Áo lót và quần lót cũng không mặc?
← Ch.33 | Ch.35 → |
Sắp đến giờ tan làm thì Triệu Thanh Nhượng có một ca phẫu thuật chung với trưởng khoa. Lúc anh về nhà, đèn phòng ngủ đã tắt, hình như Lâm Tất Tất đã ngủ rồi.
Giờ mới hơn chín giờ, sao ngủ sớm vậy?
Triệu Thanh Nhượng thu dọn một chút rồi đi tắm, tính tí nữa sẽ đến phòng sách đọc tài liệu, ai biết lúc bước ra đèn trong nhà lại sáng rồi.
Lâm Tất Tất mặc váy ngủ hai dây màu đen vừa mới phơi khô, tóc xoăn sóng vén bên tai ngồi ở sofa nhìn anh.
"Hết bận rồi?" Đôi chân cô thẳng tắp, trắng nõn vắt lên nhau. Chiếc váy vừa đủ che đi nơi bí ẩn bên dưới, để lộ ra một nửa cặp mông tròn.
Triệu Thanh Nhượng cảm thấy máu của mình sôi sùng sục, anh vội vàng nhìn ra cửa sổ, khi thấy cảnh tượng cháy bỏng trong nhà đã được rèm cửa che kín thì mới thở nhẹ một hơi.
"Ừm, đột ngột có ca phẫu thuật."
Anh vừa mới tắm rửa xong, mặc áo cộc tay, tóc mới sấy khô được một nửa, tóc còn hơi ẩm rũ xuống trước trán, hoàn toàn không giống người đàn ông ba mươi tuổi.
Triệu Thanh Nhượng ngồi xuống bên cạnh Lâm Tất Tất, hỏi cô mặc vậy không lạnh à?
"Bây giờ là mùa hè thì lạnh cái gì?" Lâm Tất Tất gác chân lên người anh, chiếc váy vốn cũng chẳng che được cái gì lại bị vén lên cao hơn.
Cô duỗi hai tay ra, cả người treo trên người Triệu Thanh Nhượng.
Cô mặc váy ngủ hai dây màu đen bên trong thì không mặc cái gì cả. Mỗi lần cô chuyển động là Triệu Thanh Nhượng có thể nhìn thấy cảnh xuân ở bên trong.
Triệu Thanh Nhượng ôm gái xinh trắng nõn, mịn màng ở trong lòng thì anh nhanh chóng có phản ứng.
Anh ôm eo của Lâm Tất Tất, nhỏ giọng hỏi bên tai cô: "Vào phòng ngủ nhé?"
"Ừm."
Một giây sau, Triệu Thanh Nhượng đã ôm eo cô bế lên.
Triệu Thanh Nhượng nhìn gầy vậy chứ anh rất khoẻ. Anh ôm cô vô cùng vững vàng, Lâm Tất Tất không thấy anh run tay chút nào.
Triệu Thanh Nhượng nhẹ nhàng đặt Lâm Tất Tất lên giường, đối xử với cô như món đồ sứ dễ vỡ vậy.
Từ góc độ của Lâm Tất Tất nhìn anh, lông mi anh đổ bóng trên khuôn mặt xinh đẹp, tiếp đó là sống mũi cao thẳng, xuống chút nữa là hai viên socola trong cổ áo lộ ra.
Cô vô thức nuốt nước bọt, hành động này đổi lấy tiếng cười trầm thấp của Triệu Thanh Nhượng.
Mặt của Lâm Tất Tất lập tức đỏ ửng, giả vờ bình tĩnh: "Có gì mà cười. Nhu cầu tự nhiên thôi."
"Ừm, đây là điều rất bình thường." Triệu Thanh Nhượng không phản bác.
Tay anh sờ theo vạt váy của cô chui vào bên trong, sờ đến cặp mông không chút che chắn của cô gái.
Triệu Thanh Nhượng nhéo một cái: "Áo lót và quần lót cũng không mặc?"
Lâm Tất Tất chớp chớp đôi mắt to long lanh: "Thế giờ em mặc vào nhé?"
"Không cần lắm."
