Truyện:Con Dâu Khát Tình - Chương 34

Con Dâu Khát Tình
Trọn bộ 53 chương
Chương 34
Đ* không ngừng nghỉ
0.00
(0 votes)


Chương (1-53)

Cả đêm không có ai quấy rầy, hai người điên cuồng 👢à.𝐦 tì.ⓝ.♓.

Trên giường lớn, cơ thể kiều diễm q*ц*ÿ*ế*𝐧 ⓡ*ũ nằm ngửa, tay cô gái giữ chặt đôi chân, dạng thật rộng, đón lấy cơ thể cao lớn của người đàn ông.

*** bị nong rộng, người đàn ông như cá gặp nước, liên tục ** ***, lúc thì nhẹ nhàng, lúc thì hung hãn khai phá *** thịt dâ-m đ-ã-п-🌀, cùng với động tác ra vào, thịt non quấn lấy *** bự.

"Ưm a... ba ơi, *** nhỏ sắp bị ** nát rồi... ưm a..." Nước 𝒹â-〽️ ở hạ thể chảy dài, chỉ cần bị cắm là lại không ngừng tiết ra, Phùng Dao vừa sung 💰ướ·𝖓·𝖌 vừa ngứa ngáy, chân 𝐜·ọ ×·á·🌴 eo hông Phàn Tín, lại muốn nhận tinh nữa.

Phàn Tín cúi đầu, nhìn gương mặt đỏ ửng tràn ngập tình dục của cô, tiếp đó nhìn chỗ 🌀●ï🅰️●ⓞ h●ợ●ⓟ dâ·〽️ loạn của cả hai, nơi đó 𝖉â.ɱ dịch bắn tung tóe, dính nhớp cả mảng: "Ưm.. ş.ướ.𝐧.ⓖ, 🎋·ẹ·𝖕 ↪️ⓗ·ặ·† nữa, ba ** cái *** đĩ này thêm tí nữa là được..."

Hắn cũng chìm đắm trong tình dục hỗn loạn, mồ hôi chảy liên tục xuống bầu vú Phùng Dao, hắn ♓ô_𝐧 lên vú, còn nghiêng đầu ⓗô.n đôi chân gợ*❗ 𝐜ả*m.

Mấy mảnh vải trên người cô gần như đã cởi hết, cơ thể trắng mịn г*⛎*ռ ⓡẩ*🍸, chỉ có tất lưới ở chân là vẫn còn.

Hắn cũng có sở thích tầm thường như những gã khác, nhìn cặp giò thon thả mang tất lưới không ngừng 𝖗ц*𝐧 rẩ*ÿ trước 𝐤hⓞá·ℹ️ 𝐜·ả·Ⓜ️, lắc tới lắc lui, mặc hắn ♓·ô·𝐧 hít, đây cũng là một sự hưởng thụ với hắn.

Hơn nữa *** hắn vẫn chôn sâu trong *** khít của con dâu, tư thế đổi liên tục nhưng cán *** không hề rời khỏi cái động hút hồn này, đúng là rất κ-í-𝐜-𝐡 ⓣ-𝒽í𝖈-ⓗ.

Đôi môi nóng rực của hắn ⓗô●ռ từ đùi xuống dưới, h·ô·𝖓 đến ngón chân cong lại của cô, cắn lên đó mấy phát mới nhả ra, nắm chặt chân cô nắc *** thật mạnh, lần nữa bắn đầy vào trong.

"Hu hu... đầy quá, *** 🅓·â·ⓜ không chứa nổi..." Hơi thở Phùng Dao nghẹn ngào như khóc, nhìn xuống dưới chỉ thấy hột le giữa háng nhô lên, con *** dính nước chỉ 𝐫ú_𝖙 𝖗_a một nửa, nửa kia vẫn cắm trong *** cô.

Phàn Tín nặng nề thở ra, rút con ***, khẽ vỗ *** lên *** thịt, chất dịch bên trong tuôn ra, hắn cười mắng: "Vô dụng quá."

Phùng Dao tự cảm thấy thể lực cũng được, nhưng đứng trước Phàn Tín lại chẳng đủ xài, cơ thể cô run lên, lỗ *** lại bắn ra ⓓ_â_Ⓜ️ dịch, giống như đang tiểu.

Làm với hắn nhiều rồi, cô cũng không còn xấu hổ, khẽ bĩu môi, chân nhỏ đá lên bờ vai rắn chắc, than trách với hắn: "Tất cũng ướt lắm rồi, cởi ra giúp em đi." Phía trên bị hắn vừa sờ vừa ⓗô-𝐧-, còn bị dính nước ⓓ-â-m và tℹ️*𝐧*𝒽 ◗ị*𝖈*♓, dính nhớp khó chịu.

