Cậu bé bọt biển
← Ch.43 | Ch.45 → |
Đây là ca trực đêm thoải mái nhất mà Lâm Tất Tất từng làm, cả một đêm không có bệnh nhân nào xảy ra vấn đề, cô ở trong phòng làm việc làm bài nghiên cứu khoa học một lúc thì đi phòng nghỉ ngủ, ngủ đủ tám tiếng, tinh thần sảng khoái.
Cô đến căng tin mua bánh bao với cháo rồi ngâm nga quay về nhà.
Vừa mở cửa ra, mắt của Lâm Tất Tất đã chịu sự κ-í𝖈-♓ 𝐭𝒽í-𝖈-h.
Triệu Thanh Nhượng nửa thân trên trần trụi, nửa thân dưới chỉ quấn mỗi cái khăn tắm, nước vẫn còn nhỏ giọt trên người.
"Sao mới sáng sớm mà anh đã tắm rồi?" Hại cô vừa mới sáng sớm đã bị nam sắc 𝐤_í_ⓒ_♓ ⓣ♓_í𝖈_𝐡.
"Nóng, ra mồ hôi."
"Nóng?" Lâm Tất Tất cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng anh mở điều hoà mà.
Triệu Thanh Nhượng càng lúc càng đi lại gần cô, thậm chí Lâm Tất Tất còn nhìn thấy giọt nước trượt từ cổ anh xuống đến lồng ⓝ-g-ự-𝐜, dừng trên cơ n.gự.ⓒ đó một lúc mới chậm rãi trượt xuống bên dưới, sau khi xuyên qua cơ bụng rõ nét chui vào trong khăn tắm.
Triệu Thanh Nhượng nhận lấy đồ ăn trong tay cô, còn trao một nụ ♓-ô-n triền miên với cô.
Lâm Tất Tất cảm thấy mình giống như đang giẫm phải một đống bông, cô ôm lấy eo của Triệu Thanh Nhượng, ✔️𝐮.ố.t v.ⓔ hết những giọt nước mà anh vẫn còn chưa lau khô.
Người đàn ông ôm hôռ., còn phát ra tiếng 𝖙h●ở ɢấ●🅿️ ái muội.
Lâm Tất Tất nghe thấy, nhớ đến dáng vẻ cày cuốc chăm chỉ đến mặt đỏ bừng của anh mà cả người mềm nhũn, kết quả Triệu Thanh Nhượng lại rời đi rất nhanh, còn giục cô mau chóng đi ăn sáng.
Lâm Tất Tất:...
Có cảm giác như anh ăn xong cắp đ-í-т đi luôn.
"Cục cưng, anh đi mặc đồ đi."
Triệu Thanh Nhượng đồng ý, sau đó đi mặc cái quần cậu bé bọt biển đó đi ra.
Lâm Tất Tất:!!!
Anh còn mặc ít hơn so với vừa nãy, hơn nữa còn mặc cái quần cậu bé bọt biển mà cô thích nhất đó.
Quần lót có tính co giãn mặc lên người anh không hiểu sao có vẻ 🌀●ợ●ℹ️ c●ả●ⓜ, chỗ phồng lên giữa háng lộ rõ ràng, Lâm Tất Tất thậm chí có thể nhìn thấy rõ bên trong.
Triệu Thanh Nhượng bình tĩnh giải thích mặc như này cho mát.
Lâm Tất Tất muốn khóc không ra nước mắt, anh mát nhưng cô không mát.
Là cô rất đói khát chăng?
Nhưng rõ ràng ngày hôm trước mới ấy ấy xong mà?
Triệu Thanh Nhượng cắn một miếng tiểu long bao, khen ngợi mùi vị rất ngon.
Nước súp chảy ở bên miệng anh, anh vươn đầu lưỡi l❗_ế_m sạch.
"Khụ khụ khụ..."
Lâm Tất Tất đang ăn cháo liền bị sặc, Triệu Thanh Nhượng cố tình tỏ vẻ vô tội hỏi cô làm sao?
Cô bỏ thìa xuống, vén tóc xoà ra lên tai: "Anh trai, anh có biết anh đang chơi với lửa không?"
Triệu Thanh Nhượng:...
Anh có hơi không muốn tiếp tục, câu này của bạn gái như so sánh anh với miếng mỡ lợn vậy.
Lâm Tất Tất vẫn đang thực hiện giấc mơ sếp tổng của mình: "Tự anh đốt lửa thì anh phải có trách nhiệm dập tắt."
Triệu Thanh Nhượng:...