Tay của người đàn ông từ phần eo của cô sờ lên trên, anh gần như chạm vào mọi ngóc ngách trên cơ thể cô, cuối cùng tay anh dừng lại trên quả anh đào và không ngừng chơi đùa bánh bao nhỏ của cô, lúc thì anh ấn xuống lúc thì day qua day lại làm cho quả anh đào cứng lên.
Khoái cảm nhỏ bé giống như dòng điện chạy dọc trong người của Lâm Tất Tất: "... Ưm."
Triệu Thanh Nhượng nâng nửa người trên của cô lên, cho cô ngồi dậy rồi cởi chiếc váy cực ngắn đó ra, thân hình của cô hoàn toàn để lộ trước mặt anh.
Lâm Tất Tất giật quần áo anh, bảo anh cũng cởi ra, nếu không thì không công bằng.
Triệu Thanh Nhượng bật cười, đứng dậy nhanh chóng cởi bộ quần áo vừa mới mặc vào sau khi tắm xong.
Ồ, lần trước cô căng thẳng quá nên không nhìn kỹ, thực ra Triệu Thanh Nhượng ngoại trừ đường nhân ngư thì còn có cả cơ bụng, có điều không hiện rõ nét như những người đàn ông cơ bắp mà chỉ hơi mờ mờ.
Ừm... sờ cũng sướng.
Ánh đèn mờ nhạt trong phòng ngủ chiếu vào bầu không khí mờ ám, hai người yêu nhau hôn nhau, trao đổi hơi thở cho nhau, cảm nhận nhịp tim của đối phương.
Bàn tay của Triệu Thanh Nhượng vẫn đặt lên hai bánh bao nhỏ, hình như anh vô cùng yêu thích xúc cảm mềm mại này, liên tục nhào nặn, chơi đùa quả anh đào, sau khi kết thúc nụ hôn lại ngậm nó vào trong miệng chơi đùa.
Lâm Tất Tất rên rỉ ra tiếng, cơ thể căng cứng dưới từng động tác của anh, đôi chân thẳng đều dần dần kẹp chặt và không ngừng cọ xát vào nhau.
Cô ôm lấy cổ anh, hơi ưỡn người lên, muốn dâng hiến cho anh nhiều hơn.
Tay của Triệu Thanh Nhượng lại lần nữa di chuyển đến eo của cô, sau khi nghe thấy âm thanh nức nở của cô thì hài lòng di chuyển xuống phần giữa hai chân, lòng bàn tay xoa nắn hai cánh hoa của cô.
Hai chân vốn đang cọ xát vào nhau của cô theo bản năng kẹp chặt vị khách bên ngoài đến này, hy vọng anh mang đến nhiều vui sướng hơn cho cô.
Môi và lưỡi của Triệu Thanh Nhượng cuối cùng cũng buông tha bộ ngực đầy dấu đỏ, anh ngậm lấy dái tai của Lâm Tất Tất, hơi thở nóng rực của anh phả vào tai cô: "Muốn đến như vậy à?"
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
Lâm Tất Tất không phục, sờ túp lều nhỏ đang dựng đứng của Triệu Thanh Nhượng: "Anh cũng không kém."
Cô móc lưng quần lót của anh ra: "Đã nói là cởi hết ra mà, vậy mà để lại một cái cuối cùng, không ngoan nha."
Tay của Lâm Tất Tất không ngừng vẽ vòng tròn trên bụng của Triệu Thanh Nhượng, tìm điểm nhạy cảm của anh, sau khi bị lông bụng của anh đâm vào tay thì yếu ớt bĩu môi: "Sau này cạo sạch lông đi nha."
Triệu Thanh Nhượng cười khanh khách.
"Được, nghe em hết."
Triệu Thanh Nhượng dùng đầu ngón tay bị kẹp chặt hai cánh hoa của cô khiến cô cảm thấy trống rỗng giữa hai chân.
Cánh hoa đầy đặn của người phụ nữ khẽ run lên, khe hở khép chặt đó đã bắt đầu rỉ nước.