Người đàn ông được thỏa mãn ◗.ụ.𝐜 𝖛ọռ.ℊ nên rất nghe lời, hắn giúp cô cởi bỏ tất chân, để lộ đôi chân trắng nõn nà.

Cả người cô bị hắn ♓ô_𝓃 cắn với xoa nắn, dấu đỏ hồng trải dài, càng thêm sinh động, Phàn Tín ⅼ-❗-ế-𝐦 môi, nắm cái chân nhỏ 𝐡●ô●𝖓 lên tiếp.

Không còn cách lớp vải, da thịt tiếp xúc, hắn 𝒽ô-п Ⓜ️ú-🌴 khiến Phùng Dao rất ngứa, không kiềm được cười: "Đủ rồi đó... đừng 𝖍_ô_ռ nữa, hô●п nữa là ướt tiếp ba ơi..."

Phàn Tín Ⓜ️ú*✝️ 👢-i-ế-Ⓜ️ tạo thành dấu trên chân cô rồi mới sấn tới ♓ô_п miệng cô, tay xoa nắn cái *** nhầy nhụa: "Ⓢ-ư-ớ-ռ-🌀 rồi hửm, đĩ 𝒹â-〽️?"

"Ⓢướ*𝐧*g rồi, 𝐬ư*ớ*𝖓*𝐠 rồi, ngủ thôi ba." Cô được ** phê rồi, ôm lấy hắn, co người lại trong lòng hắn vừa nũng nịu vừa 🍳-ⓤ𝓎ế-𝖓 r-ũ.

Ga giường ướt nhẹp, Phàn Tín bế cô lên, rút ga giường đi, phủ lên lớp chăn mỏng bên dưới.

Nhìn Phùng Dao lắc người chui vào trong đống chăn, eo m·ô𝐧·g khẽ động, giữa khe thịt vẫn còn sót lại chất dịch, phút chốc hắn lại nổi ♓·𝒶·ɱ 〽️⛎·ố·ռ.

Hắn sục con *** đang dựng lên, nằm ở phía sau cô, ôm lấy eo, đỡ con *** chui vào từ khe mô𝓃_🌀 ướ_𝐭 á_𝖙.

"A!" Đôi mắt Phùng Dao tỏ ra kinh ngạc, quay người nhìn hắn, cô tưởng là đã kết thúc rồi, còn định bảo hắn lấy giấy lau người, nào ngờ lại bị nhét đầy nữa.

Sắc mặt Phàn Tín vẫn rất thản nhiên, tay xoa bóp vú cô, chỉ có giọng nói cho thấy vẫn chưa hết ⓗ🔼*ɱ mu*ố*n: "Em vẫn còn ướt, thêm lần nữa."

Hắn nhấc chân cô lên: "Ngoan, *** 𝒹_â_ⓜ mở ra, cho ba ** vào trong cùng."

"Hừ... dê già..." Phùng Dao lại bị hắn khơi 🌀.ợ.ı ⓒ.ả.〽️ giác, cũng không từ chối, ngoan ngoãn vểnh ⓜ●ôⓝ●𝐠 nhấc chân, hướng *** về phía hắn, để hắn cắm nguyên cây.

Trong từng cơn dập nắc ⓓâ*ɱ loạn, Phùng Dao chỉ biết ngâm nga hưởng thụ, cứ thế bị ** cho đến khi ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau bị 𝖑iế*ɱ *** mà tỉnh giấc, cô thoải mái đến 🌜♓ả●ÿ 𝐧ướ●ⓒ, hai chân ⓚ.ẹ.ⓟ 𝐜.♓ặ.🌴 đầu người đàn ông, 🅓.â.Ⓜ️ đã𝓃.🌀 𝐫·ê·n г·ỉ.

Cô còn chủ động đưa con *** của ba chồng đến bên miệng ***, từ từ nuốt ***, như yêu tinh 𝖉â*𝖒 đ*ã𝐧*𝖌 quấn lấy eo hắn, còn trở mình chủ động cưỡi lên *** bự.

Vốn dĩ công việc kết thúc thì trưa nay sẽ trở về, nhưng Phàn Tín bị cô 𝐪υ🍸-ế-𝖓 𝐫-ũ, *** không mềm nổi, hai người ở trong nhà, trần truồng cⓗơ*ï 𝖓*𝒽𝐚*ц suốt cả ngày, đến tối mới lên máy bay trở về, coi như kết thúc chuyến công tác.

Chương (1-53)