Cung thị trưởng ăn sạch tiểu bạch thỏ
← Ch.004 | Ch.006 → |
"Tiểu Tiểu "
Người đàn ông gọi tên cô, âm thanh trầm thấp như tiếng đàn cello, từ tính gợi cảm, Ninh Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn bàn tay to lớn đang nắm hai ngực cô, phía trên là hai viên anh đào hồng phấn đựng đứng, vẻ mặt cô kinh ngạc không hiểu sao cơ thể mình lại biến hoá thẹn thùng đến như vậy, trái lại biểu cảm ngây thơ trúc trắc của cô lại từng bước đem dục vọng của anh kích thích điên cuồng.
Anh cúi đầu, dưới ánh mắt của cô, đem đầu ngực ngậm vào trong miệng, tinh tế nhấm nháp, chậc chậc ra tiếng. Cả người Tiểu Tiểu bị một cảm xúc xa lạ vây lấy, cô không hề biết đàn ông làm chuyện như vậy với phụ nữ lại vui sướng đến thế, bất giác cô ôm cổ anh, không tự chủ bật ra âm thanh rên rỉ.
"Ừm.. ừ..." Tiếng rên rỉ bật ra làm cô vừa thẹn vừa sợ.
"Thấy thế nào? "Tiếng trầm thấp của người đàn ông tiếp tục vang lên, môi anh nhẹ nhàng ma sát lên đỉnh anh đào trước ngực, làm thân hình cô run rẩy.
"Cung thị trưởng..." Cô nói, lại ngập ngừng không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả cảm giác hiện tại của mình.
"Đừng gọi anh là Cung thị trưởng..." Anh ở bên tai cô thấp giọng thì thầm, khẽ mút lấy vành tai cô, một bàn tay ôm thắt lưng, một bàn tay xoa nắn ngực cô, còn dùng hai ngón tay kẹo lấy nụ hoa cô dây nhẹ.
"Ừm..."
Tiểu Tiểu rên nhẹ, không dám gọi anh, trừ bỏ Cung thị trưởng cô cũng không biết nên gọi là gì. Cắn mút xong tai cô, môi anh lại di chuyển xuống dưới, dời mục tiêu về ngực bên phải, hé miệng đưa lưỡi liếm mút, rất nhanh đỉnh anh đào đều phủ một tầng nước trong suốt ướt át.
Anh cúi đầu thưởng thức, phía trên hai quả đào nhỏ căng mọng là đầu ngực đỏ ửng kiều diễm, đó là kiệt tác anh vừa tạo ra. Ninh Tiểu Tiểu xấu hổ quay mặt đi, rất muốn giơ tay che ngực, nhưng lại không dám.
Anh nắm tay cô nói "Đến, em cũng nên sờ thử anh "
"A.." Ninh Tiểu Tiểu sợ hãi kêu lên, mặt biến sắc, giật tay lại, bị anh nhanh tay túm lấy
"Nắm chặt... dùng tay cảm nhận nó "Người đàn ông ồ ồ thở dốc.
"Đừng sợ, cứ như vậy, nắm chặt "Anh hướng dẫn cô, để bàn tay nhỏ bé mềm mại bao lấy cự vật đang phồng lớn của mình, tay cô run run, anh biết mình đã đem cô hù doạ.
Ninh Tiểu Tiểu cũng có chút hiểu biết, cô biết vật kia tượng trưng cho cái gì, thời điểm chạm vào doạ cô cả người run rẩy. Cô chỉ biết nghe theo anh nắm chặt lấy nó, cũng không hề biết tiếp theo phải làm cái gì. Anh đem vạt áo ngủ vén lên, bày ra cây côn thịt thô to đang đứng thẳng. Ninh Tiểu Tiểu rốt cục nhìn rõ vật mình đang nắm trong tay, ánh mắt cô mở to, nhìn chằm chằm, cơ hòi quên mất thẹn thùng.
"Trước đó chưa bao giờ thấy qua nơi này của đàn ông sao? "Anh hỏi.
Nghe vậy cô sợ tới mức buông lỏng vật trong tay, lắc lắc đầu "Không có "lúc này mặt mới đùng một cái đỏ rực, thấy biểu cảm đáng yêu trên mặt cô, anh ha hả cười rộ lên.
"Cũng cho anh xem lại của em đi "Anh nói, cười tủm tỉm nhìn cô, Tiểu Tiểu có chút lo sợ nâng mi lên, nghi hoặc nhìn anh.
Anh nhướng mi hỏi "Thế nào, không cho xem? "
"Không có "Tiểu Tiểu vội vã lắc đầu, cúi người đem quần lót cởi ra.
"Tiến lại gần đây "Anh để cô áp sát mình, giơ tay lần xuống vuốt ve cặp mông mượt mà, tay còn lại hướng vào giữa hai chân đang khép chặt của cô, ngón giữa tinh tế chọc vào nụ hoa lùng sục tìm kiếm, sau lại chậm rãi ở khe nhỏ căng mịn xâm nhập vào trong.
"A..." Cô kêu lên sợ hãi, hai chân càng kẹp chặt, vì người đàn ông đã đem ngón giữa toàn bộ đi vào.
"Rất chặt, động nhỏ của Tiểu Tiểu hút thật chặt a "Anh thốt ra lời khen ngợi, bắt lấy một chân cô nâng lên, ngón giữa nhè nhẹ chuyển động, một lần xoay tròn một lần chọc vào.