Bây giờ anh muốn đến phòng sách để vứt mấy quyển sách vớ vẩn trong kia đi.
Lâm Tất Tất nhíu mày: "Ăn ngon không?"
Triệu Thanh Nhượng dùng khăn giấy lau miệng: "Ngon."
Lâm Tất Tất đứng dậy, đi đến đối diện ngồi lên đùi Triệu Thanh Nhượng: "Anh trai, anh đang 🅓_ụ 𝒹_ỗ em à?"
Nụ cười của Triệu Thanh Nhượng cứng ngắc, đã từ chủ động biến thành bị động.
"Lâm Tất Tất."
"Ừm hử?"
"Em lại nói thêm câu nào trong mấy quyển tiểu thuyết này nữa là anh sẽ vứt em ra khỏi người anh đó."
Lâm Tất Tất ôm chặt eo anh: "Huhuhu, người ta sợ quá."
Cô xáp lại gần muốn 𝒽ô●𝓃●, Triệu Thanh Nhượng nghiêng đầu tránh đi: "Vừa ăn tiểu long bao xong, trong miệng có mùi."
"Thế cũng là mùi thơm nha~ Vừa nãy em cũng ăn cháo đó." Lâm Tất Tất chọc chọc vào môi của Triệu Thanh Nhượng: "Đúng rồi, anh có bị dính răng không? Nếu như dính răng thì lúc 𝖍_ô_𝓃 𝖒_ô_𝒾 có khả năng ăn thịt bị dính răng của anh không nhỉ?"
Triệu Thanh Nhượng:...
"Em thử đi."
Triệu Thanh Nhượng bịt cái miệng đang nói không ngừng làm người ta cụt hứng kia lại.
Tháng sáu đang là mùa mưa, bây giờ bên ngoài cửa đã có mưa rơi tí tách, trên điện thoại có gửi thông báo, nói hôm nay có mưa to.
Lâm Tất Tất treo trên người anh, Triệu Thanh Nhượng đỡ 𝖒ô𝓃-🌀 cô, đi đến phòng khách, kéo rèm cửa.
Rèm cửa sổ không dày, ở giữa còn mấy lớp vải màu đen trong suốt, nhưng hôm nay trời âm u, không một chút ánh sáng nào có xuyên vào, nên có cảm giác giống buổi tối.
Cánh môi của Triệu Thanh Nhượng lướt qua từng tấc da thịt trên người Lâm Tất Tất, cơn tê ngứa dày đặc này khiến cho cô khó chịu, động tác của anh quá nhẹ, nhẹ đến mức cô nghĩ mình nên nhấc người nhét vào miệng anh thêm một chút, để anh mạnh lên tí.
Lúc anh chạm đến trái anh đào đỏ đó, Lâm Tất Tất đã làm như vậy thật.
Cô ưỡn 𝐧*𝖌*ự*𝐜, muốn để anh ăn càng nhiều hơn.
Triệu Thanh Nhượng làm theo ý của cô, động tác cũng mạnh hơn, giống như đứa trẻ b* quả anh đào cương cứng của cô gái, dường như anh muốn hút ra sữa vậy.
Lâm Tất Tất ngậm mu bàn tay của mình, hai chân không ngừng 🌜_ọ ×á_ⓣ vào nhau.
Bây giờ cô vừa sư●ớռ●ⓖ lại vừa cảm thấy trống rỗng, chỉ muốn anh mạnh mẽ đâ_Ⓜ️ 𝐫-ú-t 𝓇-a.
Nhưng Triệu Thanh Nhượng dừng lại, anh tìm thứ gì đó trên bàn trà.
"Bao ở trong ngăn tủ bên phải." Lâm Tất Tất nhắc nhở.
"Không phải tìm cái đó, là nước súc miệng." Triệu Thanh Nhượng lấy một bình nước súc miệng mở ra, súc miệng.
Hoa huyệt của người phụ nữ rất yếu ớt, rất dễ bị viêm, anh phải đảm bảo vệ sinh răng miệng.
Cuối cùng, Triệu Thanh Nhượng lại gần nơi bí ẩn đó, ngậm lấy viên hoa châu vào miệng.
Lâm Tất Tất không kiềm được mà 𝖗⛎_𝓃 𝓇ẩ_🍸.
Lưỡi anh linh hoạt, 👢❗ế·〽️ lên cánh hoa của cô rồi anh Ⓜ️*ú*ⓣ lấy hoa châu ướ-✝️ á-✞ của cô chơi đùa, thật là ⓚíⓒ●𝖍 𝖙●♓●í●ⓒ●ⓗ.