Anh dùng hai ngón tay tách hai cánh hoa đang đóng chặt ra, ngón giữa thon dài chậm rãi chen vào hoa huyệt khít chặt.
Lâm Tất Tất bị vật lạ xâm nhập, nhỏ giọng rên rỉ, tay cô vốn đang giơ cao trêu đùa viên socola thì phải buông xuống, cô chỉ muốn đạt được nhiều vui sướng hơn từ chỗ của Triệu Thanh Nhượng.
Nước xuân của người thương càng lúc càng nhiều, Triệu Thanh Nhượng có thể cảm nhận được ngón tay của mình đi vào càng thuận lợi hơn.
Ngón giữa ra vào hoa huyệt vừa ẩm ướt, chật hẹp lại còn ấm nóng, hai người có thể nghe thấy tiếng nước òm ọp òm ọp.
Triệu Thanh Nhượng hôn lên cổ Lâm Tất Tất, thì thầm: "Nghe thấy không? Rất nhiều nước."
Lâm Tất Tất cũng có chút xấu hổ dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô.
Cô không để ý đến Triệu Thanh Nhượng, tay lại trượt xuống phần eo của anh, kéo quần lót của anh xuống.
Cái thứ to lớn không có quần lót trói buộc liền ngẩng cao đầu, trên đỉnh còn chảy ra chút chất lỏng đáng ngờ.
Thứ đó của anh không có màu hồng phấn giống như trai tân trong tiểu thuyết mô tả, cũng không có màu đen vàng đáng sợ giống như rất nhiều bệnh nhân Lâm Tất Tất từng khám mà nó có màu sẫm hơn màu da trên người anh và hơi có màu tím.
Nhưng có một điểm rất giống với tiểu thuyết, mạch máu trên cánh tay và cổ của anh nổi lên rất rõ, cái chỗ đó cũng vậy, chính là cái kiểu "gân xanh chằng chịt" giống như trong tiểu thuyết viết vậy, nhưng nhìn vào không hề đáng sợ, có điều độ dài và độ lớn... khụ... vẫn có hơi sợ đấy.
"Lần sau nhớ mặc cậu bé bọt biển em mua cho anh, em thích cái đó."
"Được." Giọng điệu vô cùng cưng chiều của Triệu Thanh Nhượng.
Triệu Thanh Nhượng cảm nhận được bên trong hoa huyệt ẩm ướt trơn trượt, anh lại cho thêm ngón tay nữa vào chơi đùa.
Lâm Tất Tất khẽ rên lên một tiếng, cô cảm thấy tất cả các giác quan của mình đều tập trung ở dưới người, cả người cô đều bị ngón tay của Triệu Thanh Nhượng khống chế.
Đột nhiên, ngón tay trong cơ thể rút ra.
Lâm Tất Tất không thoả mãn vặn vẹo mông, ánh mắt vô cùng tủi thân nhìn Triệu Thanh Nhượng: "Đừng đi mà..."
Cái cảm giác trống rỗng này khiến cô vô cùng khó chịu, dưới sự điều khiển của dục vọng cô kẹp chặt cánh tay của Triệu Thanh Nhượng, không để anh rời đi.
Triệu Thanh Nhượng nhẹ nhàng tách đôi chân đang không ngừng quấn chặt của cô ra: "Không muốn thứ to hơn à?"
Anh tách hai chân của cô ra, cúi đầu nhìn tình huống bên dưới của cô.
"Anh đừng nhìn mà~"
Tuy rằng cô nhìn qua vô số chim, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô bị người khác nhìn.
Cô cảm thấy rất xấu khổ khi mở hai chân ra để bạn trai nhìn nơi riêng tư như thế này, sâu thẳm trong lòng lại dâng lên cảm giác phấn khích, nước xuân bên dưới chảy ra càng nhiều.
Triệu Thanh Nhượng vươn tay xoa nắn hoa châu bên trên đó, cả người Lâm Tất Tất không ngừng run rẩy, hai cánh hoa càng thêm co rút kịch liệt, bên dưới càng lúc càng trống rỗng đói khát.