"Ừm..."
Cơ thể Tiểu Tiểu vô lực, đứng không nổi ngã lên người Cung Chính, anh ôm lấy cô đặt lên cái giường đã trải drap trắng tinh, đem áo ngủ trên người cởi xuống. Nắm lấy hai chân cô, Tiểu Tiểu thật e lệ, vẫn rất phối hợp với anh, ánh mắt anh dừng lại ở mảnh đất huyền bí giữa hai chân cô, khe nhỏ bé xíu đỏ hồng mềm mịm. Anh hướng dẫn cô cầm lấy mũi chân mình, đem hạ thân mở rộng hết mức có thể, bày ra khe thịt căng đầy chờ người tới hái.
Anh cúi người cắn mút bầu ngực cô hồi lâu, đến khi nước bọt ướt sũng sắp chảy thành nước. Anh quỳ thẳng người lên, cầm lấy cự vật thô to chống ở miệng huyệt nhỏ bé, chậm rãi xâm nhập vào bên trong.
"A, đau..." Ninh Tiểu Tiểu thét chói tai "Đau, đau quá..." Thân thể cô bắt đầu không tự chủ bài xích anh tiến vào. Cô không nghĩ tới lại đau như vậy. Cung Chính nhẹ nhàng an ủi vỗ về cô, lại cúi xuống mút lấy đỉnh hồng trước ngực, để cơ thể cô dần dần buông lỏng, sau đó hạ thân anh dùng lực mạnh mẽ thúc sâu vào bên trong.
"A..." Hai người đồng thời kêu ra tiếng, cô là do đau đớn, anh là vì sung sướng.
"Á.. hức "Cô khẽ nấc, khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm lệ, cô thực sự không ngờ cái giá phải trả lại thống khổ như vậy, đau đớn đến nổi muốn chết đi. Anh hôn lên đôi môi cô, dùng ngón cái lau đi những giọt lệ vương trên mặt cô
"Tốt rồi, tốt rồi, không có việc gì, bảo bối, không có việc gì hết "
Thật chặt, thật mền mại, tiểu huyệt non nớt đè ép anh sắp phát điên, tất cả máu nóng trên người anh tựa như tập trung về một chỗ duy nhất, anh cố gắng ép xuống dục vọng sắp bộc phát của bản thân, lẳng lặng an ủi, nhẹ nhàng vỗ về, đợi đến khi tiếng khóc chậm rãi dừng lại, anh liền bắt đầu luật động.
Ninh Tiểu Tiểu cắn môi, hai chân tinh tế theo động tác của anh đong đưa, Cung Chính trên người cô ra sức cày cấy, mồ hôi từng giọt rơi xuống ngực cô, rồi lăn xuống drap giường. Khuôn mặt người đàn ông vẫn rất đẹp như lần đầu gặp gỡ, nhưng trong đó lại ẩn chứa chút xa lạ, gân xanh trên trán nổi lên giật giật, giống như đang rơi vào dục vọng điên cuồng, anh dùng sức đụng vào cơ thể cô, đem côn thịt không ngừng đâm vào rút ra khe huyệt sưng đỏ, tựa như muốn đem cơ thể cô xé rách.
Trong phòng chỉ còn lại tiếng cơ thể va chạm xen lẫn âm thanh thở dốc đầy kích tình, chưa bao giờ Cung Chính thoải mái như lần này, khe huyệt xử nữ cực kỳ khít khao, co dãn đàn hồi, bao chặt dục vọng to lớn của anh, hút chặt lấy nó, khoái cảm không ngừng dâng lên tràn ngập trong đầu anh. Cung Chính luôn tự nhận mình là người lý trí, cho dù là thời điểm làm tình cùng phụ nữ, nhưng lần này anh để bản thân hoàn toàn phóng túng, tận hưởng thân thể non mềm đang ở dưới thân anh.
U cốc chật hẹp mút chặt cự vật của anh, vui sướng tràn ngập cơ thể, cảm xúc quá tuyệt vời đến nổi anh không biết dùng từ ngữ gì để hình dung, anh chỉ biết cô bé mười bốn tuổi này đã đem lý trí anh quét sạch. Anh cũng biết cô không có khoái cảm gì, dù sao cũng là lần đầu, nhưng nhìn đến khuôn mặt nhu thuận, im lặng cắn môi thừa nhận xâm nhập của anh, thật sự làm đau lòng người.
"Có kinh nguyệt chưa? "Anh cắn lên vành tai cô.
"A.. a.." Mới mở miệng liền tràn ra tiếng kêu "Không... không có..."
"Thật sự? "Anh ngừng một chút, vùi cự vật vào sâu bên trong u cốc của cô.
Cô gật đầu xác nhận lần nữa "Dạ.."
Anh cười khẽ, cúi đầu ngậm lấy nụ hoa của cô, bàn tay xoa nắn bên ngực còn lại "Lúc em cởi áo anh phát hiện em phát dục tương đối chậm..."
Nói xong anh liền không kiêng nể gì bắt đầu va chạm khe huyệt, mãnh liệt không ngừng thúc sâu vào trong, đến khi quy đầu phồng lớn phóng thích ra dịch trắng...
← Ch. 004 | Ch. 006 → |