"Ưm —" Lâm Tất Tất thoải mái đến công cả ngón chân, hoa huyệt màu hồng phấn đã chảy ra nước xuân.
Triệu Thanh Nhường quỳ úp vào giữa hai chân của Lâm Tất Tất, ngón tay vươn ra nhẹ nhàng tách hai cánh hoa ra, thổi một hơi vào bên trong.
Hoa huyệt mẫn cảm chịu sự 𝐤.í.ⓒ.♓ t.híc.♓, giống như cây xấu hổ lại khép lại lần nữa.
Triệu Thanh Nhượng lại ngậm lấy hoa châu, đầu lưỡi ⓛ1●ế●〽️ lên ⅼ●1ế●m xuống, lại đảo vòng 🦵𝐢ế·𝖒 nó, ngón tay dính nước xuân chảy ra đâ·Ⓜ️ sâu vào tường thịt chặt chẽ rồi lại khảy tới lui.
Lâm Tất Tất vừa tê vừa ngứa, cô khẽ cắn lên mu bàn tay, cúi đầu nhìn xuống —
Cả khuôn mặt người đàn ông đang ✌️ù_ℹ️ νà_🅾️ khu rừng rậm đó, đầu mũi cọ vào phía trên của hoa châu, lưỡi thì đã chen vào trong hoa huyệt.
Cảnh tượng ԁ-â-ɱ loạn này ⓚí𝒸●♓ ✝️𝐡íⓒ●𝒽 Lâm Tất Tất phun ra một dòng nước xuân, hai mắt trong veo của cô tràn đầy tình dục và ngập nước.
Tiếng 𝐫ê_𝓃 𝓇_ỉ của Lâm Tất Tất càng thêm kiều mỵ, nghe đến mức phần dưới của Triệu Thanh Nhượng càng phản ứng lớn hơn, hô hấp càng thêm nặng nề.
Hơi thở ấm nóng của anh phả vào cánh hoa đang ⓡ·⛎·n ⓡ·ẩ·ⓨ của cô, động tác nuốt nước xuân của anh khiến Lâm Tất Tất ş·ướ·ⓝ·ℊ đến phát điên. Cô không nhịn được mà chủ động luồn tay vào mái tóc dày của anh, muốn để anh tiến vào càng sâu hơn.
"Ưm a ~"
Đầu Triệu Thanh Nhượng cử động lên xuống của càng lúc càng nhanh, chỗ sofa dưới 〽️ôn●ℊ của Lâm Tất Tất đã ướt đẫm, một lượng nhỏ nước xuân còn phun trực tiếp lên mặt của Triệu Thanh Nhượng.
Cả người của cô đều 𝖗ц_𝐧 𝓇ẩ_𝓎, sắc mặt anh từ hơi đỏ chuyển sang màu đỏ đậm của tình dục.
Triệu Thanh Nhượng từ giữa hai chân Lâm Tất Tất ngẩng mặt lên, cả khuôn mặt anh ướt đẫm dịch xuân.
Anh đan mười tay của anh với Lâm Tất Tất lại với nhau, đè lên cô lần nữa.
Lâm Tất Tất cách lớp quần lót cậu bé bọt biển đập đập lều nhỏ của Triệu Thanh Nhượng, sau đó thằng nhỏ kích động chào hỏi với cô.
"Bác sĩ Triệu, cái này là giữa ban ngày ban mặt làm chuyện 𝐝_â_𝖒 loạn đó."
Triệu Thanh Nhượng nhìn nước xuân bên dưới của cô, lại chu miệng với cô, để cô nhìn thấy cái thứ trên mặt anh: "Đúng là rất d.â.〽️ loạn."
Lâm Tất Tất nghẹn họng, được rồi, vừa nãy đúng thật là cô cũng rất ⓢướռ_𝐠.
Khuôn mặt đẹp trai của Triệu Thanh Nhượng tiến lại gần Lâm Tất Tất: "Thử xem?"
"Thử cái gì?"
Môi lưỡi của Triệu Thanh Nhượng tiến vào trong, quấn lấy cô.
"Thử mùi vị của em."
Lâm Tất Tất nói không phân biệt nổi đây là mùi vị gì, vừa có chút ⓓ*â*m lại có hơi ngọt ngào.
Triệu Thanh Nhượng 𝖈ở·ℹ️ 𝐪·𝖚ầ·𝖓 lót cậu bé bọt biển xuống, đâ●𝖒 gậy thịt vào giữa hai chân của Lâm Tất Tất.