Cô vươn tay bắt lấy một tay khác của Triệu Thanh Nhượng ấn lên ngực cô: "Xoa xoa ưm~"
Triệu Thanh Nhượng thỏa mãn yêu của cô, xoa bóp khối thịt mềm thành đủ các hình dạng, đồng thời dùng đầu ngón tay vân vê quả anh đào.
Nhìn thấy Lâm Tất Tất đã có thể rồi, Triệu Thanh Nhượng vươn tay lấy bao cao su trên tủ đầu giường ra.
Lâm Tất Tất mở to mắt: "Sao anh biết cái này ở chỗ đó?"
Cái này là cô mua để vào.
"Lúc dọn dẹp thì nhìn thấy."
Anh quấn hai chân của Lâm Tất Tất lên eo mình, đem gậy thịt đang sưng tấy đến phát đau đâm thẳng vào hoa huyệt.
"A—" Cảm giác căng trướng bị cự vật mãnh liệt đâm vào cùng với đau đớn khi cơ thể bị xé rách đan xen nhau, khoé mắt Lâm Tất Tất chảy ra nước mắt sinh lý.
"Rất đau à?" Cả người Triệu Thanh Nhượng cứng ngắc ở nguyên chỗ đó không dám động đậy, mồ hôi từ trên trán chảy xuống dưới ga giường, anh vẫn còn một nửa chưa đâm vào.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
Lâm Tất Tất thở gấp: "Vẫn ổn."
Đau chắc chắn là có, nhưng mà cũng sướng lắm.
Triệu Thanh Nhượng nghịch hoa châu, xoa nắn ngực cô, cảm nhận nước xuân bên trong tiết ra càng nhiều.
Mày đang nhíu chặt của Lâm Tất Tất giãn ra, cơn đau đó dần giảm bớt, thay vào đó là cảm giác trống rỗng muốn được mạnh mẽ đâm vào.
"Động một chút đi."
Vẻ mặt Lâm Tất Tất đầy xuân sắc, cô nhìn Triệu Thanh Nhượng đưa ra yêu cầu khiến cho gậy thịt của anh lại sưng to thêm.
Triệu Thanh Nhượng thẳng người, quy đầu khổng lồ tách mở từng tầng thịt mềm, đâm sâu vào bên trong hoa huyệt, phần thịt mềm ẩm ướt và ấm áp bên trong hoa huyệt lập tức hút chặt lấy gậy thịt, cả cây gậy thịt của anh nhét vào sâu bên trong cô.
"Ưm a—!" Lâm Tất Tất cảm thấy mình bị đâm đến nơi sâu nhất, thoải mái rên rỉ ra tiếng, hai tay bấu lên đầu vai của Triệu Thanh Nhượng.
Gậy thịt to lớn hoàn toàn được nhét vào bên trong hoa huyệt, trong tiếng kêu ngọt ngào của cô gái thì càng trở nên nóng bỏng và cứng rắn hơn.
Hoa huyệt bị gậy thịt to lấp đầy, mọi ngóc ngách bên trong cô bị gậy thịt đâm vào cọ sát, theo chuyển động của Triệu Thanh Nhượng đôi gò bồng đào no đủ trước ngực của Lâm Tất Tất cũng lắc lư theo.
Triệu Thanh Nhượng thở gấp ra tiếng.
Lâm Tất Tất mua bao cao su mua loại 001, là loại rất mỏng, anh có thể cảm nhận được từng lớp da trên người đều được bao phủ bởi lớp thịt mềm mịn của cô, lúc anh rút ra vách tường bên trong hoa huyệt còn sống chết cắn chặt không buông, khoái cảm từ chỗ hai người giao hợp trực tiếp xông thẳng lên đỉnh đầu, kích thích da đầu anh tê dại.
Lông mu bị dịch yêu của bọn họ làm cho ẩm ướt, mặt ngoài của cánh hoa cũng lấp lánh ánh nước pha lê, hoa huyệt đỏ ửng dính chặt gậy thịt của anh theo chuyển động của anh mà lộ ra ngoài không khí, co bóp phun ra nuốt vào cự vật, mấy cái này đều là cảnh tượng dâm đãng mà Triệu Thanh Nhượng cúi đầu có thể nhìn thấy.
