhìn là vinh hoa, thật ra chẳng khác nào cả đời bị vây hãm trong lồng, không có chính mình.

Bề ngoài Khuynh Cuồng giống như không tiếp thu, trong lòng lại không khỏi cảm khái, nghĩ lại kiếp trước của nàng, mặc dù không sinh ra trong gia đình đế vương, nhưng lại có gì khác biệt, từ nhỏ cũng không thể sống theo ý mình, không dám giao ra chân thành, không dám thật tâm yêu thích cái gì, bởi vì một khi giao ra lòng chân thành thì sẽ phải quan tâm, mà quân tâm thì sẽ biến thành nhược điểm, trở thành vũ khí tốt nhất để kẻ thù dùng tấn công nàng.

Kiếp này nàng muốn sống theo ý nguyện của mình, làm theo bản tính, có cái gì không được, chỉ cần nàng đủ mạnh, ai có thể nói gì nàng, chỉ cần người đứng trên đỉnh là nàng, cái quy tắc thế tục gì cũng đều do nàng quy định.

Bộ dáng không biết lễ phép này của Khuynh Cuồng thật sự chọc hoàng đế giận gần chết, ngay cả Sở Vân Yên cũng không nhìn được, ngược lại Dương đại học sĩ vẫn giữ bộ dáng thầy giáo hôn hòa, không tức giận, ngược lại nói với Dương Văn Hồng: "Hồng nhi, sau này con là thư đồng của Tam hoàng tử, nên cẩn thận trách nhiệm của mình, nếu có chỗ thất trách, cho dù hoàng thượng không truy cứu, vi phụ cũng nhất định trừng phạt không tha."

"Hài nhi ghi nhớ." Dương Văn Hồng lập tức cung kính nói.

Khuynh Cuồng không nén nỗi liếc nhìn vị Dương đại học sĩ luôn luôn ôn ôn hòa hòa này, khá lắm Dương đại học sĩ! Đây chính là biến tướng của uy hiếp a! Tin chắc mọi người ở đây đều nghe rõ ràng, nếu như cái hoàng tử là ta học hành không tốt, làm ra việc thất đức gì, chịu phạt sẽ là Văn Hồng ca ca nàng 'yêu thích'. Nếu Dương đại học sĩ hắn có khó chịu một chút thì chỉ cần gửi một tờ đơn xin từ chức lên, thời gian Dương Văn Hồng làm thư đồng cũng lập tức sẽ kết thúc, hai người từ đó 'không thể gặp nhau'.

Lợi hại, a, đáng tiếc, Mạc Khuynh Cuồng ta ghét nhất là bị uy hiếp, không sợ nhất cũng là uy hiếp, xem ra cuộc sống sau này sẽ thú vị lắm đây.

"Cuồng nhi, sau này phải ngoan ngoãn theo Dương đại học sĩ học tập tri thức lễ nghĩa thật tốt, mỗi nửa tháng trẫm sẽ kiểm tra một lần." Mạc Long Khải xoa xoa đầu Khuynh Cuồng, dùng mắt liếc Dương Văn Hồng, cười giống như hồ li nói.

Khuynh Cuồng giống ỉu xìu xuống, khó chịu nói: "Con biết, phụ hoàng."

Mạc Long Khải và Sở Vân Yên nhìn nhau cười, hướng về phía Dương đại học sĩ bắn ra ánh mắt tán thưởng, ánh mắt của 3 người gặp nhau tại không trung, bắn ra một loại ánh sáng chiến thắng.

Tất cả cái này, Khuynh Cuồng đều nhìn để vào trong mắt, trong lòng cười khổ, nếu như không phải nàng đồng ý, bọn họ làm sao thiết kế được nàng, làm sao ép được nàng.

Ngày hôm sau, dân chúng trà dư tửu hậu lại có thêm một chuyện thú vị để bàn luận_Tam hoàng tử trước mặt mọi người trêu ghẹo con trai đại học sĩ, thư đồng mới nhận chức của hoàng tử.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-71 )