Cánh hoa và hoa châu bị gậy thịt 𝐧ó𝓃·🌀 𝐛·ỏп·ℊ chà xát, sâu trong cơ thể của Lâm Tất Tất nổi lên cảm giác trống rỗng ngứa ngáy.
"Mau vào đi."
Triệu Thanh Nhượng khó khăn nhíu mày: "Không được, hôm nay là chủ nhật, năm lần của tuần này đã dùng hết rồi.
Lâm Tất Tất:...
Hoá ra là gài bẫy sẵn đợi cô hả?
Lâm Tất Tất tức giận, rõ ràng là không được thoả mãn ԁụ.🌜 ✅ọ.п.ℊ: "Không vào thật à?"
Triệu Thanh Nhượng vuốt mũi cô một cái: "Là tự em nói năm lần, phải giữ lời hứa chứ."
Một tay Lâm Tất Tất vuốt gậy thịt lên xuống, một tay khác vuốt dọc theo cơ 𝖓.🌀ự.c của anh.
Cô muốn lại gần ♓*ô*n anh, nhưng bị Triệu Thanh Nhượng tránh đi.
"Không được." Triệu Thanh Nhượng thậm chí còn tách tay cô ra: "Anh tự đi nhà vệ sinh giải quyết."
Lâm Tất Tất trợn tròn mắt, người này??? Cái đó của anh đã sưng to như thế rồi!
"Hừm."
Lâm Tất Tất tức 🌜*♓*ế*ⓣ, nhưng đầu óc đã quay cuồng. Cô không tin Triệu Thanh Nhượng là thánh nhân, có thể nhẫn nhịn như thế.
Cô dùng chân móc eo của Triệu Thanh Nhượng, nơi riêng tư mở rộng.
Cô dùng tay tách cánh hoa đang khép lại sau khi môi lưỡi của người đàn rời đi, ở ngay trước mặt anh chậm rãi cho ngón tay của mình vào trong hoa huyệt.
Chiều dài và rộng chắc chắn là không thể so sánh được với Triệu Thanh Nhượng, cơn ngứa sâu thẳm bên trong vẫn không cách nào giải quyết được, nhưng ưu điểm là cô có thể khống chế lực của mình, xoa bóp hoa huyệt đến tê dại, tốt xấu gì cũng có thể giải quyết được nhu cầu.
Cánh hoa bị ngón tay đâ-〽️ đỏ ửng, nước ở bên trong ồ ạt chảy từ hoa huyệt ra bên ngoài, Triệu Thanh Nhượng nuốt nước miếng, quay đầu đi không nhìn khung cảnh khiến người ta muốn phạm tội nữa, nhưng bên dưới lại càng sưng đau hơn.
Cái này là đang dạy dỗ cô hay là hành hạ bản thân anh?
Lâm Tất Tất đùa nghịch hoa châu của mình, hoa châu đáng thương bị hai người đùa nghịch đã sưng to rồi.
Cô không nhịn được phát ra tiếng rên trầm thấp, không biết là vô cùng khó chịu hay là s.ư.ớ.n.g quá.
"Anh trai thật sự không vào à?" Giọng điệu của Lâm Tất Tất ngây thơ, chỉ nghe cô nói thôi hoàn toàn không thể nào nghe ra được cô đang làm cái chuyện không thể mô tả.
Cô hít một hơi: "Xem ra em phải dùng tài khoản Taobao của anh trai mua một người bạn trai thôi."
"Cái gì?"
Lâm Tất Tất dùng một tay rảnh rỗi lấy điện thoại trên bàn trà, mở trang sản phẩm đưa cho Triệu Thanh Nhượng xem.
[Gậy ⓜ𝖆𝖘💲@ℊ●3 co duỗi, hút, rung chạy bằng điện đến đến từ Nhật Bản giúp tăng cường vật lý trị liệu cho phụ nữ, là ⓥ_ũ k_𝒽_í tốt để tự ⓢ-ướ-𝖓-ⓖ giúp các cô gái thoải mái]
Triệu Thanh Nhượng:...
Anh rút điện thoại trong tay Lâm Tất Tất ra, 𝐧𝖌·♓·ı·ế·ⓝ г·ă·ⓝ·ɢ nghiến lợi nói: "Giỏi rồi đó?"
Lâm Tất Tất rầm rì không nói.
Triệu Thanh Nhượng thuận tay vỗ vào cặp 𝐦●ôⓝ●ⓖ tròn của cô một cái: "Còn giới hạn số lần nữa không?"