"Ưm —" Lâm Tất Tất sắp lên đỉnh rồi, cơ mông và vách tường thịt bên trong trong hoa huyệt vô thức siết chặt, cô kẹp chặt gậy thịt của Triệu Thanh Nhượng kêu một tiếng sung sướng.
Trên mặt nhuốm màu đỏ của tình dục, khoé mắt cũng đỏ ửng, anh thấp giọng thở gấp, ôm chặt người yêu trong lòng gia tăng tốc độ.
Lâm Tất Tất duỗi thẳng mu bàn chân: "A... anh nhanh lên a..."
Tốc độ của Triệu Thanh Nhượng càng nhanh hơn.
Cả người Lâm Tất Tất run rẩy, trước mắt lóe lên ánh sáng trắng: "Không phải, không phải tốc độ nhanh!"
Móng tay của cô không dài, nhưng vẫn lưu lại vết đỏ trên người của Triệu Thanh Nhượng: "Là anh nhanh kết thúc đi, em sắp không chịu nổi rồi —"
Triệu Thanh Nhượng hơi đơ ra: "Như này mà nhanh á?"
Có đàn ông lần đầu tiên khá nhanh bởi vì căng thẳng quá mức và chưa quen với cấu trúc sinh lý của phụ nữ nhưng Triệu Thanh Nhượng là bác sĩ nên là không có tình huống này.
Lâm Tất Tất nghĩ cách chọc vào nơi mẫn cảm của anh để anh nhanh kết thúc, thế là bắt đầu ngậm cắn dái tai của anh, day viên socola của anh, sau đó nghe thấy tiếng thở nặng nề và rên rỉ từ mũi của anh.
Không chỉ đàn ông nghe thấy tiếng rên của phụ nữ sẽ kích động mà phụ nữ cũng như vậy.
Nghe thấy tiếng của Triệu Thanh Nhượng, Lâm Tất Tất cảm thấy cả người càng thêm tê dại, bên dưới càng chảy nhiều nước.
Cơ thể vừa mới cao trào cơ bản là không chịu nổi việc Triệu Thanh Nhượng tiếp tục đâm vào rút ra, bây giờ Lâm Tất Tất cảm thấy bản thân giống như con cá nằm trên thớt, sắp chết đến nơi rồi.
Hoa huyệt của cô đầy bọt trắng, bộ phận riêng tư của hai người cọ xát phát ra tiếng nước vang vọng trong phòng ngủ.
Mỗi lần gậy thịt đâm vào sẽ chạm vào trên mặt của hoa châu, bây giờ hoa châu đáng thương đó đã bị sưng đến mức không ra hình dạng gì rồi.
"Ưm hưm—" Lâm Tất Tất không chịu nổi khoái cảm mãnh liệt như vậy, khẽ cắn lên trên vai trái của Triệu Thanh Nhượng.
Vách thịt mềm trong cơ thể lại điên cuồng co bóp, cảm giác tê dại của Triệu Thanh Nhượng chạy thẳng đến xương cụt.
Anh chanh chóng đâm vào rút ra mấy cái, lúc sắp xuất tinh anh rút ra và bắn vào trong bao cao su.
Sau khi kết thúc hai người đều ướt đẫm mồ hôi, Lâm Tất Tất tựa vào ngực Triệu Thanh Nhượng nghỉ ngơi mấy phút, sau đó bảo anh đi tắm trước.
Triệu Thanh Nhượng bóp đôi gò bồng đào trắng nõn của cô: "Tắm chung?"
Lâm Tất Tất tỏ ý cự tuyệt: "Em mệt, không thể làm thêm lần nữa."
Triệu Thanh Nhượng: "Chỉ tắm thôi."
Lâm Tất Tất tỏ vẻ không tin: "Anh có thể nhịn à?"
Đàn ông vừa mới khai trai có ý chí như vậy à?
"..." Triệu Thanh Nhượng nghẹn họng, buông cơ thể mềm mại trong lòng ra: "Thế anh đi tắm trước."
← Ch. 33 | Ch. 35 → |