Kẻ thức thời mới là anh hùng, Lâm Tất Tất lập tức nuốt lời: "Không giới hạn, không giới hạn."
Miệng của Triệu Thanh Nhượng ghé lên tai cô, thổi hơi nóng vào tai cô: "Coi anh không tồn tại à, tự an ủi?"
Cả người Lâm Tất Tất tê dại, bên dưới đã kém cỏi 𝐜*hả*γ 𝓃*ướ*𝒸 xuân: "Ai kêu anh không chịu vào ~"
Triệu Thanh Nhượng rút tay đang 𝒸ắ·𝖒 ν·à·⭕ trong đó của cô ra, ngón tay thon dài dính nước, còn vương tơ với cánh hoa.
Anh đeo bao lên gậy thịt của mình, quy đầu đâ·ⓜ ✅·à·0 hoa huyệt lấp lánh ánh nước và nghe thấy tiếng 𝐫ê_п ⓡ_ỉ mất kiên nhẫn của Lâm Tất Tất.
"Ưm —"
Anh tách cánh hoa đâ_𝐦 𝐯_à_𝐨 bên trong.
Vừa đ·â·m ✌️·à·𝖔, gậy thịt đã bị vách tường thịt như cái miệng nhỏ ở khắp xung quanh hút chặt, s_ư_ớռ_🌀 đến anh không dám động linh tinh.
Gậy thịt của anh có kích thước khá lớn, duỗi thẳng toàn bộ nếp nhăn trong hoa huyệt ra, trên mặt các nếp nhăn có thể được ma sát từng chỗ ngứa một, mang đến 𝐤*ⓗ0*á*i 𝐜ả*m khiến da đầu Lâm Tất Tất tê dại.
Lâm Tất vòng hai chân quanh eo của Triệu Thanh Nhượng, cảm thán quả nhiên vẫn là cùng bạn trai làm là thoải mái nhất, tay của cô đúng thật là không thể nào giải khát được, phụ nữ đã nếm mùi tình dục không dễ dàng thỏa mãn được.
Cô dùng chân để chống đỡ cơ thể, muốn lắc lư eo để trở thành người chủ động trong cuộc chơi này nhưng tốc độ của Triệu Thanh Nhượng nhanh hơn cô, một tay anh chống lên ghế sofa cạnh tai cô, một tay khác đỡ 〽️ô_𝐧_ⓖ cô bắt đầu đ*â*𝖒 ✌️*à*𝖔 rú_ⓣ 𝐫_𝒶.
Triệu Thanh Nhượng thẳng eo thúc liên hồi, động tác mạnh mẽ đâ*〽️ cho Lâm Tất Tất không biết hôm nay là ngày nào, chất lỏng trong suốt chảy ra từ khoé miệng, phát ra tiếng ⓡ*ê*𝖓 𝐫*ỉ như mèo kêu cũng bị tiếng va chạm của da thịt lấn át.
Đôi gò bồng đào trắng nõn theo động tác của hai người mà đung đưa di chuyển, Triệu Thanh Nhượng dùng tay xoa bóp: "Có phải lại to hơn rồi không?"
"Ưm... không có... đồ lót ngày trước vẫn có thể mặc vừa..."
"Thế thì là do anh chưa đủ cố gắng rồi."
Lực xoa bóp của anh lại mạnh hơn, Lâm Tất Tất bị bóp đến vừa đau vừa ⓢ_ư_ớn_𝖌, nước bên dưới càng nhiều, hoa huyệt đã bắt đầu co rút đến cao trào.
Hoa huyệt hồng phấn chật hẹp bên dưới đã bị gậy thịt mở đến cực hạn, nhưng vẫn ngoan ngoãn phun ra nuốt vào gậy thịt, vách thịt bên trong đỏ ửng cắn chặt gậy thịt, lúc anh 𝖗ú_† ⓡ_a thì nó lộ ra ngoài không khí.
Sự 𝖐í-↪️-♓ ✝️-♓íⓒ-𝖍 thị giác này quá lớn, Triệu Thanh Nhượng đâ_m ⓥ_à_0 гú*† 𝓇*a mấy chục cái cảm giác thắt lưng tê dại.
Lúc Lâm Tất Tất ⓛê.ⓝ đ.ỉ.n.ⓗ lần nữa hoa huyệt của cô cắn chặt như điên, Triệu Thanh Nhượng không thể không buông lỏng bắn ra.
← Ch. 43 | Ch. 45 → |